Liên Hoa Bảo Giám

Chương 146: Thị Tẩm (*)





Tiến lên một bước dài, xa xa hô lớn: 
- Chúng ta từ núi Miguel, ba nữ nhi của thần thánh sâm, Jennifer, Linda, Betty.
Nàng cùng hai vị muội muội, ba người tiến lên nghênh tiếp, nghiêng mình theo nghi lễ của nhân loại, đồng thời lại lưu ý phản ứng của Đỗ Trần.

Đỗ Trần cũng nghiêng mình đáp lễ, điều này khiến cho ba nữ nhân thở phào nhẹ nhõm, xem ra đối phương có thiện chí, như vậy có thể không cần động thủ....

Tình hình bây giờ rất rõ ràng, ba mẫu bạo long này đã bị hình dáng giả trang của mình dọa sợ, không có truy cứu trách nhiệm tiến vào lãnh địa của cự long. Như vậy, hết thảy đều tốt đep.

Bây giờ hai phe đều kiêng kỵ lẫn nhau! Đỗ Trần mặc dù có thực lực giết chết ba tỷ muội, nhưng lại lo lắng bối cảnh cường đại phía sau, sau này mình sẽ phải trả giá đắt. Mà ba tỷ muội lại đoán sai thực lực của Đỗ Trần, sợ ba người thế đơn lực bạc bị đối phương tiêu diệt, đối với cao thủ chuyện này không có gì là hiếm thấy.

Lão đại Jennifer hỏi: 
- Các hạ là vị đấu thần nào? Vì sao tới lãnh địa của chúng ta?

Đỗ Trần cười nói: 
- Ta so ra kém uy danh hiển hách của núi Miguel, trước mắt là một kẻ vô danh tiểu tốt thôi.

Đây là một lời nói rất rất thật: 
- Có lẽ hai vị sư phụ của ta các ngươi cũng nghe nói qua, bọn họ là viện trưởng đấu thần học viện Ziege, còn có miện hạ Roland.

- Nguyên lai là miện hạ Roland cùng bằng hữu Ziege.
Tam tỷ muội nhìn nhau một chút, Ziege còn nghe nói, nhưng Roland người này... người điên này một khi rút kiếm, phụ thân đại nhân cũng phải kiêng kị ba phần!

Đỗ Trần vừa cười vừa nói: 
- Ba vị tiểu thư đến từ núi Miguel, ta có mấy vị bằng hữu mất tích trong vân vụ sâm lâm, ta đang tìm bọn họ! Ba vị tiểu thư, các người có thể trợ giúp ta một chút không?

Mặc dù ngữ khí khẩn cầu, nhưng trong tai ba tỷ muội, đã không thể nào kháng cự lại sự uy nghiêm - Đỗ Trần đã phổ Liên Hoa nội kính vào trong! Thứ này quá bá đạo, chỉ cần là sinh vật thì không có biện pháp toàn diện kháng cự, mặc dù hiện tại còn rất yếu...

- Các hạ là đệ tử của hai vị miện hạ Ziege cùng Roland, vậy không phải ngoại nhân, hai vị miện hạ là bạn tốt của cha chúng ta, vậy các hạ là huynh đệ tốt của ba chúng ta, chúng ta vào trong nói chuyện được không?
Linda cướp lời.

- Cũng tốt, cứ theo ý ba vị tỷ tỷ.
Đỗ Trần thiếu chút nữa ói ra, có xử sự như vậy sao? Tỷ tỷ đệ đệ này! Hôm nay mới biết thế nào gọi là vô sỉ...

Đỗ Trần theo tam tỷ muội tiến vào cổ bảo cơ địa, tâm trạng hắn nghi hoặc, quả nhiên lạ lùng, sào huyệt của cự long rõ ràng là pháo đài của nhân loại? Mục đích chính của hắn là cứu người, không phải tới nghiên cứu kết cấu kiến trúc của người ta nên cũng không đặt câu hỏi. 
Tiểu nhân nhát gan Harry đã bị Đỗ Trần giấu trong Liên Hoa, tiểu Bối Bối trong lòng Đỗ Trần, Dịch Cốt lạnh lùng theo sau, mà lúc này thú sư Andy lại nghênh ngang đi bên chân Đỗ Trần, hai mắt khép hờ, tản ra một cỗ uy thế kinh nhân.

Nhưng trong lòng Andy lại sợ, đây là hang ổ của cự long, bản thân mình không lâu trước còn ăn đồng bào của các nàng! Nhưng loại sợ hãi này hiện lên vẻ mặt, lại biến thành dữ tợn.

Cảm nhân được khí thế trên người Andy ở xa, Linda hỏi: 
- Tiên sinh, đây là .. của ngài...

- Thần sủng, A, không lâu trước tên này muốn cướp ta, ta vừa lúc không có thần sủng, nên thu giữ hắn.
Đây lại là một câu nói rất rất thật lòng, nhưng lại khiến cho ba tỷ muôi nghe thấy chết lặng, từ khí thế mà đóan, quái vật long không ra long, lang không ra lang này tuyệt đối là mạnh hơn tỷ muội mình! Mà người này tùy ý thu nó làm thần sủng?

Andy quy thuận theo bên Đỗ Trần, không có hình dáng chống cự, càng làm ba tỷ muội kinh sợ.
Quy tắc trên tam đại lục là có đấu hồn rất mạnh mới có thể thu được sủng vật! Ân, người trước mắt này rõ ràng đã đạt tới cảnh giới tự do khống chế khí tức, thực lực có thể ẩn giấu tới mức siêu nhiên... khó chịu nhất chính là, hắn còn đẹp trai hơn cả Brockman thiệt nhiều.

Con mắt của lão đại cùng lão tam từ trên người Andy trở lại mặt Đỗ Trần, trong lòng than thở không thôi. "Lão thiên, sao trong nhân loại lại có một nam nhân anh tuấn đến thế? Đáng tiếc bây giờ ta không tiện, nếu không... đáng chết, đối mặt với cường giả thì không thể miên man suy nghĩ!" Lão nhị Linda coi như thanh tĩnh, nàng cười nói: 
- Tiên sinh, xin thứ cho ta mạo muội, khí tức của thần sủng của ngài tựa hồ cùng chúng ta...

- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được, chính là bản thân Andy đều không nói rõ hắn cùng long tộc có quan hệ gì.
Đỗ Trần cười thần bí.

Linda cả kinh, thấp giọng thử: 
- Andy huynh đệ, ta có thể hỏi phụ mẫu ngài không...

Tuyết lang mập mạp đắc ý phất đầu, ý thức trọng phục lời nói mà hắn nói vô số lần: 
- Ta, Andy, sủng nhi của nguyệt thần nữ...

Sủng nhi của nguyệt thần nữ? Chủ nhân của thẩm thẩm băng sương thánh lang Sophia, người yêu của thúc phụ Constantine, sủng vật của nguyệt thần nữ? Vậy....

- Ai nha, ngươi thật sự là biểu đệ của chúng ta.
Linda mừng rỡ, tiến lên ôm cổ béo tròn của Andy - không phải nàng nhận loạn, mà là khí tức của Andy thật sự không thể giả! Chính là long cùng lang kết hợp đặc dị uy áp mới cường đại như vậy, thân là ba vị tiểu thư của long tộc bọn họ tự nhiên nghĩ tới chuyện xưa của Constantine và Sophia.

Hơn nữa trọng yếu nhất là, đối với nhân vật cường đại, lựa chọn tốt nhất là tạo quan tốt với hắn! Cho nên dù Andy không phải, trong lòng Linda còn có nghi vấn, nhưng nàng cũng sẽ tạm thời nhận kẻ này là thân thích, vừa rồi cùng Đỗ Trần xưng hô tỷ đệ thực tế là ý tứ này, bây giờ làm một lần nữa, khiến quan hệ càng tốt hơn - thế mới là cách tuyệt nhất tránh cho xung đột xảy ra.

"Biểu đệ?" lại là thói quen trì độn của Andy, xác thực, hắn bị tình cảnh của mình khiến sợ hãi, lão thiên a, một cự long ôm ta, còn là một cự long thật xấu xí...

Andy không có phản ứng hoặc là choáng váng, ngây dại, Đỗ Trần con mắt sáng ngời, thừa dịp ba tỉ muội luân phiên tiến lên nhận thân, hắn ngạc nhiên nói: 
- Ba vị tiểu thư, các ngươi làm gì vậy?

- Thật không dám dấu, tiên sinh, chúng ta hoài nghi thần sủng của ngài là thuộc huyết mạch núi Miguel chúng ta. Về phần làm sao nhận biết... thì phải kể chuyện xưa của núi Miguel.

Các ngươi ba người nghĩ gì vậy? Quá thông minh a, Andy thành biểu đệ của các ngươi? Hắc hắc, ta coi như cái gì cũng chưa nói, là các ngươi tự mình nói, Đỗ Trần cười nói: 
- Nếu là chuyện xưa, ta không hỏi nữa, bất quá thật sự ngoài ý muốn a. Ba vị tỷ tỷ, Andy là biểu đệ của các ngươi! A a, chúng ta vậy càng không phải ngoại nhân.

- Đúng vậy, chúng ta vốn không phải ngoại nhân.
Ba tỷ muội nhiệt tình tiếp đón Đỗ Trần đi tới đại sảnh.

- Các hạ, ngài tìm bằng hữu, vậy, ta thật ra có một đề nghị.
Jennifer cười nói: 
- Chúng ta ba tỷ muội không dám nói mạnh miệng, nhưng bằng danh tiếng của núi Miguel chúng ta, có thể tụ tập tất cả dị thú trong vùng này, tiên sinh trước tiên ở chỗ chúng ta nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta triệu tập dị thú phụ cận, giúp ngài tìm kiếm bằng hữu, ngài xem thế nào?

Mẹ nó, người lão tử muốn tìm ngay trong tay các ngươi, Đỗ Trần nghĩ thầm, bước đầu chấn nhiếp địch nhân thành công, bước tiếp theo là nghĩ biện pháp dưới tình huống không bức bách ba tỷ muội, để cho các nàng chủ động giao ra tù binh.

Đỗ Trần gật đầu ưng thuận, Jennifer vừa cười vừa nói: 
- Tốt lắm, bây giờ trời cũng mau tối! Nhị muội, ngươi đi chuẩn bị yến tiệc, tam muội, ngươi đi...

Nàng cười hắc hắc: 
- Tiên sinh, tam muội của ta sẽ an bài phòng ngủ cho ngài, về phần chọn người thị tẩm, ngài thích dạng gì?

"Thị tẩm? Lão thiên! Tim Đỗ Trần đập thình thịch - đây là phản ứng của nam nhân bình thường sao, nhưng..." Cắn chặt răng, Đỗ Trần ý thức được cư tuyệt: 
- Quên đi, ta không thích.

Jennifer mập mờ nhìn Đỗ Trần, xem hình dáng chỉ còn thiếu nói ra "Nếu không, ta bồi ngài được không" những lời này: 
- Ngài thật sự không cần sao? Sao có thể? Như vậy rất thất lễ, như vậy đi, ngài chọn một loại, nam, nữ, ngả mễ thú hoặc là tinh linh nghìn tuổi, ta đều có thể tìm, không, mời tới. Nếu...

Đỗ Trần cảm tháy máu chảy nhanh hơn, trong lòng cũng nghĩ nhanh, chờ một chút, đây là một cơ hội, vốn mình định nhờ sau yến tiệc nhờ người hầu làm khó dễ, nhưng cơ hội hiện tại thật lý tưởng.

- A a, ba vị tỷ tỷ nhiệt tình như vậy, tiểu đệ cũng sẽ không cự tuyệt.
Đỗ Trần trong lòng tính toán nhanh đặc điểm của vài vị đồng học "Ta thích quý tộc, cao cấp quý tộc." hắc liếc mắt nhìn tóc vàng của mình: 
- Nữ qúy tộc mầu tóc giống ta! Nhớ kỹ ta đã một lần cự tuyệt một nữ nhi của công tước, bởi vì nàng không có tước vị.

- Nữ qúy tộc tóc vàng? Còn phải có tước vị?
Jennifer quay đầu nhìn tam muội: 
- Hiểu chưa? Mau đi tìm đi! Không, nhanh một chút đi "Mời".

- Chờ một chút.
Đỗ Trần thầm nghĩ, mặc dù chính mình biết rõ hình dáng Anne, nhưng vạn nhất ba nữ bạo long này còn có trong tay mấy nữ nhân tù binh tóc vàng thì sao? Nghĩ vậy, hắn lại nói: 
- Ta thích thanh xuân, có khi nhất, ta còn lòng tham tương đối, ý nghĩ không hay ha ha ha!

Giờ khắc này, Đỗ Trần thoạt nhìn như một sắc lang giấu đầu giấu đuôi, bất quá cũng là một sắc lang rất có phẩm vị, nhưng Jennifer lại gật gật đầu: 
- Tỷ tỷ hiểu rồi, qúy tộc nữ tử trong phương viên trăm dặm, toàn bộ đều đưa đến phòng ngủ của ngươi.

Ân, như vậy Anne sẽ được an toàn đưa tới trước mặt mình! Đỗ Trần nói: 
- Được rồi, ba vị tỷ tỷ cứ như ở tòa thành lớn vậy sao? Sao có thể không có người hầu? Ngay cả việc nhỏ chuẩn bị tửu yến cũng phải tự mình động thủ, thật sự là...

Jennifer có chút đỏ mặt, trong lúc qúy tộc kết giao, người hầu được đưa ra, thể hiện mặt mũi gì đó, bằng không Đỗ Trần sao có thể đặc ý cấp trang phục cho Harry? Bây giờ ba tỷ muội không có người hầu, rất là thất lễ.

Đỗ Trần nói: 
- Với thân phận ba vị tỷ tỷ, trong bữa tiệc phải có mấy qúy tộc nô bộc mới có thể hiển xuất uy danh của núi Miguel chứ, các người nói đúng không?

- Đúng vậy, đệ đệ ngươi nói quá đúng.
Jennifer quay đầu lại tiếp tục phân phó: 
- Nhị muội, ngươi đi tìm qúy tộc nô bộc đi.

Kế tiếp, Jennifer cùng Đỗ Trần ở trong đại sảng nói về biểu đệ Andy của nàng, mà Lindar cùng Betty đi tới địa lao giam giữ tù binh.

- Thật sự là không bình thường, cũng quả nhiên là quý tộc chân chính, hắn thích qúy tộc! Nhưng vân vụ sâm lâm lấy đâu ra quý tộc! Còn là cao cấp! Hy vọng trong số tù binh của ta có cao cấp quý tộc.

Đương.

Betty phụ trách tìm kiếm nguời thị tẩm mở cửa lớn địa lao, đứng chắn cửa lao phòng quát: 
- Các ngươi ai là quý tộc tóc dài màu vàng? Lập tức đứng ra, nếu không giết sạch.

Linda hơi nhíu mày, thay muội muội bổ sung: 
- Nếu các ngươi đứng ra, giúp ta làm một số việc, chúng ta có thể cho các ngươi tự do.

- Kim phát quý tộc ư? Có!
Từ một tòa lao phòng truyền tới thanh âm suy nhược: 
- Ta, ta là thần tứ bá tước, Brockman...

--------------------------

(*) Hầu ngủ: Coi như gọi gái về phục vụ vậy
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.