Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 613



Tiệc mừng thọ 80 tuổi của Tô lão thái gia cử hành vào ngày 8 tháng 9!

May mà lúc này đã nhập học, Tô Tố và Tiêu Lăng lần nữa đăng kí trường học ở thành phố A cho hai đứa nhỏ, lại liên hệ Tiêu Khả chăm sóc cho hai đứa nhỏ, sau đó mới an tâm đặt vé máy bay đi Kinh Thành!

Ba người Tiêu Lăng Tô Tố và Lãnh Mạc cùng nhau xuất phát, Lãnh Mạc không có mang Trương Hân theo bên cạnh, chỉ mang theo Vương Bưu và một đám thủ hạ.

Mấy người bọn họ tới Kinh thành vào ngày 7 tháng 9, vừa định chuẩn bị thuê khách sạn, kết quả ba người họ vừa mới xuống máy bay, đã có người bên Tô gia đến đón.

“Lão thái gia chúng tôi mời các vị khách quý đến nhà nghỉ ngơi!”

Tiêu Lăng và Lãnh Mạc đối mặt nhìn nhau, đôi mắt lóe lên một tia lạnh lùng nghiêm nghị!

Chuyện bọn họ đến Kinh Thành không có thông báo cho bất kì người nào, đồng thời thời gian của chuyến bay cũng không có thông báo cho ai biết, người của Tô gia lại có thể đúng giờ xuất hiện ở sân bay đón bọn họ, đây chứng tỏ điều gì? Thế lực của Tô lão thái gia quả thật rất lớn mạnh!

Đồng thời, đây cũng là đang ra oai với họ sao?

Trên người Lãnh Mạc mặc bộ đồ vest màu đen, trước mặt người ngoài trông vô cùng lạnh lùng, “Tô gia các người đều tiếp đãi khách quý như vậy sao?”

“Đương nhiên không phải.” Người đến tiếp đón là quản gia bên cạnh của Tô lão thái gia, Tô Vi Túc, mặt ông nở nụ cười, nhàn nhạt nói, “Nhà cũ của Tô gia chúng tôi chỉ có khách quý như ba vị mới có thể vào ở, thường các khách đều ở trong khách sạn.”

“Thì ra là như vậy, nếu Tô lão thái gia nhiệt tình như vậy, vậy chúng tôi từ chối nữa thì thật sự quá không nể mặt rồi.” Lãnh Mạc gật đầu, “đi thôi!”

Tô Vi Túc dẫn đầu chỉ đường, bước ra sân bây chính là đội xe màu đen xếp thành hàng dừng ở bên ngoài, Tô Vi Túc làm một tư thế “mời”, “mời các vị khách quý lên xe, lão thái gia đã chờ đợi lâu rồi.”

Lãnh Mạc lên xe trước.

Tiêu Lăng và Tô Tố theo sau Lãnh Mạc cùng nhau lên xe.

“Tiêu Lăng...” Tô Tố có chút lo lắng, hạ thấp âm thanh lại gần Tiêu Lăng, “thật sự phải đi sao?”

“Đừng lo lắng.” Tiêu Lăng nắm chặt tay Tô Tố lại, ánh mặt đảo một vòng trong xe, nói với Tô Tố, “yên tâm đi, anh đã sắp xếp xong rồi, sẽ không có chuyện gì đâu!”

Tuy đây là địa bàn của Tô lão thái gia, nhưng đừng quên rằng!

Bác cả nắm vững toàn bộ quân quyền ở đây! Nếu Tô lão thái gia muốn tiêu diệt họ cũng tuyệt đối không hành động ngoài mặt, mà trong góc khuất... thế lực xã hội đen của Lãnh Mạc phân bố rộng khắp Châu Á, trong bóng tối, cuối cùng ai được lợi hơn, điều này vẫn chưa biết đấy!

Huống hồ, bây giờ bọn họ đang ở trong xe của Tô gia, Tô gia dám ở đây ra tay với họ, với thân phận của anh và Lãnh Mạc, tuyệt đối sẽ gây nên náo động! Đến lúc đó trong nước nhất định sẽ điều tra, mà việc làm ăn của Tô gia vốn không sạch sẽ, tuyệt đối không muốn gây ra náo động lớn như vậy.

Cho nên, cho dù Tiêu gia muốn đối phó với họ, cũng nhất định sẽ đợi đến sau khi tiệc mừng thọ của Tô lão thái gia kết thúc!

Trên đường bọn họ từ Tô gia ra sân bay!

Lúc này ra tay mới là thời cơ thích hợp nhất!

Hiển nhiên Lãnh Mạc cũng nghĩ được điều này, cho nên mới đồng ý đến nhà bên Tô gia.

Rất nhanh liền tới cửa chính của Tô gia.

Đoàn xe dừng lại, lập tức có người hầu chạy đến mở cửa xe ra, Tô Vi Túc mặc một chiếc áo dài màu xám yên lặng đứng ở trước cửa, “các vị khách quý mời xuống xe!”

Ba người cùng nhau xuống xe.

Tô Tố nhìn nhà cũ Tô gia ở trước mắt, trong lòng tràn đầy chấn động!

Cánh cửa màu đỏ thắm, bậc cửa cao chót vót, ở phía trên cửa có treo hai chữ “Tô phủ” làm bằng vàng, trước cửa có hai người hầu mặc áo dài đứng ở đó, ở phía dưới nữa là mười mấy tầng bậc thang, hai bên bậc thang để hai con sư tử đá dũng mãnh.

Phủ đệ này,lúc đầu nhìn vào, không biết còn tưởng là vương phủ nào ở thời cổ đại!

Nhưng mà, sau khi bước vào Tô gia Tô Tố liền phủ định cách suy nghĩ này của mình!

Cho dù là vương phủ thời cổ đại, e rằng cũng không xa hoa bằng Tô gia!

Sân lớn gồm ba khu mang phong cách Trung Hoa,bên trong sân có đình đài lầu gác, cầu nhỏ nước chảy, núi giả bao quanh hành lang cầu gỗ, mỗi một nơi đều mang đậm kiến trúc của phong cách trung hoa, ngay cả mỗi một chậu cảnh, mỗi một cây cỏ đều được chăm sóc tỉ mỉ, trông vô cùng ngoạn mục.

Tô Tố nắm chặt tay của Tiêu Lăng, không kềm được khen ngợi, “phong cảnh ở đây đẹp quá.”

Tô Vi Túc đi ở phía trước nghe thấy lời này của Tô Tố, quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt ông hơi lóe sáng lên, cười mà nói, “tất cả cây cỏ ở đây đều là sau khi lão thái gia chúng tôi xem qua mới cho người đến trồng, lão thái gia chúng tôi tương đối yêu thích văn hóa trung hoa, cho nên tương đối thích những thứ này, không ngờ Tiêu phu nhân cũng thích.”

Nụ cười trên mặt Tô Tố liền cứng đơ lại!

Tô lão đầu thích?

Cô nhìn lại những cảnh vật này, lập tức cảm thấy chán ghét!

Mấy người họ đi tổng cộng nửa tiếng, mới đi đến sân thứ ba nằm ở bên trong nhất, Tô Vi Túc giới thiệu với ba người, “sân cuối cùng này là nơi cho chủ nhân Tô gia chúng tôi ở, lão thái gia chúng tôi, lão gia và đại tiểu thư bọn họ đều trong sân này, sân này chưa từng tiếp đãi khách qua, lão thái gia chúng tôi tương đối coi trọng ba vị, cho nên sắp xếp cho ba vị ở đây.”

Tiêu Lăng nói lời khách sáo với Tô Vi Túc, “lão thái gia có lòng rồi.”

Tô Vi Túc dẫn ba người họ vào trong một khu sân nhỏ, khu sân nhỏ đó cũng có tên gọi là “Thanh Trúc Viên”, “phòng trong Thanh Trúc Viên đều được dọn dẹp xong, mấy vị tạm thởi ở trong khu này đi, lão thái gia chúng tôi đã nói, nếu các vị dùng không quen người hầu trong phủ, có thể mang người của mình đến.”

Đây là sợ bọn họ phòng bị ông ta?

Lãnh Mạc nhàn nhạt nói rằng, “không cần đâu, người hầu trong phủ là được rồi!”

Tô Vi Túc dường như liệu trước được mà cười, “vậy ba vị nghỉ ngơi một lát trước, đợi đến lúc ăn trưa lão già này sẽ sắp xếp tiếp! Phải rồi, lão thái gia chúng tôi còn nói, bảo ba vị coi Tô gia như nhà của mình vậy, đợi nghỉ ngơi xong rồi, ba vị có thể tùy ý đi dạo.”

“Làm phiền rồi!”

Tô Vi Túc mỉm cười lui ra ngoài.

Thanh Trúc Viên không hổ là Thanh Trúc Viên, chân tường trong sân trồng đầy từng tụm từng tụm trúc, mỗi một cây trúc đều được chăm sóc tỉ mỉ, trúc màu xanh biếc, ngay cả lá cũng xanh biếc như vậy, nhìn lên không giống cây trúc, trái lại giống như phỉ thúy.

Các phòng trong sân quả nhiên đã dọn dẹp ổn thỏa, tuy là nhà kiểu Trung Hoa, có thể là vì suy nghĩ cho họ, đồ đạc trong phòng cũng tương đối hiện đại hóa, so với khách sạn không khác bao nhiêu, những đồ nên có đều có hết!

“Mệt không, có cần nghỉ ngơi chút không?”

“Không muốn nghỉ ngơi.” Tô Tố ngồi trên ghế tre lắc đầu, vẻ mặt có chút phức tạp.

“Sao vậy?”

“Không có, chỉ là nghĩ đến rất nhanh sẽ gặp được Tô lão đầu, trong lòng rất rối loạn!”

Tiêu Lăng ôm vai cô, nhìn kĩ vào đôi mắt của cô, “Tô Tố, nhớ những gì chúng ta nói ở nhà không, nhất định nhất định phải giả vờ không quen biết ông ta, anh biết em hận ông ta, nhưng mà tuyệt đối không được bộc lộ ra, hiểu không!”

Đương nhiên là hiểu!

Tô Tố cắn chặt răng.

Nếu Tô lão đầu nhìn thấy manh mối gì, biết cô hận ông ta, bên chỗ ba có thể sẽ bị lộ tẩy, đến lúc đó thì không có cách nào nội ứng ngoại hợp nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.