Lịch Sử Tiến Hóa Của Thầy Bói

Chương 70



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: demcodon
Để được an toàn, Thạch Khải đã đặc biệt gọi điện thoại cho chị gái, nói với chị rằng bạn trai cao nhân xem tinh tượng* vào ban đêm biết được năm nay chị có tai nạn, nhất định phải ra ngoài làm công một năm tránh nạn, không đến tết năm sau không được về nhà.
(*Thời cổ đại, việc quan sát thiên tượng mà biết được biến hóa tương lai, gọi là Tinh tượng học hay Chiêm tinh học.)
Hứa Ninh - cao nhân - xem tinh tượng vào ban đêm tỏ vẻ mờ mịt, cậu cũng không có thắp sáng lỹ năng xem tinh tượng vào ban đêm.
Thạch Khải không quan tâm và tiếp tục trò chuyện với chị gái.
"Ra ngoài làm công một năm phải không? Chị hiểu rồi, ăn tết xong chị sẽ xin nghỉ việc ở nhà máy và cùng chồng ra ngoài tìm việc." Thạch Vĩ dứt khoát đồng ý, tiếp theo nói đến chuyện khác: "Em còn nhớ chị họ nhà cậu không?"
Thạch Khải ngẩn ra: "Tất nhiên làm em nhớ rồi.

Sao vậy?"
"Tháng 3 này chị ấy sẽ lấy chồng, hai bên gia đình đã bàn bạc xong.

Nếu em có thời gian, trước khi đi đến gặp chị ấy đi.


Hồi đó nhờ có cậu cho mượn tiền, em mới có thể vào đại học.

Chị vô dụng, không thể bảo vệ em." Trong giọng của Thạch Vĩ mang theo tia hổ thẹn, còn có giọng mũi.
"Chuyện quá khứ cứ để cho nó qua đi, dù sao bây giờ em sống rất tốt." Thạch Khải cười nói: "Cám ơn chị đã nói cho em biết tin chị họ sắp lấy chồng.

Em sẽ tìm thời gian đến gặp chị ấy."
Trước khi cúp điện thoại, Thạch Vĩ nhẹ giọng nói: "Chúng ta đều phải sống tốt."
Xem ra lần này niềm tin phản kháng của chị gái rất kiên định! Thạch Khải rất vui mừng.
Hứa Ninh đi tới, tò mò hỏi: "Chị họ nhà cậu? Chính là người có số mạng cực kỳ tốt hả?"
Thạch Khải gật đầu: "Chính là chị ấy.

Chị họ từ nhỏ đã gặp may mắn rồi, được công nhận là cô gái hạnh phúc nhất trong thôn.

Chị ấy là con gái một trong nhà, nhưng ba mẹ rất thoáng, chưa từng nghĩ đến sinh thêm một đứa con trai, họ rất cưng chiều chị ấy."
"Trước đây trong thôn chia làm hai phe: một phe có quan điểm đi học vô dụng, cho rằng người trẻ tuổi nên đi làm sớm, kiếm tiền nuôi gia đình sớm.

Ví dụ như chị em, sau khi biết chữ đã đi làm việc trong nhà máy.

Một phe khác có quan niệm đi học để thay đổi vận mệnh, càng nghèo càng phải nghiêm túc đi học, thi lên đại học.

Loại người này bị ba mẹ yêu cầu nhất định phải học hành chăm chỉ.

Một ngày 24 tiếng, ngoài ăn cơm và ngủ đều phải cầm sách học tập."
"Nhưng chị họ thì khác.


Gia cảnh không tệ, ba mẹ chưa bao giờ ép buộc chị ấy.

Quan niệm của cậu mợ là chị họ thích đi học thì đi học, thích đi làm sớm thì đi làm sớm, làm sao thấy vui vẻ là được."
Hứa Ninh hơi nhíu mày: "Đây xem như là cô gái hạnh phúc nhất trong thôn sao?"
Thạch Khải cười đến hơi bất lực: "Đối với những đứa trẻ khác bị ép buộc thì đây đã là cuộc sống giống như thiên đường rồi."
Hứa Ninh quyết định sau khi về nhà phải ôm ba mẹ.

So ra, cậu cảm thấy mình quá hạnh phúc.
* * *
Khi đến thăm chị họ Hoàng Hưng Lan, chị đang liệt kê danh sách của hồi môn của mình với dáng vẻ mê tiền.
Khi nhìn thấy Thạch Khải, Hoàng Hưng Lan thân thiết kéo tay Thạch Khải: "Em về rồi hả? Chị tưởng em đến 30 mới về chứ.

Chị còn nghĩ đến tết thì qua gặp em."
Thạch Khải cười đắc ý: "Mấy năm trước em thường về ngày 30.

Nhưng năm nay thì khác, em dẫn bạn trai về ra mắt với mọi người.

Anh ấy tên là Hứa Ninh, bọn em dự định ăn tết xong sẽ kết hôn."
Hứa Ninh nhíu mày, hai người có quan hệ tốt mà.
Hoàng Hưng Lan nhìn tỉ mỉ Hứa Ninh, thở dài nói: "Trông thật đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn ngôi sao trên tivi."
Khi nói xong câu này, chị nháy mắt với Thạch Khải: "Em được đó, tìm được anh chàng đẹp trai làm chồng, mang ra ngoài rất thể diện."
Thạch Khải bật cười: "Mọi người đều biết chị là cô gái may mắn và hạnh phúc nhất trong cả thôn.

Người chồng chị tìm được nhất định sẽ không kém hơn em."

Hoàng Hưng Lan cười hơi ngượng ngùng: "Anh ấy tuy chỉ là gương mặt đại chúng, nhưng là người thành thật, trung hậu, an phận.

Quan trọng nhất chính là anh ấy đối xử với chị rất tốt.

Mỗi tháng kiếm được 3000 đồng, anh ấy chỉ giữ lại 200 đồng, còn lại nộp lên hết.

Em biết không? Đây không phải là yêu cầu của chị, mà là anh ấy chủ động giao tiền cho chị quản lý.

Chị cảm thấy đời này sẽ không gặp được người đàn ông tốt hơn anh ấy."
"Nghe có vẻ như anh ấy là một người chồng tốt." Thạch Khải vừa nói vừa liếc nhìn Hứa Ninh.
Hứa Ninh: "..."
Cơm chó nguội lạnh lẽo tát vào mặt cậu không thương tiếc, nhưng vợ tương lai vẫn đang chờ cậu tỏ thái độ.

Hứa Ninh vô tội nhìn lại: "Nếu như em thích quản lý tiền, sau khi kết hôn anh đồng ý giao hết hết tài sản!"
Ngoan! Thạch Khải vuốt tóc Hứa Ninh, rất thoả mãn.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc quản lý tiền bạc, nhưng cô thích A Ninh tỏ thái độ.
Hoàng Hưng Lan nhìn chằm chằm hai người một lúc, bỗng nhiên mỉm cười: "Biết em cũng tìm được người
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.