Liên Hoa Bảo Giám

Chương 364: Chiếc khóa nhỏ!




Đỗ Trần trong lòng rúng động. Lão thiên, thế này sẽ không bị phán định là gần nữ sắc chứ?

Hắn luống cuống tay chân đỡ Tuyết Cơ lên, hai tay run run, huyễn hóa một đoàn thủy vụ giúp nàng che tai.

Tuyết Cơ mỉm cười cảm kích Đỗ Trần, rồi lập tức thẹn thùng đỏ mặt, cúi thấp đầu xuống. Trên khuôn mặt mười tám mười chín tuổi thanh xuân diễm lệ có đám ánh hồng tung bay, mặc kệ nàng bao nhiêu tuổi, đời này Tuyết Cơ chưa từng biết tư vị nằm trong lòng nam nhân là cái gì a!

Ngồi lại xong, hai người im lặng không lời nào. Đỗ Trần trong lòng chửi mắng, mẹ nó, đen chết đi được, không ngờ bị một lão yêu bà chiếm tiện nghi! Bất quá... Đây chính là cảm giác ôm nữ nhân sao?

Tuyết Cơ trong lòng như con nai nhảy loạn. Sư tôn thứ tội, đệ tử tuyệt không cố ý ngã vào lòng nam nhân... Trong lòng nàng rối bời, hai tay không biết để đâu mới tốt.

Steve đang hôn mê, Thanh Biều thú mất máu quá nhiều đang nằm điều dưỡng, không khí trên Liên Hoa có chút ngượng ngùng tĩnh lặng.

Cốt Lâu thú vương Sean tới rất đúng lúc phá tan phút ngượng ngùng này, ngó đầu ngó đuôi đánh giá Liên Hoa thánh khí, hắn cười nói: 
- Khách nhân tôn quý, xem bộ dạng thì bằng hữu của ngài có một giờ nửa khắc cũng không bắt được đối thủ, vậy ngài muốn thủ hạ của ta giúp một chút không? Hắc hắc, giá cả rất phải chăng!
Đỗ Trần ho khan hai tiếng, nhìn qua tình hình của Dịch Cốt và Constantine:
- Trợ giúp thì không cần, ngươi kêu tộc nhân của ngươi phong tỏa tất cả các lộ khẩu, chớ để hắn chạy mất là được rồi, còn về phần ngươi... ở bên cạnh ta!

- Bảo đảm ngài vừa lòng!
Sean lập tức phân phó tộc nhân đi phong tỏa lộ khẩu. Mà Tuyết Cơ lại đột nhiên đỏ mặt, giống như con muỗi nhỏ, nàng vẫn đang còn vì cử động vô cùng thân mật vừa rồi cảm thấy ngượng ngùng và áy náy:
- Á Lực tiên sinh, đối thủ là Constantine sao? Nếu quả là hắn, xin để bằng hữu của ngài công kích sau cổ, gia sư từng nói qua, cự long kim chúc hệ giữa hai cánh sau gáy chính là chỗ yếu nhất.

- Brook, ngươi đều nghe được rồi đó!
Đỗ Trần lớn, quay đầu cảm kích nhìn Tuyết Cơ, vừa muốn mở miệng cảm ơn, nhưng lại phát hiện ra Tuyết Cơ vừa lúc cũng đang nhìn hắn...

Ánh mắt hai người lần thứ hai chạm nhau từ khi tiến vào trong Sinh Mệnh mê cung, nhưng lần này không lập tức tách ra. Đỗ Trần mỉm cười tỏ vẻ cảm tạ, Tuyết Cơ cũng cười một cái đáp lại.

Bất quá trong lòng Đỗ Trần vẫn đang kêu xui xẻo, kinh nghiệm của lão yêu bà này đích xác hữu dụng, không hổ là đệ tử thân truyền của Margaret.

Lão yêu bà... cái cách xưng hô này có lẽ hơi quá một chút? Dù sao Tuyết Cơ cũng là cửu muội của Tuyết Ny a di, Tuyết Ny a di so với Mayfair còn nhỏ hơn một chút, hiện nay cũng ra bộ dạng bốn mươi tuổi, vậy Tuyết Cơ tối đa hẳn là hơn ba mươi mới đúng!

Len lén đưa mắt ngắm dung mạo của Tuyết Cơ, hai mươi tám hai mươi chín tuổi cũng không chừng? Hay là hai bốn hai lăm? 
Vậy gọi là tiểu yêu bà đi!

Thầm tự cười nhạo ý tưởng buồn cười của mình. Ngưng thần cau mày, Đỗ Trần nghĩ đến chuyện chính - Constantine vì sao mặc trang phục này?

Phản nghịch cự long cũng đã nhìn thấy Tuyết Cơ, nhưng tựa hồ căn bản không nhận ra cửu đệ tử của Thấm Thủy Hồ, hắn hẳn là không đi cùng bọn lão Bowen! Đáng chết, chẳng lẽ có hai thể lực thần bí, một là bọn lão Bowen, mà một chính là tổ chức cứu thoát Constantine? Mà trang phục của bọn chúng vừa khéo tương phản.

Nghĩ tới đây, Đỗ Trần cất cao giọng nói: 
- Constantine, không nghĩ rằng ngươi một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, không ngờ trang phục thành bộ dạng quỷ này, thật sự làm cho Long tộc mất mặt a!

- Tiểu tử! Ngươi là ai? Kiểu nói chuyện khách khí đó ta đã không dùng từ nhiều năm rồi!
Lời nói của Constantine mang theo âm ba giết ra:
- Francis đâu? Andy đâu? Brook và thánh khí của ngươi ở đây, các ngươi nhất định cũng ở gần đây! Mau lăn ra cho lão tử.
Hắn lớn tiếng quát lên, nhận định Francis cũng ở đây - bởi vì thánh khí ở đây, đấu thần nhất định cách không xa. Mà Constantine nhận ra đài sen của Đỗ Trần! Âm thanh tràn đầy oán hận và phẫn nộ!

Đỗ Trần từng cấp cho Constantine một hi vọng tuyệt vời "phụ tử trùng phùng". Nhưng lại tự tay đem Constantine đẩy xuống vực sâu, làm hắn bị con ruột trong lòng phản bội... giờ phút này, phản nghịch cự long hận Đỗ Trần nhập cốt.

Đỗ Trần cười mà không đáp, may mắn là đang đeo mặt nạ Á Lực.

Nghe tới cái tên Francis, thần sắc của Tuyết Cơ chút biến đổi, nàng tự nhiên biết biết ý nghĩa của cái tên này đối với Margaret - Thấm Thủy Hồ.

Dịch Cốt được Tuyết Cơ nhắc nhở, tức khắc chiếm được thượng phong, Minh Nguyệt Tứ Thùy đao vung vung vòng quanh sau cổ của Constantine, khiến phản nghịch cự long hốt hoảng né tránh. Constantine lạnh lùng nhìn Tuyết Cơ trên đài sen, cắn răng thầm hận, xú nha đầu này là ai? Không ngờ nhìn một cái thấu được nhược điểm của ta!

Hôm nay lựa chọn của mình đánh không được phải chạy, không bằng bỏ chạy, sau này lại tìm cơ hội báo thù!

Nghĩ tới đây, thân thể hắn rung lên, xiềng xích trên trường bào cũng theo đó "Đinh, Đinh" náo loạn, âm thanh vang rền kim chúc được chuyển hóa thành Âm ba sát trận, tầng tầng tiến lên, bao phủ trước ngực Dịch Cốt, hắn thừa dịp tạo cho mình một khe hở chạy trốn!

Nhưng chính vào lúc này âm thanh của Tuyết Cơ truyền đến:
- Long dực.

Âm thanh ngắn gọn hữu lực, ẩn chứa sự tự tin không chút do dự! Long dực sao? Dịch Cốt tập trung đánh về phía âm ba trước ngực, đột nhiên hai chân bất động, hướng về đằng sau lưng, thân hình tựa như không xương, giống tờ giấy gập lại với nhau, tránh khỏi âm ba, đồng thời thủy đao rời tay, giống như vầng trăng rằm, bay về hướng sau lưng Constantine, Tứ Thủy đao tựa hồ đánh trượt rồi...

Nhưng ngay lúc đó, sau lưng Constantine sinh ra hai chiếc long dực, giống như hai con mắt dài, chuẩn xác vô cùng đón nhận loan đao đánh lệch kia!

Phập! Thập cấp Minh Nguyệt tứ thủy đao cắt một mảng lớn, máu ròng ròng trên long dực của Constantine.

Dịch Cốt thắng, nhưng trong lòng run như điên. Tuyết Cơ làm sao biết Constantine muốn xuất long dực? Năng lực dự đoán chiến trường của nàng thật sự mạnh mẽ đến mức khủng bố, giáo hoàng và Long thần có thể có lực dự đoán này của nàng sao?

- Đáng chết!
Constantine hung ác nhìn Tuyết Cơ, xoay người nhìn Dịch Cốt giơ đao lên nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng biết trốn không thoát rồi, hầm hừ nói với Tuyết Cơ: 
- Có thể tính ta muốn sinh ra long dực, ngươi là truyền nhân của Thấm Thủy Hồ?

Tuyết Cơ sửng sốt một chút, rất thành thật đáp lời: 
- Đúng thế, tiểu nữ tử là Tuyết Cơ, cửu đệ tử ngồi dưới tôn sư Margaret! 

- Hừ, Thấm Thủy Hồ tam đại dự phán bí pháp, Thiên Mục, Thần Toán, Quỷ Đồ, ngươi vừa rồi dùng là cái nào?

Tuyết Cơ nói: 
- Tiểu nữ tử học nghệ không tinh, hôm nay trong người lại có trọng thương, chỉ có thể dùng Thiên Mục, ta cũng chỉ học được Thiên Mục...
Nàng ngậm miệng lại, Đỗ Trần đang đưa mắt ra hiệu với nàng.

Đỗ Trần thầm nghĩ, tiểu yêu bà này cũng quá thành thật đi? Constantine hỏi cái gì nàng nói cái đó! Ài! Bất quá khi mình cứu nàng ở Thiên Đao phong, tiểu yêu bà cũng đã thành thật như vậy, thuận miệng đem một chuỗi bí mật lớn nhất của Thấm Thủy Hồ nói cho mình...

Nhân phẩm của tiểu yêu bà này tựa hồ đích xác không tệ, ít nhất không có tâm tư phức tạp, chưa từng thêm phiền toái cho người.

Hắn thôi động Liên Hoa tới trước mặt Constantine, cười nói: 
- Constantine các hạ, bây giờ có thể nói cho ta, ngươi làm sao lại thành dạng quỷ này không?

- Ngươi là ai? Hừ, Francis đâu? Kêu hắn ra gặp ta!
Constantine thầm chửi, bỏ đi…

Ý nghĩ của một tiếng bỏ đi này, chỉ có phản nghịch cự long mới có thể lý giải, hoặc có lẽ Roland cũng có thể hiểu rõ - tao ngộ của bọn họ thập phần tương tự!

Ngày đó Constantine được cứu, sau khi tỉnh lại bên người đều là cao thủ khôi giáp màu đen, trường bào màu đỏ. Phản nghịch cự long bình sinh cẩn thận, không dễ dàng tin người, nhưng người thần bí kia tựa hồ cũng không cần hắn tin. Chỉ là treo lên trên người hắn một xiềng xích sắt như hôm này, nói cho hắn: 
- Gia nhập chúng ta, ngươi có thể có được năng lực để thỏa mãn dục vọng!

Mà phương pháp gia nhập bọn họ, với bức họa thần bí của Demis cũng hết sức tương tự, bất quá cơ chế là khóa tinh mật ở ngực.

Constantine như thế nào dễ dàng gia nhật một tổ chức lai lịch bất minh? Nhưng bọn họ cũng không sốt ruột, mà cấp cho Constantine một phần địa đồ, để hắn tùy ý xuyên qua Sinh Mệnh mê cung... nhưng vận khí của phản nghịch cự long thật quá đen đủi, vừa ở trong Sinh Mệnh mê cung đi được nửa tháng, còn chưa thấy được ánh mặt trời của nhân gian đã bị Đỗ Trần chặn rồi!

Ở một nơi mờ mịt nào đó trong Sinh Mệnh mê cung, phảng phất tồn tại một tổ chức cùng nhóm người Demis vô cùng giống nhau, chỉ có trang phục tương phản.

Đỗ Trần cũng không biết ý nghĩ của Constantine, hắn cười nói: 
- Ta tên là Á Lực, cùng với Francis huynh đệ cùng là thuộc hạ thần sứ của Đỗ Trần thần! Ngươi tìm Francis có việc gì trực tiếp nói cho ta là được rồi!

Constantine mắng to: 
- Francis, ngươi là đồ con rùa rụt đầu, lăn ra cho ta!

Hắn thầm nghĩ, chỉ cần ngươi ra, chỉ cần ngươi vừa ra tới, ta lập tức gia nhập "Bọn họ" đổi lấy sức mạnh, chỉ cần có thể giết ngươi, hết thảy đều bỏ đi...

Trong lòng mặc dù nghĩ như thế, nhưng Constantine lại nước mắt tuôn rơi:
- Francis, ân oán của ta và ngươi đã qua không nhắc lại nữa, nhưng ta đã rơi vào tay các ngươi, chỉ muốn ngươi ra nói cho ta một câu! Andy... có phải là con ruột của ta hay không? 

Lúc này Tuyết Cơ nhìn Constantine đồng tình, mở miệng nói: 
- Á Lực tiên sinh, xem ra các ngươi có chuyện quá khứ muốn bàn, Tuyết Cơ không tiện ở bên nghe, vậy đi về trước trong thánh khí của ngài!

Đỗ Trần đang muốn lấy cớ để Tuyết Cơ trở về, nghe vậy mỉm cười gật đầu.

Bọn Cốt Lâu thú Sean cũng phi thường hiểu biết chủ động yêu cầu Dịch Cốt cho bọn chúng cách âm.

Đem Liên Hoa thu lại dán vào người, Tuyết Cơ không nhìn thấy nữa, "Hung tướng" của Đỗ Trần liền lòi ra, mỉm cười nói: 
- Phản nghịch cự long, ngươi muốn gặp Francis? Nhưng ngươi bây giờ có tư cách gì nói điều kiện với ta? Thành thật mà nói ra đi, trang phục của ngươi là chuyện gì, như vậy, ta bớt chút khí lực, ngươi cũng ít chịu đau khổ!

Constantine không để ý tới Đỗ Trần, vẫn kêu to:
- Francis, nói cho ta biết, Andy có phải là con ruột của ta hay không? Ta có phải từng bị con ruột của ta hại tới suýt chết hay không?
Âm thanh oán độc, trong lòng sát khí nổi lên bốn phía, Andy nếu bán đứng ta, vậy nó có phải là con ruột của ta hay không cũng không quan trọng nữa, quan trọng là, nhất định phải lôi ra Francis, giết hắn!

Đỗ Trần trong lòng cười lạnh, đang muốn tiếp tục hỏi ép Constantine, nhưng ánh mắt rơi trên chiếc khóa nhỏ tinh trí (bố trí tinh vi) trên ngực hắn.
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.