Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí

Chương 93



Liễu Y căn bản không biết có người đang bát quái chuyện của nàng, vừa đi vừa nói chuyện với Kiều Kỳ, Tiền Văn Phương đi theo đằng sau.

Kiều Kỳ nhìn Hàn Thần và La Thành đi xa trước mặt, mới vừa rồi cái nhìn kia, trong lòng Kiều Kỳ có chút nghi ngờ, khẽ hỏi Liễu Y, "Em và La Thành quen biết."

Liễu Y lắc đầu, "Trước kia chưa từng nghe qua, lúc nhận được bộ phim này mới biết, thế nào."

Kiều Kỳ nhíu mày một cái, mới vừa rồi ngồi ở giữa Liễu Y và vị siêu sao kia, mình thề với trời, La Thành kia tuyệt đối vứt mị nhãn với Liễu Y, chỉ là, giống như Liễu Y căn bản không có phát hiện.

"Vậy mới vừa rồi…? " Kiều Kỳ nhỏ giọng hỏi.

"Em bên ngoài đụng phải anh ta, lúc ấy cũng chỉ là suy đoán, dù sao chị cũng biết, trên báo ảnh quá giả, ai, hiện tại ảnh nghệ thuật hại chết người, " Liễu Y ngoài miệng nói.

Kiều Kỳ bật cười, không nói chuyện này nữa, dù sao Liễu Y căn bản không để ý tời, mình cũng không biết nói gì, sau này vẫn muốn cùng nhau quay phim nha, "Em đó, nhiều ngụy biện như vậy, đúng rồi, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm đi, vừa đúng chị giới thiệu một chút người giúp em lấy được nhân vật này, như thế nào."

"Chị mời khách, " Liễu Y vừa nghe, lỗ tai giơ lên.

"Có người mời, em lo ăn là được, " Kiều Kỳ trực tiếp nói.

Liễu Y nhìn chằm chằm, đại khái sáng tỏ, có lẽ chính là vị nhà đầu tư kia đi, nghe Kiều Kỳ nói, có lẽ quan hệ cũng không đơn giản, Liễu Y cúi đầu trầm tư, không ăn cũng uổng, gật đầu, "Được."

Liễu Y và Kiều Kỳ đi tới lầu dưới Cao ốc, Liễu Y nói một tiếng với Tiền Văn Phương, sau khi bị Tiền Văn Phương dặn dò, thì gọi điện thoại thông báo cho Tuần Tu, nói xong với Tuần Tu, lên xe đi với Kiều Kỳ.

Liễu Y đầu tiên là cùng với Kiều Kỳ đi Mỹ Dung hội sở một chuyến, đợi đến Kiều Kỳ xử lý thỏa đáng, Liễu Y cũng vội vã xử lý một chút, hai người mới đi tới chỗ ăn cơm.

Mới vừa xuống xe, Liễu Y há lớn miệng, nhìn chằm chằm viên lâm cổ kính, mà Kiều Kỳ thoáng nhìn, ho khan hai tiếng, "Tốt lắm, đi vào chung thôi."

Liễu Y sờ sờ khóe miệng không có chảy nước miếng, cố bình tĩnh gật đầu, thản nhiên đi theo Kiều Kỳ đi vào trong, không phải Liễu Y chưa từng trải việc đời, lần trước cùng Kiều Kỳ bị người thỉnh đi cái biệt thự kia đã là sa xỉ rồi, nhưng bây giờ lần này, càng thêm có chút ý vị, bản thân Liễu Y chưa từng tới nơi như vậy, chuyện đương nhiên có chút luống cuống.

Hai người vừa tới cạnh cửa, chào đón là hai vị mỹ nữ mặc sườn xám, thấy Kiều Kỳ đưa ra thẻ hội viên, dễ tính nghiêng người mời vào cửa.

Một đường đèn lồng đỏ lớn treo thật cao, dọc theo hành lang đi vào trong, hai vị mỹ nữ dừng ở trước cửa một cái nhà, nghiêng người cung kính nói tiếng, "Mời."

Kiều Kỳ quen cửa quen nẻo đi vào trong, cầu nhỏ nước chảy, phong cảnh lịch sự tao nhã, khiến Liễu Y bên cạnh nhìn không chớp mắt, đi qua đình viện, bên trong nhà lại nghênh đón hai vị mỹ nữ trang phục phụ nữ Mãn Thanh.

Vào cửa quẹo cua, hai vị mỹ nữ trang phục phụ nữ Mãn Thanh tự động lui xuống, mà Liễu Y liếc mắt liền thấy bốn người ngồi vây quanh, ngay chính giữa vị kia, Liễu Y nháy mắt hai cái, đưa tay vuốt vuốt, sững sờ ngay tại chỗ.

Kiều Kỳ cũng sững sờ, không ngờ còn người khác, vẻ mặt có chút nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn Liễu Y, "Chị đi chào hỏi, đợi dẫn em đi chỗ khác ăn."

Liễu Y vừa nghe, hồi hồn ,囧, nhìn ánh mắt cười như không cười cách đó không xa, Liễu Y có cảm giác bị bắt tại trận, chỉ là, gật đầu với Kiều Kỳ, mặc dù nói không biết sao lại nhiều người như vậy, nhưng lời nói rồi của Kiều Kỳ, khiến Liễu Y biết, có lẽ vốn không có nhiều người như vậy.

Liễu Y biết mình là nghệ sĩ, mà chuyện bồi rượu lần trước, khiến Liễu Y biết nơi này rất nhiều cong cong quẹo quẹo, chỉ là đồng ý tới đây với Kiều Kỳ, Liễu Y liền tin tưởng Kiều Kỳ, như bây giờ, có lẽ có những nguyên nhân khác, mà người nào đó ngồi trên xe lăn cúi đầu phẩm nước trà, cũng làm cho Liễu Y bình tĩnh lại.

Kiều Kỳ trực tiếp đi qua, Smith dừng lại giọng nói, ngẩng đầu , khẽ cười, vẫy vẫy tay với Kiều Kỳ, "Bảo bối, tới, ơ, còn có vị tiểu mỹ nữ, có phải người bạn em nói hay không, không tệ không tệ."

Sắc mặt Tuần Tu trầm xuống, chỉ là vẫn không nói gì, mà thưởng thức trà, ánh mắt nhìn chằm chằm Liễu Y sau lưng Kiều Kỳ, khóe miệng cười nhạt, từ từ để ly trà trong tay xuống, dù bận vẫn ung dung nhìn.

Kiều Kỳ trừng mắt Smith, sắc mặt không tốt, chỉ là cũng gật đầu ba người đang ngồi khác, vừa định mở miệng chất vấn Smith có ý gì, lại bị Smith ngồi trên ghế sa lon kéo tới, ôm eo ếch, sắc mặt Kiều Kỳ càng thêm không tốt.

"Các anh em, đây là tiểu Tình của tôi, về sau phải chăm sóc nhiều hơn, vị kia, gọi là…, " Smith liếc nhìn Kiều Kỳ hỏi.

"Bạn của em, Liễu Y, " Kiều Kỳ cau mày nhỏ giọng nói, ánh mắt có chút áy náy nhìn Liễu Y.

"Liễu Y, tên không tệ, ngồi đi, ngồi bên cạnh Tử Phong kia, " Smith trực tiếp ra lệnh.

Tần Thì nhàn nhạt thoáng nhìn, liếc nhìn Kiều Kỳ trong ngực Smith, mà liếc nhìn Liễu Y đang đứng một mình, khóe miệng nở một nụ cười châm biếm, trầm mặc không nói .

Hà Tử Phong bên cạnh lại ôn hòa mà cười, gật đầu với Kiều Kỳ, lại ngẩng đầu nhìn Liễu Y, "Liễu Y, nhìn có chút quen mắt, hình như đã thấy trên TV."

"Liễu Y cũng là diễn viên, đúng rồi, hình như cái vai bác sĩ tâm lí là cô ấy diễn, như vậy, Liễu Y ngồi cạnh Tần Thì đi, như vậy thích hợp hơn, " Smith lại trực tiếp ra lệnh.

Mặt Tuần Tu trực tiếp hóa đen, ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn Liễu Y, cúi đầu uống một hớp trà.

Kiều Kỳ nghe lời nói của Smith, bắt đầu tức giận, gương mặt lúc xanh lúc trắng, cúi đầu nhìn Smith, uyển chuyển nói, "Đó là bạn của em."

Ánh mắt Tuần Tu nhìn Kiều Kỳ, khẽ gật đầu, xem ra cô gái của mình vẫn còn có chút ánh mắt kết giao bạn bè, mặt âm trầm hơi phai nhạt đi, chỉ là, có người quá rỗi rãnh.

Smith căn bản không biết mình bị người để mắt tới, không hề hay biết nói, "Bảo bối, anh chỉ là muốn cho bạn của em và anh em của anh hàn huyên một chút mà thôi, biết những người này, đối với cô ấy cũng có chỗ tốt."

Liễu Y nhìn tình hình, khóe miệng giật giật, không ngờ còn để cho nàng bồi hàn huyên, ánh mắt nhìn Tuần Tu, không chút suy nghĩ, trực tiếp đi tới gần Tuần Tu, đặt mông ngồi vào trong ngực Tuần Tu, vẫn là như vậy đáng tin hơn, Tuần Tu vốn là bạn trai của mình .

Tuần Tu vừa để ly xuống, bị người nào đó từ trên trời giáng xuống đập trúng, nhìn Liễu Y ngồi ở trên đùi mình, sắc mặt tối tăm vừa rồi cũng từ từ tiêu tán, ánh mắt thoáng qua vẻ cưng chiều, đưa tay ôm eo nhỏ Liễu Y, phối hợp vô cùng tự nhiên.

Một động tác này, khiến Kiều Kỳ và Smith đang trợn mắt lẫn nhau cứng đờ, Hà Tử Phong và Tần Thì ánh mắt kinh ngạc, Hà Vân Phong thiếu chút nữa làm rớt cái ly, trong lúc nhất thời có chút yên tĩnh.

Kiều Kỳ và Smith hai mặt nhìn nhau, Tần Thì và Hà Tử Phong nhìn nhau một cái, trong ánh mắt mang theo không thể tưởng tượng nổi.

Nói cho cùng, Tần Thì và Hà Tử Phong là người hiểu rõ Tuần Tu nhất, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, kể từ sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, không thấy Tuần Tu để ý tới phụ nữ, mà bây giờ, không những không ném Liễu Y ra, còn ôm, đây quả thực là trời đổ mưa đỏ.

Mà Smith là con cờ Tuần Tu đặt ở ngoài, phần lớn sản nghiệp đều là Smith xử lí, cho nên cũng biết tính tình lão đại mình, nhưng một màn bây giờ, đúng là bị đã kích rất lớn, quả thật có chút quỷ dị.

Kiều Kỳ không biết Tuần Tu là ai, nhưng nghe Smith đề cập tới mấy lần, đối với Kiều Kỳ mà nói, chỉ có thể nói có chút biết, cho nên nhìn thấy Liễu Y trực tiếp ngồi bên đó, trong lòng có chút lo lắng, mà không phải khiếp sợ, dù sao tính tình Liễu Y, Kiều Kỳ hiểu rõ nhất, chuyện gì cũng có thể làm được.

Liễu Y không hề hay biết động tĩnh bên kia, nghiêng đầu nhìn Tuần Tu, nhỏ giọng hỏi, "Anh không phải đang ngốc ở nhà à."

"Em đều đi ra, anh đương nhiên cũng phải đi theo, " Tuần Tu cười như không cười, thực tế nói.

Bốn người khác vừa nghe, liền phát hiện có chút không đúng rồi, nghe giọng hai người nói chuyện, thấy thế nào, là quen thuộc.

Smith trực tiếp nhất, "Tuần thiếu, cô ấy là….."

"Ừ, " Tuần Tu mắt lạnh nhìn sang, "Gọi chị dâu."

Smith trực tiếp ế trụ, còn Kiều Kỳ bên cạnh hít vào một hơi, trừng mắt nhìn chằm chằm Liễu Y, Tần Thì và Hà Tử Phong cũng không ngồi yên.

"Chị dâu ?" Tần Thì và Hà Tử Phong trăm miệng một lời, không phải khẳng định, mà là nghi vấn.

Tuần Tu gật đầu, giới thiệu cho Liễu Y, "Tần Thì và Tử Phong là bạn từ nhỏ, một người đang trong quân đội, một người đang trong chính phủ, bên kia là đại quản gia của hai chúng ta, gọi Smith, một nửa gia sản của em cũng là cậu ta quản giúp."

Liễu Y gật đầu với ba người, "Lần đầu tiên gặp mặt, vẫn nên gọi tôi là Liễu Y thôi."

Tuần Tu nhíu mày, lại gần Liễu Y nhỏ giọng nói một câu bên tai, "Nếu như đồng ý, có lễ ra mắt ."

Con mắt Liễu Y lóe sáng lên, nhìn Tuần Tu gật đầu, vội vàng nóng bỏng nhìn mấy người đang sững sờ, "Mặc dù tôi và Tuần Tu vừa mới lui tới, nhưng mà gọi tôi một tiếng chị dâu cũng được."

Bọn người Smith cứng còng hồi lâu, cho đến ánh mắt lạnh lùng của Tuần Tu quét qua, mới nặn ra một tiếng rất nhỏ, "Chị dâu."

Kiều Kỳ nhìn màn kịch phát triển, cúi đầu cười một tiếng, ánh mắt giận gương mặt bình tĩnh của Liễu Y, thấy Tuần Tu ngồi trên xe lăn, nhớ tới chuyện lần trước mình giễu cợt Liễu Y, trong lòng sáng tỏ, cũng không biết Liễu Y và vị Tuần thiếu này đến cùng là quan hệ gì, chỉ là, Kiều Kỳ cũng biết loại trường hợp này không thích hợp để hỏi.

"Ăn cơm đi, " Tuần Tu nhìn Liễu Y ngẩng đầu nói, nhìn Smith, "Chuyện mới vừa rồi sau này sẽ tính sổ, ba người các ngươi nhớ lễ ra mắt, đừng quên."

Smith cười khổ một tiếng, không ngờ mới vừa rồi mình tự mình nhảy tìm đánh, ai biết Tuần đại thiếu gia anh có phu nhân lúc nào, che giấu không để người ta biết, còn Tần Thì và Hà Tử Phong ngược lại phục hồi tinh thần lại, nhìn Smith một chút, tốt quá vừa rồi mình chưa nói gì.

"Phải, sẽ không quên , Tuần ca, " Tần Thì và Hà Tử Phong thức thời mới là trang tuấn kiệt, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Liễu Y trầm mặc, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên.

Smith mặt khổ qua gật đầu, chỉ là nghĩ tới Kiều Kỳ, con mắt lóe sáng lên, nói cho cùng, Kiều Kỳ và vị chị dâu này mới nhậm chức là bạn bè đi, đáy lòng buông lỏng, vội vàng kêu ăn cơm.

Mọi người rối rít đi tới bàn ăn, Liễu Y đẩy móng vuốt đang đặt trên eo ra, đứng lên, nhỏ giọng hỏi, "Hải Phong đâu."

Tuần Tu đưa tay chỉ mặt, "Trước thưởng một cái, vừa rồi anh phối hợp không tệ phải không."

Liễu Y vỗ cái trán người nào đó, "Trước mặt mọi người, anh an phận một chút cho em."

Ánh mắt Tuần Tu liếc mấy người đang nhìn lén bên kia, khóe miệng cong lên, "Hải Phong đưa anh tới đây rồi rời đi, em phải dẫn anh về."

Liễu Y vào cửa vừa nhìn thấy Tuần Tu liền quét xem một vòng, không phát hiện Hải Phong, biết lời nói Tuần Tu là thật, gật đầu, "Ăn xong rồi đi về, Tuần Tu, anh đang nhìn em chằm chằm đi, đừng cho là em không biết."

"Tiểu Y, anh chỉ là không yên tâm, " Tuần Tu ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Liễu Y.

Liễu Y khoát tay, không nói thêm gì nữa, mặc dù không thích bị nhìn chằm chằm, chỉ là, bởi vì có bạn của Tuần Tu ở đây, nên không muốn nói tiếp vấn đề này, xoay người đẩy xe lăn Tuần Tu đi tới bàn ăn, nhỏ giọng một câu, "Về nhà tính toán lại sổ sách."

"Được, " Tuần Tu vội vàng đồng ý, xuất hiện tại nơi này, sẽ không trông cậy Liễu Y không nhìn ra cái gì, có lẽ Tuần Tu thử thăm dò ranh giới cuối cùng của Liễu Y, có lẽ là muốn Liễu Y nhận biết anh em của mình, thuận thế mà làm đi, hiện tại đã đạt được mục đích, về nhà ai phạt ai, còn chưa nhất định đấy.

Ba người kia luôn chú ý động tĩnh bên này, thấy Liễu Y đưa tay vỗ trán người nào đó, liếc nhìn nhau, kinh hãi là không đủ để biểu đạt cảm thụ bây giờ, động thủ trên đầu ở Tuần Tu, chuyện này thực sự có người làm, hơn nữa Tuần Tu còn vui vẻ chịu đựng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.