Liên Hoa Bảo Giám

Chương 181: Tư niệm của đại địa nữ thần





Cuộc chiến trong tẩm lăng Auerbach có thể nói là loạn, mới đầu Brockman dựa vào hai mươi vong linh đấu thần với đặc tính đánh không chết, chém không đứt, vững vàng áp chế nhóm đạo mộ tặc của Susanna, chiếm được thượng phong. Nhưng một khắc sau đó, thủ hộ đấu thần của Susanna Babylon rốt cục mang theo ba trăm tinh binh chạy tới tiếp viện, trong chốc lát, trong tẩm lăng vốn không lớn có chút đảo ngược, Susanna có ưu thế hơn về nhân số cùng với Babylon bát cấp đầu thần đỉnh phong, chẳng những lấy lại cục diện quân bình mà dần chiếm được ưu thế.

- Công chúa điện hạ, ngài lui ra phía sau, nơi này giao cho ta.
Babylon hai tay vũ động một đôi cự linh lưu tinh lang nha thiết chùy, tay gấu chấn động, lưu tinh cản nguyện hướng Brockman, miệng hắn quát lớn: 
- Các dũng sĩ mang binh khí nhẹ lui ra sau giết đối thủ là nhân loại! Mang trọng vũ khí theo ta tiến tên, đập vỡ đầu bọn vong linh đáng chết.
Một đầu rồi một đầu vong linh nát bấy dưới lưu tinh lang nha thiết chùy của Babylon.

Nhìn chằm chằm vào lưu tinh thiết chùy lao tới, Brockman không dám liều mạng, hai vai rùn thấp, chân xoay nhanh, hóa thành một đạo lưu quang tránh khỏi thánh khí của Babylon, nhưng trong lòng Brockman lại thầm kinh ngạc, một mặt hắn kinh ngạc về thực lực của đối thủ, một mặt hắn kinh ngạc trước quan sát lực của hùng tộc đấu thần trước mắt - nhược điểm của vong linh, đích xác là đầu lâu.

Thấy Brockman thoát ra, Babylon cười lạnh động thân, cũng mặc kệ việc Brockman mau lẹ thế nào, hai tay cầm hai thanh lưu tinh lang nhà chùy đánh tiếp, dũng mãnh vô cùng. Hắn không những xoay tròn tay như một "Xe gió" mà đất dưới chân hắn cũng xoay tròn rất nhanh.

- Thổ long công! Lên!
Thân hình hùng tráng của Babylon xoay tròn, thổ nguyên tố nồng hậu dưới đất vừa nhanh vừa mạnh tụ tập, nhanh chóng chuyển hóa thành hai cánh tay "Phong lực", trong nháy mắt đánh nát mấy cao thủ dưới tay Brockman.

- Hống!
Babylon thu chiêu, hào khí vô song của thú nhân theo tiếng gầm của hắn mà làm chấn động cả tẩm lăng Auerbach.

Susanna thấy thủ hạ dưới tay Babylon đang tấn công khiến Brockman không thể hoàn thủ, khóe miệng nở ra một nụ cười: 
- Vị tiên sinh anh tuấn này, nếu ngươi bây giờ muốn nói chuyện với ta… ta vừa rồi đã nói! Ta rất thích những mỹ nam tử. Babylon thúc thúc không nên đánh trọng thương hắn, ta...

Nói xong, nàng rất nhanh dùng mị nhãn nhìn Brockman anh tuấn.

Đáng tiếc Brockman có phúc mà không được hưởng, hắn trong lòng rõ ràng, mình cùng hùng tộc võ sĩ mặc dù là bát cấp, nhưng thuật nghiệp tấn công bất đồng, một người là bát cấp đấu thần chuyên trộm cắp, vô luận thế nào cũng không thể cùng một bát cấp đấu thần của hùng tộc thân kinh bách chiến nơi tu la sa trường giao phong, mình vẫn ở bát cấp đầu thần đỉnh phong mà thôi.

Nhưng đại nhân Phillip có đại ân với mình, cho dù không vì tổ chức, vì thực nghiệm của đại nhân Phillip, mình cũng phải cố gắng hết sức.

Nghĩ vậy, Brockman lại một lần nữa thoát khỏi lưu tinh lang nha chùy, quát khẽ: 
- Lưu lại vong linh đấu thần cản đường. Chúng ta quay về bảo vệ một đường cuối! Hôm nay thà chết không lui, liều mạng.

Thủ hạ dưới tay Brockman hợp cùng một chỗ, ngăn chặn một hành lang đi sâu vào trong lăng mộ. Mà vong linh đấu thần lưu lại bên ngoài cản trở, hay nói là... chịu chết.

Susanna nhíu mày: "
- Thúc thúc....

- Công chúa, ta hiểu, bọn họ muốn bảo vệ cái gì đó! Bọn họ nhất định còn có người ở chỗ sâu trong lăng mộ làm điều lạ.
Babylon đột nhiên thu hồi lưu tinh chùy, nhìn chằm chằm vào Brockman đang đứng cửa lâm trận, còn có mười mấy thủ hạ sót lại dưới tay hắn, lớn tiếng phân phó: 
- Trọng chùy công kích vong linh, còn lại các nhóm lập trận! Cuồng thú phá giáp trận đi trước, hoàng độc trận áp hậu.

Brockman đã thấy mấy trăm thú nhân chiến sĩ nhanh chóng tụ lại bên người Babylon, với thân hình cường tráng của Babylon làm trung tâm, nhóm trước dùng tiễn công trận, nhóm sau viễn trình dự bị, hắn như chìm vào đáy cốc.

Đây là sự khác nhau giữa quân đội cùng đấu thần. Quân đội, nhất là quân đội tinh duệ, bọn họ vĩnh viễn không loạn đấu, bọn họ lựa chọn sát thương cực mạnh, tổn thấn nhỏ nhất làm quân lược chiến trận khi cùng người giao phong! Nhân số tương đương, thực lực tương đương, vĩnh viễn chiến thắng thuộc về quân nhân, mà không phải thuộc về đấu thần bình thường không hiểu kỷ luật chiến trận, chẳng biết luân chuyển khi lâm trận.

- Hoàng vũ độc sát.
Theo một tiếng quát lạnh của Babylon, phía sau hắn bắn ra hơn trăm đạo bích lục u quang, không chút lưu tình bắn về phía Brockman.

Brockman khẩn trương, lập tức quát:
- Hộ thuẫn, toàn bộ giương hộ thuẫn lên chống đỡ.

Babylon cười khinh miệt: 
- Ngu ngốc.

- Phốc, phốc! 
Mấy thủ hạ hơi yếu của Brockman lập tức bị bắn xuyên qua hộ thuẫn, ngã quỵ: 
- Là chiến tranh thánh khí, là hoàng độc cường nỗ của đế quốc Mc Allen! Đáng chết, đại nhân, chúng ta không có khả năng ngăn trở thánh khí phá giáp.

- Đều câm miệng, đấu khí hộ thuẫn phát huy lớn nhất.
Brockman cắn răng, một mặt tăng cường hộ thuẫn, một mặt gian nan móc ra hoài biểu: 
- Chia ra! Sáu mươi miễu, chúng ta chỉ cần chống đỡ sáu mươi miễu! Năm mươi chín! Năm mươi tám...

- Năm mươi bảy.
Theo tiếng hô to của Brockman, tay hắn cũng giơ cao lên.

Nương theo tiếng hô của hắn, lại có một chỗ trên đấu khí hộ thuẫn bị kích xuyên, hoặc có người trọng thương, hoặc có người chết.

- Năm mươi sáu.

Babylon liếc mắt nhìn Susanna: 
- Công chúa, bọn họ có cường viện sắp tới, mạt tướng có hai đề nghị, đầu tiên, rút lui, thứ hai, bất kể tổn thất nhanh chóng trùng phong, trong nháy mắt giết chết bọn chúng, tiếng sâu vào lăng mộ, xin ngài quyết đoán.

Susanna mạnh mẽ vung tay: 
- Bất kể tổn thất, giết cho ta! Mọi người toàn bộ giết không tha.

Babylon quát lên một tiếng lớn, suất ra toàn lực giết tới...

Trong lúc này, hai bên sinh tử chém giết mà không có chú ý tới một đóa Liên Hoa nhỏ bé từ một mộ thất bay tới, luồn qua đao quang kiếm ảnh, vượt qua hàng người hỗn loạn tiến vào mộ thất.

Liên Hoa bay cực kỳ ổn định, tựa như Đỗ Trần đi xe, bất quá khó trách Đỗ Trần...

Bên trong Liên Hoa, tiểu Bối Bối mở to hai mắt nhìn, chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào vàng bạc châu báu, bảo bối lâu đời, đều là Đỗ Trần lấy được từ trong một mộ thất! Nhiều đồ tốt như vậy... hì hì! Chính mình có nhiều món đồ chơi mới rồi?

- Hì hì, bồn tắm thật lớn thật lớn, ba ba, sau này Bối Bối dùng để tắm, ba...
Tiểu nha đầu kia thơm Đỗ Trần một cái, khiến Đỗ Trần ngứa ngáy, Liên Hoa lại bay không ổn định một chút.

Nhưng tiểu nha đầu kia còn cười, yêu cầu: 
- Ba ba, bay ổn định một chút. Bối Bối muốn thử bồn tắm mới.
Nói xong, tiểu nha đầu kia thật sự nằm vào trong món đồ chơi mới: 
- Brook, Bối Bối muốn tắm rửa.

Dịch Cốt ở bên lập tức giải thích cho tiểu Bối Bối: 
- Tiểu thư, không phải bồn tắm đâu, đây là thánh hương ngọc tửu của mãnh tộc thú nhân (chén rượu), nghe nói có hơn ngàn năm lịch sử, do hàn băng hương ngọc tạo thành, là năm đó thú hoàng Auerbach thưởng cho mãnh tượng vương thánh chiến.

Harry liêm liếm môi: 
- Vậy nó chẳng những là bảo bối, còn là đồ cổ. Thứ này nếu mang ra ngoài, có thể bán lấy ba nghìn kim tệ a.

Thấy Dịch Cốt nhìn mình, Harry cười hề hề nói: 
- Ân, không chỉ là ba nghìn kim tệ. Năm ngàn chứ? Ai nha, tiểu thư ngài chậm chút, không nên phá hủy, thứ này Harry biết, là ngà voi ở bắc cực băng nguyên mang tới, thứ này rất đáng giá a.

Tiểu Bối Bối cười gãi gãi đầu, nằm trong chén rượu cổ mầu trắng ôm chặt lấy lè lưỡi: 
- Ai nha, nó không phải của Bối Bối sao?

- Bảo bối, sau này đồ vật này cho ngươi.
Đỗ Trần nhìn thoáng qua trân bảo chất đống như núi nhỏ, hào sảng nói.

Đỗ Trần đại phát hoạnh tài rồi, mà lão bằng hữu của hắn Brockman...

Đông!

Brockman khốn khổ chống đỡ, rốt cục cũng hao hết đấu khí, hắn quỳ xuống đất, một tay chống thân thể, đau khổ nói: 
- Hai, một, linh...

Bên người hắn đã không còn một thủ hạ còn sống sót.

Ngay cả vong linh đấu thần đều chết sạch - đầu bọn chúng đã bị đánh nát bấy, chỉ còn lại thi thể run run trên mặt đất, tia ác độc hiện lên trong mắt Brockman, nhưng có vài phần bi tráng.

Thời gian tới rồi, Phillip đại nhân cũng không có xuất hiện... mình đã tận lực.

Babylon đi tới trước mặt Brockman, cao cao giơ lên lang nha lưu tinh chùy, nhắm chuẩn đầu hắn.

Susanna có chút do dự, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt rất anh tuấn của Brockman, phân phó: 
- Kerry, ngươi dẫn người tiến vào đại sảnh sâu trong lăng mộ, lấy đồ vật, sau đó nhanh chóng khoắng sạch các mộ thất.

Nói xong, nàng giơ ra ngón tay ngọc nâng mặt Brockman lên, nhìn xuống: 
- Tiên sinh anh tuấn, tử vong hoặc đầu hàng thành ái lữ của ta, ngươi lựa chọn một đường đi? A, ta nói sai rồi, ngươi bây giờ không có lựa chọn, đúng không?

Brockman liếc mắt với Babylon đang nâng cao chùy, đột nhiên sửa sang lại quần áo, cũng lộ ra một nụ cười giải thoát: 
- Kỳ thật ta rất sớm nghĩ tới tự sát, nhưng vẫn không cam lòng, bởi vì chuyện ta đã đáp ứng với bằng hữu còn chưa làm được... cảm tạ ngài cho ta một cơ hội, tiểu thư xinh đẹp! Bất quá ta là thần tứ bá tước, có quyền yêu cầu một cái chết không đổ máu, phương thức tử vong quang vinh.

- Không được cử động.
Susanna mạnh tay, tát hắn một cái: 
- Thúc thúc, giết chết hắn.

- Hô!
Một cự chùy xẹt qua dẹp hơn cả hồ tuyến, Babylon vung lên cao quá đầu, thế như lôi đình vạn quân lao tới đầu Brockman.

- Đông!
Chùy đánh trật rồi.

Người, không có chết.

Cự chùy tới cách đầu Brockman hai thước, thì nặng như núi Migeile, một cỗ hấp lực khủng khiếp xuất hiện, xa xa vượt quá quán lực của lưu tinh chùy, làm thay đổi quỹ tích vận động, khiến nó đánh xuống mặt đất ngay bên chân Brockman.

Susanna cả kinh, tiếp đó, nàng bị ép tới hai chân run rẩy, nhưng rồi cố sức, trọng lượng ngàn cân trên người đột nhiên mạnh thêm, ép nàng suýt không đứng vững.

Babylon nghiến chặt răng, vươn hữu chưởng, giúp đỡ Susanna: 
- Công chúa, không tốt, là thổ hệ bí kỹ của hoàng kim bỉ mông vương tộc...

- Đông! 

- Đông đông đông.
Từ trong mộ thất vang ra một tiếng động khiến Susanna kinh sợ, nhóm người Kerry vừa rồi tiến vào trong mộ thất chẳng biết vì sao dừng lại, thực lực mạnh nhất trong bọn họ chỉ miễn cưỡng đứng thẳng mà thôi, thực lực yếu, trực tiếp ngã xuống, yếu hơn chút nữa, thì huyết nhục mơ hồ, không còn hình người, nằm xụi lơ trên mặt đất, hơn nữa thi cốt hoàn toàn ép xuống đất.

Babylon gian gian nói nốt nửa câu cuối: 
- ... tư niệm của đại địa nữ thần.

- Là độc môn bí kỹ của hoàng kim bỉ mông vương tộc, tư niệm của đại địa nữ thần.
Trong một tòa mộ thất cách xa chiến trường, Dịch Cốt cũng ở trong Liên Hoa kinh ngạc: 
- Không, theo ta được biết bí kỹ của hoàng kim bỉ mông vương cũng không có khả năng có uy lực mạnh như thế, cách xa như vậy, chỉ dựa vào thiên phong cũng có thể ảnh hưởng tới thánh khí của thiếu gia.

Đỗ Trần cũng thấy được Liên Hoa thánh khí có chút chậm lại.

Tư niệm của đại địa nữ thần, mẹ nọ, tên rất hay, nhưng tên chính thức của chiêu này là trọng lực thuật, đại địa nữ thần nhớ ngươi sao, đương nhiên chỉ là gia tăng trọng lực lên mười lần, gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí vạn lần để cho ngươi trở về đại địa.

- Dịch Cốt, ta không ra, ta không nghĩ tới thực nghiệm của Phillip đã kết thúc. Ai, ta còn dùng thời gian trên Thiên Vương sơn để tính thực nghiệm này, cho nên ta tính sai một chút.
Đỗ Trần tự trách, kỳ thật vận khí cùng phân tích của hắn đã rất tốt rồi. 

- Harry, ngươi ôm tiểu thư tiến vào trong Liên Hoa với các lão tổ mẫu. Dịch Cốt, mặc dù ta đã động tay chân lên số 6, nhưng đề phòng ngừa rủi do, ngươi cũng phải đề phòng.
Đỗ Trần nhìn ánh mắt lạnh lùng của Dịch Cốt một chút, lạnh lùng cười nói: 
- Tổ hợp dị thú đã hoàn thành rồi.
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.