Tư duy khác nhau quyết định những lựa chọn không giống nhau, có người muốn đầu hàng có người muốn chiến đấu, nhưng bất luận họ lựa chọn như thế nào, Hiển quốc đã chuẩn bị kỹ càng, quân đội của Túc Dạ Liêu, Trì Uyên và Cận Dũng đã đến chỗ cần đến, họ bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu.
Khi những quốc gia này lo lắng đề phòng Hiển quốc tiến công, ba đội quân của Hiển quốc lại kỳ lạ mà trú đóng ở biên giới, không thâm nhập thêm, áp dụng thế phòng ngự. Theo mệnh lệnh của Kình Thương, khi địch quốc không có hành vi tấn công trước, không thể tự ý xuất chiến.
Chiến tranh không phải cứ động thủ trước là giành được thắng lợi, Kình Thương đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, dù kẻ địch động thủ trước, Hiển quốc cũng làm tốt ứng đối. Trong ba ngày ở vương đô, Túc Dạ Liêu, Trì Uyên, Cận Dũng ba người dưới sự đề điểm của Kình Thương, gia chủ Trì gia, gia chủ Cận gia và mấy vị đại tướng, cũng đã làm tốt chuẩn bị với bất kỳ tình huống gì. Lần chiến tranh này, kỳ thực là Hiển quốc chiếm được tiên cơ.
Địch quốc ngẩn người một chút, sau đó lập tức hành động, một cơ hội tốt như thế, sao có thể buông tha, nhanh chóng liên hợp lại chuẩn bị chiến đấu cùng Hiển quốc, họ làm sao biết, cái Hiển quốc muốn chính là họ liên hợp lại rồi một lưới bắt hết.
Vào lúc này, các quốc gia bận rộn hẳn lên, ngay cả các quốc gia vốn muốn đầu hàng cũng vì hành động của Hiển quốc mà do dự, vạn nhất thắng lợi thì sao?
Đàm phán vốn nên trì hoãn dây dưa, nhưng bởi khí hậu ngày càng lạnh, tháng ngày qua cũng khó khăn hơn, chỉnh hợp địch quốc đã hoàn thành đàm phán với tốc độ trước nay chưa từng có, tiếp theo là triệu tập binh mã, chuẩn bị hành động.
Sự tình ngoài dự liệu của họ lần thứ hai phát sinh, binh lính nguyên bản được thống kê trong danh sách lại giảm bớt, đào binh, đào binh với quy mô lớn, đó là đại sự a, nhưng giờ không có thời gian lùng tìm, đào ngũ chỉ mấy tiểu binh, còn Quý tộc là được, theo tin tức bọn họ có được, lần này Hiển vương cử ra đầu lĩnh ba toán quân mã đều là mấy tiểu tử còn trẻ thiếu kinh nghiệm, trước đây chưa từng nghe đến, thậm chí nghe nói những binh lính đó đều là tân binh chưa trải qua chiến trường. Hiển vương này cũng quá tự đại, cho rằng chỉ bằng mấy tên tiểu tử và đội quân tân binh thì có thể đánh bại bọn họ sao.
Chiến tranh rốt cục bắt đầu, vì tư duy theo quán tính, những quốc gia liên hợp lại này cũng không tụ hợp một chỗ mà tập trung công kích, ngược lại phối hợp theo bố trí của Hiển quốc, chia làm ba hướng.
“Ngu xuẩn.” Túc Dạ Liêu cười nhạt.
Hắn nhớ tới lời quân vương hắn nói: “Ở tình huống tuyệt đối bất lợi, điều cần làm trước tiên là làm thế nào gây suy yếu thực lực của phe địch, nếu là ta, ta sẽ hợp lại tập trung tiến công một phương trước, sau đó sẽ chia làm hai đường, thoát khỏi nguy cơ hiện tại, rồi tính đến cái khác.”
Quân đội *** nhuệ chân chính của Hiển quốc còn đang ở Hiển quốc, như đội quân trực thuộc của Trì gia và Cận gia, từ mỗi đội quân lựa ra cấm quân trực thuộc vương, những đội ngũ chủ yếu này đều chưa điều động, toàn bộ đều là những tân binh chưa trải qua chiến trường.
Bởi vậy ở quốc nội còn lưu lại không ít quân lực, hết thảy đều vì nguy cơ sau khi thắng lợi.
Những người này không có cơ hội như Kình Thương đã từng làm, trực đảo hoàng long (1).
Rõ ràng bởi tính toán của quân vương hắn khiến mấy quốc gia này đã mất quá nhiều tiên cơ, lại vẫn không thấy rõ tình huống, hắn tin những quốc gia này nhất định cũng có người am hiểu sâu về chiến sự, nhưng họ vẫn lựa chọn phương thức tác chiến như vậy, lý do, chính là coi khinh hắn và hai tên dẫn binh kia.
Túc Dạ Liêu nghĩ đến, một kẻ lấy khôn khéo mà xưng danh Trì gia Trì Uyên nghĩ đến, bị Trì gia đánh giá là tên biến chủng không trí tuệ Cận gia Cận Dũng cũng nghĩ đến, ở vương đô, ngay cả gia chủ Cận gia thần kinh thô cũng bất ngờ linh quang chợt loé, cũng nghĩ đến.
Dám coi khinh họ, họ sẽ khiến những kẻ này trả giá. Ba người tuy không hợp, nhưng ở vài phương diện khác lại dị thường ngầm hiểu và giống nhau.
Quân đội hai phe chính thức giao chiến, khiến địch quốc khiếp sợ chính là biểu hiện của những người gọi là tân binh của Hiển quốc trên chiến trường.
Dưới sự yêu cầu của Kình Thương, người gia nhập quân đội khi vào có một lần kiểm tra, không đơn thuần là kiểm tra về thể trạng, cũng có khảo sát thuộc tính của binh sĩ, nói tỉ mỉ một chút, chính là cẩn thận, thận trọng, giỏi về ứng biến với người ham chiến đấu, các tính cách khác nhau nên phân bố ở đội ngũ nào, đội ngũ của Hiển quốc từ lâu đã được phân chia tỉ mỉ, phòng ngự, tiến công, làm mồi nhử, chỉ cần binh chủng chiến tranh cần, Hiển quốc đã phân chia hết.
Đây mới chỉ là bắt đầu, sau khi gia nhập quân đội, Kình Thương lại ban bố các kiểu huấn luyện có thể nói là nghiêm khắc đến tàn nhẫn, người không chịu được có thể rời đi, nhưng tiếp tục kiên trì, sẽ là *** anh không thể nghi ngờ.
Sau khi hoàn thành huấn luyện, gia chủ Trì gia và gia chủ Cận gia theo lệnh của Kình Thương, để đội quân *** nhuệ của mình cùng các tân binh vừa huấn luyện xong tiến hành giao lưu võ nghệ một lần, kết quả hoà nhau, không, kỳ thực là thua, binh sĩ *** nhuệ có thể vào được hai nhà, đều có một thân vũ dũng, theo hai ông nam chinh bắc chiến, cũng có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng họ lại hoà nhau với những tân binh kia, cái này chẳng lẽ còn không phải thua sao?
Từ đó về sau, hết thảy quân đội Hiển quốc đều dựa theo phương pháp huấn luyện của Kình Thương mà luyện tập, họ được tiếp nhận lý niệm của Kình Thương, quân đội không cần quá nhiều người, chỉ cần *** anh.
Mấy năm, thực lực của quân đội Hiển quốc được tăng lên toàn diện, các tân binh và các lão binh tiến hành giao lưu, bù đắp khuyết điểm kinh nghiệm chiến đấu không đủ, các tân binh duy nhất kém chính là chưa từng thấy máu, binh sĩ chưa từng thấy máu, chưa từng trải qua chiến trường, dù huấn luyện có xuất sắc, cũng chỉ là lính mới. Nên mới có việc đem những địch quốc này làm đá mài dao.
Trên chiến trường, những binh sĩ *** anh được huấn luyện nghiêm chỉnh này, tuy không có trình độ dũng tướng lấy một địch một trăm, nhưng lấy một địch ba lại thừa sức, thậm chí cũng tồn tại một phần người lấy một địch mười, kết quả của chiến cuộc nghiêng về một bên. Mà tạo thành nguyên nhân này, không chỉ do tố chất cá nhân của binh sĩ Hiển quốc, còn có quân trận do binh sĩ cùng binh sĩ, bộ đội cùng bộ đội, binh chủng cùng binh chủng tạo thành, do ảnh hưởng của quân trận, lực sát thương của quân đội Hiển quốc tăng vụt lên.
Quân đội địch quốc rốt cục không cách nào chịu tổn thất như vậy, thiên phú các Quý tộc bắt đầu ra trận, mà vào lúc này, Túc Dạ Liêu, Trì Uyên và Cận Dũng bắt đầu toả rạng hào quang của họ.
Túc Dạ Liêu là do Kình Thương tự mình dạy bảo, Trì Uyên cùng Cận Dũng cũng được hưởng ké vinh quang với Túc Dạ Liêu, được Kình Thương chỉ đạo qua, càng đối chiến cùng Túc Dạ Liêu bị kích thích mà không ngừng đi tới, đối mặt những kẻ lấy tuổi tác nhiều mà xem thường Thiên phú giả bọn họ, ba người không ngại để họ thay đổi quan niệm, vương đã dạy rằng, năng lực mạnh yếu chẳng hề quyết định thực lực kỹ xảo, thủ đoạn, cũng là phương pháp so sánh thực lực.
Cận Dũng, người thừa kế Cận gia, là biến chủng của Cận gia, trong huyết thống cuồng chiến đấu lại bất ngờ giữ được bình tĩnh đầu óc lanh lợi, thủ đoạn ở lớp học có thể thấy được, cái tên này kỳ thực cũng có thủ đoạn và mưu lược, cùng phụ thân đại nhân không thích động não ngốc lâu, suýt chút nữa đã quên dùng như thế nào.
Năng lực của gã là hoá đá, không phải hoá đá người khác, mà là hoá đá một phần nào đó thân thể mình, được Kình Thương thu xếp lại, năng lực của gã phát triển đến một mức độ khác. Năng lực của gã được phát động, là khi tiếp xúc với đại địa, hạn chế này là khi vương cắt đứt kết nối giữa gã và đại địa thì phát hiện, nhưng kỳ thực đó không phải vấn đề lớn, chỉ cần hai chân của gã còn giẫm trên đất, là có thể bất cứ lúc nào cũng phát động được năng lực.
Sau khi năng lực phát động, các nguyên tố đá trên mặt đất, từ này là vương nói, nguyên tố đá sẽ chủ động tập hợp trên người gã, hình thành trạng thái thân thể gã hoá đá, mà vương nói gã còn có thể cùng các nguyên tố đá trong đại địa thực hiện một loại cộng hưởng càng sâu hơn, cũng hình thành thành tựu của gã hiện tại.
Dùng tay tiếp xúc với đại địa, nguyên tố đá tụ lại trên tay mình, hình thành một tầng da được hoá đá, nhờ tầng da hoá đá ấy, đem nguyên tố đá giãn ra, mà là không tập trung hết trên tay mình, trên thân thể.
Dưới ý niệm của gã, người khổng lồ đá xuất hiện trên chiến trường, có mắt, mũi và miệng, này do ham muốn của gã, cảm thấy như vậy mới càng có uy thế, hợp đá làm thành thân thể, binh lính bình thường đều bị doạ, cũng khiến kẻ địch sợ hãi, tiếng bước chân người khổng lồ đá giậm trên mặt đất rất nặng, sự công kích của kẻ địch căn bản không cách nào tạo thành thương tổn trên người gã, chỉ có thể bị người khổng lồ đá một cước giẫm chết, không có sức phản kháng.
Người khổng lồ đá không dừng bước lại, bước về phía quan chỉ huy địch quốc, nhìn quan chỉ huy không ngừng chỉ huy nhân thủ công kích, Cận Dũng ác liệt nở nụ cười, sau đó bước chân người khổng lồ đá bỗng xuất hiện sự lung lay không ổn định, thân thể người khổng lồ trước tiên, đá trên người từng cục từng cục lỏng ra, cuối cùng ầm ầm rơi xuống, những hòn đá rơi từ phía trên xuống, đè một đám người.
“A, xin lỗi, rất ít khi dùng, nên có chút khống chế không tốt.” Đương nhiên rất ít khi dùng, hắn thiên về đánh cận chiến, loại này không phải năng lực đánh cận chiến, hắn quả thật không cần a.
Mục tiêu xin lỗi của Cận Dũng không biết có thể nghe được lời xin lỗi không chút thành ý này không, vì họ đều bị ép dưới đá, là chết hay sống, ừm, đến lúc đẩy ra mới biết được.
Trận chiến của Cận Dũng, thắng lợi.
Trì Uyên, được Kình Thương thưởng thức, được cha của gã gia chủ Trì gia chính thức lập thành người thừa kế, tiến lùi có mức, đọc nhiều sách vở, dung mạo mỹ lệ, a, cái dung mạo mỹ lệ này với hắn mà nói đó giờ chỉ là trào phúng, trừ tính cách có chút kiêu ngạo, xem thường vinh quang quý tộc, gã là người cực kỳ ưu tú.
Năng lực của gã cũng giống vẻ ngoài của gã, cực kỳ đẹp đẽ, là một tấm khiên vàng chói lọi, chúng ta cứ gọi nó khiên ánh sáng là được rồi, khiên ánh sáng của gã không chỉ có một mặt, mà là mấy mặt, mấy chục khiên ánh sáng nhỏ hợp lại mà ra, là một loại phòng ngự vô cùng tốt, hơn nữa sắc vàng óng ánh của khiên có hiệu quả trị liệu.
Trì Uyên đối với năng lực này khá là thoả mãn, động thủ, chỉ cái tên vũ phu Cận gia kia mới thích, là một Quý tộc tao nhã, họ ra kế, để phía dưới chiến đấu là được rồi. Loại năng lực thuần túy phòng ngự cộng thêm chữa trị này rất thích hợp với bản thân, trên chiến trường có thể bảo vệ mình, mà không phải liên lụy kẻ dưới.
Nhưng khi vương triển khai năng lực trên chiến trường, khiến gã sản sinh một tia khát vọng đối với lực công kích, trên chiến trường, giết chóc quả quyết của vương có sự linh hoạt, lộ ra một loại tao nhã tàn khốc, nhuộm đẫm uy thế kinh người, khiến người mê say.
Vì vậy, gã cũng nhân cơ hội lĩnh giáo vương, để năng lực vốn phòng ngự như kết giới của vương cũng có phương thức công kích.
(1) Trực đảo hoàng long: nó là một thành ngữ ý chỉ là đánh thẳng sào huyệt của kẻ địch, phá huỷ sáo huyệt của kẻ địch, nó còn có cả một điển tích nữa. (dài quá lười dịch)