Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 36





Chiều hôm đó,
Cô đi dạo trên hành lang trường, vừa đi vừa ngắm cảnh bên ngoài, bước chân nhịp nhàng, không nhanh không chậm.
"Yên tĩnh thật." Cô cảm thán
Đi qua phòng thanh nhạc, tiếng đàn phát ra từ bên trong làm cô có chút tò mò vừa có chút say mê hưởng thụ giai điệu tiếng đàn.

Ngó nhìn vô trong cô thấy bóng lưng quen thuộc.

Cô nhẹ nhàng bước vào trong ngồi bên ghế nhìn người đánh đàn.
Người nọ có cảm giác có người đang nhìn mình, tay dừng lại quay sang.
"Em làm phiền chị sao?"
Cố Nhạc Y có chút bất ngờ khi thấy cô.

Gật đầu trả lời.
"Em tìm chị có việc gì sao?" Cố Nhạc Y ra kí hiệu với cô
"Không có, chỉ là em nghe thấy tiếng đàn có chút tò mò vào xem thử thôi."
"Chị có rảnh không?" Cô hỏi

Cố Nhạc Y suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.
"Vậy chị muốn đi chơi với em không?"
Cố Nhạc Y nghe cô nói vậy thuận theo ý cô
————————————
Cả hai kéo nhau đến khu hội chợ gần đó.

Tiếng nói, cùng dòng người đi lại tấp nập xung quanh.

Làm bầu không khí trở nên nhộn nhịp hơn.
Cô kéo Cố Nhạc Y đi hết quán này đến quán nọ.

Cả hai người vui vẻ đi hết khu chợ.

"Hai ta chụp ảnh chung làm kỉ niệm đi?" Cô đưa ra đề nghị.
Cố Nhạc Y gật đầu đồng ý.
Cô nhìn ngó xung quanh,
"Chú ơi." Cô nhìn thấy người đàn ông cầm máy ảnh liền vẫy tay gọi
"Cháu có việc gì sao." Người đàn ông đi đến hỏi
"Chú chụp giúp bọn cháu một tấm ảnh được không ạ?" Cô hỏi
"Được chứ." Người đàn ông vui vẻ chấp nhận
"Mau tạo dáng đi." Người đàn ông chuẩn bị máy ảnh nói
3
2
1
Tách
"Cháu cảm ơn." Cô nhận tấm ảnh từ người đàn ông.
"Không có gì, hai đứa trông đẹp đôi lắm." Người đàn ông nói
"Vậy sao? Cháu cảm ơn, chúc chú một ngày tốt lành." Cô lễ phép nói.

Cố Nhạc Y đằng sau cô cũng cười
"Chúc một ngày tốt lành." Người đàn ông nói rồi rời đi
Cô quay sang nhìn Cố Nhạc Y,
"Woa! Chị đẹp lắm luôn á." Cô nhìn ảnh mà cảm thán nói.

Cố Nhạc Y có một nét đẹp vô cùng thu hút người nhìn.

Khuôn mặt mang theo nét dịu dàng, một cô gái hiền thục, khiến người khác nhìn vào chỉ muốn bảo vệ che chở.
Cô suy nghĩ trong lòng nói.

Rồi nhìn lại chiều cao của hai người.......
"Mình còn thấp hơn người ta nữa." Cô liền đen mặt
"Em cũng đẹp lắm đó." Cố Nhạc Y nhìn ảnh rồi vỗ vai cô ra kí kiệu.
"Hay đóng khung rồi treo trong phòng ngủ chị đi?" Cô đưa ra ý kiến
Cố Nhạc Y gật đầu
"Cũng muộn rồi chúng ta về kí túc xá đi." Cô nhìn trời cũng đã tối nói
———————————
"Chị mới chuyển ra ngoài sao." Đi theo Cố Nhạc Y đến một căn chung cư gần trường cô hỏi
"Chị thích sống bên ngoài hơn."
"Vậy tạm biệt mai gặp lại." Cô vậy tay nói.
Cố Nhạc Y cũng vẫy tay rồi quay người đi vào chung cư
———————————
"Đi chơi vui ha." Cô vừa lên đến kí túc xá thì có giọng nói phát ra từ sau lưng mình cô quay lại
"Chị đi theo tôi sao?" Cô quay lại nhìn Lục Tử Hy đang đừng gần mình
"Đâu có, tôi đi dạo bắt gặp phải thôi." Lục Tử Hy nói
"Rõ ràng là chị đi theo tôi còn gì." Cô nhíu mày
"Bảo bối~rõ ràng là bắt gặp thôi mà." Lục Tử Hy dở giọng trẻ con nói
"Từ từ...Khoan!" Cô đẩy Lục Tử Hy ra xa mình.
"Sao?"
"Vừa rồi chị nói cái gì cơ?"
"Sao."
"Không, trước đó nữa."
"Rõ ràng là bắt gặp thôi mà."
"Trước đó."
"Bảo bối?"
"Chị có bị sốt không, hay bị va đập vào đâu, cần tôi giúp đưa đến bệnh viện không." Cô nổi da gà, đi xung quanh kiểm tra người Lục Tử Hy.
"Có tôi đang bị bệnh đó." Lục Tử Hy nói
"Vậy mau tôi đưa đến bệnh viện." Cô chuẩn bị kéo Lục Tử Hy đi thì chị ta bồi thêm một câu
"Bệnh tương tư em." Lục Tử Hy cười nói

"Chị điên rồi." Cô trợn mắt nói
"Đúng, tôi phát điên vì em đấy."
"Chị bị bệnh rồi." Cô nói rồi mau vào mở cửa vào trong đi về phòng mình
"Con bé này." Lục Tử Hy cười trước sự đáng yêu của cô
Cạch
"Đây không phải đồ mặt lạnh mà tôi quen biết!" Cô đóng cửa phòng lại nói
———————————
"Ta da."
"Mới sáng sớm chị làm gì vậy." Cô vừa mở cửa phòng đã thấy Lục Tử Hy cầm dĩa đồ ăn trước cửa phòng mình
"Chị làm đó, mau lại ngồi ăn đi." Lục Tử Hy đẩy cô lại ghế giúp cô ngồi xuống
"Chị bị làm sao vậy?" Cô hỏi
"Hmm, do yêu em đó." Lục Tử Hy trả lời cô
????
Trên trán cô giờ hiện một đống dấu hỏi chấm
"Em không hiểu sao, giờ nói sao ta." Lục Tử Hy chống cằm tỏ ra suy nghĩ
"Tôi....đã suy nghĩ rất rất kĩ rồi, Hàn Minh Nguyệt tôi yêu em từ lần đầu gặp mặt rồi." Lục Tử Hy nghiêm túc lại nói
"Vậy cho nên tôi sẽ làm hết sức mình để em yêu tôi."
"Vậy sao?" Cô chống cẳm thản nhiên hỏi
"Tôi biết giờ mình có rất nhiều tình địch nhưng tôi không ngại yêu chung đâu." Lục Tử Hy nói
"...." Cô nghe Lục Tử Hy nói vậy cạn lời
"Em yên tâm đi." Lục Tử Hy nói
"Hết nói nổi chị." Cô nói rồi cầm đũa lên ăn sáng.
"Ăn nhiều vô tôi tốn nhiều thời gian để làm cho em lắm đó."
**********************
End Chương 36
-20/5/2022.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.