Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!

Chương 192: Phải chăng trái tim ngươi làm bằng đá?



Editor: Waveliterature Vietnam

Mạc Thanh Yên há hốc mồm,nàng hoàn toàn không nghĩ tới sự việc này xảy ra. Những bức ảnh thời thơ ấu của họ, hắn thế nhưng vẫn còn giữ.

Trong mắt của Lệ Đình Tuyệt nàng là đang cảm động trước những lời ngọt ngào, ánh mắt hắn càng lúc lạnh dần

Trong rạp chiếu, mọi người ồn ào hô to: "Đồng ý, đồng ý"

Cũng có người nói:"Hôn đi,hôn đi…."

Thấy Mộc Phong tiến lại gần, Lệ Đình Tuyệt đột nhiên kéo Mạc Thanh Yên đứng dậy hắn liền phong ấn đôi môi của nàng.

Cảnh tượng khó xử khiến mọi người trong khán phòng đều bị sốc.

Vậy mà Lệ lão thái thái lại lớn tiếng khen: "Xuất sắc, quá tuyệt vời"

Mạc Thanh Yên biết làm như vậy sẽ khiến Mộc Phong xấu hổ, dù gì anh ta cũng là người của công chúng. Nhưng chết tiệt,nàng không thể tránh được tên Lệ Đình Tuyệt này nụ hôn này khiến nàng cảm thấy bản thân càng ngày càng yếu dần đi.

Cảm thấy nàng mềm nhũn trong vòng tay mình hắn mới buông lỏng nàng ra.

Sau đó ôm lấy nàng sải bước ra khỏi rạp chiếu, Mộc Phong đuổi theo: "Tiểu Yên, em vẫn còn chưa trả lời anh"

Mạc Thanh Yên đỏ mặt cô đang muốn nói thì Lệ ĐÌnh Tuyệt lạnh nhạt nói.

"Nếu nàng dám đồng ý với hắn, ta sẽ khiến cho hắn không thể gia nhập làng giải trí"

Mạc Thanh Yên biết khả năng của của người này, nếu muốn cho Mộc Phong mất hết tất cả ở làng giải trí này hắn chỉ cần trong một phút. Vì thế nàng cắn răng mang đầy vẻ oán hận liếc hắn. Chỉ có thể mặc hắn mang mình theo trước mặt bao người.

Ra khỏi rạp chiếu phim, Mạc Thanh Yên hét lớn với hắn:"Thả ta ra"

Tên khốn kiếp này, mặc dù hắn vừa mới làm chuyện tốt xong nhưng suy cho cùng hắn vẫn là người xấu.

Lệ Đình Tuyệt làm như không nghe thấy gì, đi thẳng tới nhét nàng vào trong xe và bảo tài xế lái xe đi.Tài xế xem Lão thái thái không có trên xe liền hỏi:

"Lão phu nhân chưa có trên xe?"

"Ngươi không cần quan tâm, việc của ngươi là lái xe tí hắn sẽ đón bà"

Mạc Thanh Yên giữ tay nắm cửa và muốn bước xuống xe nhưng không thể.

"Lệ Đình Tuyệt, tôi muốn xuống xe"

Lệ Đình Tuyệt, hai chân vắt ngang, lạnh lùng hừ một tiếng.

"Nàng muốn đi xuống và giải thích với hắn ta ư, chuyện đó là không thể. Mạc Thanh Yên nàng hãy nghe cho kĩ đây: "Đối với nữ nhân mà Lệ Đình Tuyệt ta xem trọng, ai cũng đừng hòng nghĩ đến"

Nhìn khuôn mặt kia của hắn Mạc Thanh Yên liền mắng: "Ngươi nghĩ ngươi là hoàng đế sao người phụ nữ ngươi xem trọng phải tất cả phải đều theo ngươi sao. "

Nói xong nàng cảm thấy bản thân thật là nói bậy bạ hắn đối với nàng cho dù là trước đây hay bây giờ thì mỗi lần gặp hắn tim của nàng đập rất nhanh, nhưng dù vậy nàng vẫn luôn khống chế nó. Với nam nhân này nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình động tâm với hắn.

Những lời này thật sự chọc giận hắn, Lệ Đình Tuyệt cảm thấy nàng trước kia thật sự ôn nhu 

Hắn nâng cằm nàng lên:"Mạc Thanh Yên, là người phụ nữ của ta nàng sẽ có được mọi thứ nàng muốn và mấy đứa nhỏ sẽ có cha,tại sao nàng lại cứ giống như một hòn đá, không nóng không lạnh??

Rốt cuộc cái tính khí không được tốt lắm của hắn cũng đã bị nàng chọc giận.

Giọng nói của hắn ngày càng lạnh lùng vô cảm, biểu cảm của hắn ngày càng trở nên âm hiểm hơn. Hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, đặc biệt là ánh mắt lạnh như băng của hắn khiến mỗi người khi gặp phải đều sợ đến rét run.

Mạc Thanh Yên không hề sợ, nàng cười nhạt một tiếng.

"Trái tim ta từ lâu đã chết, năm năm trước ngươi cùng Mạc Thanh Tuyết định giết hại ta, hiện tại ngươi như vậy chẳng phải quá lố bịch sao?

Nếu không phải năm năm trước, hắn không khiến nàng thành ra thế này thì nàng đã không vô tình như vậy.

Lệ Đình Tuyệt đột nhiên buông lỏng ra. Nếu năm năm trước hắn biết rằng hắn sẽ yêu nàng, hắn nhất định sẽ giúp nữ nhân kia. Nhưng trớ trêu thay định mệnh lại sắp đặt cho bọn họ năm năm sau gặp lại được nhau.

"Dừng xe".

Hắn hai mắt đỏ lên bình tĩnh nói ba chữ.

"Nàng đi đi"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.