Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý

Chương 42



Tô Yên điên rồi sao? 

Dám thách thức ông chủ? 

Còn đòi bồi thường? 

Điên rồi điên rồi, quả thực không biết tự lượng sức mình. 

Trịnh Tổ Tâm cũng thấy ngoài ý muốn, giọng nói sắt bén: “Tô Yên, cô nghèo đến điên rồi à? Cô dựa vào đâu mà muốn tiền lương gấp ba, công ty là do cha tôi mở, muốn đuổi ai thì đuổi, cô là cái thá gì? Cô nghĩ lần trước mượn vòng tay của người khác là có thể lừa được? Cô là đứa con gái ham hư vinh, bây giờ còn nói dối, không biết tự lượng sức mình, cha, nhanh đuổi cô ta đi!” 

Lưu Thịnh nói thêm vào: “Tô Yên, nếu cô còn muốn tồn tại trong giới này thì cút nhanh lên, nếu cứ tiếp tục ồn ào như vậy thì cô cũng đừng mong ở lại Đế Đô.” 

Tô Yên nhếch môi, bỏ qua Lưu Thịnh cùng Trịnh Tố Tâm, nhìn Trịnh Anh Tài: “Tổng Giám đốc Trịnh, ngài cảm thấy thế nào? Đường đường là Tổng Giám đốc Trịnh mà cũng muốn chơi xấu, không nhìn hợp đồng lao động?” 

“Thực sự khéo ăn khéo nói!” Trịnh Anh Tài giận đến tức cười: “Đây là công ty của tôi, không lẽ tôi không thể đuổi việc một người?” 

“Tất nhiên, nếu Tổng Giám đốc Trịnh không muốn đền tiền cho bạn gái của tôi, vậy thì bồi thường bằng cái khác đi!” 

Giọng nói này? 

Tô Yên đột nhiên quay đầu, nhìn thấy Lục Cận Phong thì vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt viết mấy chữ “Sao anh lại đến đây?” 

Ngoài sân, Trần Tổ Anh thấy con trai của mình tới thì thở dài một hơi. Dám ức hiếp con dâu tương lai của bà, để con trai trừng trị bọn họ. 

Mọi người quay đầu nhìn lại, Lục Cận Phong mặc một bộ tây trang làm nổi bật chiều cao của anh, ngũ quan sắc nét lạnh lùng, mỗi bước đi thì hào quang hoàn toàn mở ra, có một khí thế bễ nghễ thiên hạ. 

Không ít nữ nhân viên đỏ mặt thẹn thùng, quá đẹp trai, quá ngầu! 

Ngay cả Trịnh Tổ Tâm cũng ngày người, lộ ra biểu cảm mê muội. 

Lục Cận Phong đến bên cạnh Tô Yên, ánh mắt ôn nhu nhìn cô: “Qua một bên nghỉ ngơi, còn lại giao cho anh.” 

Không biết vì sao, Tô Yên cảm thấy lời nói của Lục Cận Phong có sức lôi cuốn kỳ lạ, cô vô thức gật đầu: “Vâng” 

Cô luôn tin tưởng Lục Cận Phong vô điều kiện. 

Cảnh tượng này làm vô số nhân viên nữ ghen ghét. 

Số của Tô Yến quá tốt rồi, tìm được bạn trai đẹp trai như vậy! 

Trịnh Tố Tâm ghen tị đến đỏ mắt, nhìn bạn trai của Tổ Yến, lại nhìn Lưu Thịnh, so sánh hai người với nhau, cô ta chợt cảm thấy Lưu Thịnh không được cái gì hết, trước đây ánh mắt của cô ta quá kém rồi. 

Lưu Thịnh cũng nhận ra Trịnh Tổ Tâm thay đổi, có chút dối lòng, Lục Cận Phong xuất hiện không những làm phụ nữ say mê mà còn làm đàn ông tự ti. 

Trịnh Anh Tài cũng bị khí chất của Lục Cận Phong làm kinh sợ. Ông tung hoành trên thương trường mấy chục năm, thấy qua vô số người nhưng người có khí chất mạnh như vậy thì rất 

Ánh mắt Lục Cận Phong lạnh lùng nhìn Trịnh Anh Tài, khẽ nhếch môi: “Tổng Giám đốc Trịnh, đền tiền gấp ba hay muốn đến cái khác?” 

Trịnh Anh Tài hoàn hồn, nhận ra mình sợ hãi một người trẻ tuổi, cộng thêm nơi này là địa bàn của ông, nhiều nhân viên nhìn như vậy, một ông chủ như ông ta không thể hoảng sợ được. 

Trịnh Anh Tài thẹn quá thành giận, nói: “Tô Yên bỏ bê công việc một cách vô cớ, làm công ty tổn thất nặng nề, đừng nói là tiền bồi thường, một đồng cũng không có. Trái lại cô ta phải gánh chịu tổn thất của công ty, sau đó luật sư của tôi sẽ gửi tài liệu qua cho cậu.” 

Những lời này vô cùng ra oai. 

Lục Cận Phong khẽ cười, nói một câu đầy ý tứ hàm xúc: “Quả thật Tổng Giám đốc Trịnh tổn thất nặng nề.” 

Loại Tô Yên là tổn thất lớn nhất của công ty. 

Nhưng mà hiện tại Trịnh Anh Tài còn chưa biết. 

Lục Cận Phong đến gần Trịnh Anh Tài, đột nhiên anh nắm lấy cổ áo của ông ta. 

Mọi người hít sâu một hơi. 

Lẽ nào anh định ra tay? 

Trước đây Lục Cận Phong có đánh Lý Văn, Tô Yên vội vàng cản lại: “Lục Cận Phong” 

Tô Yên không biết ba chữ này của cô đã đánh thẳng vào linh hồn của Trịnh Anh Tài. 

Lục Cận Phong? 

Người nắm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.