Xe thắng" Kít " lại một tiếng rồi dừng lại.Mạc Thanh Yên nhìn mắt hắn lộ rõ vẻ tức giận nhưng nàng vẫn đẩy cửa bước xuống xe.
Nhìn chiếc Bentley rời đi, Mạc Thanh Yên thở phào nhẹ nhõm.
Nam nhân này quá hống hách, hống hách đến mức không thể nào đỡ được. Bất quá, nàng đành nói thật lòng mình, giữa họ là quãng thời gian năm năm cùng vết thương trong tim.
Lệ lão thái thái an ủi Mộc Phong cũng là để giữ chân hắn, không cho hắn đuổi theo nàng.
"Tiểu Mộc ngươi cũng đừng quá buồn phiền, Tiểu Yên và cháu trai của ta có mối quan hệ rất tốt trước đây, ngươi như vậy là đang phá hoại tình yêu giữa hai đứa nó. Ta thấy ngươi rất điển trai nên chắc chắn ngươi sẽ rất dễ tìm một cô bạn gái."
Ánh mắt Mộc phong dịu đi một chút, hắn thế vậy mà lại chậm chân hơn một bước. Nếu có thể gặp lại nàng sớm hơn một chút, chắc chắn nàng sẽ chọn hắn.
Lệ lão thái thái nhìn khuôn mặt buồn buồn của hắn, may mắn thay tất cả người hâm mộ đều đã được mời ra ngoài. Bà vỗ vai hắn: "Tiểu Mộc, bà thực sự thích kỹ năng diễn xuất của cháu,hơn nữa cháu là người không tồi, đừng buồn bà sẽ luôn ủng hộ cháu."
Là một người hâm mộ của hắn bà vẫn cố gắng ngồi an ủi hắn rất lâu, tuy rằng hắn không để ý cho lắm nhưng có thể đến gần thần tượng của mình là bà đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.
Lệ Đình Tuyệt dừng xe ở câu lạc bộ IM, hắn phòng bao. Hắn lạnh lùng ôm nữ nhân trong ngực cùng người phụ nữ đó nói chuyện thực vui vẻ, đóng cửa thật mạnh.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào người đàn ông đầu trọc bước vào với khuôn mặt lạnh lùng.
Ngôn Ngọc ngồi trong một góc sáng uống nước sôi để nguội của bản thân, hắn không đến nỗi bất đắc dĩ thì tuyệt đối sẽ không dùng đến rượu.
Lạnh lùng buông người phụ nữ trong tay,đứng lên: "Tuyệt, Tiểu Yênđâu?"
Tin nóng nhất đêm nay:"Mộc Phong thổ lộ tình cảm bị một người đàn ông bí ẩn đẹp trai cướp lấy nữ nhân của mình."
Tuy rằng hình ảnh rõ nét nhưng có thể xác định được người trong bức hình đó là nam nhân này.
Sắc mặt người nào đó tối sầm lại ngồi bên cạnh Ngôn Ngọc nói.
"Ta thất tình."
Hắn điềm đạm nói rồi từ từ lấy ly rượu uống cạn sạch.
Có một chút lúng túng nhưng nhìn người đàn ông bên cạnh. Nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng kia, hắn liền ngồi thẳng dậy nói với người phụ nữ bên cạnh.
"Bảo bối lát nữa ta sẽ tìm nàng chúng ta cần nói chuyện chính sự."
Sau đó đuổi hết những người khác ra ngoài trong phòng chỉ còn 3 người bọn họ.
Một bản nhạc buồn đã được phát, giọng hát trầm thấp mang tia u buồn mà đẹp đẽ.
"Tuyệt. ngươi không phải là người có thể để nữ nhân mình muốn kết hôn vụt mất. Làm thế nào mà ngươi lại nói mình thất tình?"
Như trí nhớ của hắn người này trước kia chưa từng nói đến chuyện yêu đương, năm nay chuyện gì đã xảy ra vậy? Đám cưới thì bị xáo trộn, sau đó người phụ nữ thích hắn xuất hiện nhưng lại bị từ chối hết lần này tới lần khác.
Nghĩ đến khiến hắn lạnh nhạt ngoài ý muốn, nhưng hắn là kẻ thắng cuộc nha tên kia cái gì cũng không có.
Ồ có vẻ là ngoại trừ Mạc Thanh Yên.
Lê Đình Tuyệt ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ: " Không phải chỉ một nữ nhân thôi sao, ta không tin ta sẽ không thể quên được nàng."
Hắn nói một cách một cách quyết liệt nhưng đôi khi đàn ông luôn cảm thấy rằng phụ nữ là thứ dễ tìm, không phải nàng là không thể ư.
Nhưng Lệ Đình Tuyệt sau nhiều năm không ai có thể thay thế.
"Đúng vậy, ta sẽ tìm người đẹp hơn nàng ấy, trẻ hơn nàng ấy."
Dứt lời thì Lệ Đình Tuyệt lại đá hắn:" không ai có thể đẹp hơn nàng ấy."
Trong lòng hắn chắc hắn Mạc Thanh Yên là nữ nhân đẹp nhất.
"Tốt, các nàng mặc dù không xinh đẹp nhưng ngoan ngoãn hơn nàng ấy,được rồi đi thôi."
Đúng lúc này, Nguyên Thành đi đến:"Lệ tổng, lão thái gia kêu ta nói ngươi, Mạc tiểu thư hôm nay xuất viện và sẽ ở lại biệt thự của ngài."