Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 602



“Không có? Anh chắc chắn không có?”

Lãnh Mạc giọng nói kiên định, “Thật sự không có, anh có chuyện giấu người khác nhưng không giấu em!”

“Tốt! rất tốt!”

Không biết tại sao, Lãnh Mạc nghe thấy câu này của Trương Hân đột nhiên sau lưng có chút cảm giác nhột nhột, anh ta vừa suy nghĩ kĩ một hồi cũng không có lộ ra điểm nào, nhưng nhìn thấy khuôn mặt Trương Hân lộ ra một nụ cười lớn, cô ta đưa tay khoác vào cổ anh, “Em nói mà, anh làm gì có chuyện giấu em chứ, Uầy! Chúng ta nói điều này rồi sau này hãy tin tưởng lẫn nhau!”

Gáy đầu Lãnh Mạc toát ra một mồ hôi lớn!

Đây là chuyện gì?

“Uầy, là như vậy, em đây, hôm nay gọi điện thoại hỏi bác sĩ, nói tình trạng này của anh cần phải kiên cử, cho nên... em đang nghi ngờ vết thương trên người anh có phải là giả không, sau đó đến thăm dò anh...” Trương Hân nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lãnh Mạc, nụ cười ngọt ngào như một bông hoa, “Nhưng mà bây giờ em biết rồi, tại sao anh có thể nói dối em, đúng không! Nếu như có chuyện gì lừa em, em bùng nổ đến bản thân còn sợ nữ! Cho nên anh biết tính khí của em đó, chắc chắn không lừa dối em, đúng không?”

“Không có chuyện gì thì tốt rồi! Như vậy em cũng yên tâm rồi!” Trương Hân đứng dậy từ sofa, vẫy tay với Lãnh Mạc, “Được rồi, em vừa ra ngoài đi xung quanh một vòng, bây giờ cơ thể toát ra mồ hôi thối, em đi tắm.”

“Đi đi!”

Mắt nhìn Trương Hân rời đi, sau đó nét mặt Lãnh Mạc “xoạc” liền thay đổi!

“Vương Bưu? Vương Bưu!”

“Có!” Vương Bưu nghe thấy tiếng gọi liền bước vào từ cửa lớn, “Làm sao vậy lão đại?”

“Cậu mau chóng đi hỏi người hầu xem, hỏi chuyện họp lúc nãy của chúng ta, Trương Hân đã làm những gì?”

“Dạ vâng!”

Vương Bưu ra ngoài hỏi, chưa đầy 10 phút đã quay về, “Nữ hầu đều nói nhìn thấy phu nhân dạo một vòng trong vườn hoa, sau đó đi vòng quanh bãi cỏ bên ngoài, nhìn vào không có gì đặc biệt cả!”

“Vậy cô ta có gặp ai không?”

Vương Bưu trợn to mắt, cậu ta hạ thấp giọng, “Lão đại, anh đang nghi ngờ phu nhân với Hiểu Hiểu... chạm mặt? Không thể nào! Tính cảnh giác của Hiểu Hiểu rất cao, làm sao có thể để phu nhân thấy, hơn nữa, lùi ngàn bước nói, nếu như thật sự chạm phải rồi, chuyện lớn như vậy, Hiểu Hiểu nhất định gọi điện thoại nói ngài một tiếng, tại sao một ít động tĩnh cũng không có!”

Lãnh Mạng nghĩ một hồi thì cũng thấy đúng!

Nếu như thật sự chạm mặt, Hiểu Hiểu như thế nào cũng sẽ thông báo cho anh ta, để anh ta chuẩn bị tâm lý. 

Cho nên...

Trương Hân đơn thuần chỉ là đang thử anh?

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta lấy bình tĩnh hơn một chút!

Trương Hân chắc là đang đánh lừa anh ấy, không thì, với tính khí của cô ta biết anh lừa dối cô, nhất định sẽ bộc phát tại chỗ, làm sao có thể dễ dàng như vậy. 

Lãnh Mạc thả lỏng lại. 

Anh ta ra lệnh Vương Bưu, “Chuyện tôi nhờ cậu, nhanh chóng nắm bắt thời gian làm, còn bên Tô gia thì kêu người canh kĩ một chút, khoảng cách sinh nhật lần thứ 80 của lão thái gia của Tô gia chỉ còn một tháng lẻ vài ngày nữa, chúng ta cũng nên chuẩn bị trước.”

“Lão đại yên tâm, người bên Kinh Thành đều đang nói về vấn đề này.”

“Ừm!”

Lãnh Mạc phân phối xong thì sau đó lên lầu!

Cánh cửa phòng ngủ trên lầu đã đóng lại, Lãnh Mạc dùng lưng đẩy cánh cửa ra, trong lúc cửa phòng được đẩy ra, mũi anh ta xém chút chảy máu!

Trương Hân trong phòng đã tắm xong, cô mặc một đầm ngủ bằng lụa gợi cảm, viền cổ của chiếc đầm ngủ rất là rất là ngắn, ngắn đến có thể nhìn thấy làng da trắng ngần và một khe hở sâu! Bởi vì các vết nước trên cơ thể chưa lau khô, đồ ngủ bám chặt trên cơ thể, cái đẹp mờ mờ ảo ảo như vậy, thậm chí còn nóng bỏng hơn không mặc gì!

Váy ngủ rất ngắn, vừa đến bắp đùi, chỉ nhà nhẹ nhàng uốn cong eo, thì sẽ lộ ra một phần cơ thể, lộ ra quần áo lót bên trong. 

Vào thời điểm này Trương Hân đã không nhận ra rằng cô ấy hấp dẫn cỡ nào, mái tóc đen óng của cô ta để lộn xộn trên lưng, màu đen thuần khiết và nước da trắng trong suốt pha trộn vào nhau, ngày càng quyến rũ hơn. 

Nghe thấy tiếng động, Trương Hân quay đầu lại nhìn, cô ấy có một đôi mắt xếch rất đẹp, lúc nghiêng mắt nhìn người khác tràn đầy sự thanh lịch, rất hút hồn. 

Xương của Lãnh Mạc sau một hồi đã mềm yếu đi. 

“Đóng cửa!”

Lãnh Mạc bất ngờ phản ứng lại, nhanh chóng đóng cửa lại!

Hình dáng này của Trương Hân không thể bị người khác nhìn vào, nữ hầu cũng không được!

Lãnh Mạc bước vào phòng, từng bước đi đến bên Trương Hân, mỗi một bước đi, anh ta giống như bước trên những đám mây, nhẹ nhàng bay, lập tức có cảm giác như sắp bay lên!

“Trương Hân...” Vừa mở miệng, Lãnh Mạc bực mình phát hiện ra giọng nói anh ta đột nhiên khàn khàn. 

Trương Hân lướt đôi mắt, hầu như không chú ý đến bất thường của Lãnh Mạc, cô mỉm cười đứng ngay trên sàn trước cửa sổ, chỉ xuống vườn hoa ở dưới, “Từ trên đây nhìn xuống lầu những bông hồng sâm banh, cảm giác hình như càng đẹp!”

“Vậy sao, anh cũng đến xem xem!”

Lãnh Mạc đi đến bên cạnh Trương Hân, anh ta ôm Trương Hân từ phía sau, không phải nhìn vào khung cảnh phía dưới, mà là nhìn vào khung cảnh trên cơ thể Trương Hân. 

Cô ta vừa tắm xong, dùng loại sữa tắm hương bạc hà, lúc này trên người có một hương bạc hà nhẹ nhàng, rất dễ chịu. 

Lãnh Mạc có chút cảm giác không chịu đựng được!

Tay của anh ta từ từ không theo quy tắc, “Trương Hân, anh nhớ em rồi.”

“Phải không!” Trương Hân quay người đối mặt với Lãnh Mạc. cô ta đưa tay khoác vào cô anh, nháy mắt với anh ta, “Trùng hợp vậy, em cũng nhớ anh rồi.”

Dụ dỗ như vậy, Lãnh Mạc có thể chịu được thì không phải là đàn ông!

Đôi mắt của Lãnh Mạc đột nhiên trở nên nóng rực lên. 

Anh ta nhìn vào đôi môi đỏ của Trương Hân và hung hăng hôn vào. 

Trương Hân hoàn toàn không kháng cự, không những không kháng cự mà còn ôm lấy ấy ta để phối hợp, cô ta rút bàn tay vào phần dưới chiếc áo sơ mi đen của anh, một tay đặt vào eo anh ta!

Ở đây... là băng gạc của Lãnh Mạc!

Có lẽ là vì sự thuận tiện, băng gạc ở đây đã mở ra một nút.

Lãnh Mạc sớm đã khó kiểms oát, đưa tay ra cởi áo của Trương Hân, Trương Hân nhanh chóng nhấn lấy tay anh, nhẹ nhàng nói, “Gấp gáp cái gì! Anh chờ đã!”

Chờ?

Lãnh Mạc đôi mắt đỏ nhìn vào Trương Hân, ngay lúc này để anh ta đợi?

Điều này quá vô nhân đạo rồi!

Lãnh Mạc phản đối, “Trương Hân...”

“Trên người anh còn vết thương, có thể làm thể dục kích động không?”

“Được được được, em không nghe bác sĩ nói anh đã ổn hơn rồi sao! Trương Hân, em mau thả tay, anh sắp bí chết rồi!”

Trương Hân nhíu mày, “Tuy rằng vết thương cũng gần lành, vậy thì em yên tâm rồi, anh đừng động đậy, hôm nay để em phục vụ anh.”

Miệng Trương Hân nhếch lên một nụ cười, đưa tay đẩy Lãnh Mạc lên chiếc giường lớn.

Cô đưa người lên, ngồi lên vòng eo của Lãnh Mạc, đưa tay nhẹ nhàng chậm rãi, chậm rãi cởi nút áo sơ mi của anh, sau đó với sự hợp tác của Lãnh Mạc, cởi áo anh ta ra. 

Trương Hân ôm lấy Lãnh Mạc, tay một lần nữa đặt vào phần hông của anh. 

Sau đó canh lúc Lãnh Mạc còn ngâm mình vào động tác ôm ấp của cô, ánh mắt thoáng qua, trự tiếp xé băng gạt của anh ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.