Liên Hoa Bảo Giám

Chương 430: Tụ tán - Đoạt mệnh




Đỗ Trần chậm rãi cúi đầu xuống.

Ta nói cho nàng nơi hạ lạc của Á Lực, nàng có thể tha cho ta? Đúng, ta đích xác có thể nói bừa lừa nha đầu ngốc nàng! Nhưng sau khi ta rời đi, Kiếm Nô và Long Tước, rồi thậm chí cả Margaret sau lưng họ có thể tha cho nàng sao? Vừa rồi thái độ của Kiếm Nô đối với nàng ta đều nhìn vào trong mắt, mặc dù không hiểu rõ cặn kẽ Thấm Thủy Hồ, nhưng ta cũng có thể nhìn rõ, Kiếm Nô là Margaret đặc phái tới giám thị nàng đó.

Điều này nói rõ, Margaret đã nổi lên mối nghi ngờ với nàng!

Lúc này nàng nếu bởi vì nguyên nhân Á Lực mà nàng buông tha cho ta, chỉ có thể khiến Margaret không buông tha cho nàng mà thôi.

Ta chết còn có thể chuyển thế luân hồi, đợi Liên Hoa đại thành có lẽ còn có thể trở lại thế giới đấu thần tìm nàng - nàng có thể đợi ta một ngàn năm! Nhưng nàng chết rồi...

Tuyết Cơ cũng mang một tâm tư khác, nói chính xác, lòng nàng rối như hẹ, từ sau khi phát hiện Francis và Á Lực có quan hệ, nàng liền không biết mình đang làm gì!

Có lẽ... ta chỉ muốn nghe được tin tức Á Lực vẫn khỏe mạnh!

Bất quá Tuyết Cơ kiên định tin tưởng, Francis không thể giết, giết hắn rồi, sau đó mình làm sao gặp lại Á Lực.

Hai người cứ giằng co như vậy, Đỗ Trần không nói lời nào, Thấm Thủy kiếm của Tuyết Cơ cũng dừng tại trước ngực Đỗ Trần.

Lúc này Snoopy nhảy ra, đáng chết, Francis ngươi ngốc rồi à? Nha đầu ngốc này rõ ràng rất dễ lừa, bằng vào đầu óc của ngươi bày ra mấy lời nói dối lừa nàng ta không phải quá dễ sao? Sao ngẩn ra a? Ngươi không ra! Gia ra! Thỏ gia dậm chân nói:
- Ngươi nói thật chứ? Ta nói cho ngươi tin tức của Á Lực, ngươi liền bỏ qua cho chúng ta? 

Tuyết Cơ vội vã la lên:
- Đúng, bất quá ngươi chớ nên lừa ta! 

Gia đây chính là lừa ngươi! Snoopy nói không hề suy nghĩ:
- Kỳ thực Á Lực cùng là đồ đệ của Đỗ Thần thần chúng ta, hiện giờ hắn… 

- Câm miệng! Đỗ Trần lạnh lùng nói.

Tuyết Cơ cau mày vội kêu lên:
- Francis ngươi im đi! Sainz giả, ngươi nói tiếp đi! 

Snoopy ngày thường mặc dù bởi tính tình thối tha thường xuyên đấu võ mồm với Đỗ Trần, nhưng chưa từng thấy hắn âm lãnh uy hiếp mình như vậy, trong lòng chợt cả kinh, không dám nói thêm nữa.

Đỗ Trần ảm đạm thở dài, cúi đầu nói: 
- Tiểu thư, nàng vì sao nhất định phải hỏi tin tức của Á Lực? Cho dù ta biết, cũng nói cho nàng, thì nàng có thể làm gì? 

Tuyết Cơ sửng sốt, đúng vậy, cho dù mình biết nơi hạ lạc của Á Lực, nhưng mình có thể bỏ mặc ơn dưỡng dục mười mấy năm của sư tôn, phản bội Thấm Thủy Hồ tìm Á Lực, sau đó cùng sư tôn đao binh tương kiến sao?

Một mặt là sư phụ như mẹ đẻ, một mặt là người yêu ngày đêm nhớ nhung… trái tim của Tuyết Cơ, tựa hồ tức thì bị chia làm hai nửa..

Tách, một giọt nước mắt rơi trên Thanh Vân, Tuyết Cơ chán nản buông trường kiếm, cay đắng phất tay:
- Đi đi, ta không giết bằng hữu của Á Lực... 

Đỗ Trần ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Tuyết Cơ:
- Nàng thật sự buông tha cho chúng ta đi? 

Tuyết Cơ im lặng không nói...

Đỗ Trần cười cười:
- Đa tạ! Á Lực đích xác giống ta, đều nhận sự dạy dỗ của Đỗ Trần thần, cùng được Đỗ Trần thần ban cho thánh khí... Coi như là sư huynh trên danh nghĩa của ta! Bất quá hắn không phải là người thành Duerkesi của ta, mà là tự có thế lực của mình, bây giờ ta cũng không biết hắn ở đâu! 

Tuyết Cơ sửng sốt một chút, vì sao lúc này người lại chịu nói ra nơi hạ lạc của Á Lực.

Đỗ Trần tâm khẩu phiền muộn, mình nói như thế, bằng với đem Á Lực từ thân phận cừu nhân của Thấm Thủy Hồ chuyển hóa thành kẻ qua đường, không là gì cả.

Trước khi ta có năng lực đối phó với Margaret… Nha đầu ngốc, ta sẽ không đem Á Lực là ai nói cho nàng... như vậy, Tuyết Cơ có lẽ không bị kẹp giữa sự thống khổ của người yêu và người thân, mỗi ngày lòng lo lắng dưới sự bức bách của sư phụ đi giết người yêu.

Nàng là người yêu của ta, để sầu muộn cách xa nàng là trách nhiệm của ta!

Đỗ Trần liếc mắt nhìn biển rộng dưới tầng mây, trong hải quân đại tam giác có không ít người ngẩng đầu nhìn lên trời, xem náo nhiệt mặc dù nhìn không rõ bên trên phát sinh cái gì, nhưng bọn họ nhất định biết người Thấm Thủy Hồ ở trên không trung làm việc... nói cách khác, nhân chứng vậy là đủ rồi.

Đỗ Trần vẫy vẫy tay với Snoopy, Ngươi đã nhìn thấy hình dạng của Andy sau khi biến thân rồi, mau biến thành hình dạng của tổ hợp dị thú Pamir cho ta.. 

Snoopy sửng sốt, nhưng vẫn y theo phân phó của Đỗ Trần, biến hành tuyệt đại hung thú thân bỉ mông, cánh cự long, móng vuốt hổ vương! Tuyết Cơ nhìn thấy ngẩn người.

Thanh Vân của Đỗ Trần chậm rãi lùi về sau, cao giọng nói:
- Tiểu thư, nàng phụng mệnh truy kích Francis, đã đắc thủ! Nhưng hộ giáo thần thú Pamir của Đỗ Trần thần giáo đột nhiên xuất hiện, đánh lui nàng - mấy vạn quân nhân đại tam giác hải vực chính mắt nhìn thấy Pamir xuất hiện trên không, sẽ làm chứng! 

Đôi mặt đẹp của Tuyết Cơ liên tục kinh dị, mắt thấy Đỗ Trần đã đi xa, vội nói:
- Nếu người gặp được Á Lực, nói với hắn, trong Thấm Thủy Hồ có một người nguyện ý chờ hắn... vĩnh viễn! 

Lời này giống như một thanh trủy thủ cắm vào ngực, nhưng Đỗ Trần lại ha hả cười to, bộ dạng giống lưu manh cười quái đản nói:
- Mỹ nữ, ta đã nói rồi, ta không quen Á Lực, không có hứng thú chuyển lời thay nàng. 

Người kia đi xa, Đỗ Trần chán nản sụp ngã trên Thanh Vân, chẳng biết thương thế phát tác hay là…

Rất lâu sau.

Tuyết Cơ vẫn ngây ngốc đứng trên không, trái tim tựa như trăm đi nghìn về, lúc này, nàng thất thần rồi.

Loạn.

Tư niệm tràn ngập trong đầu, nụ cười kia khuôn mặt kia tựa hồ ngay ở trước mắt nàng, cho đến...

Một giọt nước mắt lờ mờ xuất hiện trước ngực nàng.

Giọt nước mắt này long lanh trong suốt, giống như thương nhớ tình nhân, lại lờ mờ ẩn chứa thiết huyết cơ phong, như sau tu la đại chiến tướng quân thiết lệ khanh thương...

Mình rơi lệ rồi? Không, không phải là nước mắt của ta! Tuyết Cơ kinh hãi, một cỗ sát khí nhàn nhàn đã bao thủ toàn thân! Thập Tam cấp Thấm Thủy kiếm đột nhiên ở trước ngực nàng huyễn hóa màn nước, thân thể yêu kiều cũng uốn về đằng sau, giống như một vòng trăng cong tránh khỏi giọt nước mắt kia.
- Tinh lệ? Ngươi là... 

- Nửa năm không gặp! Không ngờ ngươi đã tới mức có thể né tránh một chiêu của ta rồi.

Âm thanh khàn khàn nương theo thân ảnh mơ hồ xuất hiện, binh đinh quân khôi màu đỏ, giáo sĩ hắc bào, chính là Số 8 từng suýt chút nữa một chiêu đánh gục Tuyết Cơ! Số 8 Bi Ca Tử Sĩ - thủ hạ của Demis! 

Tình thế phong vân đột biến, Tuyết Cơ vội vàng phấn chấn tinh thần, tăng thêm khoảng cách nhìn chằm chằm vào Bi Ca Tử Sĩ đột nhiên xuất hiện trước mặt:
- Là ngươi? Không đúng! Sư tôn tự mình dẫn Khôi Lỗi binh đoàn tiêu diệt Bi Ca Tử Sĩ, Số 8 làm sao có thể xuất hiện ở nơi này? Hắn phải là bị sư tôn ép tới kinh hoảng chạy trốn mới đúng.

Số 8 tiếng cười trầm muộn:
- Nghĩ không rõ vì sao ta xuất hiện ở đây, đúng không? Ha ha, rất đơn giản, đầu lĩnh của chúng ta biết Tucker có ân cứu mạng với Kiếm Nô, sinh nhật hai ngàn tuối của Lôi thần các ngươi nhất định sẽ đến dự lễ, cho nên... chúng ta liền tới nơi này, rất khéo, ta vừa tiến vào mảng hải vực này đã phát hiện ra ngươi ngẩn người ở đây! Xem ra nữ thận vận mệnh thực sự là rất không chiếu cố đến ngươi rồi! 

Tuyết Cơ nắm chặt Thấm Thủy kiếm trong tay, hừ lạnh một tiếng:
- Thật sao? Xem ra Khôi Lỗi binh đoàn của gia sư không thể vây khốn ngươi! Nói rồi, mũi kiếm giơ lên, một vòng loan nguyệt nương theo tia nước đánh về phía số 8.

Số Tám thong dong nhàn nhã, từng điểm tinh quang bên người đánh tan tia nước, trong miệng cười nói:
- Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn rất mạnh, quân lược mưu kế của Margaret càng không thẹn với danh Đại nguyên soái Vẫn Thần... Bất quá rất khéo! Trong chúng ta cũng có một lão gia hỏa, rất nhiều năm trước có người hình dung hắn thế này - lão gia hỏa này bình sinh có ba thứ tốt, một là uống rượu, hai là đọc sách, ba là... Nghịch thiên cải mệnh, đánh thắng chiến dịch tuyệt không thể thắng! 

Tuyết Cơ trong lòng run lên, nguyên lai lão nhân răng vàng lôi thôi lếch thếch ngày ấy nhìn thấy quả nhiên là…

Hừ! Số 8 nói cho mình biết nhiều điều này, xem ra là định diệt mình rồi!

Tuyết Cơ cắn răng, trường kiếm trong tay đột nhiên biến mất, sát theo đó trên không nhật nguyệt tranh huy, dưới tinh không rực rỡ chẳng ngờ xuất hiện một vòng nguyệt sắc lơ lửng trong sương mù, giống như tia chớp chém về phía số 8.

Số 8 vẫn không hoảng hốt, dưới sự truy tung của ánh trăng lại dễ dàng lách qua, trong miệng lại giống như giáo huấn vãn bối bình phẩm:
- Trên cơ sở bí pháp bí truyền cửu thần quyết của Thần Hoàng sáng tạo ra, không tệ, gọi là... Nguyệt Luân Vũ đúng chứ? Lấy đấu khí thập nhất cấp của người xuất ra, phối hợp với Thập Tam cấp Thánh Thủy Kiếm dùng ra một chiêu này, có lẽ có thể cùng Samar IX và Samuel tranh phong rồi! Bất quá rất đáng tiếc, đó cũng chỉ tương đương sức mạnh thập nhất cấp đỉnh phong mà thôi... 

Số 8 khẽ quát lên, bên người tinh quang lóng lánh, trên trời giữa nhật nguyệt lại thêm quần tinh ánh sáng như ngọc, nhật nguyệt tinh đồng thời hiện ra trên một mạng trời, tráng lệ tuyệt mỹ!

- Thập nhất cấp đỉnh phong... đó là đẳng cấp của ta khi ba mươi sáu tuối... đã không để nó vào trong mắt rồi, hôm nay, ta hai trăm chín mươi tuổi… 

Số 8 giữa mỗi câu nói liền dừng một chút. Nhưng giữa lúc dừng lại này, tất có một điểm tinh quang bạo liệt oanh kích ánh trăng, sau khi hắn nói xong vài câu ngắn ngủi, vầng trăng của Tuyết Cơ đã bị phá tan thành từng mảng ánh sáng nát vụn, bản thân nàng cũng bị chấn tới phun ta một ngụm máu tươi!

- Khục khục! 
Bí pháp của Tuyết Cơ bị phá, đỡ ngực xoay người muốn đào tẩu, nhưng Số 8 đã ngăn trở trên tuyến đường mà nàng chạy.

Tuyết Cơ cười cam chịu, Tinh không hạ đệ nhất đấu thần, đệ nhất nhân tấn cấp sau thời Vẫn Thần, quả nhiên danh bất hư truyền… 

Số 8 vẫn nhạo báng nói: 
- Ngươi đang nói ai? Người đó sớm đã chết rồi, cho dù là hắn còn sống cũng không xứng với tán xưng của ngươi - bởi vì hắn tấn cấp có nhanh hơn, cũng vẫn không phải là đối thủ của Margaret! 

Nói rồi, Số 8 lật bàn tay, một đoàn tinh quang sáng lấp lánh xuắt hiện ở lòng bàn tay hắn, Được rồi, lời thừa nói xong rồi, ngươi có thể đi chết rồi! cổ tay rung lên, tinh quang kia bắn về phía ngực Tuyết Cơ! 

Tuyết Cơ tuy bị thương, nhưng tâm như nước đọng, Thiên Mục bí pháp dán chặt vào tinh quan đánh tới, xác định quỹ tích của nó, sau đó nghiêng người về bên trái... Nàng dường như xô vào trên một vách tường, quay đầu lại nhìn, không biết khi nào xung quanh mình đã xuất hiện một mảng Tinh Không Tù Lung hôn ám, khiến nàng không thể di động chút nào, mở mắt nhìn tinh quang đoạt mệnh đánh tới.

Số 8 nhạo báng nói: 
- Một chiêu này gọi là Tinh Lung, là chuyên môn dùng để đôi phó với sư phụ ngươi mà chuẩn bị, bất quá... trước tiên lấy ngươi thí nghiệm một chút cũng không tệ! 

Tinh Lung nhốt lại, tinh quang đối diện căn bàn không đường tránh né...

Phải chết sao? Á Lực, xin lỗi, ta không thể đợi chàng hơn nữa...

Tuyết Cơ chậm rãi nhắm mắt lại.
Liên Hoa Bảo Giám

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.