Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 848



Nếu như có thể, Lưu Tuyền không thèm quan tâm cuộc đời Tân Phi Ngữ có bị hủy hoại hay không!

Tốt nhất là khiến cho cô ta nhận được trừng phạt bản thân mình đáng bị nhận, như thế cô ta có thể sẽ rút ra được bài học, từ đó về sau không dám làm những việc xấu xa như thế nữa.

Thế nhưng...

Ánh mắt Lưu Tuyền hướng về phía Tần Nham.

Tần Nham bối rối nhìn cô, ánh mắt anh ta như sợ hãi cô sẽ xử lý chuyện của Tần Phi Ngữ như thế nào...

Dù sao thì cũng là em ruột của anh ta!

Lưu Tuyền nhắm mắt, nhẹ nhàng thở dài.

“Chị dâu, chị dâu em sai rồi, em thật sự sai rồi, lần sau em không dám làm như vậy nữa, lần này em không biết ăn phải cái gì làm ra chuyện như vậy, em cũng không muốn có chuyện như thế, là do nhất thời xúc1động! đúng đúng đúng, emnhất thời xúc động, nên mới làm ra chuyện ngu xuẩn như thế,làm xong em liền cảm thấy hối hận, thật sự! chị dâu, em van chị, chị đừng báo cảnh sát được không!”

Lưu Tuyền không muốn cứ như vậy mà bỏ qua cho Tần Phi Ngữ,vì thế không để ý đến cô ta, một lời cũng không nói..

Tần Phi Ngữ hoảng loạn toàn thân run rẩy, nghĩ đến việc mình sẽ bị giam trong tù vài năm, cô ta liền cảm thấy sợ hãi liên tục run rẩy

Nếu thật sự như vậy... đời này của cô coi như xong.

“Anh, anh cầu xin chị dâu giúp em với được không, lời của anh nhất định chị dâu sẽ nghe, anh cầu xin chị dâu cho em với, em thật sự biết sai rồi, lần sau em không dám nữa!”

Tần Nham lúc này đối với Tân Phi Ngữ chính là vừa hận vừa thương.

Trong lòng anh1ta muốn trừng phạt Tần Phi Ngữ, nhưng không muốn dùng cách đó đưa em gái anh ta vào tù.

Nhưng...

Nghĩ đến việc Lưu Tuyền bị tổn thương, Tần Nham cắt chặt răng nói, “em đừng cầu xin anh, anh không giúp nổi em, em cầu xin chị dâu em đi, chuyện này giải quyết ra sao phải xem chị dâu em!”

“Anh...”

Tần Nhamquay đầu đi chỗ khác không nhìn cô ta.

Làm sao bây giờ!

Làm sao bây giờ...

Giờ anh ruột cũng không giúp cô ta nữa rồi.

Tần Phi Ngữtuyệt vọng, mặc cho Lưu Tuyền quyết định, Trong lòng Lưu Tuyền rất hận cô ta, hận không thể sớm đem cô ta ném vào trong tù.

Tần Mẫu đứng một bên, một câu cũng không nói.

Tần Phi Ngữ run rẩy ở đó.

Quỳ trên mặt đất thân thể không ngừng run rẩy, khẩn cầu nhìn Lưu Tuyền, “Chị dâu, em biết sai rồi, chị coi như không nghĩ cho em, cầu chị nghĩ đến5mẹ một chút. Mẹgià rồi, nếu mà bị nhốt trong tù chịu khổ thì...”

Bây giờ mới nghĩ tới việc, nói những lời như vậy với cô sao.

Lưu Tuyền cười lạnh!

Lúc lập kế hoạch hai mẹ con họ sao không nghĩ cho một người con gái yếu ớt như cô, cô không để ý tới sự phản đối của người khác mà vẫn bước chân vào nhà họ, mẹ con họ không quan tâm cô thì thôi cũng đành, còn làm ra cái chuyện nhẫn tâm như vậy.

Nếu như không phải là Dung Cảnh...

Chẳng may sự tình thật sự đi theo cái kế hoạch kia của Tân Phi Ngữ, cô bây giờ sẽ như thế nào?

Bị người ta phỉ nhổ!

Người đắc ý nhất chắc chắn là hai người Tần mẫu và Tân Phi Ngữ, mà Tần Nham... anh ta sẽ có phản ứng như thế nào, Lưu Tuyền không dám nghĩ tiếp.

“Chị dâu...”

“Đừng nói nữa!” Lưu Tuyền cắt ngang lời2của Tần Phi Ngữ, cô không muốn nghe thấy giọng nói của cô ta, Lưu Tuyền cúi đầu, nhìn bộ dạng đáng thương quỳ dưới đất của Tần Phi Ngữ, lạnh lùng nói, “đừng có giả mù xả mưa nữa, tôi còn chưa tính tới việc báo cảnh sát!”

Tần Phi Ngữ ngẩn người ra!

Tần mẫu hơi ngẩng đầu lên nhìn cô.

Trong phòng khách một tiếng động cũng không có, Lưu Tuyền cười lạnh nhìn hai người, châm biếm nói, “đừng cho là tôi mềm lòng hay cái gì khác, tôi làm thế cũng là vì Tần Nham, không muốn làm khó anh ý, nếu như để tôi phát hiện ra hai người có ý muốn hại tôi, vậy thì đừng trách tôi đã không cảnh cáo.”

Tần Phi Ngữ hoàn toàn không nghe thấy lời cảnh cáo của Lưu Tuyền!

Không báo cảnh sát nữa!

Cô ta nhanh chóng vui vẻ trở lại, nín khóc mỉm cười từ dưới đất đứng lên,9nhảy tới trước mặt Tần mẫu nói, “mẹ, người có nghe hay không, chi dâu nói sẽ không báo cảnh sát, hai người chúng ta không phải ngồi tù nữa!”

Tần mẫu thở một hơi dài.

Tần Phi Ngữ vừa vui được một lúc bỗng nhiên phản ứng lại.

Chị ta sớm không nghĩ tới việc báo cảnh sát,mà còn cố ý dọa mình... Tần Phi Ngữ vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, Trong lòng lập tức nổi lên sự thù hận,loại người như chị ta đầu óc có vấn đềsao, dọa người ta như vậy để làm gì!

Chết tiệt!

Cô ta biết rõ Lưu Tuyền nhất định sẽ không gọi cảnh sát!

Bởi vì Lưu Tuyền yêuTần Nham như vậy!

Chỉ có chút chuyện như vậy mà lại muốn làm lớn, nhất định sau này về sau phải cho chị ta mãi mãi chỉ là một kẻ thất bại!

“Tần Nham, đi thu dọn đồ đạc thôi.”

“Uhm!” Tần Nham đỡ Lưu Tuyền ngồi lên ghế1sofa ở bên cạnh, “em ngồi nghỉ một chút, anh lên lầu thu dọn!”

Thu dọn cái gì!

Tần mẫu sửng sốt nói, “thu dọn cái gì cơ?”

“Con và Tiểu Tuyền quyết định rồi, bọn con sẽ chuyển ra ngoài ở!”

Cái gì?

Tần mẫu toàn bộ người dường như cứng đờ, không dám tin những gì Tần Nham vừa nói, “con vừa nói... cái gì?”

Tần Nham thở dài, ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của Tần mẫu, “mẹ, con nói là, con và Tiểu Tuyền muốn dọn ra ngoài ở, mẹ cũng cảm thấy... những chuyện trải qua hai ngày nay, bọn con làm sao có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cứ như vậy thì làm sao sống với nhau tiếp được? Tự lừa dối chính bản thân mình, việc đấy bọn con làm không được! nhất là Tiểu Tuyền, Trong lòng cô ấy không được thoải mái, mỗi lần nhìn thây hai người sẽ nghĩ về chuyện đã xảy ra, do đó... con quyết định rồi, con và Tiểu Tuyền sẽ chuyển ra ngoài!”

Tần Mẫu giống như là ăn phải mướp đắng vậy, từ miệng tới nội tâm đều có một cảm giác là đắng chát.

Bà ta năm đầu ngón tay run rẩy chỉ vào Lưu Tuyền, “vì thế... con muốn vì cô ta... vứt bỏ mẹ cùng em gái con, thật sao?”

“Mẹ, mẹ nghĩ đi đâu thế!” Tần Nham đau đầu, lấy tay xoa xoa trán, vẻ mặt khốn khổ, “con làm sao vứt bỏ hai người được, con với Tiểu Tuyền chỉ dọn ra ngoài ở, lúc rảnh rỗi con về thăm mẹ và em.”

Việc đó với việc vứt bỏ mẹ và em gái là hai việc hoàn toàn khác nhau!

Tần mẫu hoảng hốt, chạy tới bên Tần Nham, như sợ anh ta sẽ chạy mất vật, dùng sức nắm chặt cánh tay anh ta, “Tần Nham, mẹ sai rồi, mẹ thực sự sai rồi, bọn con đừng chuyển ra ngoài có được không, bọn con chuyển ra ngoài rồi, nhà mình chỉ còn có hai người mẹ và Phi Ngữ, hai người bọn mẹ phải làm thế nào... Tần Nham, con đừng quên, con là mẹ vất vả ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn, con sao có thể vứt bỏ mẹ như thế được.”

“Mẹ, con không phải là không quan tâm mẹ và Phi Ngữ nữa, bọn con sẽ về thăm mọi người!”

“Không!” Tần mẫu hét lên một tiếng, “không được phép chuyển ra ngoài, thế nào cũng không được chuyển ra, mẹ tuyệt đối không đồng ý cho con chuyển ra ngoài, có phải không do cô ta khiến con làm như vậy...” bà ta chỉ thẳng tay vào mặt Lưu Tuyền, hai mắt đỏ lên, “Lưu Tuyền à Lưu Tuyền, cô thật là lắm thủ đoạn, cô mới được gả vào nhà tôi chưa lâu, liền khiến nhà chúng tôi sụp đổ như vậy, cô bây giờ hài lòng chưa, cô cao hứng chưa, cô còn lôi kéo Tần Nham đứng về phía cô, trong lòng cô đắc ý chưa!”

Tần Mẫu nghiến răng, “muốn chuyển đi, chính cô tự chuyển đi, tôi tuyệt đối không đồng ý cho con tôi chuyển ra ngoài!”

Lưu Tuyền dựa trên ghế sofa không nói gì.

A...

Bây giờ còn muốn cùng với cô cứng đối cứng, Lão Thái Bà này lại không biết, hiện tại người chiếm ưu thế tuyệt đối là... cô!

Lưu Tuyền vẫn không nói lời nào, Tần Nham mở miệng nói, “mẹ chúng con quyết định rồi, hôm nay nhất định phải dọn ra ngoài!”

Dọn là ngoài giúp Lưu Tuyền không phải đối mặt với mẹ và em gái, chỉ là lý do thứ nhất!

Lý do thứ hai là, Tần Nham phát hiện ra mẹ của anh ta đối với chính bản thân mình có tính độc chiếm cao, đối với anh ta giống như một đồ vật chỉ muốn giữ lấy chứ không thích cho đi, chuyện này trước đây Tần Nham cảm thấy hết sức bình thường, bởi vì cha mất sớm, anh ta từ lâu đã trở thành trụ cột trong gia đình, một người không thể nào thay thế ở trong nhà.

Nhưng qua lần này, TầnNham phát hiện ra, tính độc chiếm của mẹ mình gần như là biến thái!

Vì vậy, Tần Nham quyết định phải chuyển ra ngoài, bằng không đến một ngày mẹ Tần Nham đối với anh ta càng ngày càng nghiêm trọng!

Vẫn còn một nguyên nhân thứ ba, chính là bây giờ, lời nói và hành động của mẹ và em gái thật sự làm cho anh ta khiếp sợ rồi thất vọng, chuyển ra ngoài mà làm cho hai người bọn họ gặp phải khủng hoảng... vậy thì coi đó là một sự trừng phạt đi!

“Tần Nham, Tần Nham con như vậy không phải là muốn lấy mạng của mẹ sao...” Tần mẫu gắt gao giữ chặt tay của Tần Nham, vừa nãy đối mặt với việc Lưu Tuyền báo hay không báo cảnh sát, Tần mẫu có sợ hãi, nhưng không rơi lệ. Nhưng lúc này... nghe được con mình muốn ra khỏi nhà, bà ta thật sự hoảng sợ rồi.

Bà ta lệ rơi đầy mặt, “Tần Nham, con nghĩ xem khi con còn nhỏ mẹ như thế nào đối với con, con sao có thể vì một đứa con gái cũng chỉ mới kết hôn được bốn tháng, mà đối xử với mẹ như thế...”

“Mẹ, con không phải là vì Tiểu Tuyền!” Tần Nham cẩn thận nói từng chữ một, “là con tự quyết định việc chuyển ra ngoài, không có liên quan gì đến Tiểu Tuyền!”

“Không! nhất định là do cô ta khuyên con rời đi! Tần Nham, con không được chuyển đi, mẹ tuyệt đối sẽ không để cho con chuyển đi!”

“Vậy vì chuyện đó mà Tiểu Tuyền muốn ly hôn với con thì làm sao?”

“Thế thì ly hôn đi!”

Tần mẫu chỉ mong hai bọn họ ly hôn sớm ngày nào tốt ngày đó, bà ta cũng không quan tâm tới sự tồn tại của Lưu Tuyền trong phòng khách nữa, hai mắt đỏ gầm lên, “Tần Nham, từ khi cô ta bước và nhà chúng ta, con nghĩ xem nhà ta có được một ngày yên lành không? cô ta chính là một chiếc que chọc phân lợn, căn bản là không xứng với con, ly hôn! mẹ hai tay ủng hộ con ly hôn!”

Lưu Tuyền ngồi trên ghế sofa cười lạnh.

Tần Nham trong lòng lúc này nguội lạnh.

Anh ta vốn cho rằng cuộc đời này cha mẹ đều sẽ vì hạnh phúc của con cái mà cân nhắc, nhất định không muốn con mình phải ly hôn, thế nhưng... ai nói cho Tần Nham biết, mẹ anh ta là kiểu người nào đây?

“Mẹ, con không ly hôn...”

“Ly hôn! cô ta có gì tốt! Tần Nham, con với cô ta ly hôn, mẹ đảm bảo, chỉ cần con ly hôn với cô ta, mẹ sẽ tìm cho con một người phụ nữ khác tốt hơn cô ta gấp trăm lần làm vợ con, được không?”

“Không được!”

“Tần Nham...”

“Mẹ, con thật sự không biết loại phụ nữ như thế nào trong mắt mẹ mới là tốt nhất, nhưng với con, Tiểu Tuyền chính là tốt nhất rồi.”

Tần mẫu Trong lòng có chút không nói thành lời!

Lưu Tuyền tốt nhất?

Con mình thế nào lại nói cô ta tốt?

Tần mẫu nghiến răng, ánh mắt màu đỏ tươi trừng mắt nhìn Lưu Tuyền, đều là tại cô ta, là cô ta tẩy não con trai của ta, vì vậy con mình mới đứng về phía cô ta, nhất định là như thế.

“Tần Nham, lần này con nghe mẹ có được không, con ở bên cạnh loại phụ nữ như thế này, sẽ không có kết quả tốt đẹp gì đâu.”

“Không, con muốn ở bên cạnh cô ấy!”

Tần mẫu tức giận đến run người, chỉ tay vào Lưu Tuyền thét lên, “con tiện nhân này không phải tối qua bị người ta bắt đi, một ngày một đêm sao, nói không chừng đã bị người ta làm nhục, chuyện như vậy rồi, con vẫn muốn ở cùng với cô ta sao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.