Bác Bì đấu thần vì mình mà giết cả nhà tài chính đại thần, giết mấy đứa trẻ vô tri ném mình xuống sông, Phillip tự nhiên giả thiết một tình huống tương tự.
Hắn ám chỉ cái quái gì đây?
Đỗ Trần muốn nổ đầu, nhìn Phillip thì chỉ thấy ông đang điềm đạm mỉm cười, không có gì dị thường cả.
Con mắt vừa chuyển, Đỗ Trần trong lòng chợt động nói: "Phó viện trưởng, vấn đề ngài hỏi quá thâm ảo, ta năm nay mới có mười lăm tuổi lịch duyệt còn nông cạn nên không hiểu được câu hỏi của ngài."
"A a!" Phillip cười to vài tiếng rồi rút tay về từ trán Đỗ Trần để kết thúc nghi thức. "Vấn đề này đối với ngươi mà nói đúng là quá khó khăn. Bất quá Francis, ta hy vọng có một ngày ngươi có thể hiểu được vấn đề này, cái gì mới là thiện ác."
Ông ngừng lại một chút rồi nói: "Nếu có một ngày ngươi thật sự gặp phải tình huống như lời của ta, hy vọng ngươi có thể làm điều đúng đắn nhất!"
Đỗ Trần không để những lời này của Phillip vào trong lòng, hắn nghĩ về sự thật – giả thiết, gần với giả thiết, lời nói của Phillip vừa rồi như một loại ám chỉ, hắn nhất định ám chỉ sự tình về Bác Bì đấu thần của mình, mà Phillip từ đâu biết về Bác Bì đấu thần kia vậy?
Mayfair!
Chẳng lẽ mẹ của Francis - Mayfair còn có bí mật gì?
Đỗ Trần đang nghĩ thì Phillip ra hiệu bảo hắn đến chỗ bàn, bắt đầu học.
"Francis, ngồi đi!" - Ông lấy ra rất nhiều sách, sau đó nói - "Ta tin rằng trò đã học rất nhiều về tinh thần của đấu thần từ thánh giáo pháp điển. Vậy bây giờ ta nói cho trò cái gì là con đường của đấu thần."
Đỗ Trần cố gắng ngừng việc suy nghĩ lại để lắng nghe.
"Con đường của đấu thần là con đường mà các chủng tộc theo đuổi để dung hợp với tự nhiên, trên con đường này là công cụ, chính là mượn tự nhiên nguyên lực sinh ra đấu khí." - Phillip nói tiếp - "Tự nhiên nguyên lực có năm loại, thiên địa vạn vật do năm loại nguyên tố này tổ hợp biến hóa tạo thành, vì thế dung hợp với năm loại nguyên tố này cũng chính là dung hợp với tự nhiên. Trò là thủy hệ, vì vậy ta sẽ giảng về thủy hệ!"
Ông mở một quyển trục rồi đưa cho Đỗ Trần, trước mặt đều là lý luận tri thức cơ bản nhất.
"Nước không chỗ nào không có, trong cơ thể ngươi cũng có, bên ngoài cũng có. Sử dụng thủy nguyên tố trong cơ thể ngươi hình thành đấu khí thì là vũ đấu sỹ. Mượn thủy nguyên tố ở bên ngoài cơ thể thì là ma đấu sỹ."
"Đấu sỹ có năm cấp, dựa theo trình độ dung hợp với thủy nguyên tố của ngươi mà phân ra. Mỗi bậc đều có tiêu chuẩn, khi đạt tới năm cấp vũ đấu sỹ thì thân thể và thủy nguyên tố hoàn toàn dung hợp, ma đấu sỹ thì tinh thần lực có thể sử dụng bất cứ thủy nguyên tố ở hình thái nào. Nói cách khác, năm cấp đấu sỹ đã có thể vận dụng hoàn toàn thủy nguyên tố trong cơ thể hoặc ở ngoại giới."
Đỗ Trần giơ tay nói: "Vậy cấp thứ sáu có phải là ma vũ kiêm tu không?"
"Đúng nhưng chưa đủ. Người đạt đến cấp sáu được gọi là đấu thần, đấu thần và đấu sỹ khác nhau cơ bản nhất là trở thành đấu thần trong khi tu luyện có thể xuất đấu hồn. Có đấu hồn chẳng những đấu khí trong thân mình được tăng cường, mà còn có thể giao tiếp với thần thú, thu làm sủng vật. Có thể căn cứ vào sự biến hóa của ngươi mà quy định chức nghiệp, còn có thể vận dụng cao cấp thánh khí – hồn khí!"
Hồn khí? Đỗ Trần thầm giật mình, khó trách hắn cưỡng gian thánh khí Vân Vụ Tỏa Liên nhưng cũng không thể sử dụng như thánh khí Dương Giác chiến chùy, hóa ra phải có đấu hồn mới sử dụng được.
Tốt rồi, giờ không phải lo về phiền toái không sử dụng được nó mà phải hủy đi rồi.
Phillip tiếp tục nói: "Đạt đến chín cấp đấu thần thì cơ thể ngươi và thủy nguyên tố sẽ hoàn toàn dung hợp, bất kể là trong cơ thể hay trong tự nhiên, mà đạt đến mười cấp phong hiệu đấu thần thì theo lý thuyết sẽ bắt đầu dung hợp với nguyên tố thứ hai. Nhưng sự tình cũng không đơn giản như vậy, cảnh giới này rốt cục là gì thì chỉ có phong hiệu đấu thần mới biết rõ. Được rồi, bây giờ ta sẽ nói cho trò biết một số kiến thức mà đấu sỹ cần biết…"
Đỗ Trần vừa nghe vừa thầm hoảng sợ, trước kia hắn có tiên gia bí pháp Liên Hoa Bảo Giám nên không có hứng thú với đấu khí, nhưng hiện giờ nghe Phillip nói hắn lại thấy đấu khí của đấu thần thế giới không đơn giản như vậy.
Bài học đầu tiên kết thúc, Đỗ Trần cũng xác định được con đường trong tương lai của mình, chính là trước hết trở thành một ma đấu sỹ. Lý do rất đơn giản, chiêu thức tầm xa đối với liên hoa pháp bảo rất có ý nghĩa tham khảo.
Phillip đưa Đỗ Trần trở lại quảng trường và nhắc hắn ngày thứ hai tiếp tục đi học.
Đệ tử ở quảng trường phần lớn đã không còn dư thừa khí lực để hoạt náo, mọi người hoặc tĩnh tọa hoặc ngủ, tóm lại là tìm cách để tiết kiệm sức lực của bọn họ.
Đỗ Trần đến bên cạnh Steven, đánh thức đại ca đang ngủ.
"Ai, ngươi đã trở lại, đi học thế nào?" - Steven mở mắt ra cuống quýt nói.
"Rất thú vị! Đại ca, huynh đoán đệ gặp ai?" - Đỗ Trần cười nói - "Đạo sư của đệ lại là giáo phụ của mẫu thân, phó viện trưởng Phillip!"
"Giáo phụ của mẫu thân?" - Steven giật mình tỉnh lại - "Ngươi chờ một chút, Charles tới đây, có chuyện quan trọng!"
Hắn lớn tiếng gọi nhị đệ, nghi hoặc hỏi: "Cha có nói với ngươi về giáo phụ của mẫu thân không? Có phải là phó viện trưởng Phillip không."
Charles cũng sững sờ: "Không có, sau khi mẫu thân mất cha rất ít khi nhắc đến bà, nhưng ta từ một thúc thúc ở quân đoàn Shigeru có nghe qua năm đó lễ đính hôn của cha mẹ do phó viện trưởng Phillip chủ trì."
"Quái lạ, hôm nay phó viện trưởng Phillip nói với ta ông là giáo phụ của mẫu thân." - Đỗ Trần thấy hai huynh trưởng đều chưa nghe qua thì hơi nhíu mày.
"Tính ra phó viện trưởng Phillip không có khả năng lừa đệ, để ta phái người về Lanning nói cho cha về biến hóa của đệ đồng thời hỏi về việc này." - Nói xong Steven đứng dậy.
"Đại ca, đệ muốn nghe về chuyện của cha và mẹ trước đây, huynh có thể nói cho ta biết được không?"
"Ai, đệ đệ thân ái của ta, đại ca của ngươi ngay cả tinh lực để tán gái cũng không có…. Được rồi, ngươi muốn biết thì ta sẽ nói."
Steven nhanh chóng nói ra những gì hắn biết, việc của Mayfair và Anginus là một chuyện tình rất bình thường, quen biết trong một lần vũ hội, sau đó yêu nhau, cuối cùng sau khi tốt nghiệp thì lấy nhau. Đáng tiếc, thiên đố nhân duyên, mười năm sau Mayfair qua đời bỏ lại ba đứa con nhỏ.
Đỗ Trần không thu hoạch được gì cũng đành phải hạ đầu xuống đi ngủ.
Bất quá, dù nghĩ như thế nào thì những lời hôm nay Phillip nói với Đỗ Trần cũng có một loại ý tứ nào đó. Trực giác nói cho Đỗ Trần biết, Phillip nhất định còn biết cái gì đó, hơn nữa mẫu thân của Francis - Mayfair nhất định còn có một loại quá khứ không muốn cho người khác biết.
Ba ngày huấn luyện chết đói cuối cùng cũng qua đi, mọi người ngay cả khí lực nói chuyện cũng đều không có. Mới sáng sớm hắc diện ma quỷ Ricardo đã hô: "Tiếu thố đệ tử, các ngươi có thể ăn cơm."
Một số giáo công mang súp và bánh mỳ đi đến, đồng thời có rất nhiều thùng nặng.
Ricardo cười hắc hắc: "Nếu các ngươi muốn ăn thì lên núi cho ta. Tiểu thố đệ tử, bây giờ các ngươi năm người kết thành một tổ, tự tìm người mà lập tổ, sau đó mỗi tổ khiêng một cái thùng lên đỉnh núi đổi lấy thức ăn. Nhưng ta phải nhắc các ngươi, chỉ có một nghìn người đầu tiên đến đích mới có thức ăn, những kẻ chậm chân nhịn đói tiếp một ngày!"
Hắn nhìn lên đỉnh núi, cười quái dị nói: "Tại quá trình leo núi, ngoài việc không cho phép sử dụng đấu khí, ta còn đặt thêm một luật nữa!" Liên Hoa Bảo Giám