Diệp Từ đứng trên lưng Lão Lục, ngừng giữa không trung, nhìn mấy chiếc máy bay đâm sầm vào núi đá. Tiếp sau đó, là một tiếng nổ lớn. Toàn bộ máy móc xa xỉ đều đầy khói đen cuồn cuộn. Cũng không rõ người chơi trong lúc máy bay nổ đã chạy ra hay chưa, hay là nằm yên chờ đợi hóa thành tro bụi như chuyên cơ. Tóm lại, cảnh vật này vẫn rất thảm khốc.
Nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng Diệp Từ nặng nề hơn. Không phải là nghĩ rằng lần này công hội đã bị tổn thất nhiều, mà là vì Thịnh Thế trước giờ không phải là người hiền lành gì cho cam, lần này đã bắt đầu đối đầu với công hội mình. Chỉ sợ sau này công hội Thiên Thiên Hướng Thượng sẽ gặp nhiều phiền phức hơn nữa.
Gần đây nhờ sản xuất Bí Ngân, bán rất nhiều khoáng. Thiên Thiên Hướng Thượng xem như kiếm được một khoản lớn. Bạch Mạch dùng tiền này phát triển tổng bộ, người gia nhập cũng nhiều hơn. Có một lần Diệp Từ thử hỏi số lượng người của công hội, anh bảo chỉ tầm bốn mươi vạn (40.000). Chỉ là trong số này người có thể ra chiến không nhiều lắm, Bạch Mạch nói là những người chơi này có thể bồi dưỡng, tích trang bị các kiểu mới có thể tham gia được những hoạt động của công hội. Chỉ là lòng trung thành của họ còn thấp lắm.
Mà nhờ việc hôm nay, Thịnh Thế đánh lén, rất nhiều người mới tranh thủ việc này cố gắng chuẩn bị để ra trận. Cập Thì Vũ cũng bảo rằng một số người mới ra chiến sẽ được nhiều dkp hơn người cũ, để khuyến khích họ ra chiến. Đáng tiếc là người tham gia vẫn không nhiều, nếu mọi người chịu ra hết, cũng không đến nổi trầy trật thế này.
Diệp Từ xoay người, hướng về pháo đài bay đi. Bên đó chiến hỏa vẫn còn như cũ. Người mà Thịnh Thế chuyển vào đều là người chơi tinh anh cả, rất am hiểu làm sao để pk trên đường. Họ vừa rơi xuống đã biến mất, hòa nhập với xung quanh, Thiên Thiên Hướng Thượng dù có nhiều người, muốn bắt được họ cũng tốn rất nhiều thời gian. Mà bên ngoài còn có xe công thành, bên ngoài tầm mấy chục xe, đang không ngừng nả pháo.
Xe công kích pháo đài rất nhẹ nhàng, hỏa lực cũng không yếu. Đạn pháo thì thời gian chuẩn bị cực ngắn, còn nữa, chỉ cần có ba ngày chơi là có thể di chuyển đi. Như vậy rất mạnh mẽ. Giá bán cũng rất xa xỉ. Nhưng Thịnh Thế lớn như vậy chắc chắn có người chơi công trình học, có lẽ không tốn quá nhiều tiền cho nó.
Thiên Thiên Hướng Thượng bố trí trên tường thường là đạn pháo loại ma pháp, hỏa lực cực mạnh. Với mấy xe công thành vốn là thiên địch, nhưng với mấy xe pháo nhỏ kiểu này thì lại có khuyết điểm. Đầu tiên, là thời gian lắp đạn rất dài, đến khi chuẩn bị xong, tốc độ vẫn chậm lắm. Thường thì mấy xe kia còn chưa đợi bên mình nả pháo, xe người ta đã chuẩn bị xong rồi. Còn liên tục nả pháo liên hồi.
Cũng vì nguyên nhân này mà hai bên đánh được vài tiếng rồi, vậy mà xe công thành của đối phương không chút hao tổn nào, có thể thấy Thịnh Thế chuẩn bị cho trận này mà đầu tư không ít tiền. Cũng có thể, vì đã hiểu rõ Thiên Thiên Hướng Thượng quá rồi, mới có thể bày ra chiến thuật như vậy.
Hơn nữa, phương án này có tác dụng rất lớn. Chỉ là Diệp Từ không hiểu lắm, Thịnh Thế biết mình có Thánh Long, lực sát thương rất lớn, thì sao có thể để chừa mình ra được? Nếu họ muốn tấn công Thiên Thiên Hướng Thượng, mà không tính đến Lão Lục, thì chỉ cần cô không xuất hiện thì công hội chẳng mấy chốc sẽ bị kéo xuống. Nhưng họ biết, cô tuyệt đối sẽ đến. Vậy thì sao còn thiết kế một chiến thuật như vậy?
Diệp Từ còn đang nghi ngờ, đã thấy trong không trung có hương vị bất an. Cô cảm thấy Thịnh Thế không ngu ngốc như vậy, chỉ là cô thấy mấy người chơi đang công thành, khi thấy cô chạy đến liền né tránh rất nhanh, hoặc lùi lại, không hề ham chiến chút nào.
Diệp Từ cảm thấy càng lúc càng bất an, cho dù họ sợ Thánh Long của cô, thì cũng không thể sợ đến mức chạy nhanh như vậy chứ. Chẳng lẽ đang làm xiếc hay sao?
Càng lúc càng nghĩ không ra, khiến Diệp Từ rất bực bội. Cô bắt đầu điều khiển Lão Lục bay lên đỉnh đầu người chơi, phun một ngụm long tức. Một mảnh màu đỏ tổn thương nhanh chóng hiện lên, nhìn vô cùng hoành tráng.
Chỉ là Diệp Từ cảm thấy sau lưng mình có một sự nguy hiểm khiến cô hơi lạnh sống lưng. Cô đột nhiên quay đầu lại, không thấy rõ điều gì cả, chỉ phát hiện một mũi tên sượt qua.
Mũi tên thật sự quá nhanh, khoảng cách lại gần. Diệp Từ tuy rằng dùng kĩ năng né tránh nhưng vẫn không tránh thoát được, mũi tên vẫn xuyên vào xương quai xanh bên phải. Cảm giác đau đớn cứ thế truyền đi, không chỉ như vậy, mũi tên còn mang theo xung lực rất lớn, khiến cô ngã khỏi lưng Lão Lục.
Diệp Từ té ngã trên không, huýt sáo gọi Lão Lục. Lão Lục gầm thét lao về phía cô, giữ cô trên lưng nó. Chỉ là, Diệp Từ còn chưa kịp đứng dậy thì vô số mũi tên lại bắn tới cô. Không chỉ vậy, rất nhiều sương mù bao trùm lấy cô. Mà vì có sương mù dày vậy, máu của cô và Lão Lục không ngừng hạ xuống.
Cô không kịp tìm kiếm địch nhân, liền bắt đầu uống máu. Trong lúc này, một lực rất mạnh xông đến cô và Lão Lục. Lần này cô đã có sự chuẩn bị nên khi thấy gió mạnh lướt qua cô, cô kéo Lão Lục bay ra khỏi làn sương đang không ngừng sinh sôi. Tuy rằng tránh được lực lớn, nhưng vẫn chịu tổn thương rất nhiều. Suýt nữa sinh mệnh của cô về thẳng 0. Cô vội vàng điều khiển Lão Lục bay theo lộ trình số 8 quen thuộc, trên đường không ngừng uống máu. Điều khiển Lão Lục bay lượn một lúc, phía sau lại có mấy mũi tên bắn đến cô. Diệp Từ dưới tình huống vạn tiễn xuyên tâm như vậy không ngừng uống máu khôi phục máu của bản thân. Sau khi máu đầy, cô bắt đầu ngừng lại, sau đó giải tán Lão Lục. Toàn bộ thân thể của Diệp Từ lao thẳng xuống đất.
Hiển nhiên người đuổi theo Diệp Từ không ngờ cô lại làm vậy, kĩ năng cũng không buông ra. Mà vì động tác nhảy xuống này của cô, toàn bộ đều ngừng lại. Diệp Từ trong lúc rơi ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy một thân ảnh rất lớn, trên thân ảnh kia có một người đang đứng tìm kiếm cô khắp nơi. Thật khó khăn tìm được vị trí của cô, bắt đầu điều khiển phương hướng đuổi theo cô.
Khi nhìn thấy cô sắp rơi xuống đất, Diệp Từ huýt sao một cái. Lão Lục lại hiện ra, lập tức tiếp được cô. Diệp Từ lôi kéo Lão Lục chạy về phương hướng người kia, lúc này cô đã thấy rõ ràng.
Đối phương là một chức nghiệp viễn trình, không là Thợ Săn thì là Du Hiệp. Dĩ nhiên, đây không phải là điểm cô chú ý nhất, mà là thú cưỡi của người ta. Đó là một con rồng, đã vậy còn là loài rồng rất hiếm có. Hư Không Long!
Hư Không Long trong long tộc đều là nhánh tộc hiếm có. Thế nhưng, Hư Không lại không mạnh mẽ bằng Thánh Long, công kích trong long tộc cũng chỉ hơn trung bình một chút. Nhưng trong Long tộc, tốc độ của nó là nhanh nhất. Không chỉ như thế, còn có một kĩ năng vô cùng mạnh mẽ- Tiềm Hành.
Kĩ năng Tiềm Hành so với người chơi Tiềm Hành cũng không khác mấy. Khi vào trạng thái Tiềm Hành, tốc độ giảm xuống 50%. Khi sử dụng kĩ năng sẽ bị mất Tiềm Hành. Vì có đặc điểm này, nên trong Long tộc nó luôn đảm nhận nhiệm vụ của Đạo Tặc là đột kích hoặc ám sát linh tinh.
Thế nhưng, nếu có thể bắt lấy nó làm thú cưỡi... Hư Không Long so với tất cả mọi thú cưỡi tốc độ là hàng đầu.
Thịnh Thế tìm được một con rồng, đã vậy còn là Hư Không Long. Diệp Từ nói không kinh ngạc là nói dối. Vì sống một đời, cô còn chưa gặp được mấy con Hư Không Long nữa. Vậy mà Thịnh Thế lại bắt được, đối thủ của cô lại là một con rồng như vậy chứ.
Lão Lục đã tiến hóa đến cấp cao nhất, mà hình thể của con rồng kia không bằng Lão Lục xem ra chưa tiến hóa xong. Nhưng mà, chỉ vậy thôi mà tốc độ của nó đã bằng Lão Tục rồi.
Không chiến (Trên trời), Hải chiến (dưới nước) và Địa chiến (trên đất) khác nhau ở điểm, đó là không chiến là chiến đấu ở 360 độ không góc chết. Mà trên đất chỉ có 180 độ mà thôi. Có nghĩa là, trong không chiến hoặc hải chiến người chơi phải phát huy phán đoán của mình tới mức tối đa.
Tuy rằng Diệp Từ cảm thấy Địa chiến phán đoán của cô rất mạnh, nhưng trên trời thì khác. Cô không tự tin hơn ai cả, nên đành cẩn thận quan sát động tác của đối thủ, lúc nào cũng phải nắm chắc cơ hội.
Đối phương cấp bậc không cao hơn cô, nhiều nhất là bảy mươi cấp. Điều này khiến Diệp Từ có chút ưu thế hơn. Chỉ là, đối phương hình như quen thuộc về thao tác trên trời hơn cô rất nhiều, vậy là ưu thế của cô cũng trở thành cân bằng rồi.
Diệp Từ liên tục phóng kĩ năng, nhưng mà Hư Không Long tốc độ quá nhanh nên né tránh được gần hết. Mà đối phương chỉ phóng vài kĩ năng, đã có thể trúng cô. Tuy sát thương không cao lắm, nhưng Diệp Từ cũng trở nên cảnh giác hơn, đối phương không phải là người dễ đánh lâu dài được.
Nếu cứ đánh cô sẽ không đánh lại, đừng nói về tốc độ. Chỉ tính về việc trên người cô còn vài bình máu thôi, mà người ta mới chạy qua đây, tiếp tế trên người còn rất nhiều.
Diệp Từ bỗng ý thức được, đây là trận chiến đầu tiên cô không chiến. Mà trận chiến này, cho dù thắng hay bại thì cũng mang đến cho cô rất nhiều kinh nghiệm để hoàn thiện kĩ năng của mình!