Linh Chu

Chương 1167: Đại thế đến



Một hạm tàu lớn đỏ rực bay trong không trung, thân tàu lóe ánh sáng kim loại. Bên trên lơ lửng một la bàn to lớn, không gian trên la bàn rộng có sức chứa vạn người.

Xích Nha đại hạm cắm lá cờ to, dùng tơ vàng thêu hình thú như lá cờ ma, gió thổi lá cờ kêu vù vù. Địa hạm đứng đầy tu sĩ mặc đồ đen, mỗi người âm khí rất nặng, đứng im tại chỗ không nhúc nhích, như vong linh không có sự sống.

Lục Phụng tiên, điện chủ điện thứ mười của Sâm La điện ngồi trên Xích nha đại hạm. Lục Phụng tiên khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt lạnh lùng, râu ngay ngắn, thái dương có mấy sợi tóc bạc, chẳng những không già mà tăng thêm uy thế sắc bén.

Một con mãng xà dài hơn mười thước nằm dưới thân Lục Phụng tiên. Mãng xà có hai cái đầu, miệng to như cái chậu, nhỏ máu tí tách. Mãng xà đang ăn vật sống, nhưng không biết con mồi là người hay thú.

Lục Phụng tiên vỗ nhẹ một đầu mãng xà, đôi mắt như quả cầu điện chất chứa mỉa mai:

- Lúc này đột nhiên chui ra Nhất Trận Phong, ha ha ha, rất đúng là.

Vân Dương quỳ trước mặt Lục Phụng tiên, người mặc bộ giáp màu lam như khắc bằng ngọc bích:

- Điện chủ cảm thấy việc này có gì kỳ lạ?

Sau khi Tà Hoàng trở về, Sâm La thập điện quy phục, hợp lại. Điện chủ điện thứ mười Sâm La điện vốn là Lục Phụng tiên, lão tà của tà đạo, có tu vi Thiên Mệnh đệ cửu trọng, uy chấn tà đạo mấy trăm năm.

Hiện tại Lục Phụng tiên vẫn là điện chủ điện thứ mười, chỉ nghe lệnh một mình Tà Hoàng. Tứ đại hành giả, thiếu chủ Tà Hoàng gì đó nhìn như địa vị cao hơn Lục Phụng tiên nhưng không có quyền lực ra lệnh cho gã.

Như Bắc Minh Mặc Thù, từng là phiệt chủ Bắc Minh phiệt có tu vi Thiên Mệnh đệ bát trọng, trai chủ thánh địa phật giáo Ngự Thú Trai cũng là tu vi Thiên Mệnh đệ bát trọng. Từ đó thấy được sưc nặng của tu sĩ Thiên Mệnh đệ cửu trọng.

Thiên Mệnh đệ cửu trọng là bá chủ tuyệt đối, nguyên Sâm La điện không tìm ra mười nhân vật như vậy. Nguyên Thần Tấn vương triều không có một trăm cường giả Thiên Mệnh đệ cửu trọng.

Vân Dương là thành viên tổ chức cũ dưới tay Lục Phụng tiên, người đứng thứ hai trong điện thứ mười Sâm La điện, mới vừa đột phá Thiên Mệnh đệ bát trọng. Vân Dương rất trung thành với Lục Phụng tiên, tôn kính như thần.

Lục Phụng tiên ngồi trên ghế, nhếch môi cười nói:

- Thịnh hội tà đạo sắp đến, Tà Hoàng đích thân giáng lâm. Tà đạo thống nhất là đại thế không ai ngăn được. Nhưng vẫn có người muốn nương chuyện này khuấy nướ đục hơn. Vân Dương, ngươi đã theo ta hai trăm năm, ta sớm xem ngươi như người nhà, gặp ta không cần quỳ.

- Ở trước mặt điện chủ không dám không quỳ.

Vân Dương chậm rãi đứng lên:

- Ý của điện chủ Nhất Trận Phong là con cờ triều đình phái ra?

Lục Phụng tiên lắc đầu, đôi mắt sâu thẳm nói:

- Không chỉ là triều đình, Phổ Đà sơn, Thần Linh cung, thậm chí hai giới Âm Dương sơn, Ám vực, Vô Sinh vực, Cửu U vực. Những người này có mấy ai muốn tà đạo thống nhất? Ha ha ha, bọn họ cảm thấy thống nhất tà đạo tương đương với mọi người thần phục dưới chân Tà Hoàng đại nhân. Đám siêu bá chủ trong tà đạo có bao nhiêu người chịu thần phục dưới tay ai?

Vân Dương trầm ngâm, sau đó hỏi:

- Chẳng lẽ Thần Linh cung cũng sợ tà đạo Thần Tấn vương triều thống nhất?

Lục Phụng tiên không trả lời câu hỏi ngay, gã đăm chiêu thật lâu sau mới mở miệng nói:

- Khả năng là Thần Linh cung nhỏ nhất. Vì thế lực tà đạo nguyên Thần Tấn vương triều cộng lại ở trong mắt Thần Linh cung chỉ là gà đất chó nhà, chỉ một mình Tà Hoàng đại nhân có sức nặng trong lòng bọn họ. Nhưng hai vị cung chủ Thần Linh cung là nhân vật kinh thiên vĩ địa, thân phận và tu vi của bọn họ chưa chắc xem trọng Tà Hoàng đại nhân.

Vân Dương hoảng sợ. Tà Hoàng là nhân vật như thế nào? Đây là tồn tại vô địch. Hai vị cung chủ Thần Linh cung là nhân vật kinh thiên vĩ địa nhưng trong mắt Vân Dương cùng lắm ngang ngửa với Tà Hoàng, không đến nỗi tệ như điện chủ Lục Phụng tiên nói.

Lục Phụng tiên sắc bén nhìn thấu suy nghĩ trong đầu Vân Dương, nói:

- Vân Dương, trên mảnh đất này có rất nhiều điều mà kiến thức của ngươi bây giờ không hiểu được. Có lần mười điện chủ chúng ta tụ tập trong Tà Hoàng cung, trò chuyện bí ẩn một số cao tầng.

- Nếu ngươi muốn nghe thì ta sẽ kể, tránh cho sau này ngươi không biết chuyện gây họa lớn. Đương nhiên nếu ngươi không dám nghe thì ta sẽ không nói, để tránh gây tai họa cho ngươi.

Vân Dương đã tu luyện hơn hai trăm năm nhưng lòng tò mò vẫn rất mạnh:

- Xin điện chủ chỉ dạy cho.

Lục Phụng tiên nói:

- Tà Hoàng bảo hoàng tộc Thần Tấn vương triều nhìn như cường đại nhưng không thoát khỏi Thần Linh cung khống chế. Năm vương triều đương thời chỉ là năm quân cờ trong tay Thần Linh cung.

Tim Vân Dương đập nhanh, có hiểu biết mới về Thần Linh cung, đã hiểu ý câu nói trước đó của điện chủ Lục Phụng tiên. Hai cung chủ Thần Linh cung không còn cùng tầng với Thần Tấn vương triều, Thần Linh cung ở vị trí cao hơn. Dù tà đạo Thần Tấn vương triều có thống nhất thì chỉ như mấy tổ chức côn đồ kết hợp thành một, ô hợp không ra gì.

Vân Dương nói:

- Vậy thì . . . Khả năng triều đình và . . . Phổ Đà sơn lớn nhất.

Khi nói ba chữ Phổ Đà sơn thì Vân Dương ngập ngừng, bởi gã biết điện chủ ngồi trên cao kia là đệ tử Lục gia Phổ Đà sơn, đường huynh của gia chủ Lục gia hiện tại.

Lý do tại sao Lục Phụng tiên trở thành điện chủ điện thứ mười Sâm La điện có nguyên nhân lớn nhất là vì Phổ Đà sơn muốn nuốt điện thứ mười. Nhưng không ai ngờ Tà Hoàng mất tích hơn một ngàn năm đột nhiên trở về, phá ối mọi sắp xếp của Phổ Đà sơn.

Đối với Tà Hoàng thì Lục Phụng tiên là người của Phổ Đà sơn hay Sâm La điện cũng chẳng sao. Bởi vì mục tiêu của Tà Hoàng là thống nhất tà đạo, sau đó thống nhất Thần Tấn vương triều. Phổ Đà sơn hay Sâm La điện cuối cùng sẽ thần phục dưới chân Tà Hoàng, nhân tài như Lục Phụng tiên vẫn là thuộc hạ của gã.

Lục Phụng tiên trầm ngâm giây lát, lắc đầu:

- Ta đã hỏi bên Phổ Đà sơn, không phải người Phổ Đà sơn làm, ít ra Lục gia không sắp xếp con cờ như thế.

Vân Dương nói:

- Vậy có khi nào . . . Nhất Trận Phong không thuộc về thế lực nào? Là chúng ta suy nghĩ quả nhiều?

Lục Phụng tiên kiên quyết phủ nhận:

Thần Vương Phong Phi Vân đường triều bị tiêu diệt trong Sâm La điện mà triều đình không dám ra tay giúp đỡ, có thể nói là thua một ván trong tay tà đạo, mất hết mặt mũi. Lần này triều đình muốn lấy lại sĩ diện, thậm chí phá hoại thịnh hội tà đạo.

- Tà Hoàng giao nhiệm vụ cho ta cũng là để thăm dò ta, nên ta phải hoàn thành thật đẹp. Nhất Trận Phong phải chết, tuyệt đối không thể để hắn lộ mặt trong thịnh hội tà đạo!

Xích Nha đại hạm đang lao nhanh đột nhiên chậm dần rồi ngừng hẳn.

Một lão nhân mặc áo đen từ mặt đất chậm rãi bay lên, khom người vái Lục Phụng tiên:

- Điện chủ, đã đến Phàn thành.

Lục Phụng tiên bình tĩnh nói:

- Đi di tích tháp cổ, nói cho mọi người là Sâm La điện làm việc, các tà tránh xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.