Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 618



Tiêu Lăng cũng không vì vậy mà buông tha.

“Được xem Lão Thái Gia trừng phạt cô ta như thế nào, vợ tôi dù sao cũng là người bị hại, thế nên cũng phải nghe xem Lão Thái Gia trừng phạt như vậy có hợp lý hay không.”

Lão Thái Gia cau mày lại” Các người đây là lo lắng chuyện bao đồng hay sao.”

Tiêu Lăng cười không nói gì, nhìn mặt anh lúc này giống như là đang ngấm ngầm thừa nhận.

Đây khác gì là đang ép Lão Thái Gia trừng phạt Bạch Linh!

Ông vốn là chuẩn bị trừng phạt Bạch Linh, thế nhưng hiện giờ bị người khác ép như thế này,ông có cảm giác bức bách khá là khó chịu!

Lão Thái Gia trầm mặc, không nói gì!

Tiêu Lăng và Lạnh Mạc hai mắt nhìn nhau, đột nhiên Tiêu Lăng cười rộ lên, anh lôi Bạch Linh từ trong tay Vương Bưu ra, dùng sức đẩy cô ta ngã xuống mặt đất, vẻ mặt thờ ơ nói”Xem ra yêu cầu đơn giản như vậy Lão Thái Gia cũng muốn làm khó, thôi đành dù sao cô ta cũng là cháu ruột của ngài, ngài không cam tâm tình nguyện thì thôi vậy, chúng tôi nghĩ có lẽ cũng không cần thiết nữa!”

Ánh mắt Tiêu Lăng nhìn xung quanh một vòng, rồi tiếp tục nói,“Xem ra chúng tôi tới đây, chúc thọ Lão Thái Gia có lẽ là một quyết định sai lầm, nếu như vậy chúng tôi sẽ không quấy rầy ngài nữa, chào ngài!”

Tiêu Lăng nắm chặt tay Tô Tố, rồi xoay người rời đi!

Lãnh Mạc nhíu mày, không còn cách nào khác đành đi theo Tiêu Lăng, Mạc Tầm thì có chút chần trừ cuối cùng cũng đi theo bọn Tiêu Lăng!

“Từ từ đã!”

Lão Thái Gia đột nhiên lên tiếng.

Tiêu Lăng dừng bước, không có quay đầu lại lên tiếng nói”Lão Thái Gia còn có vấn đề gì chưa nói rõ sao?”

Tô Lão Đầu cắng răng nói “Mấy vị xin chờ một lát, Lão Đầu Tử ta không phải là bao che cho con nha đầu thối kia,mà là đang nghĩ xem trừng phạt nó như thế nào, để cho mấy vị khách quý mới nguôi giận đây! Con nha đầu chết tiệt không chịu nghe lời ta, mới làm tổn thương Tiêu phu nhân, chuyện như thế làm sao ta có thể dễ dàng bỏ qua được!”

“Vậy ý Lão Thái Gia là...”

“Phạt! nhất định phải phạt! người đâu, đem tiểu thư nhốt vào phòng tối, trước lễ mừng thọ ngày mai của ta, không ai được phép thả nó ra!”

Bạch Linh ngẩng đâu nói, “ông nội!”

Bạch Linh toàn thân run rẩy, nếu như trên đời này có cái j mà làm cô ta sợ nhất thì chính là cái phòng quỷ quái kia, phòng giam được thiết kế rất đặc biệt, khoảng hơn 20 mét vuông, nhưng trong phòng không có một tia sáng, tất cả chỉ là một mảng đen kịt, đưa tay lên còn không thấy rõ năm ngón, càng khủng khiếp hơn là ở trong phòng rất yên tĩnh, một sự yên tĩnh quỷ quái không có bất kỳ một âm thanh nào,cô ta cũng bởi vì 3 năm trước trong lúc huấn luyện không đạt yêu cầu bị nhốt vào phòng tối mấy lần, mỗi lần đều là cơn ác mộng mà cô ta không bao giờ quên được!

Bởi vì quá yên tĩnh, quá tối!

Thế nên, nó tạo lên một nỗi sợ vô hình đối với bất cứ ai tiến vào đó, một nỗi sợ khủng khiếp, Bạch linh từng có lần thiếu chút nữa là phát điên khi bị nhốt ở đó!

Sau đó, cô ta liều mạng luyện tập!

Vì chính là không muốn lại bị nhốt vào phòng tối nữa.

“Ông nội, con không muốn đi nơi đó... con không muôn!”

Lão Thái Gia tức giận vô cùng, nếu không phải do nha đầu này, ông làm sao bị hai tiểu bối kia ép đến mức này!

Càng nghĩ càng giận, Lão Thái Gia vung tay lên, “Nhanh mang tiểu thư đi!”

“Vâng, Lão Thái Gia”

Ngay lập tức có người đến đem Bạch Linh đi, mang cô ta đi về hướng phòng tối.

Bạch Linh thấy không thể nào thoát tội được, cắn chặt răng nói “Ông nội, đợi một chút!”

Người làm dừng chân chờ một lát.

Lão Gia Tử lạnh lùng nói”Còn có việc gì?”

“Con không nghe lời ông nội, bị nhốt vào phòng tối, con... xin nhận, nhưng...” ánh mắt Bạch Linh hướng về Mạc Tầm,“Ông nội con có một yêu cầu, không được để Mạc Tầm rời khỏi Tô Gia dù chỉ nửa bước”

Lão Thái Gia biết Bạch Linh vẫn còn tình cảm với Mạc Tầm, nếu như để Mạc Tầm rời khỏi Tô Gia, chỉ sợ rằng sau này không thể khống chế được cô ta nữa, ông lạnh lùng gật đầu đồng ý.

Mạc Tầm thấy Lão Thái Gia gật đầu, lòng như chết lạnh.

Bỗng nhiên, Lãnh Mạc la lớn,“Ai là Mạc Tầm?,Mạc Tầm? Mạc tổng tài của tập đoàn Mạc Thị?

Lãnh Mạc đột nhiên nhìn Mạc Tầm một lượt từ trên xuống dưới,“Ôi...không ai nói tôi còn không nhận ra, đây là Mạc Tầm, chậc chậc, Mạc Tầm không phải hơn ba năm trước anh bị tòa án nhân dân thành phố A phán quyết tử hình rồi sao, hiện tại có lẽ phải bị xử bắn rồi chứ, bây giờ lại còn xuất hiện ở chỗ này! Tô Lão Thái gia, ngại thật là... thần thông quảng đại! anh ta là tử tù mà ngài vẫn còn cứu ra được, lợi hại! đúng là lợi hại!

Lão Thái Gia chết lặng!

Ông làm sao lại quên mất cái chuyện này!

Thân phận của Mạc Tầm làm sao lại để lộ ra như thế, tội danh nó đã gây ra không phải là rất lớn sao!

Lão Thái Gia bình tĩnh, ho nhẹ một tiếng nói” không thể nào, tập đoàn Mạc Thị sớm đã biến mất, Mạc Tầm cũng sớm đã chết, người này chỉ là trùng tên thôi, mấy người cũng biết Linh nhi đối với Mạc Tầm tình cảm rất sâu sắc, chịu không nổi khi Mạc Tầm chết, chính vì vậy ta liên tìm một người có dung mạo gần giống anh ta, để ở bên cạnh Linh nhi, coi như cho nó vơi bớt nỗi buồn.”

Lãnh Mạc gật đầu nói,“Ồ hóa ra là như vậy, Bạch Linh đúng thật là một cô gái si tình.”

Tô Lão Thái Gia cười không nói gì.

Ông khẽ liếc Tô Vi Túc đang đứng ở phía sau, chỉ trong chốc lát đã có người xuất hiện đem Mạc Tầm đi, Tô Lão Thái Gia vội vàng giải thích”người đàn ông này tính tình không được tốt cho lắm, không để cho hắn xúc phạm tới mọi người được, vì vậy ta cho người dẫn đi.”

Thân hình Tô Tố có chút run rẩy.

Tiêu Lăng cầm chặt tay cô, nhìn cô lắc đầu.

Miệng cô như muốn nói, nhưng lại không thốt thành lời.

Ánh mắt Mạc Tầm nhìn thẳng Tô Tố, mặc dù bị người khác lôi đi nhưng anh ta cũng không một chút phản kháng, anh ta cứ nhìn cô như thế đến khi qua khuất tầm mắt, mới tuyệt vọng nhắm mắt lại!

Một trò khôi hài cứ thế mà kết thúc!

Mọi người cũng rời đi!

Quay về phòng, Tô Tố hỏi Tiêu Lăng”Vì sao lúc đó không cứu Mạc Tầm, như vậy không phải sẽ làm bại lộ chuyện của Tô Gia sao, Tô Gia có chạy cũng không thoát hết tội.”

À là vì cái này!

Tiêu Lăng trong lòng có chút thoải mái, xoa xoa đầu Tô Tố nói “Nào có chuyện đơn giản như em nghĩ, nơi này là Tô Gia, nói thẳng là trên địa bàn của Tô Gia, Tô Lão Đầu nhất định không để chúng ta đem Mạc Tầm ra ngoài, huống chi chỉ cần Tô Gia nổ súng, Mạc Tầm khó có thể còn sống mà bước ra ngoài...”

Lãnh Mạc lại nói”Cho dù chúng ta có đem được Mạc Tầm ra ngoài, đến lúc đó Tô Lão Đầu nhất định nói đó là Mạc Tầm giả đấy, nếu như muốn xét nghiệm ADN để chứng minh, lão chỉ cần làm một phần ADN giả để đối chứng, việc đó với Tô Gia căn bản chỉ đơn giản như là một bữa sáng mà thôi.”

Tô Tố thở dài nói”Vậy phải làm thế nào, chả lẽ cứ để bọn họ, sống như thế ngoài vòng pháp luật sao!”

Tiêu Lăng xoa xao đầu cô”Em đừng có vội, chuyện hay còn ở phía sau, e cứ đợi xem đi”

“Các anh đã có kế hoạch?”

Tiêu Lăng và Lãnh Mạc nhìn nhau cười.

Tô Tố thấy vậy lập tức an tâm

Xem ra hai người bọn họ chắc đã bàn bạc xong, bước tiếp theo phải xử lý ra sao rồi, cô cũng không cần phải lo lắng!

Cô tin tưởng, vào sự chiến thắng của cái thiện!

Bọn họ nhất định đem Tô Lão Đầu tên sát nhân cuồng ma này cộng thêm việc buôn lậu thuốc phiện kia ra ánh sáng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.