Linh Chu

Chương 270: Thiên tượng, Địa tượng, Nhân tượng



- Đó là ngươi cô văn quả lậu! Ta hôm nay liền mượn một đám Địa tượng, đến đánh với ngươi một trận.

Phong Phi Vân đi qua sông lớn, rơi đến trên mặt đất.

Hắn vậy mà công bố muốn mượn một đám Địa tượng, cùng Bộ Thiên Nhai quyết một trận tử chiến.

Không ai tin tưởng hắn thật sự có thể làm được, cái này quả thật giống như là một truyền thuyết vậy.

Kỷ Thương Nguyệt tuy rằng bị Bát Mạch Long Tỏa cấm phong, phần cổ tuyết trắng, một đôi cánh tay ngọc mềm mại, đùi ngọc thon dài, thậm chí ngay cả dáng người uốn lượn tuyệt mỹ kia cũng không thể nhúc nhích, nhưng nàng lại có thể mở miệng nói chuyện, âm thanh lạnh lùng nói:

- Phong Phi Vân tu luyện Tầm Bảo Sư thần điển "Mộ Phủ Tầm Bảo Lục", có lẽ thật có thể điều động Địa tượng.

"Mộ Phủ Tầm Bảo Lục" mặc dù chỉ là thần điển của Tầm Bảo Sư, nhưng chỉ cần là đệ tử tiên môn lớn một chút đều từng nghe qua đại danh của nó, được xưng là một trong Tam đại thần điển của Tu Tiên Giới, mặc dù chỉ tu luyện một chiêu nửa thức trong đó cũng có thể hoành hành thiên hạ.

Tam đại thần điển đều truyền thừa Viễn Cổ, uy lực Thông Thiên, trong đó "Mộ Phủ Tầm Bảo Lục" là thần kỳ và huyền dị nhất, một ít thuật pháp và thần thông trong đó đã đạt đến hoàn cnahr không thể tưởng tượng nổi.

Nếu Phong Phi Vân thật sự tu luyện "Mộ Phủ Tầm Bảo Lục", như vậy quả thật có khả năng điều động ra một đám Địa tượng!

- Lắm miệng!

Phong Phi Vân hai mắt phát lạnh, nhìn chằm chằm Kỷ Thương Nguyệt liếc, nhưng trong lòng Kỷ Thương Nguyệt đối với Phong Phi Vân sao không phải là cực kỳ oán hận chứ, hai con ngươi lạnh như băng nhìn thẳng hắn, không hề có chút bị ánh mắt của Phong Phi Vân hù sợ.

Nàng cũng là một nghịch thiên tài tuấn, tâm tính cường đại, cũng không chịu thua, từ lúc Phong Phi Vân khinh nhờn thân thể nàng, nàng đã lập chí phải lấy mạng Phong Phi Vân, dùng máu tươi của Phong Phi Vân để rửa sạch sỉ nhục trên người mình.

- Phong Phi Vân, giao ra "Mộ Phủ Tầm Bảo Lục" ta có thể lưu cho ngươi toàn thây.

Gào thét một tiếng, một đạo gió lạnh thổi gấp qua, thân ảnh Bộ Thiên Nhai còn nhanh hơn cả gió lạnh, hắn lập tức chộp tới lồng ngực Phong Phi Vân, xé nát một khối vạt áo của Phong Phi Vân, để lại một đạo dấu tay huyết sắc.

Bàn chân Phong Phi Vân đạp một cái, lướt ngang 10m, nhìn nhìn đạo dấu tay huyết sắc trên lồng ngực, cười lạnh nói:

- Ngươi rõ ràng xé nát một mảnh áo của ta, đợi tí nữa ta phải xé nát quần áo toàn thân ngươi.

- Hỗn đãn!

Kỷ Thương Nguyệt cắn môi, phun lạnh một tiếng.

- Có gì mà hỗn đản chứ? Đây cũng không phải là lần đầu tiên xé nát y phục của ngươi, hắc hắc!

Lời này của Phong Phi Vân tự nhiên không phải nói cho Kỷ Thương Nguyệt nghe, mà là nói cho Bộ Thiên Nhai nghe.

Kỷ Thương Nguyệt lạnh con mắt tàng sát cơ, nhưng lại không phản bác được lời của Phong Phi Vân.

Hai tay Bộ Thiên Nhai chắp sau lưng, đầu ngón tay cũng sắp bị bóp nát, Kỷ Thương Nguyệt chính là vị hôn thê của hắn, mình ngay cả đầu ngón tay của nàng cũng chưa được chạm qua, lại bị Phong Phi Vân ăn trước, đây quả thực là bị cắm sừng trắng trợn mà!

Chuyện này nếu truyền ra ngoài, Bộ Thiên Nhai hắn quả thực sẽ bị Tu tiên giả thiên hạ cười chết, mọi người đều sẽ nói:

- Vị hôn thê của Bộ Thiên Nhai thật sự là tuyệt sắc nhân gian, tiên cơ xinh đẹp.

- Hắc hắc, chỉ tiếc còn chưa về nhà đã bị Phong Phi Vân ăn trước, Bộ Thiên Nhai chẳng qua chỉ mang một đôi giày rách thôi!

Nghĩ đến đây, Bộ Thiên Nhai liền gần như phát điên, hung hăng trợn mắt nhìn Kỷ Thương Nguyệt, hận ý trong lòng còn đậm hơn cả hận ý đối với Phong Phi Vân.

Một vòng sát cơ thoáng hiện trong mắt hắn, hắn không chỉ muốn diệt trừ Phong Phi Vân, mà giống như còn muốn giết hết mọi người ở đây vậy, như thế mới có thể bảo trụ thanh danh của hắn, cũng không cần tái giá người đàn bà dâm đãng Kỷ Thương Nguyệt này nữa.

Ánh mắt Phong Phi Vân lộ ra một tia cười trêu tức, Bộ Thiên Nhai thật đúng là không có lòng dạ, lại bị mình nói kích vài câu đã lộ ra sát cơ như vậy, ở đây ai không phải là người thông minh tuyệt đỉnh, há có thể không nhìn ra trong đầu hắn đang nghĩ gì chứ?

Trong đó Kỷ Thương Nguyệt là người lạnh lẽo nhất.

- Bộ Thiên Nhai, ngươi giết huynh đệ ta, ta coi trọng vị hôn thê của ngươi, chúng ta coi như không thiếu nợ gì nhau!

Phong Phi Vân tiếp tục cười nói.

Kỷ Thương Nguyệt không lên tiếng phản bác nữa, tỉnh táo đến dị thường!

- Sát!

Đạo tâm vốn đã ổn định của Bộ Thiên Nhai lần nữa bị Phong Phi Vân quấy rầy, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, hóa thân Phong Ma xung phong liều chết giết tới.

- Hắc Thủy Thuật, Xích Hỏa Thuật!

Phong Phi Vân đánh ra cả hai loại thuật pháp, phân biệt tế ở hai tay, hắn đánh Hắc Thủy Thuật vào trên mặt đất, tất cả hơi nước trên mặt đất đều bốc hơi lên, thổ địa trong phạm vi mấy ngàn thước đều biến thành cát vàng.

Sau khi Xích Hỏa Thuật bị đánh vào trong cát vàng, trong cát vàng liền vọt lên hỏa diễm đầy trời, khiến một nơi vốn thanh sơn lục thủy lập tức biến thành một mảnh hỏa vực.

Đây kết hợp của hai loại thuật pháp, khiến Địa tượng đã xảy ra thay đổi, bất quá chỉ là trong một phạm vi nhỏ thôi.

Nếu hắn có thể luyện hành cả Ngũ Hành chi thuật, diễn biến thành Tiểu Diễn Thuật, như vậy liền có thể chính thức khống chế một bộ phận Địa tượng, uy lực không biết cường đại hơn giờ gấp bao nhiêu lần.

- Hắn vậy mà thật sự điều động Địa tượng!

Tử Thanh không dám tin tưởng vào hai mắt của mình nữa,

Phong Phi Vân đứng trong hỏa vực, toàn thân đều bị ngọn lửa bao phủ, cùng giao thủ với Phong Ma xông tới, cuồng phong thổi qua khiến cát vàng tung bay đầy trời, hỏa diễm cũng bị cuồng phong thôi qua khiến nó trở nên vô cùng kịch liệt.

Trong phạm vi mấy ngàn thước quả thực như biến thành một cái bếp lò cự đại đang hừng hực thiêu đốt vậy.

Bang bang!

Không ai có thể thấy rõ bên trong đến cùng đã xảy ra đại chiến khủng bố cỡ nào, chỉ thấy ánh lửa bay loạn bốn phía, cát bụi bao phủ cả Thiên Địa.

Bành! Một tiếng vang thật lớn, đất rung núi chuyển.

Bộ Thiên Nhai từ trong hỏa vực bay ngược ra ngoài, trên mái tóc vốn đen kịt giờ dính đầy huyết dịch, trở nên cuồng loạn dị thường, trên người nhiều ra mấy đạo vết thương, rất nhiều chỗ đều bị ngọn lửa tổn thương, biến thành cháy đen.

Khí tượng Phong Ma Trấn Vân Không chợt sụp đổ, một lần nữa thu hồi vào trong thân thể chật vật của hắn.

Hỏa diễm dập tắt, cát vàng dần trở nên yên lặng, hiện ra thân ảnh Phong Phi Vân, hắn vẫn vững vàng đứng trên mặt đất, trên áo bào hoa lệ màu tím lấy mấy giọt máu tươi.

Chỉ nhìn tràng cảnh này thôi cũng đủ hiểu ai thắng ai bại rồi.

- Bộ Thiên Nhai. . . Vậy mà thua ở trong tay Phong Phi Vân!

Tử Xuyên cảm thấy thật bất khả tư nghị, dưới tình huống không sử dụng Linh Khí, Phong Phi Vân vậy mà vẫn có thể đánh bại Bộ Thiên Nhai sắp bước vào Thần Cơ đỉnh phong..

Nếu để cho yêu ma chi tử lớn lên, chỉ sợ tương lai coi như là bát đại thiên tài cấp bậc sử thi cũng chưa hẳn có thể áp chế được hắn.

- Ta tới đây để giết người!

Phong Phi Vân không chỉ có đánh bại Bộ Thiên Nhai, càng muốn lấy tính mệnh của hắn, tế điện linh hồn Lưu Thân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.