Cửa lớn chậm rãi mở ra, khi nhìn thấy bốn con người giấy hình thù kỳ dị, toàn thân đỏ tươi đứng ở trước cửa, đáy lòng Miên Dương cũng đã hơi trầm xuống.
Quả nhiên, đúng như y đoán, dù cho bị giết bao nhiêu lần đi nữa, cứ mỗi nửa canh giờ, đám người giấy này đều sẽ lại đến đây.
Hơn nữa, bất kể là thực lực hay số lượng, đều sẽ được nhân lên vô số lần...
[ Quỷ người giấy - Cấp bậc : A.
( Hồng y lệ quỷ)]
Làm theo những gì Miên Dương căn dặn, rõ ràng có thể kết thúc chiến đấu trong nháy mắt, An Vũ Hiên vẫn là cố gắng kéo chân đám người giấy này, không để bọn chúng chết đi.
Không phụ sự cố gắng của An Vũ Hiên, lúc này, sau khi đã nghĩ rõ mọi chuyện, Miên Dương cũng đã bắt đầu hành động.
Trong nháy mắt đó, y cũng đã tìm ra được rất nhiều cách để đối phó với đám lệ quỷ này.
Cũng không trách Miên Dương phản ứng nhanh được, dù sao, đây có lẽ chính là cơ hội cuối cùng của y.
Khả năng rất cao, lần sau, đón chờ bọn họ sẽ là tám con người giấy có thực lực tương đương với đỉnh cấp hồng y...nói không chừng, ngay cả hung thần cũng đều sẽ xuất hiện.
Suy nghĩ một chút thôi cũng đã đầy đủ khiếp người.
Đãi ngộ này, không phải là người bình thường nào cũng có thể tiếp nhận.
Chẳng trách lúc đó An Vũ Hiên lại bị thương nặng như vậy.
So sánh với đối kháng chính diện, Miên Dương kỳ thực lại càng muốn tránh né hơn.
Nhưng nếu An Vũ Hiên đã biết rõ như vậy mà vẫn không lựa chọn chạy trốn, vậy thì chứng tỏ, hắn nhất định là có nỗi khổ tâm gì đó, hoặc biết, dù bọn họ có cố gắng thế nào, cũng sẽ vĩnh viễn không thể chạy thoát.
Đã chuẩn bị sẵn từ trước, nên lúc này, Miên Dương cũng đã lập tức mở thương thành ra.
[ Tên vật phẩm : Quan tài đinh.
--Cấp bậc : B.
--Mô tả : Chiếc đinh được đóng trên vách quan tài, nhiễm phải âm khí và tử khí của thi thể trong thời gian dài nên mới chậm rãi chuyển hóa thành linh dị vật phẩm.
--Công dụng : Đâm vào người lệ quỷ, sẽ khiến lệ quỷ chết máy.
--Giá : 3000 tích phân.
--Nhắc nhở : Chỉ cần đinh đủ nhiều, ngay cả hung thần cũng có thể định trụ, ngươi có tin hay không? Ở một nơi nào đó, đã từng có người dùng bảy cây quan tài đinh phong ấn một vị đỉnh cấp hồng y.
( Dũng cảm xông lên, hãy tin rằng bản thân có thể làm được! Nếu thất bại, cùng lắm thì hòa vào cát bụi, mười tám năm sau cũng không có cơ hội làm một trang hảo hán nữa...)]
?????
Bảy cây quan tài đinh liền có thể đinh trụ đỉnh cấp hồng y, đúng là một thông tin vô cùng hữu ích.
Nhưng lệ quỷ cũng không phải là khúc gỗ, chỉ biết đứng yên tại chỗ, càng đừng nói chi là đỉnh cấp hồng y hay hung thần.
Làm sao có thể tiếp cận chúng cũng đã là một nan đề, càng đừng nói chi là đóng đinh...
"8 cây đinh, mỗi người 2 cây, cũng đừng nói ta bạc đãi các ngươi." Cảm khái một tiếng, cũng không chậm trễ nữa, Miên Dương đã lập tức quay đầu, cất giọng nói :"Phu quân, mau khống chế bọn chúng lại, đừng để bọn chúng nhúc nhích!"
Dứt lời, Miên Dương cũng đã lập tức chạy về phía An Vũ Hiên, búa cao su cùng Lục Bạc bị nhét vào trong ba lô, thay vào đó, trong tay y đã là tám cây quan tài đinh cùng một chiếc búa sắt nho nhỏ.
Mặc dù không biết Miên Dương muốn làm gì, nhưng lúc này, vô số sợi tóc của An Vũ Hiên vẫn là lập tức quấn chặt lấy bốn con người giấy.
Hơn nữa, còn dùng phương thức tàn nhẫn nhất, trực tiếp đâm xuyên cơ thể của bọn chúng.
Khiến bọn chúng giống như một món đồ trang trí bị ghim vào trên vách tường, chỉ có đôi mắt là vẫn không yên phận, liên tục ngó chừng Miên Dương.
Nếu là trước kia, bị nhìn như vậy, Miên Dương có lẽ cũng sẽ sợ.
Nhưng bây giờ đây, thứ gớm ghiếc hơn cũng đều nhìn qua, y căn bản đã không còn sợ hãi một chút nào.
Quan trọng nhất là, bên cạnh y, còn có An Vũ Hiên đang yên lặng bảo hộ.
Nhắm chuẩn vào giữa mi tâm của người giấy, mặc kệ ánh mắt oán độc như kim đâm kia, Miên Dương cũng đã không chút do dự cầm búa, đóng mạnh vào trên quan tài đinh.
Trong nháy mắt chiếc đinh nhọn đâm xuyên thân thể bằng giấy của nó, con người giấy này cũng đã bắt đầu gào rú lên.
Âm thanh mười phần chói tai, gương mặt nó cũng không ngừng vặn vẹo, tựa như là gánh chịu đau đớn vô cùng to lớn.
Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ, nhìn thấy người giấy vẫn còn có thể động đậy, Miên Dương liền không chút do dự đóng thêm một cây đinh nữa vào trên vị trí trái tim của nó.
Hai cây quan tài đinh đóng lên cùng lúc, ánh mắt ngừng chuyển, trát chỉ nhân rốt cuộc mới đình chỉ hoạt động, thật sự biến thành một món tử vật.
Dù cho đã thành công, nhưng cũng không thả lỏng, Miên Dương đã lập tức lặp lại phương pháp tương tự lên người ba con người giấy còn lại.
Không biết có phải ảo giác của Miên Dương hay không, khi y dừng lại ở trước mặt con người giấy thứ tư, thân thể nó cũng đã bắt đầu run lên, phảng phất hận không thể tránh xa y càng xa càng tốt.
Bên trong con ngươi đen kịt cũng nhiều ra một chút sắc thái, tựa như là đang...sợ hãi.
"Đừng sợ, thật ra, đại đa số thời gian, ta luôn là một người tốt."
Chỉ là, ức hiếp y cũng không sao, nhưng nếu ức hiếp người bên cạnh y, y tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Y mà tàn nhẫn lên, thì đến chính y cũng phải sợ hãi.