Liên Hoa Bảo Giám

Chương 282: Ta xin lỗi, ta lại ức hiếp ngươi




Chế tạo bí pháp, nhưng Đỗ Trần lại sầu muộn! Khi hắn thành công mang Liên Hoa, thánh khí, nguyên thần, đấu hồn, pháp bảo - hết thảy đủ loại hoàn toàn dung hợp, thô sơ giản lược chế xuất một bộ bí pháp, thì phương đông đã hừng sáng.

Thệ Tuyết kiếm trước kia, trường kiếm là bí pháp chính, nhưng hôm nay Đỗ Trần không thể sử kiếm, suýt nữa chịu đau khổ, cho nên bí pháp này, hắn phải dùng Liên Hoa pháp bảo làm chính.

Brockman kinh nghi không ngừng, mặc dù hiểu được đối phương học trộm bí pháp của mình, đồng thời khai phát ra bí pháp cường đại hơn, nhưng cũng không có biện pháp gì đối phó! Tiếp tục, hắn chỉ có thể dựa vào sự hiệp trợ của Hohmann duy trì một cục diện bất bại.

Nhưng thời gian không cho phép hai người đánh tiếp, Thấm Thủy Thần Sứ sẽ nhanh chóng tỉnh dậy.

Đỗ Trần thở dài trong lòng, hôm nay không có biện pháp tự thân giết Brockman! Vậy.... lại tha hắn một lần.

Nghĩ vậy, Đỗ Trần lại thừa dịp hai người tách ra, dùng tay nói: 
- Đánh tiếp, địch nhân phía dưới sẽ tỉnh dậy.

- Hừ, lấy không được thứ ta muốn, ngươi đừng nghĩ chạy thoát.

- Được rồi, ngươi muốn cái gì? Ta cho ngươi, nhưng ngoại trừ hơn mười tiểu cô nương.
Đỗ Trần trả lời.

- Bỏ bản đồ ra đây.

Đỗ Trần sửng sốt: 
- Vừa rồi khi ta xuống tay, căn bản là không phát hiện bản đồ nào.

Brockman mới vừa rồi kỳ thật cũng tìm mấy lần, đồng dạng không tìm được bản đồ hắn muốn, hắn nói: 
- Ngươi sẽ phải tìm, dù sao không có bản đồ, ta sẽ lưu ngươi ở lại đây, chờ đến khi Thấm Thủy Thần Sứ tỉnh lại.

Brockman thật sự là liều mạng! Đỗ Trần cẩn thận nhớ lại, nhưng hắn thật không trộm bản đồ gì: 
- Ngươi một mực ở đây, nói vậy cũng tìm thật lâu, vậy ngươi hẳn là rõ ràng, ta thật sự không phát hiện bản đồ.

- Ta mặc kệ, bây giờ thấm thủy doanh địa có gì thì tất cả đều trong tay ngươi, bản đồ, nhất định cũng ở đó.

Đỗ Trần có chút nhíu mày, ánh mắt liếc qua doanh địa, đột nhiên, trước mắt sáng ngời, chỉ chỉ thứ duy nhất còn lại... bọn người Donna.

Brockman đồng dạng nhìn, trước mắt cũng sáng ngời, không có khả năng là bản đồ, vậy quần áo?

Brockman vội vàng dùng tay ra hiệu: 
- Ngươi không nên cử động, chỉ cần ngươi vừa động, ta lập tức ra ngoài liều mạng, đánh thức Thấm Thủy Thần Sứ.
Nói xong, hắn hướng về phía mấy thần sứ, vận chỉ như tiễn, nhẹ nhàng mở vạt áo của các nàng! Phi thường cẩn thận.

Đỗ Trần đảo mắt, xoay người, lão thiên a, bản đồ là cái gì? Một kiện trường bào lụa trắng! Mình nếu thâu đi, có tính là thân cận nữ sắc không?

- Ha ha, thật là họa tại quần áo.
Brockman trong lòng mừng như điên dùng thủ tiễn cắt nát quần áo thần sứ. Sau đó dùng thủ ngữ nói với Đỗ Trần: 
- Để chúng ta đều yên tâm, chúng ta cùng đi ra ngoài, giám thị nhau, chờ khi rời khỏi Ngân Nguyệt đảo thì tách ra.

Đỗ Trần nở nụ cười, mới vừa rồi, Brockman vội vã dây dưa mình, hơn nữa không tiếc mạng sống, đó là vì hắn còn chưa có cái hắn muốn.

Bây giờ Brockman có rồi, vậy hắn trong lòng không phải liều mạng, mà là lập tức chạy trối chết. Còn sống mang thứ đó trở về - đây là điều mà cả hai đều nghĩ, Đỗ Trần rất rõ ràng.

Vậy bây giờ nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn này, Brockman tuyệt sẽ không giống vừa rồi dây dưa mình.

Nghĩ vậy, Đỗ Trần chỉ chỉ lỗ nhỏ trên Vân Kỳ.

Dùng tay nói: 
- Ta đồng ý ý kiến của ngươi, bất quá, chúng ta đi đường nào rời đi? Ngươi thấy được, đường của ta chỉ đi được một lần một người! Vì vậy ta đề nghị, nếu ta đi đường của ta, vậy vì công bình cho ngươi đi trước, ta đợi ngươi phát tín hiệu bình an thì mới rời khỏi hiểm địa này.

Nhưng, nếu ngươi đi ra ngoài mà sau mười phút còn không cho ta tín hiệu, ta lập tức đánh thức Thấm Thủy Thần Sứ, mọi người vỗ tay.

Nếu đường của ngươi cũng không có thể cho hai người đi, vậy nói biện pháp cho ta! Đương nhiên, nếu đường của ngươi có thể đồng thời qua được hai người thì càng tốt.

Đỗ Trần trong lòng cười âm hiểm, thần tứ bá tước thân ái, vừa rồi ta tiến đến là kiểm tra Vân Kỳ mấy lần a, nhưng hơi nước của Vân Kỳ không có động khẩu gì, vậy, ngươi nhất định là nhờ vào thú Seattle, dụng bí pháp từ nơi hơi nước yếu nhược mà vào.

Như vậy, nếu đi đường của ngươi, ngươi nhất định lại dụng độc môn bí pháp, nhưng ngươi vừa bị người khác phục chế bí pháp, lại dám dụng bí pháp tiềm hành sao? A a, đáp án của ngươi là, dựa theo ta xếp đặt.

Brockman dùng tay nói: 
- Ngươi nói rất công bình, đi theo lối của ngươi, nhưng ta khi thoát hiểm sẽ chờ ngươi bên ngoài, sau đó chúng ta từ góc đông nam rời khỏi Ngân Nguyệt đảo.

- Chấp nhận! Bất quá sau khi ngươi rời khỏi đây mười phút còn không cho ta tín hiệu, vậy đừng trách ta cũng không liều mạng phóng ra.

Brockman hóa thành một vũng nước, lơ lửng bay tới lỗ nhỏ, theo đó bay ra ngoài, trước tiên che dấu mình, sau đó tính thời gian, một đoàn thủy quang lặng lẽ từ lỗ nhỏ đi ra - đây là tín hiệu cho Đỗ Trần.

Theo kế hoạch, lúc này Đỗ Trần cũng đến, sau đó hai người rời đảo, đều bình an rời đi, tiểu thú Seattle ở một bên báo cáo hành tung của Đỗ Trần: 
- Ba ba, người nọ dường như trở nên nhỏ đi, hẳn là cũng muốn bay ra, Hohmann không biết hắn làm thế nào, thật lợi hại.

Brockman gật gật đầu.

- Di? Người nọ sao lại bay về phía cột cờ... ba ba! Chạy mau người nọ mở cột cờ, sau đó trốn trong cát. Thần sứ tỉnh cả rồi.

- Đáng chết, rút lui.
Brockman kinh hô.

Nhưng hắn muốn rút lui cũng không được, bởi vì hắn biết căn bản hoàn toàn đánh bại đối thủ là không tưởng, sao có thể đột nhiên biến quái, "Cưỡng gian" thập cấp Thấm Thủy Vân Kỳ?

Đây là tư tưởng thiếu sót, khiến cho Brockman... vừa thấy hơi nước đột nhiên toàn bộ biến mất không thấy đâu, Brockman đang lơ lửng giữa không trung, chỉ thấy Thấm Thủy Vân Kỳ cao sừng sững biến mất trong hư vô, Thấm Thủy Thần Sứ bừng tỉnh.. chớ quên, Đỗ Trần, có thể trong nháy mắt phá giải Thấm Thủy Vân Kỳ.

Thấm Thủy Thần Sứ bừng tỉnh, trước mắt phát hiện thân thể trần truồng, sau đó nhìn lại một mảnh trống trải, ngay cả Thấm Thủy Vân Kỳ cũng không thấy đâu.

Trong lúc này, trên bầu trời một đoàn nước xanh hết sức chạy trốn, ai còn chú ý tới Liên Hoa nhỏ bé trốn trong cát?

- Các tỷ muội, giết.
Thấm Thủy Thần Sứ nổi giận rồi.

Brockman bên tai nghe thú Seattle nói:
- Ba ba, mau chạy về phía đông.

Rồi trong lòng nảy sinh ác độc, hô lớn: 
- Trong cát còn có chủ mưu ẩn nấp.

Thấm Thủy Thần Sứ sửng sốt, Donna hô: 
- Lão tam, lão tứ theo ta đuổi, nhị muội kiểm tra bãi cát.

Donna trần truồng, chạy trên đất đuổi giết Brockman, còn Đỗ Trần?

Hắn là một cao thủ đứng giữa bát, cửu cấp, dựa vào Liên Hoa không lộ khí tức, nếu ngay cả một bát cấp thần sứ mất đi thánh khí, trần như nhộng còn không lừa được, vậy sao làm được tặc tổ tông?

Trước khi dị biến nảy sinh, thú Seatle bắt đầu tìm kiếm lộ tuyến chạy trốn tốt nhất, không bận tâm tới hắn, mà thần sứ chú ý lực tập trung lên đoàn nước xanh trên bầu trời, còn Đỗ Trần cùng Liên Hoa chui vào trong Ngân Nguyệt hồ.

Ngoại trừ Brockman ra, toàn bộ kế hoạch của mình hoàn toàn thành công, trốn trong nước, Đỗ Trần vuốt mũi cười xấu: 
- Thu hoạch ngoài ý muốn, khai phát một bộ "bí pháp" cao nhã, còn biết một bộ phận kế hoạch của Phillip. Kiếm lớn rồi! A, trọng yếu là, tội đã có người chủ động gánh hộ! Trong trướng lại có Đỗ Tư giả mạo, nơi này còn có Brockman chạy trốn, nếu có người hoài nghi thì cũng sẽ không đổ lên đầu ta... nếu không vậy thì thật không có thiên lý a.

Tiếc nuối duy nhất là để cho Brockman thấy được Liên Hoa của ta, còn cho hắn biết ta có thể phá thập cấp thánh khí, theo hắn suy đoán, dù sao cũng không thể tưởng tượng đến ta! Hành động lần này, trốn ở giữa hồ, Đỗ Trần tính toán, theo kế hoạch, trong nháy mắt khi Vân Kỳ biến mất, Thiên Mục lâm nhất định đại loạn! Long thần cùng giáo hoàng đều sẽ triển khai bí pháp dò xét, trong khi mình ngự một đóa Liên Hoa, giả mạo một con muỗi bay loạn khắp nơi, vậy quả thực là muốn chết... địa bàn Long tộc là nơi không thể có côn trùng sinh sống.

Cho nên, dù sao nên tránh, vậy mình trước tiên ở trong ngân Nguyệt hồ tránh né, những nơi nguy hiểm nhất thường là an toàn nhất.

Khoảnh khắc, Nguyệt hồ vốn yên tĩnh náo động, chỉ nghe thần sứ rống to: 
- Bắt lấy, có người trộm đi Vân Kỳ rồi.

- Không chỉ Vân Kỳ, thần phó tương lai, còn có cống phẩm của các thế lực lớn kính tặng cũng bị trộm sạch rồi.

- Quần áo, trước tiên cho ta một bộ quần áo.

- Nhị muội, đừng tìm nữa, thủy quang nọ! Tặc nhân nhất định là bát cấp đấu thần trở lên, có thể thân hóa hình thái nguyên tố! Hắn nhất định là tạm thời dụng cái gì đó chứ, dụng hình thái thủy nguyên tố, nhưng, người sống cùng Vân Kỳ thì không thể chuyển hóa, hắn nhất định có đồng bọn, mau tìm.

Cuối cùng, tứ tỷ muội hô to: 
- Long thần, giáo hoàng! Thánh khí của thần ta đã bị trộm, các ngươi nếu không muốn thần ta thân tới nhân gian tìm các ngươi hỏi tội, phải lập tức bắt trộm cho chúng ta.

Thiên Mục lâm, loạn rồi! Đỗ Trần, cười đến nỗi đau cả bụng, vì an toàn, hắn vẫn lẩn trốn sâu trong ngân Nguyệt hồ, tốt nhất có thể phát hiện một thủy đạo để hắn trực tiếp "dời đi".

Dần dần, càng ngày càng sâu.

Có chút bất thường, Nguyệt hồ, không đáy sao?

- Ha ha, ngũ chiến chi ước đánh tới náo nhiệt... cũng chính là Nguyệt hồ có chút cổ quái, có thể hấp thu được đấu khí của cao thủ đỉnh phong, nếu không... Ngân Nguyệt đảo sớm đã bị hủy diệt rồi.

Đỗ Trần đình chỉ Liên Hoa, đúng vậy, chiến trường của ngũ chiến chi ước há có thể là nơi tầm thường.

Cho dù không có những lời của Thomas, mình cũng không nên xuống sâu.

Tang vật còn bên người, mình cẩn thận một chút tốt hơn. Đột nhiên thấy ngân Nguyệt hồ không đáy xạ lên một đạo ngân quang, trực lao thẳng vào Liên Hoa.
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.