Linh Chu

Chương 1198: Trấn giết (2)



Thế lực tiên môn truyền thừa cổ xưa thường có nhiều lá bài tẩy tiên hiền để lại bảo vệ giáo. Dù chân nhân tấn công cũng có thể bị thương nặng trở về. Tử Minh thi động xem như thế lực truyền thừa rất xa xôi, sinh ra từ thời kỳ hỗn loạn hắc ám. Một thời gian dài gần vạn năm Tử Minh thi động ra nhiều anh kiệt ngút trời, để lại đồ vật siêu đáng sợ đủ bảo vệ hậu nhân.

Nếu Phong Phi Vân không có huyết nhân thần quán thì hắn không thể nào giết Tử Minh Vương được.

Phong Phi Vân thu về ngọc phù màu tím, hắn vác xác Tử Minh Vương bay lên, quay về bên bờ Nam hải. Phong Phi Vân dùng một cây mâu gãy treo xác Tử Minh Vương trên vách đá, máu từ xác chết nhỏ giọt đốt cháy trong không khí, nhiệt độ cao nung chảy mảng lớn vách đá.

Nhiều thủ lĩnh tà đạo bị hấp dẫn chạy đến xem xác Tử Minh Vương đóng đinh trên vách đá, biến sắc mặt, lòng vô cùng rung động.

Phong Phi Vân đứng trên vách đá, lạnh lùng nói:

- Nhất Trận Phong ta đến thịnh hội tà đạo là để quen bằng hữu, ai dám đối địch với ta thì đây chính là kết cuộc của kẻ đó.

Phong Phi Vân trả huyết nhân thần quán lại cho Tất Ninh Soái, nói tiếng cảm ơn sau đó hóa thành ánh sáng bay hướng Tiếp Dẫn cổ trấn.

Tất Ninh Soái đuổi theo:

- Nhất đại ca chờ lão Tất với!

Tốc độ Tất Ninh Soái siêu mau, rất nhanh theo vào Tiếp Dẫn cổ trấn.

Phong Phi Vân đi trên dường cái dài mờ tối, hai bên đường là tà đạo hung ác đến từ thiên nam địa bắc, vàng thau lẫn lộn. Mỗi người đều hung dữ và cường đại, nhưng sau khi thấy Phong Phi Vân liền né tránh, không ai dám đối diện hắn. Nói đùa, bá chủ như Tử Minh Vương còn bị cắt cổ, giờ còn ai mù mắt đi trêu vào sát tinh đó?

Bộ dáng Tất Ninh Soái vô cùng tự nhiên ưỡn ngực chạy theo Phong Phi Vân:

- Mới rồi Nhất đại ca oách quá, không biết bây giờ đại ca đến cảnh giới nào rồi? Chắc cách chân nhân không còn xa. Hay chúng ta đốt giấy vàng, chặt cổ gà kết bái huynh đệ đi?

Phong Phi Vân sải bước đi hướng Ngọc Lâu cung các, chân cách mặt đất ba tấc như Lăng Ba Vi Bộ.

Tất Ninh Soái không nản lòng, tiếp tục bảo:

- Thật không dám giấu đại ca, Tất Ninh Soái ta đây khá nổi tiếng trong giới bụi hoa Bất Tử Phượng Hoàng Thân, mắt xem bao nhiêu nữ nhân, chiến tích hùng hồn. Cuộc đời ta tôn sùng nhất là tiên hiền trong giới hái hoa đến vô ảnh đi vô tung như các người.

- Ta có một vị huynh đệ cũng là thiên tài nghành này, mấy yêu nữ trong Sâm La điện đều bị hắn hái, Tấn đế đương triều cũng bị hắn chơi đùa trong lòng bàn tay. Muốn ngủ thì ngủ, muốn đi thì. Khi nào có cơ hội ta sẽ giới thiệu cho các người quen nhau, tin tưởng các người sẽ trò chuyện rất hợp.

Hai người đã đến bên ngoài Ngọc Lâu cung các.

Trong Ngọc Lâu cung các cực kỳ yên lặng, không náo nhiệt, ồn ào mà yên tĩnh đến quái dị.

Phong Phi Vân nhíu mày, hắn bước vào trong, mũi ngửi được mùi máu nhạt. Rõ ràng khi Phong Phi Vân rời khỏi đây thì có người mất mạng.

Phong Phi Vân đến tầng hai, thấy xác chết đẫm máu nằm dưới đất. Người đó huyết khí vượng thịnh, sau khi chết vẫn có từng đợt tà văn di chuyển, trước khi chết chắc có tu vi cường đại.

Năm nữ nhân ngồi bên bàn thanh đồng, không xảy ra chuyện gì.

Tất Ninh Soái leo lên cầu thang loay hoay xác chết, tìm ra thân phận người chết.

- Ủa? Đây là Mặc Thái Cống thành chủ Hồng Nhan Bạch Cốt thành, sao lại chết ở đây?

Ánh mắt Phong Phi Vân nghiêm túc hỏi:

- Có chuyện gì?

Giọng Diệp Ti Loan dịu dàng êm tai:

- Mặc Thái Cống là phụ thân của hai nam nhân trước, sau khi công tử rời đi thì Mặc Thái Cống chạy tới đòi báo thù cho hai nhi tử. Mặc Thái Cống chưa kịp ra tay đã bị một vị khách nhân ở tầng trên giết.

Tất Ninh Soái nói:

- Mặc Thái Cống là đại đệ tử của điện chủ thứ bảy Sâm La điện, sáng tạo Hồng Nhan Bạch Cốt thành, ổchơi bời lớn nhất Bất Tử Phượng Hoàng Thân, xem như thế lực thuộc Sâm La điện. Mỗi năm có nhiều nữ đệ tử tiên môn, thiên kim thế gia bị bắt vào Hồng Nhan Bạch Cốt thành. Có người bị huấn luyện thành kỹ nữ bán thân, có người bị huấn luyện thành linh kỹ bán thân và bán nghề. Có một số nữ nhân không nghe lời bồi dưỡng thành nữ nô, buôn bán các đại thế lực tà đạo, thành nô lệ tính dục tệ còn hơn kỹ nữ.

Phong Phi Vân thầm buồn cười, Tất Ninh Soái biết rành như vậy chắc có đi Hồng Nhan Bạch Cốt thành phong lưu một thời gian. Nếu bị Tà Hồng Liên nghe thấy thể nào cũng lột da Tất Ninh Soái ra.

Mặc Thái Cống dám lấy tên Hồng Nhan Bạch Cốt thành, dù người ta không giết gã thì Phong Phi Vân chắc chắn sẽ lấy mạng gã.

Phong Phi Vân cao giọng nói:

- Bằng hữu lầu trên, đa tạ.

Trên lầu vọng xuống thanh âm ồm, ồm:

- Chúng ta chỉ muốn làm quen bằng hữu với Nhất Trận Phong nổi tiếng như cồn, không biết Nhất công tử và các vị cô nương khả có thời gian lên đây ngồi chơi không?

Sóng âm cách cánh cửa từng vòng khuếch tán, khí thế bá chủ vương giả.

- Đương nhiên là có.

Phong Phi Vân không khách sáo, mang năm thị nữ lên lầu. Đám người đứng trước cửa, có người mở cánh cửa vàng ra. Mở cửa là nữ la sát bộ dáng quyến rũ, mặc yếm đỏ thêu bức đào hoa uyên ương. Hai con uyên ương linh động nằm ngay ngực, tròng mắt uyên ương nhô ra, mảng màu hơi tối.

Nữ la sát khoảng mười sáu, bảy tuổi, ngực no tròn sắp nhảy ra khỏi yếm, eo nhỏ xíu lộ ra không khí, trắng tựa sữa dê làm người ta muốn cắn một miếng.

- Mời công tử qua bên này.

Nữ la sát đưa Phong Phi Vân vào trong phòng, có hơn mười tu sĩ ngồi, mỗi người khí thế mạnh mẽ, thuộc ba vực tà đạo. Vực chủ ba vực ngồi trên ghế, các nhân vật quyền thế trong mỗi vực, toàn là bá chủ siêu quần của tà đạo.

Trừ tu sĩ ba vực ra có nữ nhân xinh đẹp toàn thân bao phủ trong linh dược màu hòng. Thân hình mềm mại như liễu, da trắn như tuyết, trong quyến rũ có thanh tú ngây thơ, một giai nhân khuynh thành.

Khi Phong Phi Vân nhìn nữ nhân thì nàng cũng đứng dậy yểu điệu hành lễ, giọng thỏ thẻ làm người nhũn xương:

- Thiếp thấn tên Ngọc Cơ Lan Lam, xin kính chào Nhất Trận Phong công tử.

Giọng Ngọc Cơ Lan Lam có thể khiến một nửa nam nhân trong thiên hạ nhũn xương, một hành động đơn giản đã quyến rũ hút hồn. Có thể nói trời sinh vưu vật, con cưng trên giường.

Phong Phi Vân nhìn Ngọc Cơ Lan Lam chằm chằm, ánh mắt đầy hứng thú.

Vực chủ Ám vực cười nói:

- Ngọc Cơ cô nương là mười cường giả đứng đầu La Sát vương triều, cũng là môn chủ Âm Dương Song Tu Môn. Nếu Nhất huynh đệ có ý với Ngọc Cơ cô nương thì nhớ suy nghĩ kỹ.

Không khí trong phòng riêng hơi kỳ lạ, có chút yên lặng. Phong Phi Vân phe phẩy quạt, mắt đầy ý cười. Dường như Phong Phi Vân ngày càng hứng thú với Ngọc Cơ Lan Lam.

Ngọc Cơ Lan Lam mặt hây hồng, nhẹ cúi đầu, như thiếu nữ thẹn thùng làm người trìu mến.

Liễu Duệ Hâm khều ngón tay Diệp Ti Loan, thầm truyền âm trút nỗi lòng bất mãn:

- Siêu háo sắc, vừa thấy cô nương xinh đẹp là nhìn muốn rớt tròng mắt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.