Linh Chu

Chương 1903: Tiên nữ phú (2)



Thiên Toán thư sinh nói:

- Trong thiên hạ không thiếu ví dụ vừa gặp đã yêu, không chỉ nam nhân đối với nữ nhân, mà nữ nhân cũng có tình cảm đó với nam nhân. Phong huynh là rồng phượng trong cõi người, Cửu Thiên Tiên Nữ vừa gặp Phong huynh đã trao lòng cũng bình thường. Thánh nhân khổ vì cửa tình, tiên nhân khó chém lục dục, không ai tránh khỏi chuyện này.

Tây Môn Xuy Tiêu góp lời:

- Nếu Phong huynh đi Oa Hậu miếu gặp Cửu Thiên Tiên Nữ có lẽ sẽ khiến nàng đổi ý lại.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Không cần, nếu nàng chờ ta đón trở về thì đã không thề trước bàn phật. Nàng đã thế tức là nói ta đừng đi tìm nàng.

Thiên Toán thư sinh gật gù, thở dài thườn thượt.

Tây Môn Xuy Tiêu nói:

- Ngày vui chúng ta hãy nói lời may mắn đi. Nghe nói Phong huynh mới vừa cùng thánh nữ điện hạ về Đế gia gặp trưởng bối? Chắc hôn sự sắp tới đến nơi?

Năm ngày trước Phong Phi Vân cùng Hiên Viên Nhất Nhất đi Đế gia một chuyến, đưa di thể Đế Trủng về chôn trong tổ lăng.

Phong Phi Vân cũng gặp các lão tổ Đế gia, trò chuyện với nhau. Tu vi hiện tại của Phong Phi Vân, thân phận truyền nhân của Đế Trủng đều không cần ngước nhìn bọn họ. Nhưng vì là vãn bối, Phong Phi Vân lễ phép thưa chuyện.

Sau khi ra khỏi tiên cung, Phong Phi Vân từ biệt đám người Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua. Phong Phi Vân quay lại Oa Hậu miếu, đứng trên luyện thạch đài nhìn dãy núi phía đối diện, nhìn các miếu thờ ẩn hiện trong sương mù, bên tai nghe tiếng gõ mỏ. Phong Phi Vân buông tiếng thở dài.

Người người không giống nhau, không đoán ra được lòng của nữ nhân cũng bình thường.

Phong Phi Vân không tĩnh tâm tiếp tục tham ngộ đạo tắc thánh linh mà đi Thiên quốc một chuyến.

Thiên quốc càng mênh mông hơn, rất nhanh lột xác thành một tòa tiểu thiên thế giới. Thiên quốc hoàn toàn trở thành thế giới độc lập, có thể tự động hấp thu linh khí trong thiên địa. Trong thế giới tự động sinh ra sinh mệnh, sinh ra thiên địa linh tụy, hình thành tiểu thế giới hoàn chỉnh.

Mấy năm nay Thiên quốc phát triển rất nhanh, phật miếu đầy rẫy, đệ tử tăng lên gấp chục lần.

Phong Khanh Khanh ngự kiếm bay tới trước mặt Phong Phi Vân, bộ dạng ngoan ngoãn.

Phong Khanh Khanh vô cùng hưng phấn hỏi:

- Ca ca, nghe nói ca ca sắp thành thân?

Phong Phi Vân hỏi lại:

- Sao muội biết?

Phong Khanh Khanh cười nói:

- Chuyện này đã truyền khắp thiên hạ, chốn xa xôi như Thần Tấn vương triều cũng biết tin. Ca ca nói xem ta không biết sao được?

Thiên quốc giờ đây không là tiểu thế giới khép kín, Phong Phi Vân thiết lập cổ trận đài ở nhiều chỗ, kết nối nhiều khu vực. Các chúa tể Trung Ương vương triều tuyên truyền hôn nhân của Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất ra ngoài, dĩ nhiên mọi người đều biết, không thể giấu người trong Thiên quốc.

- Tốt, khi đó muội muội có thể đến uống rượu mừng.

Phong Phi Vân ngừng một lúc, hỏi:

- La Phù, Nạp Lan đã biết chuyện này chưa?

- Đương nhiên.

Phong Khanh Khanh nói:

- Nhưng ca ca đừng lo cho họ, bọn họ rất tốt, biểu hiện rất bình tĩnh.

Phong Phi Vân gật đầu, nói:

- Thế thì tốt.

Phong Khanh Khanh gật gù:

- Nạp Lan tỷ tỷ xuất gia, La Phù tỷ tỷ rời khỏi Thiên quốc, ta tìm mấy ngày ma không thấy.

Trán Phong Phi Vân nổi gân xanh:

- Cái này mà là bình tĩnh?

Phong Khanh Khanh nói:

- Đương nhiên, bọn họ biểu hiện rất bình tĩnh.

Long La Phù mang thai, giờ mất tích làm người ta lo lắng. Nhưng trong bụng Long La Phù có thần thai, không ai bị thương nàng được.

Tây Ngưu Hạ Châu giận dỗi nằm trong dự đoán của Phong Phi Vân, hắn cần đi an ủi một chút.

Phong Phi Vân xoa trán. May mắn Nam Cung Hồng Nhan chưa sống lại, nếu không nàng sẽ chẳng biểu hiện bình tĩnh như thế.

Phong Phi Vân không ở trong Thiên quốc lâu, hắn ngưng tụ một phân thân đi an ủi Tây Ngưu Hạ Châu, một phân thân khác đi tìm Long La Phù.

Chuyện này để phân thân làm là tốt nhất, bản tôn mà đi sẽ nhức đầu chết.

Phong Phi Vân đã tu luyện đại khôi lỗi thuật đến cảnh giới cực cao, dùng một giọt máu có thể luyện chế ra một phân thân. Lực lượng phân thân rất mạnh, cỡ Vũ Hóa đệ lục trọng.

Bản tôn Phong Phi Vân ra khỏi Thiên quốc, lại xuất hiện trên luyện thạch đài. Hiên Viên Nhất Nhất đứng trước luyện thạch đài, đón gió đứng thẳng, áo trắng bay theo gió, nhẹ nhàng xuất trần.

Phong Phi Vân bước tới gần sóng vai bên Hiên Viên Nhất Nhất:

- Nàng đã đến?

Mắt Hiên Viên Nhất Nhất sáng như sao nói:

- Vốn nên đến.

Phong Phi Vân hỏi:

- Đã định ngày hôn lễ?

Hiên Viên Nhất Nhất gật đầu, nói:

- Hai ngày sau. Khi đó chí cường vạn tộc đều đến, trong nhân tộc nhiều chúa tể sẽ tham dự, xem như hôn lễ long trọng nhất mấy vạn năm nay.

Cảm giác rất lạ, hai người biểu hiện vô cùng bình tĩnh, tự nhiên như nói chuyện bình thường. Không hỏi đối phương tại sao, không dây dưa tình cảm yêu hay không, chuyện này thuận theo tự nhiên.

Phong Phi Vân nói:

- Đã xây dựng xong phủ thành chủ thứ chín, rất lớn, rất hùng vĩ. Hôm nay ta có đi xem, tương lai nó là nhà của chúng ta. Sau khi thành hôn nàng có tính toán gì không?

Hiên Viên Nhất Nhất mắt sáng răng trắng, thân hình thon dài, tiên khí tinh khiết lượn lờ.

Hiên Viên Nhất Nhất nói:

- Đương nhiên là trợ giúp ngươi tìm cách để bán yêu đột phá Vũ Hóa cảnh. Trước khi đại kiếp nạn đến, tập trung bồi dưỡng lực lượng bán yêu. Ta đã tìm dược điểm đột phá.

- Như thế nào?

- Sau khi thành hôn sẽ cho ngươi biết.

Hiếm khi Hiên Viên Nhất Nhất nở nụ cười, rất đẹp. Phong Phi Vân nhìn say mê, có lẽ trong lòng nàng không mâu thuẫn việc cưới nàng. Hiên Viên Nhất Nhất là một trong những nữ nhân đẹp nhất, lượng thiện nhất, hiểu ý người nhất thế gian.

Ngày thành hôn đến, tước gia các Trung Ương vương triều, chủ tiên thành, phủ chủ thánh phủ nhân tộc. Các đại yêu vương, bán thánh lão tổ yêu tộc chạy đến Hỗn Độn thiên thành trước một ngày.

Hôm nay phủ thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành rất náo nhiệt. Lụa đỏ đầy sảnh, đèn màu treo cao, không khí hân hoan.

- Này tên kia, là ngươi, nâng vò rượu này qua kia.

- Ngươi, ngươi, bên này, để ta nếm bàn linh quả đó trước.

Sáng tinh mơ, sắc trời mới tờ mờ sáng Mao Ô Quy, Huyết Giao, Tất Ninh Soái đã bận tối mắt tối mũi. Bọn họ giúp bày tiệc mừng hôm nay. Thật ra đêm qua đã xong hội trường, Mao Ô Quy, Huyết Giao, Tất Ninh Soái rảnh quá nên chỉ huy bậy.

Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ với thế sám sét đã quét sạch nội loạn mộ phủ. Mao Ô Quy rảnh rỗi sinh nông nỗi, xin hai vị thánh tổ cho nghỉ phép đi Hỗn Độn thiên thành. Mao Ô Quy tuyên bố góp sức cho Phong Phi Vân.

Tu vi của Mao Ô Quy rất mạnh, đã đến cảnh giới chuẩn thánh, lài là Huyền Vũ trong bốn yêu tộc, đẳng cấp lão tổ.

Phong Phi Vân cho Mao Ô Quy nhiệm vụ tiếp đãi. Có lão Huyền Vũ canh trước cửa, dù là tiên hiền chí tôn các yêu tộc đến cũng sẽ không thấy mình bị xem nhẹ.

Tất Ninh Soái nghe nói Phong Phi Vân thành hôn, đêm trước dẫn theo vợ con đến phủ thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành. Tất Ninh Soái đòi hỗ trợ, giờ gã và Tà Hồng Liên đang chạy tới chạy lui trong hội trường. Lúc thì Tất Ninh Soái quát kêu nô bộc nâng vò rượu, một chốc lại kêu người bày lại bàn ghế, cảnh tượng rất náo nhiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.