- Cô nam quả nữ vào sâu trong Diệt Diễm sơn, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Thanh Loan thánh nữ bất an, sợ Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ hoạn nạn gặp chân tình, trong nguy hiểm bốc lửa, kích tình hoang dã. Nếu củi khô lửa bốc thì . . . Tiêu đời.
Mao Ô Quy cười nói:
- Yên tâm, lão Mao sẽ trông chừng giùm nàng, bảo đảm bọn họ sẽ không làm chuyện gì có lỗi với nàng.
Mao Ô Quy, Mao Thành Thật đi theo Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ vào sâu trong Diệt Diễm sơn.
Lửa trong Diệt Diễm sơn chia nhiều tầng, vòng ngoài là địa hỏa bình
thường, tầng thứ hai là nhất vị nguyên hỏa, tầng thứ ba là đố hoàn lục
hỏa khủng bố, có thể đốt chết hiền giả Vũ Hóa cảnh.
Đi vào tầng đố hoàn lục hỏa, đoàn người Phong Phi Vân cẩn thận hơn. Dọc
đường đi đám người gặp nhièu mãnh thú khủng khiếp, có con rết đẳng cấp
bán thánh bị Phong Phi Vân chém, giao cho Địa Ngục Diêm La và Kỳ Lân
Vương dùng.
Xuyên qua tầng đố hoán lục hỏa, lửa trước mặt càng khủng bố hơn, lấm tấm màu tím.
Huyễn tiên tử hỏa
Ngọn lửa này trong truyền thuyết chỉ sinh ra trong Tiểu Linh tiên giới, được gọi là tiên hỏa.
Biểu tình Phong Phi Vân nghiêm túc, hai trăm hai mươi lăm khối phượng
cốt bốc cháy ẩn hiện trong người, ngăn cản huyễn tiên tử hỏa và dùng
huyễn tiên tử hỏa luyện thể. Phong Phi Vân hấp thu từng lũ huyễn tiên tử hỏa vào thân thể, rèn luyện xương thịt toàn thân.
Phong Phi Vân nhìn Phượng Hoàng Thiên Nữ:
- Bất Tử Phượng Hoàng Thân của nàng đã đến cảnh giới như thế?
Da thịt Phượng Hoàng Thiên Nữ trong suốt hoàn mỹ vô khuyết, như điêu
bằng mỹ ngọc. Dưới lớp da chớp lóe bốn trăm năm mươi tám khối phượng
cốt, mỗi khối chứa năng lượng cường đại như ngôi sao đầy trời.
Hiện giờ . . . Phượng Hoàng Thiên Nữ không mảnh vải che thân, làm người Phong Phi Vân nóng ran, sắp không kiềm được thú tính.
Sau khi vào tầng huyễn tiên tử hỏa thì quần áo của Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ đã bị đốt thành tro, giờ dùng ảo thuật biến ra y phục.
Nhưng hai người tu luyện Phượng Hoàng Thiên Nhãn nhìn bộ đồ ảo như vật
vô hình, lớp vải mỏng trong suốt, càng hấp dẫn người phạm tội.
Mao Thành Thật nói:
- Nhị đại gia chảy máu mũi!
Vẻ mặt Phong Phi Vân lúng túng vội lau mũi, nhưng chợt nhận ra không có máu mũi chảy.
Trán Phong Phi Vân nổi gân xanh:
- Mao Thành Thật, ngươi càng lúc càng không thành thật.
Mao Ô Quy nhàn nhã đi bộ, không sợ hãi ngọn lửa.
Mao Ô Quy thở dài thườn thượt:
- Thanh Loan thánh nữ lo lắng là chính xác, một bán yêu trong người chảy dòng máu rồng thì như con chồn thèm khát thấy xương. Thấy phượng hoàng
xinh đẹp kiêu ngạo có khác gì thấy con gà mập mỡ? Hơn nữa trần truồng,
cô nam quả nữ. Có lửa, cũng có củi khô. Thôi thôi, không nói nữa, chỉ
đùa, nên . . .
Phong Phi Vân xách đầu Mao Ô Quy lên ném bay, Mao Ô Quy vạch đường cong xinh đẹp.
Từ đầu đến cuối Phượng Hoàng Thiên Nữ bình tĩnh bước đi, dịu dàng xinh
đẹp, khuynh thành tuyệt đại, cảm xúc không dao động. Dù áo lông ngưng tụ từ ảo thuật không ngăn cách Phượng Hoàng Thiên Nhãn của Phong Phi Vân
được thì Phượng Hoàng Thiên Nữ vẫn không e dè. Như thể thân ngọc hoàn mỹ vô khuyết này chỉ là túi da xinh đẹp với nàng.
Đây là cảnh giới tâm tình tứ đại giai không của phật gia.
Trán Phượng Hoàng Thiên Nữ lóe ánh sáng lấp lánh, đốm đỏ rực hình dạng
như lông chim phượng hoàng, tăng thêm khí chất thần cơ tiên giới cho
nàng.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Chúng ta vốn không cùng loại người. Ta trọng sinh từ niết bàn thiên
trì, trong người sẽ lại sinh mệnh nguyên châu kiếp trước. Lúc niết bàn
trọng sinh đã ngưng tụ ra tám mươi mốt khối phượng cốt, sau này lại tu
luyện năm trăm năm mới đến cảnh giới hiện tại. Còn ngươi với thân thể
bán yêu, tu luyện chưa đến năm mươi năm đã luyện ra hai trăm hai mươi
lăm khối phượng cốt, người giật mình nên là ta.
Phượng Hoàng Thiên Nữ tu luyện năm trăm năm, trong người ngưng tụ bốn trăm năm mươi tám khối phượng cốt.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói nhẹ nhàng nhưng Phong Phi Vân biết Bất Tử
Phượng Hoàng Thân càng tu luyện về sau càng khó tiến bộ. Phong Phi Vân
hai trăm hai mươi lăm khối phượng cốt nhưng trong Bất Tử Phượng Hoàng
Thân hắn kém hơn Phượng Hoàng Thiên Nữ không chỉ một nửa trình độ.
Phong Phi Vân nói:
- Nghe đồn nàng là một đại nhân vật thái cổ, trước khi chết kết ra một
viên sinh mệnh nguyên châu đặt trong niết bàn thiên trì. Năm trăm năm
trước nàng niết bàn trọng sinh, không biết còn giữ ký ức về thái cổ
không?
Phượng Hoàng Thiên Nữ dừng bước, môi đỏ mọng, sóng mắt quyến rũ như yêu như tiên.
Phượng Hoàng Thiên Nữ dịu dàng nói:
- Kiếp trước thì sao? Kiếp này lại như thế nào? Ta là ta, không chia ra kiếp trước kiếp này.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tảng đá màu đen cao mười bảy, tám thước lăn dưới đất đè mặt đất kêu
vù vù. Tảng đá to đen đột nhiên bay lên đập vào Phong Phi Vân, Phượng
Hoàng Thiên Nữ.
Phong Phi Vân đánh ra một phật thủ ấn vào tảng đá đen, lực lượng có thể
đánh nát một nửa ngôi sao nhưng không thể tổn thương tảng đá đen, chỉ
đánh bay nó.
- Tảng đá thành tinh sao?
Phong Phi Vân lại lấy hai tam vị chân hỏa lô ra nâng lơ lửng trong lòng
bàn tay đánh mạnh ra ngoài, đập tảng đá đen thành hai khối.
Tảng đá phát ra tiếng hét thảm, trốn vào trong ngọn lửa, biến mất.
Nơi này là Diệt Diễm sơn, lửa đốt từ thái cổ đến tận Diệt Diễm sơn, nó dựng dục ra sinh vật kỳ lạ gì cũng không quái.
- Không phải tảng đá thành tinh.
Phượng Hoàng Thiên Nữ duỗi tay thon, lực lượng ngưng tụ giữa năm ngón
tay, huyễn tiên tử hỏa ngưng tụ thành một thanh kiếm cổ. Phượng Hoàng
Thiên Nữ thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, ngọn lửa nào cũng không thể
chặn tầm mắt nàng. Kiếm phong chém một hướng.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong lửa phát ra tiếng rang rắc, có tiếng hú giống người lại giống thú.
Phong Phi Vân, Phượng Hoàng Thiên Nữ chạy tới.
Tảng đá màu đen bị Phượng Hoàng Thiên Nữ chém thành hai nửa, giữa tảng
đá rơi ra cái vỏ sò màu vàng to cỡ bàn tay. Bề mặt cái vỏ đầy hoa văn cổ xưa, như dấu hiệu sông hồ.
Mao Thành Thật nói:
- Một cái vỏ sò tu luyện đến bán thánh cảnh?
Phong Phi Vân nói:
- Đây là hỏa vân thất tinh bối trong truyền thuyết, không biết vỏ sò sinh ra bao nhiêu liệt diễm trân châu?
Bước chân Phượng Hoàng Thiên Nữ nhẹ nhàng, tóc dài mềm mượt, eo không dư thịt thừa. Phượng Hoàng Thiên Nữ khom lưng nhặt hỏa vân thất tinh bối
lên, mỗi động tác như tiên nữ múa, cực kỳ xinh đẹp.
Người Phong Phi Vân lại nóng hừng hực.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Xem ra đã lâu không chạm nữ nhân, càng lúc càng khó kiềm chế dục vọng, dễ bị mất đạo tâm.
Phong Phi Vân vội niệm Kim Tàm Kinh ổn định tinh thần, không dám nhìn Phượng Hoàng Thiên Nữ, sợ nổi thú tính.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Hỏa vân thất tinh bối này chắc dựng dục từ dòng sông thiên địa, tu vi
đến bán thánh liền đi ra dòng sông thiên địa đến đây tu luyện. Mảnh đất
này chắc là lãnh địa của nó.
Phong Phi Vân nói:
- Trong dòng sông thiên địa chắc chắn có sinh vật càng khủng bố hơn, nếu không cường đại như hỏa vân thất tinh bối đã chẳng chạy ra ngoài. Hoàn
cảnh tu luyện nơi này thua xa dòng sông thiên địa.