Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 51: Rồng cũng có luật của rồng



“Bọn họ chưa từng đến đây sao?” Liễu Bích có chút nhíu mày: “Chẳng lẽ bọn họ đều bị ba nữ nhân thần bí nọ bắt đi rồi?”

Liễu Bích thầm tính toán "Robin cùng Hoen hẳn đều là dị sĩ, nhưng người mà có thể làm cho bọn họ không thể đến được địa điểm tập huấn, chắc chắn có gì đó rất dị dạng. Bất quá, chính mình trong tay có Tinh Diện, Hoán Cốt cùng hơn cả trăm lão bà tổ, cũng không có cần phải sợ ba quái vật đó, cho dù bọn chúng có là gì đi nữa."

"Hơn nữa nếu các học sinh thật sự gặp nguy hiểm, người khác mình có thể mặc kệ, nhưng Lulia (Lục Lạc) là hảo muội cùng sinh ra tử với mình, còn có Loran, cho dù thế nào, tên nam nhân đó đã vì mình mà gặp nguy hiểm quá nhiều, nếu không phải ý của mình… tóm lại, tuyệt đối không thể không cứu bọn họ, sợ rằng Lulia, Loran cả hai nếu có mệnh hệ gì, chắc chắn mình cũng sẽ đi báo thù."

Nghĩ vậy, Liễu Bích nói: “Henry, ngươi lớn lên từng ở rừng sương lâu rồi, chắc cũng biết nhiều, có lẽ người biết bọn họ.”

Nàng tả dung mạo bọn người Robin một lần, còn miêu tả bộ dáng ba nữ nhân mà hắc bang phố Mist nói cho biết.

Henry nằm dài trên đất miệng thì cứ ngồm ngoàm không ngừng: “Chủ nhân Henry đói bụng, đầu óc không được minh mẫn, có thể cho ta một miếng bánh lạc được không, ta sẽ từ từ nhớ ra ngay?”

“Con heo này quả thật rất đần độn, có thời gian cho ngươi chậm rãi nhớ lại sao?" Liễu Bích lạnh lùng, liếc mắt nhìn James.

James run rẩy, đáng chết, Henry bây giờ là hậu bối của mình, hắn dám để cho chủ nhân không vui! Không phải là khiến mình khó coi sao?

"Ngươi con phì trư ngu ngốc này, quản gia James ta đây phải cho ngươi biết tay, đồ vô dụng như ngươi phải bị chém chết.” Hắn vừa từ bao tải lấy ra cái tiên oa (cái chảo) rồi cầm ngay cán mà đưa qua khỏi đầu, “Hô” một cái rồi phang ngay đầu phì trư.

“Á!” Henry ôm đầu lăn qua lăn lại dưới mặt đất.

“Nghe đây, lập tức đáp lời chủ nhân, nếu còn dám chậm trễ, tiên oa giáng xuống một cái nữa.” James hung hăng uy hiếp, hắn lần đầu phát hiện, thật sự hà hiếp người rất có mùi vị.

“Ta, ta căn bản là chưa thấy qua ba cái ả đó! Hix, vậy mà ta tưởng được ăn gì đó!” Henry ôm đầu nói.

“Ngươi dám nói chưa thấy qua sao? Ngươi dám đòi thức ăn? Lưu lại ngươi thật chẳng được lợi ích gì, ta gϊếŧ ngươi còn cho tao một chút thể diện.” James nóng giận lửa bốc khỏi đầu.

Nhìn James giơ cao cán chảo lên xuống, Henry nhìn lên nhìn xuống, cơ hồ như không còn tự chủ: “Ta không dám nữa, ta quả thật chưa thấy qua, bất quá hiện tại năng lực của sâm bỉ vương lại có trong ta một chút, ta có thể thay đổi ngôn ngữ của bản thân, ta sẽ hỏi vài con dị thú mà ta từng quen, chờ ta một chút…”

“Ngươi làm tốt lắm.” Liễu Bích mỉm cười.

James rất khiêm cung hướng Liễu Bích trang nhã hạ thấp lưng một cái: “Được ra giúp đỡ chủ nhân là một ân điển vinh diệu, là chí cao vinh dự của James.”

“Hình như người đi tìm thông tin là ta mà?” Henry bất mãn nói, “Choang”, một tiếng động từ đầu Henry phát ra.

Liễu Bích một mặt lấy ra bản đồ đưa cho Hoán cốt và Tinh Diện, một mặt nói: “James, Henry giao cho ngươi dạy dỗ, ta hy vọng tương lai không xa, nó sẽ giúp đỡ được nhiều chuyện hơn! Nó bây giờ thật sự quá mập, hãy giúp nó đi.”

“Hắc hắc, yên tâm, yên tâm, chủ nhân đã giao cho James một đoạn thời gian. James nhất định sẽ biến Henry thành một con cún trung thành nhất cho chủ nhân.” Băng Tuyết Tộc dụng ánh mắt hết sức quái dị nhìn chằm chằm Henry, phì trư không tự giác được run rẩy liên tục.

James nhìn xong, trong lúc Liễu Bích và mọi người đang tìm hiểu bản đồ, James lấy ra một miếng thịt bò tươi, bên tay còn lại cầm cán chảo, giọng điệu chế giễu: “Tới đây! Đi bằng chân thì được ăn thịt. Mà nếu như, người lăn thì ta tặng một cái này lên đầu ngươi đó.”

“Dạ dạ.” Thân người to lớn của Henry cố gắng đứng trụ trên bốn chân, hắn quá mập, thật chất hắn đang bò về phía James.

“Tốt, một miếng thịt đây! Chạy tới mà lấy…” James cười hắc hắc, không nghĩ chính mình lại là người huấn luyện viên siêu tài.

Rất nhiều rất nhiều năm sau này, trên lục địa đã lưu truyền một bí ẩn tiệp, tại sao Sâm Long Gia (trư) Vương Henry Nicolas của rừng sương trên thế giới tiếng tăm hiển hách, lại e ngại một Băng Tuyết Tộc James yếu đuối thế? Hơn nữa hắn vừa nhìn thấy James, tựa như cún con gặp phải chủ, liền vẫy đuôi nghe lời.

Mấy ngày sau, Tinh Diện và Hoán Cốt đi xung quanh tìm các dị thú cao cấp, nhất là dị thú ngoài ngũ cấp, vì chúng thuộc loại khá về suy nghĩ, không trì độn như Henry, sau đó do Henry thẩm vấn. Rốt cục ngày thứ ba, hắn moi đươc tin tức từ trong miệng của một con thú ngũ cấp rằng: “Bọn người Robin cùng Hoen trước sau chia làm hai nhóm đều bị ba nữ nhân kết làm tù binh giải đi rồi.”

Hơn nữa ba nữ nhân kia con gϊếŧ chết Thán Long cửu cấp, sau đó chiếm luôn địa bàn của hắn.

Liễu Bích lòng lặng xuống rất nhiều, chỉ là bắt đi chứ chưa có bị gϊếŧ chết, vậy bản thân còn có cơ hội cứu lại các học viên, tính xem đây có gọi là việc thiện không! Cho dù ba nữ nhân kia là long tộc, nhưng chính mình trong tay có Hoán Cốt hắn có tốc độ và đánh rất mạnh, còn có một Tinh Diện với khả năng phòng thủ cửu cấp cùng một trăm chiến binh Phượng Vũ, việc thiện này rất có thể nha…

Trải qua một ngày rong ruổi, Liễu Bích đã tới địa bàn của ba nữ nhân, cũng chính là thí nghiệm thất số 5 của tổ chức của Dyland.

Liễu Bích bỗng nhiên xoay người, cười nói: “Theo con dị thú kia nói, sào huyệt của ba nữ nhân chính là ngay phía trước, các ngươi chờ, ta trước tiên dùng thánh khí, vào Chung Hoa để điều tra trước.”

“Tiểu thư, không nên vọng động lúc này, e rằng chúng không phải long tộc bình thường.” Tinh Diện khuyên Liễu Bích một câu.

Hoán Cốt đột nhiên nhìn vào một tấm bia đá, sắc mặt ngưng trọng dị thường: “Ký hiệu này là của Long Huyệt, là ký hiệu của thần long Long Huyệt! Tiểu thư, bắt đi đồng học của người là Long Huyệt thần tộc tại đỉnh Goob.”

“Cái gì? Đỉnh Goob.” Liễu Bích cả kinh, nàng tới thế giới này không lâu, nhưng nàng vốn rất thích tìm hiểu nhiều cái, nhưng một địa danh cơ bản "đỉnh Goob" quả thật là một điều vô cùng cơ bản mà ai cũng phải biết tới.

Rắm thối! Thật sự là tốt hay xấu đây, cái miệng thối mà, sao lại trêu chọc bậy bạ ba nữ nhân kia chứ, hơn nữa là ba con cự long đến từ long Huyệt đỉnh Goob. Long Huyệt đỉnh Goob là địa phương nào chứ? Xung quanh đỉnh lân cận địa phương có hơn một ngàn cửu cấp quang hệ cự long, đi vào trong là cửu cấp hỏa hệ cùng mộc hệ cự long khoảng ba trăm loài, sâu hơn là nơi của ngũ thánh long cực ở, cuối cùng là long thần … thật là long thần trong truyền thuyết với sức mạnh chung cực cấp… Robin đáng chết, ngươi điên rồi sao? Hắn muốn chết thật rồi sao?

"Hoán Cốt, ngươi xác định ký hiệu?.”

Hoán Cốt gật đầu: “Tiểu thư, ta đề nghị nàng không nên dùng thánh khí Hoa của nàng, vì nếu nàng dụng Chung Hoa lúc này… thánh khí của nàng mặc dù rất nhỏ, mặc dù không không phát ra đấu khí, nhưng muỗi cũng có lớn nhỏ! Mà bên trong động này nhất là của vương thất long thần ở chắc chắn không thể có muỗi! Như vậy…”

Cho nên mình một ngự Chung Hoa đi vào! Ba ác nhân kia thấy dị dạng thể loại, đến lúc đó xuất ra một trận pháp phạm vi thì mình thành muỗi chết. Liễu Bích nhíu mày: “Hoán Cốt, ta phải nhờ ngươi ý kiến về thực lực.”

“Theo thông tin chúng ta có, thân phận của ba nữ nhân long tộc này có thể trực tiếp bài trừ việc là con cháu của vương thất thần tộc, bởi vì vương thất thần tộc đều là nam, vả lại đều là tuấn mỹ dung mạo, long thần càng không có khả năng là nữ, vậy ta đoán chắc các nàng chính là con cháu đời thứ ba thứ tư của thần tộc. Theo con dị thú kia nói, thì ba con ác long kia chính xác có thể hiểu chúng thuộc đời thứ ba thần tộc.”

Hoán Cốt dừng một chút ngưng trọng tiếp: “Nếu là đời thứ ba huyết mạch thần long, nếu nàng lựa chọn chiến đấu chính diện, ta có thể uy thế gϊếŧ chết một con, Tinh Diện có sự trợ giúp của Phượng Vũ Tử Thần trận có thể một lần gϊếŧ hai. Nhưng chúng ta sẽ phải trả một giá đắt, Phượng Vũ Tử Thần trận có thể chết hơn hai mươi người.”

“120 lại mất 30 vậy còn ra cái gì?”

“Không, tuyệt không thể chính diện tác chiến, các lão chiến binh không có cái cớ sự gì mà từ ta có thể liều mạng! Hà cớ gì đỉnh Goob có tiếng về sự báo thù, chúng ta không có khả năng.”

Liễu Bích vuốt nhẹ lên gò má, rồi nói: “Long tộc thuộc loại… đệ nhất thích châu báu, thứ hai rất sĩ diện, cuối cùng là dâm loàn vô cùng!”

“Được rồi, còn có một điểm, bọn họ tôn trọng cường giả.” Đột nhiên, Liễu Bích chỉ một ngón tay vào Henry: “Từ giờ trở đi, thân phận của ngươi là thần sủng của ta! Sau này mặc kệ phát sinh chuyện gì, ngươi câm miệng nói ít thôi! Tinh Diện nhờ ngươi cải trang cơ thể của ta thành nam nhân, sau đó đường đường chính chính…”

Hoán Cốt không rõ, Liễu Bích vì sao lại bật cười, bất quá hắn nghe tới điểm "thứ ba" mà nàng nói, thì rất có ý tứ, nhìn từ trên xuống dưới, gương mặt, màu tóc, vóc dáng, chính xác nếu là nam nhân thì rất dụ hoặc.

Trong đại sảnh xa hoa giống như vương cung, Cự Nữ với khuôn mặt béo núc đang đánh giá Robin, Hoen, còn có bốn người bạn học cùng với Liễu Bích. (Ruby, Loran, Lulia và Mari ).

“Ui chu choa, mấy ngày hôm trước bắt được cái người tên Britany, tư vị thật là tuyệt, nhất là hắn … phi thường mạnh bạo cự tuyệt ân sủng… quả thật làm cho tỷ muội ta chao đảo không thôi!” Ba nữ nhân cười lên sảng khoái.

Diện Phấn với khuôn mặt đầy mụn cũng liếm liếm môi, dâʍ ɭσạи cười như điên: “Đúng vậy, đã quá lâu chúng ta mới gặp được một người nam tính như vậy, ha ha ha ha…”

"Hạ lưu vô sỉ" Loran lạnh lùng nhìn chằm chằm các nàng, trong lòng thầm nghĩ, “mấy ngày hôm trước bọn mình bị bắt về, ba ác nhân này gặp được một nam nhân tuổi trẻ từ phong độ khí chất có cao hơn cả mình, nam nhân không may kia tự xưng Britany, nhờ có hắn, ba cự long sinh tính dâm tiện mới không chú ý tới bọn người mình…”

Britany tiên sinh đáng thương, ngài thật là quá đáng thương, khi không lại rơi vào tay ba ác phụ, lại là ba ác phụ hơn trăm năm không gần với nam nhân, thật là quá tội nghiệp.

Lão đại trong đám ác nhân này đột nhiên nói: “Tam muội, ngươi xem, ngươi không hứng thú với nam nhân, thật là quá đáng thương, ngươi xem trong số này có loại sở thích của ngươi không, cứ lấy mà dùng.”

Người được gọi nhị muội chính là Đại Ti với hai cái lỗ mũi to lớn, trực tiếp lướt quá lão Hoen, tên này thật thối, Robin thì hắn thực chất là nương nương khang, hắn ở giữa hai giới thật không thích chút nào. Lulia ả quá lùn, Ruby ả quá béo, Loran là nam nhân nhưng không đúng sở thích của ta.. hắc hắc, nhưng với cô ả Mari này, nàng ta rất giống một tiểu nữ sinh ta hằng mơ ước.

“Ta muốn nàng.” Đại Ti chỉ tay hướng về Mari.

“Ta? Ngươi đang nghĩ gì chứ? Ta không thể với ngươi, ta… ta là nữ mà!” Mari khẩn trương, nhưng nàng quá sợ hãi, nhìn thấy gương mặt dâm tiện của Đại Ti với chiếc mũi to từ từ hướng tới.

Đúng lúc này thì, Diện Phấn vội la lên: “Đại tỷ, tam muội, đừng chơi đùa nữa, có người xông vào lãnh địa của chúng ta, trong đó… thật ra trong đó có cái gì đó nhìn không rõ mau theo ta ra ngoài.”

Ba nữ nhân áp giải bọn Robin vào địa lao, đi tới cửa, xa xa đã thấy đoàn người Liễu Bích đi tới.

“Á á, là tuấn mỹ ca, không là là … là đệ nhất tuấn lãng soái ca, ta muốn chạm vào hung bộ (cơ ngực) của hắn.” Cự Nữ nhìn đến thèm chảy cả nước miếng.

Diện Phấn thì hơi thở dồn dập, mặt đỏ tai tía nói: “Quả là anh tuấn hiếm có, khí chất này…. Ta ta muốn chạm nhẹ vào thí cổ (mông đít) của hắn, ây da…”

Đại Ti vội vàng nói: “Các tỷ không cảm thấy gì sao…”

“Đương nhiên chúng ta thấy hắn…” Cự Nữ, cùng Diện Phấn chỉ ngón tay về hướng Liễu Bích, nhưng thanh âm đột nhiên ngưng trệ, bởi vì…. Trong đoàn người nọ, có một con dị thú một con heo mập có một khí thế ngoài cửu cấp đang lan tỏa ra rất nhiều, nó bước từng bước tiến về phía trước, ba ác nữ như bị cái gì đó đè áp vào lòng ngực.

“Tỷ tỷ, hai người có nhận ra khí tức đó chứ?” Đại Ti ngưng trọng nói.

Cự Nữ gật gật đầu, không xác định: “Hình như, có cái gì đó giống với khí chất của Long tộc chúng ta.”

Ả lại cẩn thận cảm nhận một chút, cả kinh nói: “Không đúng, không phải là long uy! Mà là không thuần long uy, thật có cái gì đó rất lạ.”

Đại Ti hô hào nói: “Đúng là long uy, nhưng là biến dị long tộc.”

Cự Nữ nghiêm mặt nói nói: “Còn nhớ kĩ thúc thúc của chúng ta không, là cự long thủy hệ trong ngũ thánh thần long trên đỉnh Goob, là thủy long thần tộc mạnh nhất, Kurtizel trong ác long quyển truyền thuyết?"

“Thúc thúc chúng ta Kurtizel trước khi bị trục xuất khỏi đỉnh Goob sao? Hắn tại sao lại có trong chuyện với con thú kia chứ?”

“Thúc thúc tại sao có trong đây sao? Bởi vì hắn không yêu người trong tộc mà yêu công chúa ám (nguyệt) tinh Fiona của Chung Gia (heo rừng -,- rồng đi yêu con heo nái) vương tộc tại ám hồ.” Đại Ti ngưng trọng gật gật đầu: “Hiện tại thúc thúc cùng với Fiona không có tin tức gì, nhưng lại xuất hiện một con phì trư có long uy cường đại! các tỷ thấy đây là loại tình huống gì?”

Suy nghĩ rất nhanh cả ba người đã đồng thanh: “Hắn là thân đệ đệ với chúng ta!.”

“Rất có thể, nhưng ta rất có thắc mắc. Còn có, các ngươi chú ý, tên nam nhân đẹp trai kia đang đi bên cạnh đệ ấy, trời ơi, chẳng nhẽ, chẳng nhẽ nó đã trở thành thần sủng của người kia?” Cự Nữ bị phát hiện của chính mình làm phát hoảng.

“Là tên soái ca có một tiểu nữu đang được bồng? Hắn chỉ có vẻ đẹp trai mà …” Diện Phấn nói.

“Đáng chết, không nên để vẻ ngoài của hắn mê hoặc, có thể trước mặt chúng ta phát ra thập phần long uy mặt không biến sắc, thậm chí không chút quý kị, nam nhân tóc lam này nhất định đã đạt tới cảnh giới cao nhất của cao thủ, nếu ít nhất hắn có thể nằm trong cửu cấp đỉnh phong được xưng là thần! Còn có, ngươi xem tiểu nữ nhi hắn ôm trong lòng.. tiểu nữ này hiển nhiên vẻ mặt lại rất kỳ lạ, không có sợ long khí của chúng ta, tên nữ nhân che mặt kia, chắc hẳn là cao thủ thuộc phòng ngự pháp sư, nàng ta nhìn bên ngoài rất bình thường không có vẻ gì là sợ chúng ta cả, phòng ngự pháp sư trên thế giới ít có ai đạt tới cửu cấp đâu! Còn có, muội xem tên gầy kia, mắt hắn thể hiện được cái gọi là từng gϊếŧ người vô kể, chắc hẳn hắn là cao thủ !Thực lực của tên này xem ra bằng hoặc hơn một người trong chúng ta! Nhưng chắc chắn, hắn chỉ là tùy tùng của tên đẹp trai kia. Tên soái kia có hai tùy tùng, một sủng thú có lẽ…” Đại Ti phân tích không vô cùng nghiêm trệ.

“Sao lại có cớ sự này, chúng ta, thật ra cao thủ sao lại tới đây? Chúng ta làm thế nào đây…” Diện Phấn kinh hoảng nói.

“Có thể không chiến, có đấu cũng không được đấu, chúng ta khách khí hoan nghênh bọn họ! Chúng ta là đời thứ ba của long tộc vương thất, bọn họ là kẻ mạnh, hẳn là đáng để chúng ta tôn trọng…có gì sau tính.”

Liễu Bích bây giờ cơ mặt co rút, da lưng như tràn đầy căng mọng mồ hôi, nhờ vào Hoàng Bách Hợp với Hồng cẩm chướng đang tấp nập đẩy lùi long khí kia, mới giữ được vẻ mặt.

“Phía trước có phải là các vị trên đỉnh Goob của Long huyệt không?” Liễu Bích chắp tay hỏi, mặc dù cử chỉ của nàng phụ họa hết thảy đều gần giống với nữ nhân quý tộc, nhưng khí chất cao thủ lại không thể che dấu nhãn lực của ba mụ ác long kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.