Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 2 - Chương 18: Maya là đại sư



Ở tâm của Huyền Vũ Đảo, Hắc Bạch Pha, Hắc thuỷ Pha phát sinh một trận lở đất lớn, hơn mười năm nay Huyền Vũ Đảo chưa bao giờ phát sinh tai nạn kiểu này. Thành phần lãnh đạo của học viện vô cùng tức giận, bọn họ không tin rằng tại nơi này do chính bọn họ cai quản mà lại có tình huống dở cười này phát sinh…

Hai, không phải vì trận lở đất này là đều đáng ngại thì có lẽ lúc này, Liễu Bích của chúng ta đang mở hội ăn mừng vì trận động đất này, làm cho đợt huấn luyện ác nghiệt này phải kéo dài một hai ngày..

Sau khi tất cả mọi chuyện đã yên, Liễu Bích và chúng đệ tử một mặt chửi mắng Hắc Ám Ma Đầu, một mặt tiếp tục đợt cường hóa huấn luyện.

Vẫn Thần, ngày 1 tháng 1. Viện trưởng Severos chủ trì lễ khai giảng, Liễu Bích mười sáu tuổi bắt đầu cuộc đời học sinh, cũng chính thức tiến vào đấu pháp thế giới.

Sáng sớm, Liễu Bích vừa từ trên giường xuống thì Jame đã chuẩn bị cho nàng đầy đủ đồ rửa mặt và bữa điểm tâm. Bất quá Liễu Bích không sử dụng nước súc miệng do Băng Tuyết Tộc Jame chuẩn bị mà nàng vừa đánh răng vừa mở miệng: “Thủy cầu thuật!”

Phốc, một ngụm nước trong xanh xuất hiện trong miệng nàng – đây là công lao của Shin và Dyland. Liễu Bích nhờ thân thể Song Thân Thiên Sứ – thuỷ hệ mà trong một thời gian ngắn đã trở thành thủy hệ pháp sĩ cấp một, thanh y pháp sĩ.

“Ôi cha, chủ nhân, ngài thật là thần kỳ.” Jame vẫn vỗ mông ngựa như trước, đồng thời đưa ra một túi nhỏ đến trước mặt Liễu Bích: “Sáng hôm nay ngài học về ngôn ngữ pháp giới, tiểu nhân đã chuẩn bị hết cho ngài rồi!”

‘Ọc!’ Liễu Bích nhổ nước súc miệng ra, cầm túi sách vở rồi tiện tay lấy một miếng bánh mỳ đi ra ngoài.

Học ngôn ngữ đấu pháp sao? Liễu Bích buồn bực không thôi. Nó không phải là một loại ngôn ngữ giao tiếp thường ngày mà là do thực lực của đấu sĩ cùng pháp sĩ mà tạo thành. Hơn nữa nó có quan hệ với việc thu phục thú nuôi, dẫn động tự nhiên nguyên lực.

Bất quá, học viện có một quy định làm Liễu Bích cực kỳ khinh bỉ việc học ngôn ngữ học này – nó phân chia cấp bậc, hơn nữa người không đạt cấp sáu ngữ thì sẽ không được cấp chứng nhận tốt nghiệp.

Nghe giang hồ đồn đại, hàng năm đều có nữ học sinh vì bạn trai không qua được kỳ kiểm tra cấp bậc đấu thần ngữ mà phi cước hắn một phát xuống biển. Vì vậy có một câu nói được lưu truyền rộng rãi.

“Cả cấp bốn đấu pháp ngôn thệ mà ngươi còn chưa qua? Ta chia tay từ đây!”

Trong lòng âm thầm bực tức về môn học này, Liễu Bích tiến về Thuỷ Tinh Lâu. Phó viện trưởng Dyland đang đứng trước một căn nhà thủy tinh lớn mỉm cười đợi nàng.

“Mercury, trò đã đến rồi! Ta đang đợi trò.”

Liễu Bích bước lên phía trước hành lễ: “Sư tôn, người cho kẻ dưới báo cho trò một tiếng là được, sao lại phải ra đây đợi trò?”

“Ta đang rãnh đấy mà, hà hà!”

Dyland dẫn Liễu Bích vào đại lâu, nhưng đây không phải là phương hướng dẫn đến phòng học: “Ta có chuyện muốn nói với trò một chút, đi theo ta.”

“Nhưng hôm nay trò còn có tiết a!”

“Được rồi Mercury, trí nhớ của trò ta đã biết rồi, khóa sơ cấp văn hóa này không cần thiết với trò, ta có thể trực tiếp cấp bằng cho trò được!”

Dyland nói làm tim Liễu Bích ‘chạy ma-ra-tôn’ phịch phịch, tuy nói phó viện trưởng không nguyên tắc như Severos nhưng cũng không đến mức tự nhiên cấp bằng cho đệ tử. Hắn nhất định là có việc.

Tới phòng của phó viện trưởng, sau khi ngồi xuống Dyland cười nói: “Mercury, trò có cảm thấy hứng thú với giả kim thuật không?”

“Nói thật, trò không biết gì về giả kim thuật*

(coi lại chương 2-3 chương trước -.- phần comment ta đã giải thích) cả.”

Dyland cười cười, từ hộc bàn lớn trước mặt lấy ra một cái bình nhỏ rồi đưa đến trước mặt Liễu Bích: “Năm đó mẫu thân của trò rất có hứng thù với giả kim thuật, đây là một trong những tác phẩm của nàng.”

Nói xong, ông nhìn nghiêng về phía bức họa trên tường thở dài nói: “Trình độ giả kim thuật của Maya đã đứng đầu đại lục, đáng tiếc nàng không có khả năng chế tạo dược phẩm cứu được tính mạng của mình.”

Trong số những bức họa trên tường có cả mẫu thân của Mercury, Maya.

Liễu Bích cầm bình nhỏ trước mặt, muốn mở ra.

“Không, không được mở ra, cái này rất nguy hiểm!” Dyland ngăn lại, cười nói: “Phát minh này của Maya tên là Ngưng Khí Thuỷ, có thể đảo chuyển lý luận, mà quan trọng hết một giọt ngưng khí thuỷ rơi vào đâu đều trở thành nước, khí thuỷ phát ra cũng làm cho vật đó biến dạng.”

Chết tiệt, Dyland lại ám chỉ cái gì đây?

Liễu Bích chợt nhớ tới đợt cường hóa huấn luyện, đám sát thủ đến thịt nàng và Tony chính là bị biến thành mấy vũng nước.

Dyland lại nói: “Maya lúc đầu tạo ra Ngưng Khí Thuỷ có tác dụng trợ giúp thủy hệ thuật sĩ* tụ tập thủy nguyên tố rất nhanh, nhưng về sau người ta lại sử dụng nó để hủy thi diệt tích.”

(là pháp sĩ-> ma sĩ-> thuật sĩ-> pháp sư-> thuật sư ,,, vâng vâng)

Liễu Bích cười nói: “Phát minh vĩ đại nào cũng là một con dao hai lưỡi, có tốt cũng có xấu, điều này phải xem người sử dụng dùng nó như thế nào.”

Con nhím ma kia cũng từng bị hoá thành vũng nước là do cái này sao?

“Trò nói rất đúng, phát minh vĩ đại nào cũng là một con dao hai lưỡi, hiện tại chính là ta đang tiến hành một thí nghiệm như vậy.” Dyland để hai tay đan nhau lên mặt bàn, nhìn chằm chằm vào Liễu Bích nói: “Ta muốn mời trò tham gia, nếu thí nghiệm này thật sự thành công thì sẽ có rất nhiều người có lợi, trò cũng làm được một thiện sự lớn cho lời thề đấu thần của mình.”

Vừa nghe đến việc thiện Liễu Bích liền phấn chấn tinh thần, bất quá nàng vẫn e dè nói: “Sư tôn, có thể nói về thí nghiệm của ngài được không, nếu có khả năng thì ta sẽ giúp?”

Dyland không vội vã nói ra thí nghiệm mà chậm rãi nói: “Kỳ thật thí nghiệm này ta đã tiến hành rất nhiều năm rồi, mẫu thân của trò trước đây cũng là trợ thủ của ta.”

Ông dừng lại một lúc lâu rồi tiếp tục nói: “Thí nghiệm của ta là…. A a, nó rất phức tạp, nó được tạo thành từ rất nhiều dự án nhỏ, trong đó có một dự án là thay đổi thiên phú của con người.”

Thay đổi thiên phú? Còn là hạng mục nhỏ sao?

Liễu Bích thầm giật mình, xem ra Dyland không muốn nhắc đến nhiều sự tình với một đệ tử chưa làm việc lâu với ông ta, một tiểu hạng mục của nó cũng đủ làm cho người ta giật mình.

“Bản thân trò đã có kinh nghiệm về thay đổi thiên phú, trò có thể giúp được ta không vậy? Mercury, trò đồng ý chứ? Yên tâm, tuyệt đối không có nguy hiểm gì đâu.”

Chết tiệt, lão khùng điên muốn ta làm thí nghiệm chuột bạch à?

Nhưng mẫu thân cũng là trợ thủ của hắn, cũng đã từng tham gia thí nghiệm này…

Đây là cơ hội để hiểu về Maya và cũng là cơ hội để hiểu về Phản thần pháp y.

“Có thể trợ giúp sư tôn là vinh hạnh của trò.”

Dyland vui mừng nở nụ cười: “Bộ dạng của ngươi bây giờ và mẫu thân ngươi năm đó giống nhau như đúc. Ngươi chờ một chút ta có cái này cho ngươi.”

Ông đứng dậy, đi đến trước một ngăn kéo rồi lấy ra một chiếc rương nhỏ: “Cái này là dụng cụ thí nghiệm mà năm đó mẫu thân ngươi đã sử dụng, bây giờ ta giao chúng lại cho ngươi, bên trong còn có một ít ghi chép của mẫu thân ngươi, có thời gian thì ngươi hãy nghiên cứu đi!”

Liễu Bích tiếp nhận chiếc rương rồi trò chuyện một số vấn đề nhỏ với Dyland, sau khi chấm dứt cuộc chuyện trò sắc trời đã là giữa trưa.

Liễu Bích ôm di vật của mẫu thân đi ra khỏi Thuỷ Tinh Lâu, trên đường đi não nàng không ngừng phân tích.

Mẫu thân là giả kim đại sư cao cấp nhất ở đại lục, điều này quả là không tưởng.

Hơn nữa bà còn tham dự thí nghiệm vĩ đại nhất đấu thần thế giới.

Chưa có ai nói cho con gái bà về việc này, trong trang viện St. Michael cũng không có gì liên quan đến giả kim thuật.

Liễu Bích đầu óc mất trí.

Ra khỏi giáo khu, Liễu Bích liền tiến vào thành khu để đến tửu điếm ăn trưa. Khi nàng tiến vào thành khu thì ngực nàng có hơi phấn khích mà giựt giựt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.