Trì An độc thân hơn hai mươi năm rốt cuộc cũng đã có bạn trai.
Chỉ là thân phận bạn trai này quá lớn, mỗi lần cô nhìn thấy hắn liền có
cảm giác bản thân trở thành cô bé lọ lem, bay lên cành cao biến thành
phượng hoàng, cảm giác khổ tận cam lai …… Cái rắm!
Làm cô bé lọ lem có gì tốt, so với cô bé lọ lem, cô muốn tự mình cố gắng phấn đấu trở thành nữ vương.
Nhưng khi đối mặt với Tư tổng tài, chỉ cần đưa ra một câu không hợp ý
hắn hắn liền nổi bão, Trì An đành phải tạm thời chấp nhận người bạn trai mạnh mẽ này.
Mà thực ra, có bạn trai như vậy cũng không làm ảnh hưởng đến kế hoạch
cuộc đời của cô, cũng bởi vậy mà Trì An mới có thể tiếp nhận.Từ sau khi
hai người xác định mối quan hệ, mỗi ngày cô đều ôm tâm tình “khi nào
chia tay” để qua lại cùng hắn.Nếu có một ngày hai người chia tay, cô
nhất định sẽ không cảm thấy kỳ quái, hơn nữa còn vui vẻ chấp nhận.
Nhưng những chuyện xảy ra tiếp theo càng làm Trì An không ngờ được, vị
bạn trai Tư tổng tài đối cô rất tốt, tốt đến nỗi giống như muốn đem cô
trở thành tiểu công chúa, chỉ cần là điều cô yêu cầu hắn đều đồng ý,
không yêu cầu cũng đồng ý, chỉ cần ánh mắt cô nhìn vào món đồ vật nào,
hắn sẽ nhớ kỹ, sau đó tổng tài bá đạo sẽ trổ tài hết khả năng.
Được một kẻ có tiền, có tướng mạo lại cao phú soái yêu thương mình, chỉ
cần là nữ nhân đều sẽ bị thu hút, Trì An cũng không ngoại lệ. Nếu không
phải từng thời khắc trong lòng cô đều nhớ kỹ Tư tổng tài có bệnh xà
tinh, có lẽ cô sẽ bị hắn dụ dỗ thành công.
Sau khi Trì An bị bắt tiếp nhận một người bạn trai tổng tài bá đạo,
khiến tất cả những cô gái khác trên thế gian đều hâm mộ ghen tị, cuộc
sống sinh hoạt hằng ngày cũng bắt đầu trở nên ồn ào, thật giống như
chuyện cô từ một cô nhi lắc mình biến hoá thành nữ chính Mary Sue trong
tiểu thuyết. Không phải là chưa từng có người tới gây phiền toái với cô, mà chính là những người đó còn chưa tới được trước mặt cô thì đã bị
người khác dứt khoát xử lí.
Tư tổng tài so với nam chính của Mary Sue trong tiểu thuyết còn lợi hại hơn.
Trì An có cảm giác bản thân mình đã bị cưng chiều tới mức hư hỏng.
Bàn làm việc của Trì An đã được chuyển vào trong văn phòng tổng tài, chỉ cần cô vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy chỗ ngồi làm việc của Tư
Ngang.
Cũng do năng lực có hạn, việc cô có thể làm cũng không nhiều lắm, cho
nên công việc của cô rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ cần cô muốn học thứ gì, Tư Ngang đều sẽ cho những người trợ lý của hắn dạy cô, hoặc là chính hắn
tự mình dạy, tuy rằng biểu hiện trên khuôn mặt hắn không nhiều, khiến cô không cách nào cảm giác được cái gì gọi là tình nhân ngọt ngào, nhưng
ít nhất thái độ của hắn vẫn thân thiện hơn bình thường.
Trừ lần đó ra, mỗi ngày Trì An đều có thể đến đây thưởng thức các loại
món ăn dinh dưỡng từ đầu bếp Tư gia chuẩn bị tỉ mỉ vì Tư Ngang, không
chỉ có dinh dưỡng cùng phong phú, hương vị cũng rất tuyệt, ở bên ngoài
tuyệt đối không có những món ăn như vậy.
Đến ngày nghỉ ngơi cuối tuần, nếu Tư Ngang phải tăng ca ở công ty, Trì
An cũng phải tăng ca theo, nếu hắn được nghỉ ngơi, Trì An vẫn phải đi
tăng ca, nhưng địa điểm tăng ca chuyển thành địa bàn cá nhân của Tư tổng tài, cho dù cả ngày không có việc gì để làm nhưng cô cũng phải ngoan
ngoãn xuất hiện trước mặt hắn.Trì An có cảm giác Tư Ngang không chỉ xem
cô là bạn gái, mà còn canh giữ cô như phạm nhân.
Sởn cả tóc gáy.
Sau ba tháng “yêu nhau”, Trì An cảm thấy nếu đây là một âm mưu thì cũng đến lúc ngả bài rồi.
Cô đưa ra ý kiến chia tay, muốn cuộc sống sinh hoạt trở lại bình thường, sau đó lại bắt đầu lại kế hoạch cuộc đời, trong kế hoạch của cô định ra chưa từng có Tư Ngang tồn tại.
Tư Ngang khiến cô có cảm giác quá nguy hiểm, cô cảm thấy bản thân mình
tuyệt đối không giữ được nam nhân như vậy, vẫn nên chia tay đi thì tốt
hơn.
Ai ngờ cô mới vừa nói ra lời chia tay, bộ dáng Tư tổng tài vẫn luôn bình tĩnh, khi cưng chiều cô cũng như khi xử lý việc công lập tức trở mặt.
Hắn cầm chặt bàn tay cô, như nhẹ nhàng thưởng thức, khóe miệng lại lộ ra nụ cười như có như không, hắn nói: “Em cho rằng em có thể thoát khỏi
tôi? An An, đừng nghịch nữa, tôi có năng lực đuổi theo em đến thế giới
này, vậy thì em cũng nên đáp lại tôi.”
Trì An tiếp tục bị ép bức đến ngơ ngác.
Hắn lạnh lùng nhìn cô, ma khí trong đôi mắt tím lướt qua như có như
không, “Ngoan, trước khi tôi mất đi lý trí, em nên ngoan ngoãn thì tốt
hơn.”Trì An: “……”
Trì An bị hắn dọa sợ tới mức run rẩy, cảm thấy thế giới biến ảo khôn lường.
Lần chia tay này tất nhiên vẫn không thành.
Trì An vẫn tiếp tục giữ thân phận người bạn gái bình dân may mắn của Tư
tổng tài, bị hắn kèm cặp bên người, đi làm tan ca ăn cơm ngủ nghỉ đều
phải trong phạm vi tầm mắt hắn, bị hắn cưng chiều tới mức như muốn biến
cô thành tiểu công chúa xấu tính.
Thật là biến thái!
Hết kì thực tập, Trì An thuận lợi ở lại Tư thị công tác, vẫn phải theo
sát bên cạnh Tư Ngang, làm một cô trợ lý nhỏ vừa tự do lại không tự do.
Công việc của cô cũng không nhiều lắm, những việc khác đều được các thư
kí chuyên biệt của tổng tài xử lý, những trợ lý cùng công tác trên tầng
cao nhất của tòa nhà đều đối xử cung kính với cô như thể cô đã là tổng
tài phu nhân, hận không thể đem cô lên bàn thờ, cũng vì vậy mà không ai
muốn làm khó dễ cô, công việc giao cho cô đều trong phạm vi năng lực cô
có thể xử lý.
Thật ra cho dù cô muốn làm nữ cường nhân, nhưng lấy bản lĩnh hiện giờ
của cô cũng không nhúng tay vào được, còn cần phải học tập nhiều.
Mỗi ngày Trì An đều muốn chia tay, nhưng vẫn luôn không thành công.
Chỉ cần mỗi lần cô đề ra ý tứ chia tay, vị tổng tài muốn biến cô thành
tiểu công chúa lập tức trở mặt, đưa ra các loại uy hiếp, khí thế cường
đại quỷ dị như bóng ma, khiến cô sợ tới mức không dám nói nữa, sau đó
hắn lại ôm cô, dỗ cô như dỗ trẻ con.
Chẳng lẽ hắn không biết, hành vi hai mặt như vậy sẽ chỉ làm người khác sởn tóc gáy, càng muốn chia tay sao?
Tư tổng tài hiển nhiên không biết.
Khi trở về trường học tham gia lễ tốt nghiệp, Trì An ngồi trên xe, chần chờ nhìn nam nhân bên cạnh đang cúi đầu đọc công văn.
Hắn ngẩng đầu nhìn cô, mày hơi nhíu lại, bộ dạng đẹp đến mức khiến người khác hận không thể lập tức giấu đi, hơi thở cao quý thận trọng, giọng
nói trầm thấp như đàn violon dễ nghe.
“Sao vậy?”
Trì An do dự hỏi, “Anh cũng muốn vào sao?”
“Tôi ở đây chờ em.”
Nghe hắn nói như thế, trái tim Trì An lúc này mới thả lỏng, trên mặt không khỏi nổi lên một chút cảm xúc.
Ánh mắt Tư Ngang lóe lên cảm xúc rất nhỏ, lúc tài xế mở cửa, khi cô vừa
muốn xuống xe thì đột nhiên hắn giữ lấy gáy nàng, môi mỏng đỏ thắm hôn
nàng.
Nụ hôn lướt qua như gió, khi vừa chạm nhẹ vào môi cô liền rời đi.Trì An ngây ngốc nhìn hắn.
Từ khi bọn họ kết giao mấy tháng nay, trừ bỏ dắt tay cùng vô ý ôm nhau,
cũng chưa từng có động tác thân mật như vậy, Tư tổng tài vừa nhìn chính
là bộ dáng của Liễu Hạ Huệ, như máy móc lạnh băng, khiến cô vẫn luôn cho rằng hắn là không dục vọng nam tính. Đương nhiên, chuyện này là do cô
nghe ngóng linh tinh, rốt cuộc khi bạn trai này tự đưa tới cửa, cô cũng
không nghĩ tới chuyện thân mật cùng hắn.
Thấy cô đã dại ra, hắn lại hôn một chút, mới nói: “Đi đi, tôi ở đây chờ em.”
Trì An hoảng hốt rời đi.
Đến khi tham dự xong lễ tốt nghiệp, khi mọi người dần giải tán, Trì An
vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.“An An, bạn thật sự đang công tác ở tập
đoàn Tư thị sao?” Cô bạn thân cùng nhau vượt qua bốn năm đại học, Diệp
Lạc hỏi.
Những người khác nghe vậy cũng sôi nổi dò hỏi, trên mặt lại lộ ra thần
sắc hâm mộ.Trì An lập tức tiến vào trạng thái học bá* hoàn mỹ, ôn hòa
hữu lễ mỉm cười nói: “Đúng vậy.”
(*) học bá là chỉ những người học giỏi đứng đầu
Diệp Lạc thấy những người đó hâm mộ, cười nói: “Thành tích An An luôn
tốt, lại là học bá, năng lực cũng không tồi, có thể vào Tư thị làm việc
là chuyện bình thường.”
Vài người ngẫm lại cũng đúng là thế, năm đó Trì An chính là người có
điểm số cao nhất khi thi vào đại học tỉnh, thành tích ưu tú, xứng đáng
là học bá, cái gì cô cũng đều thành thạo, giống như không có gì cô không làm được, hơn nữa tính cách cô vừa khiêm tốn lại nhã nhặn, cư xử với
người lớn lễ phép, cả người giống như không có chỗ nào không hoàn mỹ, là một nữ thần còn hơn hoa hậu giảng đường trong trường.
Tuy rằng cũng có người nói không ai hoàn mỹ như vậy, Trì An chính là
người giả dối làm vẻ, nhưng nếu một người có thể dối trá đến mức này thì cũng coi như đã thành công.
“Sau này An An sẽ nhanh chóng trở thành người đẹp giàu có, lương một năm trăm vạn hoàn toàn không thành vấn đề, đến lúc đó không nên quên tình
chị em chúng ta nha.”
Mọi người cười trêu chọc.
“Đó là dĩ nhiên, quên ai cũng sẽ không quên mọi người.” Trì An tiếp tục mỉm cười.
Trong lúc mọi người chúc mừng cô có thể tiến vào Tư thị, Diệp Lạc đột
nhiên nghĩ đến một chuyện liền hỏi: “Mới chớp mắt một cái chúng ta đã
tốt nghiệp, An An, còn nhớ Phong Trì không? Hôm qua hắn đến đây hỏi mình chuyện của bạn, hắn theo đuổi bạn hai năm rồi, bạn thật sự không đón
nhận hắn sao?”
Những người khác nghe xong nhịn không được nhìn cô, vẻ mặt bát quái.
Biểu cảm trên mặt Trì An có chút cứng đờ, bất đắc dĩ nói: “Hắn không hợp với mình.”
Phong Trì là bạch mã hoàng tử trường bọn họ công nhận, có gia thế có
tiền có tướng mạo, theo đuổi Trì An hai năm, đáng tiếc dã tâm Trì An rất lớn, chỉ nghĩ đến chuyện lập nghiệp trước sau mới lập gia đình, lấy
chồng phải lấy người cao phú soái, cho nên ngay từ lúc đầu cô đã cự
tuyệt hắn. Cô vẫn luôn bận bịu việc học, nỗ lực trở thành học bá hoàn
mỹ, đặt nền móng vì tương lai, thường xuyên vội vàng đến mức như thần
long thấy đầu không thấy đuôi, nào có thời gian yêu đương lãng phí, cho
dù Phong Trì kiên trì theo đuổi nhưng tìm không thấy người cũng uổng
công.Vì thế hai người một đuổi một vội, đã vượt qua hai năm.
Bây giờ thì sao, Trì An nghĩ đến chuyện hôm nay người đưa cô tới trường học chính là Tư tổng tài, cô dám ngoại tình sao?
Người khác ngoại tình nhiều nhất là bị nhục nhã một chút, còn cô nếu là dám ngoại tình thật sự sẽ chết người đó.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Phong Trì tuấn lãng đang từ xa xa đi
tới, đến khi nhìn thấy cô trong đám người, hai mắt hắn liền phát sáng
như sao trời.
Diện mạo Phong Trì hoàn toàn không giống như Tư Ngang, Phong Trì giống
như ánh sáng mặt trời, hơi thở ấm áp, rất dễ dàng hấp dẫn các thiếu nữ
tuổi dậy thì, cho dù hắn là đàn ông trưởng thành, cũng là người dễ dàng
hấp dẫn người khác.
Tư Ngang đẹp quá mức không nói, cả người lại lạnh như băng, không có một chút cảm xúc người thường, nhìn lâu liền có cảm giác không chân thật,
dễ dàng khiến người khác sinh ra sợ hãi sợ. So sánh như vậy, thực ra
Phong Trì cũng không kém so với Tư tổng tài, điều kém duy nhất chính là
tuổi tác tài phú cùng xuất thân gia đình.
Cảm giác trước kia Trì An đối với Phong Trì rất tốt, không thành tình
nhân vẫn có thể làm bạn bè, nhưng bây giờ nhìn thấy hắn cô liền đau đầu.
“Trì An, đã lâu không gặp, cùng ăn một bữa cơm được không?” Phong Trì mang theo vẻ tuấn lãng tươi cười.
Những người khác nghe thấy cũng ồn ào theo.
Qua ngày hôm nay, bọn họ đã phải rời khỏi tuổi thanh xuân vườn trường,
trở thành những con người trưởng thành trong xã hội, thanh xuân cùng ít
nhiều tiếc nuối đều chôn dấu ở đây, thầm nghĩ hôm nay là ngày cuối cùng, moị người nên cùng nhau làm chút chuyện có ý nghĩa.
Trì An còn chưa kịp trả lời, một giọng nói lạnh băng thản nhiên vang lên, “An An.”
Mọi người quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn thấy nam nhân mặc âu phục cao
lớn đứng dưới tàng cây Tử Kinh hoa, tập thể lập tức trầm mặc.
Ánh mắt đầu tiên của mọi người chính là, nam nhân này đẹp quá mức, dường như không tồn tại ở nhân gian, tiếp theo sẽ bị khí thế trên người hắn
áp chế, không dám nhiều nhiều.
Trì An nhìn vào cặp mắt màu tím u ám trước mắt, cảm giác lạnh lẽo từ
lòng bàn chân hướng vọt lên cao, cô hận không thể trực tiếp nói cho hắn
biết, cô chưa làm gì hết, cô vô tội, đừng dùng ánh mắt đáng sợ này nhìn
cô.
Kết giao mấy tháng, Trì An đã có thể hiểu ý tứ biểu đạt trong mắt hắn.
Ánh mắt Phong Trì lóe lên thật nhanh, nghi hoặc hỏi, “Trì An, vị này là……”
“Tôi là bạn trai của cô ấy!” Tư tổng tài trả lời, đi tới, đem tay đặt
trên vai Trì An, cảm giác được thân thể cô cứng đờ, hắn ý vị thâm trường liếc cô một cái, sau đó nhìn vào tất cả sinh viên ở đây nói: “Chúng tôi vừa yêu nhau được mấy tháng, trước đây Trì An được mọi người quan tâm,
cám ơn, nếu mọi người có thời gian rãnh, tôi muốn mời mọi người một bữa
cơm.”
Diệp Lạc đồng tình nhìn Phong Trì, âm thầm đánh giá Tư Ngang. Tuy không
biết hắn là ai, nhưng trên người Tư Ngang có hương vị nam nhân chính
chắn, có khí thế thành công của người đàn ông trưởng thành, Phong Trì
vừa tốt nghiệp đại học so ra kém hơn rất nhiều, cho dù gia thế Phong Trì cũng không kém.
“Không có gì, chúng em đều là chị em tốt của An An. Thì ra An An đã có
bạn trai, vậy mà lại không nói cho mình biết.” Cô oán trách nhìn Trì An.
Nụ cười trên mặt Trì An cứng ngắc.
Tư Ngang trịnh trọng nói: “Cô ấy hay xấu hổ.”
Trì An: “……” Rõ ràng là mỗi ngày cô đều muốn chia tay được không.
Tư Ngang rất có kỹ xảo nói chuyện, khiến cho đám chị em tốt của Trì An
có ấn tượng tốt, hơn nữa sau khi cho một đòn trí mạng trước mặt tình
địch, hắn liền ôm người rời đi.