Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Quyển 46 - Chương 6: Ngày thời gian ngừng trôi



Lời mời tới Công viên nước Puhol.

Mọi người chỉ nghịch nước chút chút trong ngày đầu tiên, sang ngày tiếp theo họ đã thay quần áo bình thường bằng đồ bơi.

Trang phục cho cả nam giới lẫn nữ giới ngày một trở nên ngắn hơn. Những người tụ tập tại Công viên nước Puhol bắt đầu mạnh dạn khoe thân.

“Ah... Bưởi, táo, cau, bánh dày cái gì cũng thấy... Nhiều quá ngắm không hết.”

Những người chơi nam quan sát những bóng hồng trong những bộ đồ gợi cảm lướt qua trước mắt. Các Elf với cặp giò thanh mảnh thu hút hết sự chú ý của cánh mày râu.

Các chị em xinh đẹp của Vương quốc Arpen đều đã tập trung hết tại Công viên nước Puhol.

“Tôi có nên thử một lần không?”

“Có vẻ khoai.”

“Nhưng mà không thử thì làm sao biết.”

Những cuộc họp bất thường diễn ra ngay tại chỗ.

“Xin lỗi, tôi tới từ đơn vị Cháo nấm thứ 5. Bạn có muốn ăn một bát cùng tôi không?”

“Tôi tới từ đơn vị Cháo măng. Tất nhiên rồi nếu bạn không ngại ăn măng.”

Có thể thời tiết ngoài đời thực có chút lạnh nhưng không khí hân hoan của Royal Road đã khiến việc săn quái trở thành 1 việc hết sức khó thực hiện (giờ chỉ có săn gái thôi chứ săn quái gì nữa:v).

“Với giá này, mình chả cần đi nghỉ mát ngoài đời thực nữa.”

“Mình không cần phải bay tới Đông Nam Á.”

Nhờ việc đánh bại Đế chế Haven và xây dựng Công viên nước Puhol, nên Weed tiếp tục nhận được những lời khen ngợi không ngừng.

“Tớ đã nghĩ về việc liệu anh ấy có lợi dụng những người chơi phươngBắc hay không nhưng giờ thì tớ không còn nghi ngờ gì nữa.”

“Tớ cũng vậy.”

“Chẳng có lý do gì để chiến đấu với Đế chế Haven nữa cả. Tớ đã nghĩ chúng ta sẽ là vật hi sinh cho cuộc chiến sau đó cơ chứ.”

“Phải. Giờ thì tớ đã biết tại sao Weed lại được kính trọng như vậy. Nếu anh ấy không nghĩ tới những người chơi như chúng ta thì còn lâu mới có một cái công viên nước xuất hiện như thế này.”

“Hãy gọi anh ấy là Thánh Weed.”

Mọi người đánh giá Weed ngày một cao hơn. Những người chơi nữ cũng yêu thích Weed.

“Anh ấy là một vị vua tốt.”

“Anh ấy đã nghĩ rất nhiều cho chúng ta.”

“Phương Bắc có anh ấy liền trở thành 1 nơi đáng sống. Tôi chẳng mong chờ gì hơn nữa.”

“Anh ấy có menly không nhỉ? À có chút chút đấy… Lúc anh ấy hóa thân thành Orc Karrichwi.”

Những người chơi phương Bắc đều rất biết ơn Weed.

Weed cùng Vương quốc Arpen có một chút thất vọng sau cuộc chiến tại Pháo đài Puhol, nhưng điều đó đã biến mất.

Buổi sáng và buổi chiều trôi qua, Weed cùng các Architect tiếp tục công việc xây dựng với nhiều người chơi khác.

Hình dáng cơ bản của công viên nước đã được hoàn thành nên các con đường đi bộ, khu vực nghỉ ngơi cũng như các bể bơi cần được khởi công.

Weed không ngừng tạo nên các bức tượng bằng nước và đá.

Những người chơi phương Bắc tận hưởng việc bơi lội, quan sát các bức tượng, nói chuyện với mọi người và đi săn ở các khu vực lân cận. Họ cũng tham gia vào việc xây dựng thành phố mới để kiếm thêm tiền.

Và nét quyến rũ thực sự của Công viên nước Puhol bộc lộ hoàn toàn vào ban đêm.

“Bây giờ, không phải ngày nào họ cũng tới. Nhưng sẽ có buổi biểu diễn bất ngờ tới từ các Bard.”

“Tuyệt vời!”

Bard chuyên nghiệp Nollasseu biểu diễn một tiết mục đàn harp cùng hip hop vào buổi tối!

- Tuyết rơi mùa hè.

Một con báo tới uống nước trong cái hồ đóng băng.

Berobero berobero

Nước hồ mát quá! Thật là ngon!

Hai con báo băng đang đi săn.

Lùi lại một bước.

Tôi không muốn nó rạch bụng mình.

Nhạc cụ của Nollasseu đủ hay để chiến thắng cuộc thi tổ chức bởi Guild Bard 3 tháng một lần.

Tuy nhiên, lời của bài hát rõ ràng đã bị ảnh hưởng bởi Weed. Gần đây, các Bard mới đã chịu nhiều ảnh hưởng từ Weed, tạo nên một xu hướng lời bài hát thảm họa hay lệch lạc.

Dù sao, bầu không khí của công viên nước đã trở nên nóng hơn cùng thứ âm nhạc thú vị.

Tại vùng hoang dã rộng rãi nơi những khoảng đất rộng đã được lên kế hoạch xây dựng, lửa trại bùng lên cùng những chiếc bàn ghế gỗ được bày sẵn.

“Quẩy thôi!”

“Oh yes!”

Nó đã biến thành một quán bar nơi những người chơi đang quẩy tung nóc nhà cùng những bản nhạc sôi động.

Cháo Hành Chanh và Cháo Khoai Lang được bán cùng các loại rượu. Các Merchant kiếm một khoản tiền không tưởng tới từ thực phẩm và rượu.

Bởi Công viên nước phát triển hơn, một khu chợ đêm được mở ra tại Vương quốc Arpen.

***

Lục địa Versailles một lần nữa lại rung chuyển. Điểm du lịch hot nhất đã được xây dựng lên giữa khu phế tích theo đúng nghĩa đen sau khi một trận chiến vĩ đại đã xảy ra.

“Phương Bắc. Tới phương Bắc!”

“Đi nhanh nào. Không, tôi cần phải mặc cả chút tiền trước đã!”

Một làn sóng người chơi hương tới phương Bắc từ Đế chế Haven.

Thực tế, con người hiện đại giờ sống lạnh lẽo, vô tâm chẳng khác nào cái tủ đông. Khung cảnh đẹp, trong tâm họ cũng thích lắm nhưng chẳng thèm dừng lại ngắm.

“Việc Đế chế Haven có chinh phục toàn bộ lục địa hay không cũng chẳng liên quan gì đến tôi.”

“Chừng nào Royal Road còn… Tôi cũng không biết. Tôi quá mệt mỏi vì những hỗn loạn vừa qua rồi. Không phải thuế đã hạ rồi sao?”

“Tôi phải chịu đựng nhiều gian khổ bởi sự tiến quân của Đế chế Haven. Tôi chỉ muốn sống một cách thoải mái.”

Công viên nước khiến Vương quốc Arpen trở nên cạnh tranh hơn bao giờ hết.

Không cần phải do dự khi mọi người có thể đi bơi vào ban ngày rồi uống bia tận hưởng khung cảnh ban đêm.

“Lejyo. Tớ có điều muốn nói.”

“Tớ cũng vậy.”

“Tớ sẽ bắt đầu. Tớ đã quyết định tời Kallamore.”

“Hả? Cậu cũng vậy à?”

“Vậy thì…Cậu cũng chuẩn bị tới Công viên nước Puhol?”

Như vậy là quá đủ để một số người rời bỏ quê hương của mình.

Một lượng lớn người chơi đổ xô về phương Bắc.

Lính biên phòng của Đế chế Haven ngăn họ lại nhưng những người chơi lại tìm được đường khác.

Họ vượt qua những con sông, đi bằng đường biển hoặc bay trên trời cũng các Avian.

“Tôi sẽ cho anh 10 vàng nếu anh chịu chở tôi.”

“Chirp chirp. Trả trước đi.”

Các Avian kiếm về cho mình một khoản thu nhập thông qua hoạt động chuyên chở.

Như vậy Công viên nước Puhol trở nên đông đúc nhanh chóng! Phí tham gia cùng thuế của một tuần đã vượt quá 90 triệu vàng.

Weed đang bơi trong biển tiển.

“Đây là lượng tiền vô cùng bất ngờ.”

Kho của Vương quốc Arpen
Quỹ của Vương quốc: 281,373,892 vàng

Là vua của Vương quốc Arpen, cậu kiểm tra tình hình tài chính và không thể tin vào mắt mình!

“Đó là 280 triệu vàng.”

Đế chế Haven có thể thu về một khoản như vậy trong một tháng, nhưng phương Bắc nghèo nàn lại khác.

Trên hết, doanh số bán nhà vẫn tiếp tục tăng trưởng mạnh và doanh thu đạt ngưỡng kỉ lục.

“Việc kinh doanh tốt nhất vẫn là dịch vụ giải trí và ăn uống.”

Weed không thể giấu được sự hài lòng hiện rõ trên mặt mình.

“Mình cần phải chuẩn bị.”

Cậu biết rằng công viên nước sẽ không luôn mang lại khoản doanh thu như thế này.

“Đây là doanh thu mở cửa ban đầu. Một nhà hàng cũng sẽ rất ổn trong những ngày đầu mở cửa như vậy.”

Những người chơi phương Bắc không thường tập trung tại Pháo đài Puhol bởi cuộc chiến. Sau một tuần, họ quay trở lại với hoạt động đi săn và phiêu lưu, khiến doanh thu giảm xuống.

Để khiến mọi người quay trở lại công viên nước, cậu cần cải thiện các dịch vụ phụ trợ cũng như giải trí.

Weed quyết định sử dụng Museum of Time. Đó là một kĩ năng có thể ngừng dòng chảy thời gian tại một khu vực cụ thể.

Những nghệ sĩ thực sự rất quan tâm tới nghệ thuật và văn hóa hình thành tại Royal Road.

“Kĩ thuật điêu khắc bí truyền cuối cùng? Sự kết hợp của thời gian và nghệ thuật… Các khả năng là vô tận.”

“Weed thường cho chúng ta thấy nhiều hơn là chúng ta có thể tưởng tượng. Anh ấy có thể từng bước tiến lên trong cuộc sống là bởi kết hợp việc phiêu lưu với đủ các bức tượng khác nhau.”

“Công chúng đã quan tâm tới điêu khắc. Nghệ thuật đóng một vai trò quan trọng trong thực tế ảo và tạo nên những khả năng mới.”

Người chơi trong Royal Road cũng có hứng thú với nghệ thuật.

Time Sculpting là kĩ thuật điêu khắc bí truyền cuối cùng và Museum of Time là một kĩ năng quý giá.

Một khi dòng thời gian ngừng chảy, vô số những nỗ lực nghệ thuật có thể được thực hiện.

“Kĩ thuật này chắc chắn sẽ đủ để thu hút mọi người. Chẳng có kĩ năng nào tốt hơn dành cho mục đích quảng cáo nữa.”

Weed cưỡi trên Bingryong.

“Đi thôi. Giờ là lúc chơi nghiêm túc rồi.”

-Kuooooooooh.

Weed cùng Bingryong bay trên bầu trời hướng về Công viên nước Puhol.

Đám đông hướng mắt lên bầu trời trong khi đang nhàn nhã tận hưởng.

“Weed-nim.”

“Tại sao? Anh ấy đang làm gì vậy?”

Các Avian tò mò và theo sau Bingryong từ xa.

Chirp chirp chirp!

Weed, Bingryong và 100,000 Avian tập trung lại phía trên Công viên nước Puhol.

Một chuyến bay tự do trên bầu trời. Bay nhanh trên trời cùng những đôi cánh không khó khăn. Không cần phải có những tính toán phức tạp và họ chỉ cần tận hưởng sự tự do. Nếu các Avian đói, họ có thể đáp xuống mặt đất để ăn giun hoặc ngũ cốc.

“Mình đã thu hút khá nhiều sự chú ý.”

Weed đã học rất nhiều từ việc quan sát các chính trị gia trên TV.

Dù chính sách có tốt tới mức nào, sẽ là vô dụng nếu người dân không biết tới nó. Mặt khác, thái độ bất mãn đối với những chính sách tồi sẽ gây lên những sự cố lớn.

“Bay cao hơn nữa, Bingryong!”

-Kuooooooh.

Bingryong gầm lên và nâng độ cao hơn so với mặt đất.

Bingryong vượt qua những đám mây cùng Weed. Các Avian cảm thấy khó theo nổi độ cao đó và cậu nhìn qua phía Bắc xa xôi.

Đó là một thế giới sạch không có khói bụi ô nhiễm, nên khung cảnh kéo dài hàng chục cây số phía trước cậu thực sự vô cùng ngoạn mục.

Những dòng sông, đồng bằng và những ngọn núi kết hợp với nhau trong khi những bông hoa và cây cỏ tô điểm thêm màu sắc. Nó thật giống một bức tranh đẹp.

“Lần đầu tiên tới phương Bắc, mình thấy một cách đồng trắng đầy tuyết. Cảm ơn thần linh vì nó đã thay đổi.”

Weed thoáng nhớ lại quá khứ.

Cậu đã phải chịu rất nhiều khổ sở sau khi tới phương Bắc để thực hiện một nhiệm vụ. Cậu thực hiện nhiệm vụ 1 mình tại Morata nhưng Seo-yoon cùng Alveron đã ở cùng với cậu tại Thung lũng tử thần.

“Lúc đó, việc điêu khắc ra những bức tượng nhỏ thật hạnh phúc.”

Mặc dù thiếu thốn hơn rất nhiều so với bây giờ, cậu không thể không cảm thấy hoài niệm. Tất nhiên, cậu không muốn quay trở lại những ngày đó.

“Mình sẽ bắt đầu ngay bây giờ.”

Weed sử dụng Nature Sculpting để tạo mây mưa.

“Anh ấy đang điêu khắc một đám mây.”

“Sẽ rất mát mẻ nếu trời mưa.”

Cho tới giờ, đám đông dưới mặt đất đã quen thuộc với việc điêu khắc của cậu.

****

Painter giỏi nhất của lục địa Petrov.

Cậu nhìn lên bầu trời trong đám đông tại Công viên nước PUhol.

“Mưa không phải là một vấn đề lớn.”

Cậu thừa nhận Weed là anh trai của Yurin, nhưng không hề từ bỏ niềm tự hào của mình với class Painter.

“Khung cảnh ẩm ướt. Sẽ tốt hơn nếu anh ấy trở thành một Blacksmith thay vì một Sculptor.”

Dwaft Fabio cũng đã tới Công viên nước Puhol để xử lí helium.

“Đúng như mong đợi từ Weed-nim. Cậu ấy có thể bán cả một đất nước trong vài phút nếu trở thành tổng thống Hàn Quốc.”

Mapan cùng với các Merchant khác tới từ Công ty giao dịch Mapan.

Họ bận rộn kiếm tiền từ công viên nước, nhưng lượng tiền họ có thể kiếm được sẽ thay đổi vì kết quả của ngày làm việc hôm nay.

“Chwi chwik. Một bầu không khí kì lạ.”

Orc Seechwi và Geomchi-2 nhìn lên bầu trời.

“Chắc chắn anh sẽ quan sát thật kỹ những gì tiểu đệ làm”.

“Chwik. Em cũng đang mong chờ lắm đây.”

Seechwi hài lòng với người bạn trai mạnh mẽ của cô.

‘Chỉ người nào nhận ra những nét quyến rũ của một người đàn ông sẽ hiểu.’

Geomchi-2 không đẹp trai. Nhưng anh có một thân hình đáng tin. Bắp tay, cơ bụng và đùi rắn chắc.

Cô là 1 thiên tài, người đã có được bằng Tiến sĩ tại Mỹ trong khi Geomchi-2 không có trình độ học vấn cao. Tuy nhiên, cô vẫn yêu Jung II-hun mãnh liệt.

Có một sự cố vào ngày cô giới thiệu anh với gia đình mình.

“Mẹ, không phải là mẹ cần xử lí mấy viên đá nặng ở ngoài sân sao?”

“Ừ phải. Chúng lớn quá, có cần một chiếc xe nâng không?”

Jung II-hun đang ăn táo ngẩng đầu lên.

“Bác đang nói tới viên đá ở trong sân ạ?”

“Ừ, phải.”

“Nó nhìn chỉ khoảng 120kg. Bác có muốn cháu dời nó đi không?”

Gia đình cô quan sát Jung II-hun đi ra ngoài sân.

Anh nói với mọi người quan diểm của mình sau khi xem xét tảng đá.

“Kkuung!”

Jung II-hun ôm lấy tảng đá bằng cả hai tay và sử dụng sức mạnh của mình.

Hòn đá vốn không nhúc nhích nay chầm chậm bị nhấc lên tới ngang tầm ngực.

“Cháu sẽ để nó ở góc đằng kia.”

Cha Eun-hee và gia đình của cô há miệng nhìn khi Jung II-hun di chuyển cùng viên đá trên tay.

Kwwaaaang!

Âm thanh mà viên đá tạo ra nghe như một trò đùa.

Cha Eun-hee cười ngượng.

Người cha vốn im lặng của cô cuối cùng lên tiếng.

“Sân giờ thật đẹp và rộng rãi.”

“Một ngôi nhà ở vùng đồng quê. Cháu sống ở thành phố từ bé đến giờ, được ở đây đúng là một niềm vinh hạnh.”

Jung II-hun nhìn thấy ngôi nhà qua những thân cây.

“Bác có sử dụng gỗ sồi làm củi vào mùa đông không ạ?”

“Hmm hmm, có.”

Cha của Cha Eun-hee là một giáo sư đại học ưu tú nhưng giọng nói của ông rất lịch sự.

Vào mùa đông, cần tới một xe tải 15 tấn đầy củi.

“Để có đủ số củi cho mùa đông lạnh giá, chắc mất công chặt lắm ạ.”

“Ừ. Đó là một công việc rườm rà và nặng nề, nên nhà bác không thể ngày nào cũng chặt củi được.”

“Cháu sẽ làm cho ạ.”

“Sao thế được? Cứ để đó. Các bác sẽ làm sau.”

Mẹ của Cha Eun-hee cười và nói.

“Cứ để đó cháu ạ. Cái cưa của chúng ta có vẻ đang bị hỏng.”

“Cưa máy ạ?”

Ngày nay cưa máy thường được sử dụng để cắt gỗ.

Jung II-hun đã thấy một chiếc rìu gỉ ở góc nhà.

“Như vậy là đủ rồi ạ.”

“Hả?”

Jung II-hun nhấc cây rìu lên và bổ vào thân cây gỗ sồi.

Jeeeok!

Miếng gỗ bị bổ ngọt như bổ dưa hấu.

“Thật thú vị vì cũng đã được một thời gian rồi. Đây sẽ là bài thể dục của cháu sau bữa ăn.”

Jung II-hun tiếp tục di chuyển chiếc rìu.

Đống gỗ chất dần thành đống.

10 phút, 20 phút, 30 phút, bắp tay của Jung ii-hun phồng to khi anh bổ củi mà chẳng hề có dấu hiệu mệt mỏi.

“Ah…”

Mắt của Cha Eun-hee cùng mẹ cô đầy ngưỡng mộ.

Đó là khung cảnh mà những người phụ nữ hàng xóm không thể nào rời mắt.

“Con rể… Có vẻ như mẹ đã kiếm được một chàng rể quý rồi.”

“Mẹ cũng nghĩ vậy ư?”

****

Những đám mây của Weed bắt đầu phun mưa xuống Công viên nước Puhol.

Nhìn thì giống như 1 hành động vô nghĩa nhưng yêu cầu kỹ năng khá cao.

“Góc nhìn là rất quan trọng.”

Cậu điều chỉnh các đám mây để nó có thể bao phủ các bể bơi, một vài khu đất khách sạn cũng như lối vào.

Một cơn mưa lớn đổ xuống Công viên nước Puhol. Weed hít một hơi thật sâu.

“Mình sẽ bắt đầu ngay lập tức. Museum of Time!”

Ddiring!

Museum of Time.
Một kĩ năng vĩnh viễn ngừng thời gian tại một khu vực.
Một không gian phép thuật kì diệu!
Ánh sáng cùng các hình thức nghệ thuật sẽ được mở ra tại khu vực nơi mọi thứ ngừng chuyển động.
Một khi kĩ năng được sử dụng, nó không thể bị đảo ngược.
Nó chỉ được sử dụng một lần trên Lục địa Versailles nên hãy quyết định thật cẩn thận.

Bạn có muốn sử dụng kĩ năng?

Weed nuốt nước miếng.

‘Mình không thể dừng lại nữa. Đây là một kĩ năng khó đạt được nhưng mình sẽ nhận được rất nhiều tiền từ nó.’

Đây là một cơ hội hiếm để tập trung được một đám đông như vậy. Ngay cả nếu Museum of Time được tạo ra, sẽ thật vô nghĩa nếu mọi người không tới ngắm nghía nó. Nghệ thuật đáng giá hơn nhiều với sự hiện hữu của nhiều người.

“Hơn nữa, nếu thời gian dừng lại thì nơi này sẽ không phải chịu đựng một mùa đông lạnh lẽo nữa.”

Nếu không có mùa đông thì Công viên nước có thể mang lại tiền tài trong cả bốn mùa.

“Mình sẽ sử dụng nó.”

Ánh sáng tỏa ra từ đôi bàn tay Weed.

Paaaat!

Xin hãy chỉ định khu vực để sử dụng Museum of Time.

4km là bán kính giới hạn, dựa theo chỉ số nghệ thuật của bạn.

“4km là đủ rồi.”

Weed chiếu sáng mặt đất bằng thứ ánh sáng từ tay mình.

Mưa che phủ một vài bể bơi cùng một phần ba công viên giải trí. Ngoài ra, còn có những khu trống được thiết kế dành cho các bức tượng nghệ thuật.

Nếu thời gian ngừng trôi thì phương thức sử dụng nó sẽ là bất tận.

Sẽ có thể tạo lên một Bức tượng Nữ thần Freya hay Tower of Light trôi nổi trong không khí. Các Painter cũng có thể vẽ trên bầu trời.

Bằng cách sử dụng dòng thời gian ngừng trôi, các tác phẩm tạo nên từ vô số ý tưởng sẽ xuất hiện.

Museum of Time là một kĩ năng quá quý giá chỉ để giữ riêng cho một người.

“Mình có thể điêu khắc ở đây, những nó sẽ được chia sẻ với tất cả các nghệ sĩ trên Lục địa Versailles. Và mọi người đều có thể nhận được lợi ích từ các phẩm nghệ thuật sáng tạo khác nhau.”

Một thành phố của nghệ thuật sẽ xuất hiện cạnh Công viên nước Puhol nơi khách du lịch sẽ ghé thăm.

Nó khác với Rhohium, thành phố của các nghệ sĩ trên lục địa.

Không gian mới sẽ là địa điểm du lịch tuyệt vời nhất tại phương Bắc dành cho những người yêu nghệ thuật. Nó sẽ là một thành phố tuyệt vời nơi các nghệ sĩ có thể tận hưởng công việc mình đang làm. Một cơ hội tốt cho các nghệ sĩ để tạo nên những điều không tưởng.

“Huhuhu. Mình sẽ kiếm rất nhiều tiền.”

Sự đa dạng văn hóa khiến  mọi người hạnh phúc.

Nếu có nhiều tác phẩm nghệ thuật tại Công viên nước Puhol, sẽ có nhiều du khách và điều này sẽ biến thành doanh thu.

“Nghệ thuật là tiền, tiền.”

Ngay cả khi Lục địa Versailles bị phá hủy vào ngày mai, cậu sẽ vẫn cố gắng moi tiền từ ít nhất một khách hàng nữa.

Không gian nơi thời gian ngừng trôi đã được chỉ định.

Tại nơi này, sự phát triển của động vật cũng như cây cối sẽ chấm dứt và không còn giới hạn về vật lí nữa.

Kĩ năng Museum of Time bắt đầu khởi động.

Ánh sáng từ cơ thể Weed đổ xuống mặt đất.

****

Weed bay trên bầu trời cùng Binyrong khi thứ ánh sáng tuyệt vời xuất hiện.

“Waaaaaaaah!”

Đám đông đang quan sát vỡ òa trong sung sướng.

“Có phải là một nhiệm vụ không?”

“Nhìn như một kĩ thuật vậy…”

“Một kĩ thuật mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Có thứ kĩ thuật lớn tới vậy ư?”

“Có thể đó là một thảm họa?”

“Chắc chắn không phải…”

Các Avian trên bầu trời cùng Weed rất ngạc nhiên và tản ra mọi hướng.

“Chirp chirp!”

“Kokodaek!”

Các Avian được bao phủ trong ánh sáng nhưng không chịu bất cứ tổn hại nào. Tuy nhiên rất nhiều Avian va chạm phải nhau bởi sự thay đổi hướng đột ngột.

Ánh sáng tỏa ra từ Weed che phủ vài km dưới mặt đất. Ánh sáng tỏa xuống một số khu vực của Công viên nước Puhol.

Thực tế là không có bất cứ sự thay đổi nào cho thấy Museum of Time đang hoạt động. Mưa từ trên bầu trời ngừng rơi và những chiếc lá bị thổi theo cơn gió cũng ngừng di chuyển.

“Mọi thứ xảy ra như thế nào?”

“Ah… Bầu không khí thật kì lạ.”

Các Avian quan sát từ xa có thể thấy thế giới đã ngừng lại.

Không có chút chuyển động nào nên họ không thể không cảm thấy nó giống như bỏ hoang.

“Thật lạ. Tweet tweet.”

“Nếu vào đó thì chúng ta có chết không?”

Các Avian quan sát nhưng không thể sẵn sàng tới đó. Ngay cả Weed cũng không vào Museum of Time bởi cậu lo tới những tác dụng phụ.

Và điều gì đó bất ngờ đã xảy ra.

Rất nhiều những bóng ma hình dáng người được tạo ra trong Museum of Time.

Có những Knight, quý cô vĩ đại diện những bộ đồ thanh lịch cùng những người cao tuổi. Farmer mang theo công cụ của mình những chiếc ngựa kéo di chuyển trong Museum of Time.

Ddiring!

Khách từ thế giới xưa cũ đã xuất hiện. Sau sự sụp đổ của Đế chế Niflheim, đa số mọi người đều đã mất mạng.
Những linh hồn đã mất bị bắt giữ bởi Giáo hội Embinyu.
Các Priest có thể nâng cao sức mạnh hắc ám của mình thông qua sự gào thét của các linh hồn.
Nó bị phá hủy sau khi Giáo hội Embinyu sụp đổ.
Những linh hồn bị bắt giữ được giải phóng nhưng bởi sau một thời gian dài chịu đựng, họ vẫn lang thang tại Lục địa phương Bắc.
Họ ghen tị với sự phát triển và hạnh phúc cao của Vương quốc Arpen.
Những linh hồn của Đế chế Niflheim đã tồn tại từ rất lâu trước đây có thể ghé thăm Museum of Time thông qua lỗ hổng.

Danh tiếng của Vương quốc Arpen đã tăng 64.
Việc mở rộng lãnh thổ tương xứng với danh tiếng của vương quốc.

Danh tiếng của khu vực địa phương đã tăng 5,424.
Nhờ có hiệu ứng của Museum of Time, các hiện vật địa phương, tượng đá, đồ trang sức và đồ cổ của Đế chế Niflheim đã được đăng kí.

438,103,328 nhiệm vụ mới đã được tạo ra bởi các du khách xưa cũ.
Các nhiệm vụ từ những du khách này sẽ cho gấp đôi kinh nghiệm và fame trong một tuần.
Những nhiệm vụ cấp C hay khó hơn sẽ dựa trên hoàn toàn Lục địa Phương Bắc.

Đây là sức mạnh của bí thuật điêu khắc cuối cùng.

Người dân của Đế chế Niflheim đã sụp đổ.

Một lượng nhiệm vụ khổng lồ đã được tạo ra cùng sự xuất hiện của họ.

“Jjaejaejaek!”

“Kuoooooh!”

Weed, các Avian và những người trên mặt đất nhìn thấy họ.

Một cửa sổ thông báo đồng thời xuất hiện.

Museum of Time đã được tạo ra.
Một nơi được tạo nên bởi bí thuật điêu khắc cuối cùng nơi dòng thời gian ngừng chảy.
Đó sẽ là nơi sinh của những hình thái nghệ thuật mới, nơi có thể gặp những nhiệm vụ hay những câu truyện huyền bí.
Du khách sẽ có được sự gia tăng vĩnh viễn về kiến thức cũng như chỉ số nghệ thuật nhờ vào lợi ích văn hóa.

Phản ứng của đám đông sau khi đọc xong thông báo diễn ra rất nhanh chóng.

“Đi thôi.”

“Đi.”

Tại lối vào của Công viên nước Puhol, các NPC của Vương quốc Arpen đang nhận được rất nhiều tiền từ phí vào cửa.

Phí vào cửa tạm thời tăng lên do hoạt động mở cửa.
Bạn sẽ được chỉ dẫn.
Có một khoản đầu tư lớn tới cơ sở vật chất để biến Công viên nước Puhol thành một nơi bơi lội tuyệt vời nhất trên lục địa.
Mặc dù giá nhân công cao cũng như chi phí tăng lên, chúng tôi đã cố gắng để giảm tối thiểu phí vào cửa. Tuy nhiên, điều đó là việc không thể tránh khỏi nên giá bây giờ sẽ là 3 vàng 98 bạc.
Bắt đầu từ ngày mai, bạn lại có thể tham gia với giá 1 vàng.

Trong khi Đế chế Haven giảm giá phí vào cửa hầm ngục, Weed nâng giá của cậu hơn gần bốn lần!

Phương Bắc vẫn còn nghèo nên 4 vàng là một số tiền lớn với một số người chơi. Ngay cả như vậy, ngày mai giá sẽ quay trở lại như ban đầu nên mọi người cũng chẳng càu nhàu. Họ có thể đợi một ngày nếu muốn tiết kiệm tiền.

Tuy nhiên, tâm lý đám đông rất đáng sợ nên chỉ có vài người chơi có thể chờ đợi. Hơn nữa, có rất nhiều nhiệm vụ nên số tiền đó cũng chẳng phải là thiệt hại gì lớn lao!

“Không cần trả lại.”

“Nhanh nào, mở cửa đi nào.”

Những người chơi phương Bắc bỏ ra 4 vàng, 5 vàng để tham gia ngay lập tức.

Phí vào cửa của Công viên nước Puhol đang cao ở mức kỉ lục.

***

Việc xây dựng Công viên nước Puhol diễn ra trong khẩn trương.

Các thành phố du lịch và những căn biệt thự cao cấp được xây xung quanh.

Rất nhiều người tới thăm cũng như nguyên vật liệu được tập trung lại để phát triển hệ thống giao thông.

Có thể kết nối với phương Bắc vốn trước đây thuộc khu vực chiếm đóng của Đế chế Haven tới phương Bắc của Morata cũng như Dawn City!

Người chơi nhộn nhịp tại các khu vực nơi thời gian ngừng trôi.

“Xin chào.”

Một bóng ma đang cầm theo một chiếc búa trả lời.

“Rất vui khi gặp bạn. Tôi là thợ rèn Alfonso. Cho tôi biết nếu bạn muốn học cách xử lí kim loại.”

Những kĩ năng mới có thể nhận được từ các bóng ma của Đế chế Niflheim.

“Những hạt giống rải trên mặt đất không phát triển nhanh?”

“Thiếu sự quan tâm cần thiết ư?”

“Không, Bí mật nuôi dưỡng các loại cây là phân bón. Nó phụ thuộc vào loại phân bón mà bạn sử dụng… Bạn đã bao giờ nghe tới loại phân bón kích thích sự phát triển của cây trồng chưa?”

Những người chơi có thể học được những kĩ thuật trong quá khứ mà không thể tìm thấy vào thời kì hiện tại.

Có đủ các loại kĩ năng và kĩ thuật chiến đấu cần thiết cho cuộc sống.

“Nấu nướng. Ngày nay, mọi người đã quên đi cách làm món pasta ngon lành. Nếu bạn muốn. Tôi có thể cho bạn công thức… Oh, bạn không cần thiết phải trở thành học sinh của tôi. Chỉ là tôi đang chán thôi.”

“Để có thể theo đuổi sắc đẹp cũng như tạo nên những bộ cánh thật tuyệt vời, bạn cần phải học khâu vá đúng cách. Nếu bạn thấy những đường may lỏng lẻo khi mua những bộ quần áo đắt tiền thì bạn chắc chắn sẽ thất vọng.”

“Bạn đã bao giờ thử giặt quần áo bằng tay chưa?”

Còn có những kĩ năng xử lý các nguyên liệu cơ bản như cây, đá và nước.

“Có thể dạy tôi miễn phí được không?”

“Điều này là rất cần thiết khi sinh sống tại Đế chế Niflheim. Tôi có thể làm ít nhất được như thế này cho bạn thôi.”

Những người chơi phương Bắc bắt đầu tại Morata.

Họ là những nhân vật đã gây dựng danh tiếng cho mình tại Vương quốc Arpen.

Hiếm khi việc phản bội xảy ra khi làm nhiệm vụ tại Vương quốc Arpen.

Họ có thể học những kĩ năng dựa trên các thành tựu và danh tiếng tại Vương quốc Arpen.

“Tôi hi vọng bạn có thể giúp tôi. Tôi đã từng có một kho báu trước khi chết. Tôi không biết nó có còn ở đó nữa không?”

“Tôi rất vui khi gặp được một người biết về Hang Sói Lahonak. Tôi không muốn chia sẻ nó với người khác nhưng nó còn gì là quan trọng nữa nếu tôi đã chết? Nghe kĩ những điều tôi sắp nói này. Có một kho báu. Một kho báu được giấu bởi con sói to lớn!”

Một số lượng lớn nhiệm vụ được tạo ra.

Cùng với những nhiệm vụ hiện có ở phương Bắc, những nhiệm vụ liên quan cùng những nhiệm vụ hoàn toàn mới được thêm vào!

Ngay cả những yêu cầu vận chuyển cấp F cũng rất có ích cho Vương quốc Arpen.

Nhưng những nhiệm vụ khó hơn lại khác.

[Yêu cầu Khai quật vàng], [Khó báu cổ đại], [Ngôi đền vàng bị lãng quên], [Bí mật của món trang sức đính ngọc]

Hằng hà sa số các kho báu của Đế chế Niflheim.

Chúng được tìm thấy chôn kín trong lòng đất và nâng cao sức mạnh kinh tế của Vương quốc Arpen.

Người chơi chờ đợi để trả tiền vào cửa công viên nước lòng đầy ghen tị.

“Đó là một khoản đầu tư thật tốt. Tớ có thể kiếm vài triệu vàng chỉ trong 10 phút.”

“Nó không phải là trò đùa đâu. Tớ hoàn toàn đã trúng số rồi.”

Một người sở hữu một nhà hàng thành công có thói quen kiểm tiền mỗi ngày!

Thực tế, thu nhập từ Công viên nước Puhol tạm thời vượt qua Đế chế Haven.

Vương quốc Arpen giờ đã vững mạnh về kinh tế nên Weed tiếp tục thực hiện các dự án xây dựng vốn dang dở khác.

Các Đại công trình bị tạm đình chỉ bởi cuộc chiến đã được khởi động lại, cùng với đó, những ngôi làng bị phá hủy cũng được tái xây dựng.

Chỉ vài tháng trước, cậu đã cần phải hi sinh doanh thu thuế hàng năm của Vương quốc Arpen.

“Huoh, quá nhiều tiền. Mình sẽ trở thành một kẻ ăn xin. Kiểm tra tình hình tài chính của vương quốc.”

Kho của Vương quốc Arpen.
Quỹ của Vương quốc: 478,312,394 vàng

“4-478 triệu vàng? Trong kho có nhiều tiền đến mức này ư?”

Điều không tưởng đã xảy ra.

Weed đã sống một cuộc sống giản dị từ nhỏ.

Cậu kiểm tra lượng tiền vài lần một ngày và việc tiết kiệm tiền đã trở thành thói quen.

Tình hình tài chính của Vương quốc Arpen chưa bao giờ dồi dào và cũng không bền, nên chẳng bao giờ có một khoản lớn trong kho cả.

Đại công trình cùng các thành phố được xây dựng bằng sự đóng góp của người chơi. Nếu cậu mở rộng quân đội và tập trung vào những thứ đắt đỏ thì vương quốc hẳn đã phá sản từ lâu rồi.

Nhưng tình huống đã thay đổi kể từ khi Công viên nước Puhol được mở cửa.

“Mình đã tiêu rất nhiều những vẫn còn tiền.”

Một công nhân ăn lương trung bình cần phải trả thuế, trả nợ cũng như có tiền dành cho thực phẩm và chi phí cuộc sống.

"Vẫn còn tiền. Mặc dù mình đã chi cho tất cả những thứ cần thiết, vẫn còn tiền… Số tiền này?”

Thật đầy cảm hứng khi nhìn thấy tiền!

Cậu muốn khởi công nhiều Đại công trình hơn, nhưng các Architect tại phương Bắc đều đang bận rộn.

Đế chế Haven đã đầu tư khá nhiều vào lĩnh vực giao thông vận tại cũng như hoạt động xây dựng tại trung tâm ở các thuộc địa phía Bắc, do đó cũng không còn nhiều việc phải làm nữa.

Thành tựu của cộng đồng đều xuất hiện hằng ngày do các nhiệm vụ, nhưng đây là một phần của sự phát triển kinh tế của Vương quốc Arpen.

Nó thực sự là một trải nghiệm mới mẻ đối với Weed.

“Giờ thì mình đã giàu. Mình có nên mua muối đắt hơn 200 won trong tương lai không?”

****

“Tôi sẽ gia nhập Vương quốc Arpen. Đó là một vinh dự.”

“Tôi thực sự cảm thấy mình như một cư dân phương Bắc. Cảm ơn bệ hạ.”

“Tôi thừa nhận những quy tắc của bệ hạ… Chúng tôi tôn trọng sự thống trị của Vương quốc Arpen.”

Weed gặp những lãnh chúa thuộc địa của Đế chế Haven.

Một vài lãnh chúa vẫn tỏ ra kiêu ngạo mặc dù đã muốn tới Vương quốc Arpen.

“Tuy nhiên, ngài cũng cần phải công nhận những gì chúng tôi đã đầu tư cho tới nay.”

Weed cười lớn.

“Đã đầu tư?”

“Ngài phải hiểu được khái niệm rằng các thành phố của chúng tôi là tài sản cá nhân. Guild Hermes đã trả một khoản tiền đáng kể nên chúng tôi không thể cứ thế dâng nó cho Vương quốc Arpen được.”

“Mục đích của ông là gì?”

“Huhu. Tôi có cần phải nói với ngài không?”

Một người chơi tên Kaljiko lên tiếng cùng với cái nhìn nghiêm khắc.

Giọng điệu cũng như cách nói chuyện của ông ta nói lên rằng ông đã là lãnh chúa tại Royal Road được một khoảng thời gian.

“Tôi rất tò mò. Guild Hermes sẽ không thể giúp đỡ ông tại phươngBắc.”

“Guild Hermes không phải phương tiện duy nhất mà chúng tôi có thể sử dụng. Chúng tôi có một mạng lưới người rộng lớn và họ sẽ khá phiền phức nếu chúng tôi huy động họ. Tôi thà phá hủy thành phố và người dân thay vì dâng nó miễn phí cho người khác.”

Các lãnh chúa tụ lại với nhau xung quanh Kaljiko.

Ông tự hào lên tiếng và tin tưởng rằng sẽ có nhiều người cũng đồng tình với những lời đó.

Nếu các thuộc địa phương Bắc bị phá hủy thì nó sẽ gây thiệt hại cho Vương quốc Arpen cùng với đó là sự sụp đổ về chính trị.

“Chúng tôi không muốn nhiều. Chỉ có ba thứ. Một ví trí lãnh chúa vĩnh viễn, sự thừa nhận về tính tự chủ và thuế nộp cho Vương quốc Arpen giảm một nửa trong ít nhất 5 năm.”

“Tất cả đấy hả?”

“Sau khi 5 năm kết thúc, chúng tôi muốn giảm thấp mức thuế trung bình. Dù sao ngài cũng có thể hiểu được những nỗ lực mà chúng tôi đã đặt vào.”

Weed cân nhắc những lời đó.

Kaljiko cùng các lãnh chúa khác mỉm cười trước mặt cậu.

-Cuộc đàm phám có vẻ đang diễn ra tốt đẹp

-Hắn ta không thể làm gì. Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta đập tan các thành phố để đáp trả?

-Hắn ta chỉ là một chiến binh nổi tiếng. Hắn không biết chút gì về chính trị cả.

-Chúng ta sẽ có lợi khi giao dịch hoàn tất. Một khi cuộc chiến giành thắng lợi, chúng ta có thể lấy các thành phố mà không mất một giọt máu. Dù sao thì nó cũng không nhiều đến vậy.

Các lãnh chúa thương xót thì thầm với nhau.

Mặc dù tuyên bố sẵn sàng đầu hàng, các lãnh chúa vẫn không hài lòng.

Weed suy nghĩ không lâu.

‘Mình nên giết mấy tên này như thế nào nhỉ?’

Cậu không quan tâm dù chỉ là một chút tới việc chấp nhận các điều khoản của cuộc đàm phán.

Nếu cậu không thể đối mặt với công việc chính trị thì trong tương lai những vấn đề liên quan sẽ xuất hiện.

Các lãnh chúa của các thuộc địa đã vẽ ra một đường thẳng. Cuộc đàm phán không còn có hiệu lực với Weed ngay khi họ nhắc tới mức thuế. Cậu không bao giờ chấp nhận những điều kiện như vậy.

“Ta đã quyết định.”

“Tôi hi vọng ngài sẽ đưa ra một quyết định sáng suốt cho Vương quốc Arpen. Ngài sẽ hiểu khi già hơn, nhưng  đôi khi dòng máu trẻ có thể dễ dàng nổi giận.”

“Đó là lý do tại sao ta đã nghĩ về nó.”

Weed lần lượt đánh giá các khuôn mặt của Kaljiko cùng các lãnh chúa khác.

Có tất cả 37 người. Đại diện của một nửa các thuộc địa phương Bắc. Trong số họ có Robin và các thành viên khác của Guild Nice Guys. Họ trở thành lãnh chúa nhờ vào tiền của mình. Nói theo cách khác, những kẻ sinh ra trong một gia đình giàu có!

“Nói với chúng tôi quyết định của ngài. Chúng tôi là những kẻ bận rộn.”

“Ta sẽ chống lại các người.”

“Chống lại chúng tôi?”

“Phải. Từ giờ phút này trở đi. Ta sẽ khiến mọi người chống lại các ngươi.”

Kaljiko cùng các lãnh chúa khác cười lớn.

“Không sẵn lòng chấp nhận đề nghị của chúng tôi, có nghĩa là cuộc đàm phán đã thất bại. Nhưng ngài thực sự có thể chống lại chúng tôi ư? Các người chơi sẽ không sẵn lòng giúp đỡ Vương quốc Arpen trong một cuộc chiến nữa đâu.”

“Ta sẽ đưa một nghị định về các ngươi tới tất cả những người chơi phương Bắc. Theo sắc lệnh của nhà vua, sẽ có những nhiệm vụ giết các người và những ai thành công sẽ nhận được các thành tựu của cộng đồng tương xứng.”

“Uhh.”

Biểu hiện của các lãnh chúa có chút thay đổi.

Rất nhiều người chơi tại phương Bắc mong muốn có được các thành tựu tại Vương quốc Arpen.

Các lãnh chúa được trang bị với những trang bị tốt nhất nhưng các kĩ năng đi săn của họ lại thấp.

Món tiền thưởng chính thức chống lại họ có nghĩa rằng mọi người sẽ không phải chịu tình trạng đồ sát và cuộc đi săn sẽ bắt đầu.

‘Sau đó chúng ta sẽ không thể sống tại phương Bắc.’

Suy nghĩ đó chạy qua đầu các lãnh chúa.

Như biết được suy nghĩ của họ, Weed nhẹ nhàng lên tiếng.

“Tới Lục địa Trung tâm. Đó là vùng đất bị thống trị bởi Guild Hermes nhưng cũng có hàng triệu người chơi ở đó. Ta sẽ cho họ một phần thưởng lớn và cho phép họ tới Vương quốc Arpen nếu họ giết được các ngươi.”

“Phần thưởng…”

“Vương quốc Arpen chào đón những người nhập cư. Có các địa điểm du lịch, hầm ngục, các pháo đài cùng những con đường. Chẳng có nơi đâu an toàn cả. Ngoài biển hay trên các hòn đảo ư? Chúng đều nằm dưới sự quản lí của Vương quốc Arpen. Những hành động của các ngươi sẽ bị quan sát bởi các Avian trên bầu trời những người đi qua sẽ chỉ thẳng lưỡi gươm của họ vào các ngươi.”

Weed muốn chỉ ra rằng chúng sẽ không thể nào sống trên toàn bộ Lục địa Versailles.

Tất nhiên, mọi thứ có thể sẽ không diễn biến như vậy.

Các lãnh chúa có mối quan hệ thân cận với Guild Hermes, nên nếu tới Lục địa Trung tâm chúng sẽ bảo đảm cho mình được chút an toàn.

Nhưng chúng sẽ luôn phải lo lắng tới việc bị đâm lén sau lưng và sẽ không nhận được chút lợi nhuận nào.

Kaljiko bị đẩy mất đà và điên cuồng hét lên.

“Các thành phố? Ngươi sẽ vẫn ổn ư nếu các cơ sở hạ tầng bị phá hủy và người dân bị tàn sát?”

Đôi mắt của Weed sáng lên.

Đó là cách cậu nhìn bà chủ nhà người đang cố gắng bắt cậu trả thêm 1,500 won cho hóa đơn tiền nước!

“Cứ làm vậy đi.”

“Cái gì?”

“Ta có một cái đầu tốt. Ngươi chưa nhìn thấy Công viên nước Puhol sao?”

“…!”

Pháo đài Puhol vốn là một phế tích sau cuộc chiến, mà giờ nó đã được biến thành một địa điểm hot nhất Lục địa Versailles.

Có nghĩa là cậu không hề ngại việc xây dựng lại mọi thứ từ bãi phế tích.

“Ngươi nghĩ ngươi có thể tạo thêm công viên nước sao?”

“Ta là một Sculptor cũng như một Architect. Ta có khả năng của một Blacksmith và có thể chế tạo được cả du thuyền. Còn chưa nhắc tới khai thác và câu cá. Ta có nhiều loại kĩ năng. Một thành phố sụp đổ ư? Ta có thể khôi phục lại nó ở một trạng thái còn tốt hơn nữa. Hàng triệu người sẽ tới. Sẽ chẳng có chỗ cho các ngươi đâu.”

Kaljiko cùng các lãnh chúa đã bị cô lập.

Họ không còn lá bài nào nữa.

‘Ngay từ đầu, có phải là đã quá vô lí khi đưa ra vài điều kiện trong cuộc đàm phán không?’

‘Không chịu thiệt hại cũng là bình thường, nhưng đây là Royal Road. Có những điều có thể đảo ngược tình hình và đưa hết chúng ta xuống mộ.’

Weed trở nên thư giãn hơn khi đối mặt với những khuôn mặt đầy lo lắng.

‘Chúng đã bị kéo đi rồi.’

Không dễ dàng gì để phục hồi một thành phố bị phá hủy. Có các thiệt hại về tài chính và sẽ cần rất nhiều nguồn lực con người cũng như vật liệu khác. Lực lượng lao động đã được triển khai ở nhiều nơi ở phương Bắc nên việc phát triển sẽ diễn ra chậm chạp hơn. Weed không hề muốn một cuộc phá hủy diện rộng diễn ra tại các thuộc địa phương Bắc.

Kaljiko nghĩ về điều đó và cố gắng phản kháng lần cuối cùng.

"Nghĩ lại đi. Sự phá hủy của các thành phố sẽ không nhất thiết có lợi cho vương quốc Arpen. Chúng ta là những lãnh chúa được chỉ định bởi Đế chế Haven. Chúng ta chiếm các thành phố nhờ việc xâm lược cùng chế độ độc tài. Ngươicó nghĩ rằng chúng sẽ chịu đựng được việc này không?”

“Đó là lựa chọn của ngươi.”

“Danh vọng của Weed Chiến thần sẽ tụt thảm hại. Ngươi sẽ không thể biện minh cho điều này. Không phải mọi người sẽ rất thất vọng nếu nó được chiếu trên khắp các kênh truyền hình sao?”

Một cuộc chiến xâm lăng là khá bình thường tại Lục địa Trung tâm, nhưng không phải tại Vương quốc Arpen.

Kaljiko sử dụng danh tiếng của Weed như một kế sách cuối cùng.

Nếu các đài phát sóng được thông báo về sự tàn bạo của Weed thì Vương quốc Arpen sẽ phải chịu thiệt hại lớn.

‘Tốt thôi.’

‘Hắn sẽ không thể xử lí được vấn đề này.’

Các lãnh chúa hài lòng mỉm cười.

Khuôn mặt Weed bỗng tỏ ra buồn rầu.

“Đó là lỗi của ta. Tình huống này xảy ra bởi ta đã thiếu khả năng lãnh đạo Vương quốc Arpen.”

“Hrmmm?”

“Vương quốc Arpen bảo vệ sự tự do và bình đẳng. Không giống Lục địa Trung tâm, Lục địa phương Bắc dựa vào sức mạnh của người dân.”

Weed liếm môi.

Đó là thói quen khi cậu chuẩn bị nói dối.

“Ngươi đang nói ra những điều thật rõ ràng. Chúng ta chỉ mong được đối xử công bằng.”

“Ta thề sẽ duy trì sự tự do và hạnh phúc của phương Bắc. Nếu ta lấy các thành phố và giết các người, hàng triệu người có thể tận hưởng mức thuế thấp cùng sự tự do, ta sẵn sàng chọn con đường gập ghềnh như vậy! Đây không phải là vì thứ danh tiếng rẻ tiền, mà là vì những người chơi phương Bắc.”

“…”

Kaljiko và các lãnh chúa không thể nói điều gì hơn.

Weed đã túm được gáy họ!

Khung cảnh bỏ lại sự công bằng cho những người chơi phương Bắc sẽ khiến các khán giả phát rồ.

Các lãnh chúa cố gắng đàm phán vì lợi ích của bản thân đã thua.

‘Đây…Hắn có phải là thành viên của nghị viên không?’

Kaljiko phản đối.

“Chúng ta chưa hề nêu bất cứ một yêu cầu gì bất hợp lý. Nếu địa vị của một lãnh chúa như chúng ta được bảo đảm thì chúng ta hứa sẽ không nâng thuế lên nữa.”

Weed tiếp tục như chưa từng nghe những lời đó.

“Ngươi đã được chỉ định bởi Đế chế Haven, giờ ta sẽ tước đi quyền được sống tại phương Bắc của ngươi.”

“Tước đi quyền của chúng ta? Kể cả vậy tất cả các thành phố sẽ bị phá hủy bởi mệnh lệnh của chúng ta?”

“Cứ phá các thành phố nếu các ngươi muốn. Ta sẽ làm việc để ngăn chặn các ngươi cũng như sẽ chịu những lời chỉ trích.”

“…”

Ngay lúc đó, Weed che mặt như là cậu không thể chịu đựng được nữa.

Khi quay mặt đi, những giọt nước mắt chảy dài.

“Ta sẽ không tha thứ cho ngươi. Ta đảm bảo ngươi sẽ không thể bước thêm một bước nào trên Lục địa Versailles này. Danh tiếng không bao giờ quan trọng bằng con người!:

“…!”

“Cuộc đàm phán kết thúc tại đây. Ta rất bận nên sẽ đi trước.”

Weed nhanh chóng đi mất.

Bất cứ một hành động nào được thực hiện trong tương lai, cậu đều đã đưa ra lời biện minh tuyệt đối cho chúng.

Sau khoảng một tiếng.

Weed bí mật liên lạc với Mapan.

Mapan nói với những người tại lối vào công viên nước.

“Những đòi hỏi bất hợp lý chống lại Weed-nim. Không còn lựa chọn nào khác ư?”

“Tôi rất muốn lắng nghe những yêu cầu của họ nhưng quá khó. Tôi không thể.”

“Thực tâm, tôi muốn đi tới Lục địa Trung tâm. Nếu cuộc đàm phán ngày hôm nay được công bố thì Đế chế Haven sẽ không chấp nhận nó.”

“Tôi biết nhưng đó là điều bất khả thi sau khi nghe câu truyện của Weed-nim.”

“Chúng ta sẵn sàng trả giá.”

“Anh có sẵn sàng trả 70% doanh thu thuế không?”

“70%? Đế chế Haven muốn một khoản tiền khổng lồ như vậy ư?”

“Mặc dù chúng có xây dựng các thành phố, nhưng cũng không có nhiều người đến vậy. Nếu những người chơi phương Bắc tới đó sinh sống thu nhập từ thuế sẽ tăng gấp trăm lần. Và sức mạnh quân đội của vương quốc sẽ chịu trách nhiệm về an ninh của họ.”

“Phải nhưng… An ninh như bây giờ cũng đã ổn rồi.”

“Chúng không nên trở thành những lãnh chúa của tiền bạc. Chúng đã có nó rồi. Nên trở thành một lãnh chủa với danh dự và sự hài lòng. Không phải là các lãnh chúa của Vương quốc Arpen nên xứng đáng được tôn trọng hay sao?”

Cho tới giờ, không có lý do gì để chi tiền thuế cho quân đội của Vương quốc Arpen.

Hầu hết mọi người nghe những lời của Mapan đều chấp nhận lựa chọn của Weed. Cậu đã cố đàm phán từ những phút đầu tiên, nhưng bị ép vào tình huống tồi tệ nhất.

Kaljiko cùng bảy lãnh chúa khác đã đốt cháy các thành phố như chúng đã nói.

“Đốt hết. Đốt hết đi còn hơn là giao cho Vương quốc Arpen bẩn thỉu.”

Việc này được chuyển trực tiếp tới các đài phát sóng.

Những ngôi nhà sụp đổ còn người dân thì chết trong lửa. Tất cả các cây trồng bị thiêu ra tro và thuốc độc thì bị thả xuống các giếng nước.

Bảng thông báo bùng nổ trước khung cảnh đó.

-Giết! Đảm bảo rằng chúng không thể đặt chân vào Royal Road.

-Đế chế Haven cũng vậy. Chúng ta không thể để chúng yên.

-Weed đã thông báo rằng sẽ có những cuộc đàm phán với Guild Hermes… Và rồi việc này xảy ra. Mấy tên đó thực sự xứng đáng với cái chết.

-Hãy để chúng ta ghi nhớ khuôn mặt của bọn chúng.

Mặc dù thực tế là các quản trị viên đã xóa các tinh nhắn, họ cũng không thể nào theo kịp được tất cả các bài đăng.

Một lời tuyên bố được đính tại các cổng của các thành phố thuộc địa đã hợp nhất vào với Vương quốc Arpen.

[Các lãnh chúa đã hợp nhất cùng Vương quốc Arpen vui mừng chào đón những người chơi phương Bắc.

Chúng tôi tôn trọng Weed Chiến thần và đã luôn háo hức chờ đợi để trở thành cư dân của Vương quốc Arpen.

Tâm trí tôi vốn bị lãng quên từ khi còn nhỏ nay đã được phục hồi sau khi quan sát Vương quốc Arpen.

Chúng tôi sẵn sàng trả 70% thuế để ăn mừng việc sát nhập với Vương quốc Arpen.

Đó là một dấu hiệu nhỏ chứng tỏ tình cảm của chúng tôi, nhưng chúng tôi hi vọng rằng phương Bắc sẽ tiếp tục phát triển và người dân sẽ luôn hạnh phúc.]

Weed và Mapan đã dàn dựng để chúng viết lời tuyên bố như vậy.

Nó khiến tinh thần của những người chơi phương Bắc chống lại Đế chế Haven.

Nền kinh tế của các thuộc địa cần phải được nhanh chóng kính hoạt nên người chơi không có bất kì cảm giác xấu nào hướng tới những lãnh chúa còn lại.

Hơn nữa, nó có ý nghĩa khác đối với những lãnh chúa của Vương quốc Arpen.

Các lãnh chúa mới sẽ trả 70% thuế của họ, các lãnh chúa khác cũng có thể mơ ước về việc cắt giảm thuế.

Và câu cuối cùng vang lên trong trái tim những người chơi phương Bắc.

[Cháo Hành! Cháo Hành! Cháo Hành!]

*****

Team dịch: Đéo Cần Tên

Trans: Nem chua

Edit: Lord Maco

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.