Ba đứa nhỏ kia đã quen rồi, ở trước mặt người ngoài thì gọi Mạc Thanh Yên là dì nhỏ, tại vì bọn chúng không hy vọng cô bị người khác nhìn với ánh mắt kỳ lạ, càng không hy vọng người khác nói xấu cô.
Mà ở bên kia điện thoại là đại tổng tài Lệ đang ký tên, nghe nha đầu kia mỗi ngày đều tường thuật trực tiếp một nam nhân, đột nhiên cả người cảm thấy không tốt.
Tay đang cần bút ký đột nhiên dừng lại, siết chặt. Chỉ là mới không ở bên cạnh cô ấy mười ngày, cô liền đi thích âm thanh của người khác?
An An, chụp lại một đoạn mẹ con đang nhìn trực tuyến cho chú xem.
Mẹ? Hai mắt của Angela trừng lớn, che miệng lại, hình như lúc nảy mình vừa lộ ra bí mật, Thục Lương làm sao biết được?
Thục Lương, dì nhỏ, là dì nhỏ, không phải mẹ.
Cô bé tuy không biết được tính nghiêm trọng của sự việc, nhưng Cát Cát đã nói với mình, không thể làm cho người khác biết được bọn chúng là con của mẹ.
Lệ Đình Tuyệt nở nụ cười, hắn ta cũng là gấp quá mới nói ra những lời như vậy. Cô bé gấp như vậy, có thể thấy được con bé rất quan tâm đến mẹ của mình.
Ừ, ta biết. Vậy, cháu chụp video giúp chú nhé?
Angela nghĩ một hồi, liền vui vẻ cười lên.
Con muốn búp bê barbie mới nhất, còn muốn ăn bánh kem dâu.
Con mắt lớn của cô bé xoay tròn, nhóc con đầy tinh ranh, nhất định phải có lợi ích. Mặc dù rất thích Thục Lương, nhưng cũng thích búp bê và đồ ăn vặt, vì vậy có thể có được càng nhiều thứ, tại sao lại không lấy chứ.
Ừ có thể.
Sau khi cúp điện thoại, Angela vây quanh Mạc Thanh Yên, nhưng con bé lại không biết quay video.
Mạc Thanh Yên đang nhìn trực tuyến của Mộc tiên sinh, trò chơi tuyệt địa cầu sinh, Mộc tiên sinh chơi đặc biệt giỏi, nhưng giọng cũng rất hay, vậy mà bản thân chơi trò chơi này rất dở, cho nên đặc biệt sùng bái anh.
Cảm giác được có nhóc con đang cọ ở kế bên người nên quay đầu sang.
MM, con đang làm gì vậy? Không phải nói đi kiếm Cát Cát chơi ư?
Angela tựa như con chó nhỏ, đầu nhỏ cọ cọ thân thể cô, miệng nhỏ ngọt như mật.
Mẹ, con thích mẹ.
Mạc Thanh Yên cười, trong lòng cảm thấy ngọt, vì thế vuốt hai cánh mũi nhỏ của bé.
Mẹ cũng thích con.
Có lúc nuôi con rất mệt, cần lo cả đời người, không như cuộc sống một mình như trước đó, cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không để ý, nhưng mà, sau khi có con rồi mệt nhưng vui.
Cũng như bây giờ, miệng ngọt của con bé làm cho cô đặc biệt ấm lòng, cảm giác cái gì cũng không cần nữa, chỉ cần có mấy nhóc này là đủ.
Angela hôn một cái lên mặt cô, sau đó nói: "Mẹ, con muốn học quay video, mẹ dạy An An đi."
Nghĩ đến đoạn video mà Thục Lương muốn, chỉ cần mình truyền đi rồi, thì sẽ có búp bê barbie kiểu mới, và còn nhiều thú nhiều thức ăn khác, khuôn mặt nhỏ cười lên rõ ràng, con mặt híp lại thành đường chỉ.
Mạc Thanh Yên đương nhiên đồng ý, cầm lấy điện thoại của con bé, nhấn từ chỗ này, rồi đến chỗ này là được.
Angela rất là thông minh, nhìn cái liền biết, thế là chỉ tay vào máy tính bảng.
Mẹ, mẹ xem con này, con đã biết làm rồi nè.
Lần đầu tiên con bé nói không cần mình chơi chung, Mạc Thanh Yên lại cảm thấy vui lòng, hôn con bé một cái.
An An trưởng thành rồi.
Mẹ nhìn xem, người anh đó nói có ba cấp đầu.
Mạc Thanh Yên cười nhẹ, nha đầu còn biết đầu ba cấp nữa? Thế là lại bắt đầu xem trực tuyến.
Angela liền dùng điện thoại của bé bắt đầu quay, nhưng chỉ quay được bóng lưng của cô cảm thấy không được tốt, thế là đứng lên giường, quay xuống, không chỉ quay Mạc Thanh Yên, mà còn quay được nội dung trực tuyến.