Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 3 - Chương 22-2: Quyết định gì đi! (2)



Ở trên thực tế, nhân vật nữ không có sức khỏe tốt như nhân vật nam nhưng so về độ dẻo dai thì nhân vật nam chẳng thể bằng nhân vật nữ. Nhờ sự đối lập này mà không bên nào phải chịu thiệt. Nhưng trong trường hợp giao chiến này thì lại bất phân thắng bại.

Đoản kiếm của hai người va chạm vào nhau, anh tới tôi lui tạo thành một khối liên kết chặt chẽ. Diệp Từ hơi nheo mắt, cô sẽ không duy trì cái tình trạng bế tắc này. Cô phóng kỹ năng “Ngã ngửa” về phía Lưu Niên, muốn Lưu Niên té ngã trên đất. Nhưng không ngờ Lưu Niên thoải mái né tránh, nhưng anh ta lại đột nhiên thất thần, đồng thời rút công kích trở về. Diệp Từ thừa cơ đâm thanh đoản kiếm vào điểm trí mạng trên cơ thể Lưu Niên. Anh lập tức thi triển Né tránh, muốn thoát khỏi đoản kiếm của Diệp Từ, nhưng hình như lại có tính toán khác, một giây lơ là khiến thanh đoản kiếm của Diệp Từ suýt nữa đâm trúng tim anh.

Nguy hiểm quá, thiếu chút nữa là đi đời. Sắc mặt anh hơi đổi. Né tránh là kỹ năng anh đã luyện tập vô số lần, anh cứ nghĩ chẳng người nào có thể nhìn thấu, bao gồm cả Công Tử U. Bởi vậy Lưu Niên mới dám lớn mật dùng đi dùng lại trước mặt Diệp Từ, nhưng ai mà ngờ cô gái này chẳng những nhìn thấu mà còn đoán được trước công kích của anh. Nếu là vừa rồi tần suất né tránh của anh thấp một chút thì chỉ sợ bây giờ trên tim anh đã găm một con dao của cô rồi.

Tuy với cấp bậc của mình một chiêu "Trí mạng" chẳng thể lấy mạng anh được nhưng cũng khiến cột máu tụt phân nửa. Rốt cục Công Tử U có thể nhìn thấu anh hay là đánh bậy đánh bạ đây?Vấn đề này cứ ẩn hiện trong đầu Lưu Niên. Cho nên, anh quyết định kiểm tra một lần.

Nâng tay lên, Lưu Niên chém ra đoản kiếm. Chiêu này nhìn qua thì chẳng hề mới mẻ nhưng chỉ có những người am hiểu mới biết được sự lợi hại của nó. Một chiêu này cùng Né tránh, Hư hoảng đều là do tố chất tự lĩnh ngộ. Thoạt nhìn thấy một chiêu cực kì bình thường nhưng đã có thiên biến vạn hóa. Đoản kiếm không giống đao, càng không giống kiếm song thủ hoặc là trường kiếm. Tuy rằng Vận Mệnh là một trò chơi cái lấy bối cảnh phương Tây, nhưng vẫn có nét phương Đông, đặc biệt là Trung Quốc. Thật giống như làm thế nào để phát huy hiệu quả của vũ khí, ở phương Tây cổ đại không quá chú trọng đến vấn đề này, hoàn toàn khác Trung Quốc-quốc gia có nền võ học tinh túy.

Đao cùng kiếm song thủ có hình dáng khá lớn lại nặng, khi dùng phải vung sẽ có lực sát thương lớn hơn. Mà kiếm vừa sắc bén, vừa nhẹ cho nên ở trong thực chiến, chỉ có tấn công với biên độ nhanh mới thật sự phát huy hết công hiệu.

Đoản kiếm lại càng không cần phải nói. Kỳ thật đoản kiếm không khác mấy so với chủy thủ của Trung Quốc. Hoặc là nói, thời kỳ vũ khí lạnh ở Trung Quốc, chủy thủ cũng chính là đoản kiếm. Nhưng ở trong trò chơi Vận Mệnh này, dựa theo hiểu biết của người chơi về vũ khí, nhóm thiết kế vẫn tách hai loại vũ khí này ra. Nhưng vẫn có chút giống nhau. Vô luận là chủy thủ cũng được, đoản kiếm cũng thế, đều học theo kiểu công kích của trường kiếm chủ yếu là đâm.

Nhưng thế không có nghĩa là không thể sử dụng kiểu công kích khác, chỉ nói đoản kiếm khi đâm mới phát huy hết uy lực. Dù thế nếu bạn muốn vung hay muốn chém đó là tùy ý bạn. Nhưng trong trận đấu của cao thủ, tất nhiên sẽ không sai sót vì công kích lung tung. Với cao thủ, mỗi cơ hội công kích là một cơ hội chiến thắng. Mà chiêu thức của Lưu Niên, thoạt nhìn là vung, mà trên thực tế, bạn né tránh theo kiểu vung, nhất định sẽ trúng kế, bởi vì chiêu vung của anh sẽ nhanh chóng biến hóa. Nếu bản thân không khống chế tốt nói không chừng còn có thể bị đâm trúng nơi trí mạng.

Né tránh và Hư hoảng đều có nguồn gốc từ sự né tránh biến ảo gọi là Hư thứ. Lưu Niên công kích vừa nhanh vừa hiểm, anh muốn thử dò xét Diệp Từ có thật sự biết kỹ năng Né tránh hay không?

Lại nói nếu cô biết thật, vậy cô còn biết những gì nữa đây. Trong mắt Diệp Từ, điều này lại có ý nghĩa khác. Lưu Niên khống chế bản thân rất tốt, đem các chiêu thức phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Cô sẽ chịu bị khuất phục sao? Không, không không không không, nếu khuất phục, cô đã không phải là Diệp Từ.

Diệp Từ là người có thù tất báo, mà cô lại thích nhất cách lấy gậy ông đập lưng ông. Thật giống như bây giờ, Lưu Niên dùng Hư thứ đối phó với cô, cô lập tức dùng Né tránh xảo diệu, khiến đoản kiếm của Lưu Niên chỉ sượt qua áo giáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.