Liên Hoa Bảo Giám

Chương 382: Nhược điểm





Giải đất trung ương của phạt tội chi thành đã bị JuJu thú chiếm lĩnh, Tử Huyết Nhân đều bị bức lùi ra ngoài, không ai biết, trong vạn ngàn JuJu thú đản sinh một JuJu thú vương cực mạnh! Mà Đỗ Trần là người duy nhất có thể biết, lại vì có được Đỗ Đinh cùng phương pháp về nhà, mà hưng phấn bay đi trước.

Đỗ Trần thật sự gặp nhiều chuyện, không nói tới chuyện hạt cây, đơn giản là chuyện nghịch chuyển thực vật tại phạt tội chi thành, từ bọn JuJu thú hung tàn tới hạt cây nảy mầm đã khiến hắn bận bịu rồi.

Địa bảo Brockman, Đỗ Trần sau khi kêu cửa, Czech ra mở cửa liền nắm lấy cánh tay hắn, hai mắt đỏ ngầu, vội la lên: 
- Á Lực tiên sinh, gia mẫu còn chưa tỉnh lại, việc này, làm sao bây giờ?

- Dẫn ta đi xem lão thái thái, ngươi yên tâm, lão nhân gia nhất định không sao.
Đỗ Trần cười thầm, lão thái thái được tăng thêm tuổi thọ, chỉ xảy ra chút tác dụng phụ, có thể có chuyện mới là lạ. Bất quá Đỗ Trần tuyệt sẽ không ngu ngốc mà nói ra chuyện hạt cây có thể thoát đi, hắn an ủi Czech vài câu, lại hỏi: 
- Tất cả JuJu thú đều đi tới giếng trung tâm, bây giờ các ngươi cùng các gia tộc khác, tình huống thế nào?

Czech một mặt đi trước dẫn đường cho Đỗ Trần, một mặt nói: 
- JuJu thú rút đi mọi người đều thống kê lương thực tổn thất, một lần nữa khống chế JuJu thú không có biến dị... kết quả, kết quả đều đỏ mắt.

Hắn thở dài thật sâu, kể lại tính toán cho Đỗ Trần: 
- Chỉ nói gia tộc chúng ta, căn cứ vốn có tám ngàn JuJu thú, trong đó hơn bốn ngàn biến dị, mà trong cơ kịa Kursk vốn có một vạn tám ngàn JuJu thú, cũng chỉ còn lại một vạn. Bây giờ đại khái chúng ta có một vạn năm nghìn JuJu thú, mặt khác may mắn là ngài nhắc nhở ta, ta đại khái thu gom thi thể ba ngàn JuJu thú, cũng đủ cho gia tộc dùng, vấn đề duy nhất phải lo lắng là JuJu thú lại biến dị...

Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, lạnh nhạt nói: 
- Gia tộc sợ rằng sẽ có đại phiền toái.

Czech cười khổ nói: 
- Ai nói không phải, gia tộc chúng ta mặc dù tổn thất lớn, nhưng vì thôn phệ được cơ địa Kursk, lại có ngài cản phía sau hỗ trợ thu gom thi thể, cũng không lo lắng đói bụng! Nhưng các gia tộc khác... ai. Á Lực tiên sinh, bọn hỗn đản nhất định sẽ cướp lương thực của chúng ta, đến lúc đó xin ngài ra mặt tương trợ.

Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội a! Đỗ Trần thầm nghĩ, bây giờ phạt tội chi thành ngoại trừ gia tộc Brockman ai cũng không đủ lương thực, vậy các gia tộc khác chỉ có thể có hai con đường, một là khai chiến với biến dị JuJu thú, ăn bọn chúng! Hoặc là tìm hộ có thừa lương thực "Mượn lương".

Czech mặc dù nhìn ra vấn đề nhưng không có chủ ý, ánh mắt bối rối nhìn chằm chằm Đỗ Trần.

Đỗ Trần suy nghĩ một chút hỏi: 
- Tính toán chu kỳ sinh sản của JuJu thú, gia tộc chúng ta phải bảo trì số lượng nào mới có thể cung cấp đủ cho tất cả thành viên?

Czech tính một chút: 
- Nếu tính theo số người Kursk mới đầu hàng, ít nhất phải một vạn con, đây là sau khi đã khống chế lượng lương thực.

- Tốt lắm, lưu lại một vạn con JuJu thú, hơn nữa phái trọng binh coi giữ. Ai dám có chủ ý cướp một vạn con JuJu thú này, giết không tha.
Đỗ Trần nhanh chóng phân phó: 
- Thứ hai, năm ngàn JuJu thú dư thừa cùng hơn ba ngàn thi thể tìm chỗ chứa. Ai cũng không có thể động vào - kế tiếp có thể có người tới cướp, vậy tám ngàn lương thực này có thể phân hóa liên minh địch nhân, cho chúng ta minh hữu. Việc thứ ba, phải lập tức tra xét rõ JuJu thú, động hướng của các gia tộc, nghiêm mật giám thị bọn họ, đồng thời gia cố địa bảo, chuẩn bị chiến tranh.

Czech nhất nhất ghi nhớ, còn nói: 
- Mặt khác, liên quân tới cướp cửu cấp thánh khí thì làm sao? Bọn họ sau khi dị biến chấm dứt lại tiếp tục hành quân tới chỗ chúng ta.

- Chuyện này phải để lão thái thái tự mình ra mặt, ta đi gặp lão nhân gia, ngươi trước tiên làm mấy việc ta nói.
Loại chuyện ngoại giao này phải cho người trong gia tộc ra mặt, Đỗ Trần giờ phút này không tiện quá phận, cho nên từ chối.

- Tốt, ta đi làm ngay.
Czech xoay người đi làm chuyện Đỗ Trần phân phó. Đỗ Trần cũng đi gặp lão thái thái, nhưng mấy người đi theo Czech lại lộ ra ánh mắt oán độc.

--------------

Mấy người đi tới trong một địa thất: 
- Các vị ca ca tỷ tỷ, mở cửa.

Trong phòng ngoài Heidy, còn có mấy vị thiếu gia tiểu thư dẫn đầu bị Đỗ Trần dọa, tam tiểu thư Anji hiển nhiên cũng ở trong đó.

Người đến nói lại tình hình, tam tiểu thư Anji phẫn nộ nói: 
- Nghe đi, các ngươi đều không nghe được sao? Cha ta nghe lệnh Á Lực kìa.

- Đúng vậy, nếu tiếp tục thì chúng ta là cái gì chứ? Gia tộc Brockman sẽ cải họ Á Lực?

Anji cả giận nói: 
- Nãi nãi đã nói qua, pháp tắc duy nhất của phạt tội chi thành là sống sót, sống tốt, có quyền lợi. Chúng ta tuyệt không thể nhìn cẩu nô tài Á Lực đoạt quyền lợi vốn thuộc về chúng ta, chúng ta mới là người kế thừa quyền lợi của gia tộc Brockman.

Mọi người đều phụ họa: 
- Đại tỷ, tam tỷ, các ngươi nói phải làm sao bây giờ?

Heidy không nói gì, Anji tiếp tục nói: 
- Còn có thể làm sao? Á Lực này một ngày không cút, chúng ta đừng nghĩ một ngày an tâm, phải lập tức diệt hắn.

Nhưng cũng có người nghi vấn nói: 
- Á Lực quá cường đại, muốn đối phó hắn, chúng ta sợ rằng phải vận dụng Thất Diệu Tinh Thần trận do tổ tiên lưu lại, nhưng trưởng bối có thể để chúng ta làm vậy sao? Thất Diệu Tinh Thần chiến trận chính là có di mệnh của tổ tiên, không gặp tình cảnh sinh tử trước mắt thì không thể vận dụng - nó tổn hao quá lớn.

Anji cười lạnh nói: 
- Ai nói ngươi cùng hắn đơn đả độc đấu? Biện pháp giết người còn nhiều mà.

Lúc này Heidy chậm rãi nói:
- Diệt trừ hắn ta không phản đối, nhưng ta không tán thành diệt trừ hắn bây giờ.

- Tại sao?

Heidy nói: 
- Làm gì đều phải xem tình thế, bây giờ JuJu thú đã biến dị, các tộc đều nhìn chằm chằm vào chúng ta là gia tộc duy nhất thừa lương thực, vậy chúng ta bây giờ cần vũ lực của Á Lực, cho nên ý tứ của ta là chờ một trận này qua đi mới diệt trừ hắn.

Anji vội la lên: 
- Nhưng thời gian càng lâu, Á Lực lại càng nguy hiểm, mấy ngày hôm trước hắn còn thương lượng làm việc với cha ta, nhưng hôm nay dám uy hiếp ta, lệnh cha ta, vậy ngày mai thì sao?

- Đúng vậy đại tỷ, nói không chừng ngày mai Á Lực sẽ động thủ với chúng ta trước, hắn thanh trừ đoạt quyền. Hơn nữa, nãi nãi còn đây, chúng ta nhất định phải nhờ vào Á Lực sao? Bằng vào gia tộc Brockman chúng ta, chẳng lẽ còn không qua được cửa ải khó khăn này sao? Đừng quên, tổ tiên chúng ta là nhất môn thất thần tướng, chúng ta có Thất Diệu Tinh Thần trận của Vẫn Thần gia tộc.

Huynh đệ muội muội đều khuyên bảo, Heidy hồi lâu sau không nói, lắc đầu nói: 
- Không, bây giờ không phải thời cơ thích hợp.

Anji liếc mắt nhìn Heidy, trào phúng nói: 
- Ai nha, đại tỷ lúc nào hiểu được "Thời cơ", còn hiểu được nhiều "Lý luận" như vậy?
Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Heidy.

Heidy hừ nói: 
- Green tiên sinh trong khi chỉnh dung cho ta, còn không lâu trước một lần cứu ta, đã nói với ta rất nhiều, rất có đạo lý. Các ngươi bây giờ...

Không đợi nói xong, Anji cả giận nói: 
- Hiểu rồi, ngươi coi trọng Green hỗn đản đi, một người muốn đoạt quyền lợi của chúng ta có thể tin tưởng sao? Hắn nói dối.

Nàng phất phất tay: 
- Nếu đại tỷ ngươi hiểu được "Tình thế" như vậy, chúng ta không xứng nói chuyện với ngươi, phòng ngủ của ta cũng không chào đón "Người thông minh."

Quả thực là một câu trắng trợn - ngươi cút đi cho ta.

Heidy phẫn nộ đứng dậy: 
- Hừ! Tùy bọn hồ đồ các ngươi làm.

- Chờ chút.
Anji gọi lại, hung dữ uy hiếp: 
- Trước mặt thái thái, nói gì, không nên nói gì, ngươi hẳn là hiểu được.

Những người khác cũng đều âm lãnh nhìn chằm chằm Heidy.

- Ầm. 
Heidy ra khỏi cửa.

Khóe miệng lại nở một nụ cười lạnh, Green nói quả nhiên chính xác, bọn người kia muốn đối phó Á Lực... ta Heidy lẳng lặng nhìn náo nhiệt. Hừ, bọn hỗn đản chết sạch, người có tư cách kế thừa trong đệ tam đại chỉ có một mình ta.

Heidy mặc dù không giống Anji, coi trọng Steven, nhưng cùng Steven ở chung, cũng chịu chút ảnh hưởng hay là kích động của hắn.

Trong phòng, Anji đắc ý nhìn thoáng qua cửa lớn, tiếp tục nói: 
- Chúng ta đích xác không thể vì đối phó một Á Lực mà tiêu hao quân đội của gia tộc, nhưng hắn có một nhược điểm... Á Lực tuy mạnh, nhưng thê tử Tuyết Cơ của hắn chỉ là một người thường.
Nàng đắc ý nở nụ cười.

Bọn thiếu gia tiểu thư đều giật mình nhìn Anji, cười nói: 
- Tam tỷ, đại tỷ không thức thời vụ, giúp ngoại nhân, sau này chúng ta nghe ngươi.

Trong phòng của thái thái tại địa bảo, Đỗ Trần giúp lão bà kiểm tra thân thể, Elizabeth sau khi hấp thu tính mạng bổn nguyên lực sinh ra tác dụng phụ, chỉ cần ngủ vài ngày có thể tỉnh lại, không có gì phải lo lắng. Hắn mở mấy bộ sách trong phòng, đánh thức đại ca đang ngủ, một mặt nói chuyện đã thấy, một mặt giao Đỗ Đinh cho Steven.

Steven cười thích thú vỗ hạt cây: 
- Đỗ Đinh? Tên rất hay! Sau này đi theo chúng ta ăn uống cho tốt, không ai đối xử tệ với ngươi.

Hắn nghiêm mặt nói: 
- Bất quá, nghe nói ngươi trước kia tâm ngoan thủ lạt, giết chết không ít bình dân Ma tộc, vì thế mới bị tính mạng thụ nhốt... 
Ánh mắt Bác Bì tập trung lên cơ thể hạt cây.

Đỗ Đinh thốt nhiên giận dữ: 
- Ta dễ dàng bị chê trách sao? Ngươi nếu như bị đưa cho một luyện kim tông sư, tông sư kia cả ngày dùng thứ cổ quái châm vào mắt, miệng, lỗ tai, lỗ đít.... ngươi có giận hay không?

Steven sửng sốt: 
- Phillip chọc vào đít ngươi?
Con mắt hắn sáng ngời, tựa hồ phát hiện bảo bối.

Đỗ Trần lập tức giải thích công năng "Con mắt" của Đỗ Đinh, Steven thất vọng gật đầu: 
- Cho nên ngươi không chịu nổi thực nghiệm của Phillip mà nổi giận, giết chết rất nhiều thủ vệ cùng bình dân, chạy thoát?

Đỗ Đinh hừ một tiếng: 
- Ai bảo bọn hắn ngăn trở ta chạy trốn? Ta dễ dàng bị khi dễ sao?

Steven cười nói: 
- Được rồi, chúng ta nơi này không có ai làm mông đít ngươi đau, chờ khi ra khỏi đây muốn gì cứ nói, đệ đệ của ta... có tiền.

Hạt cây mắt phóng quang mang, vội la lên: 
- Ta muốn một tòa đại viên tử (một cái vườn lớn), còn có suối nhỏ, có điểu sào, được rồi, bên người ta lại có mười khỏa anh đào xinh đẹp...

- Tốt lắm, tốt lắm, chỉ cần đưa chúng ta ra ngoài.
Đỗ Trần chỉnh sửa lại Liên Hoa, cười nói.

Hai huynh đệ một uy bức, một dụ dỗ, cuối cùng để cho Đỗ Đinh hoàn toàn gia nhập đội ngũ họ Đỗ.

Mấy người đang nói chuyện, Czech mang theo ba bốn người vọt tới, ngay cả cửa cũng không gõ: 
- Hai vị tiên sinh, xảy ra chuyện lớn rồi.

- Làm sao vậy?
Đỗ Trần lập tức thu hồi hạt cây, đứng lên.

- Liên quân chín gia tộc đã bình định JuJu thú dị biến, phát thư, muốn hội đàm với chúng ta.

Đỗ Trần nhìn bộ dáng của Czech cười khổ: 
- Đàm phán thì đàm phán, ngươi gấp cái gì?

Czech giơ thư trong tay nói: 
- Nhưng bọn họ muốn chúng ta mang theo cửu cấp thánh khí mới xuất thổ, tới quân doanh của bọn họ đàm phán, thương lượng cùng đối kháng JuJu thú, đồng thời xem thánh khí! Đây không phải là sáng tỏ muốn nhân cơ hội đoạt thánh khí sao?

Đỗ Trần không nhận thư, nhưng hết thảy đều đã đoán trước, nội dung lá thư này dù không xem cũng có thể đoán ra tám chín phần mười. Hơn nữa hắn so với Czech càng hiểu rõ liên quân chín nhà cùng JuJu thú.

Czech thấy Đỗ Trần không chịu xem thư, vội la lên: 
- Hiện gia mẫu còn chưa có tỉnh lại, huynh đệ chúng ta mấy người thương nghị một chút, muốn, muốn...

- Muốn cho ta đại biểu các ngươi đi đàm phán?
Đỗ Trần cười, cười khiến Czech có chút khó hiểu, đúng vậy, chuyện làm phiền Á Lực, nhưng quyết sách ngoại giao liên quan tới mệnh mạch gia tộc, loại chuyện này sao có thể để khách khanh chủ trì? Nói ra ngoài chẳng phải sẽ khiến cả phạt tội chi thành cười Brockman gia tộc không có người sao?

Nhưng quả nhiên không có biện pháp khác.

Steven đứng lên ho khan một tiếng: 
- Ai nha, suýt nữa quên mất, tiểu thư Heidy muốn tìm ta nghiên cứu mỹ dung, các ngươi nói chuyện đi, ta đi trước tìm tiểu thư Heidy xinh đẹp.

Đỗ Trần mỉm cười nhìn đại ca.

Suy nghĩ một chút, Đỗ Trần hỏi: 
- Vậy kiện cửu cấp thánh khí bây giờ thế nào?

Czech nói: 
- Từ sau khi phát hiện, thánh khí đó vẫn còn tại chỗ, không ai chạm vào - nó có thể là thánh khí có chủ, người bình thường không chạm tới được. Bất quá sau khi thôn tính Kursk, ta có phái người tới bảo vệ nó.

Đỗ Trần cười cười, hắn còn không quá quan tâm kiện cửu cấp thánh khí, nếu đó là Thệ Tuyết kiếm, sớm muộn gì cũng trở lại trong tay, nếu không phải... cửu cấp thánh khí đổ nát Đỗ Trần không để trong mắt. Hắn khó khăn nói: 
- Chuyện đàm phán ta thật sự không hợp ra mặt, dù sao ta không phải họ Brockman...

Một mặt nói, hắn một mặt trộm dùng tặc nhãn đánh giá ánh mắt lo lắng của Czech.

- Ta cũng biết việc này không thích hợp, nhưng thật sự không có biện pháp.
Czech bắt đầu cầu khẩn.
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.