Miểu Quỷ Ban Chỉ giương không mà lên, sáu bức cổ đồ trên Ban Chỉ hiện
ra, tựa như sáu tòa thần trận cổ xưa mang theo Linh Khí chi uy vô thượng trực tiếp đánh bay Bộ Thiên Nhai ra ngoài, thân thể đụng vào trên một
vách đá dựng đứng, vô số thạch đầu bị đụng nát, lăn xuống.
Đây là uy lực của Linh Khí, sau khi bị dẫn động có thể chấn giết tất cả cường giả cùng cảnh giới.
Nếu Phong Phi Vân đạt đến cảnh giới Thiên Mệnh, uy lực của Miểu Quỷ Ban Chỉ sẽ cường đại hơn giờ gấp cả chục lần.
Huyết nhục trên người Bộ Thiên Nhai bị đánh bay một khối lớn, lộ ra
xương ngực trắng hếu, vừa rồi dùng một chiêu tuyệt học linh thông chặn
sát uy của Linh Khí, tuy rằng bị thụ trọng thương nhưng hắn lại không
chết.
- Đại Phong Kỳ!
Hắn toàn thân đều chảy máu, giống như huyết thi bò ra từ trong Tu La sát tràng vậy, hắn dùng cánh tay đã nhuộm đầy máu tươi cắm một cây đại kỳ
màu đen lên mặt đất.
Đây cũng là một kiện Linh Khí, chính là trấn áp chi bảo của Thiên Nhất
Tiên Môn, đã truyền thừa hơn một ngàn năm, một mực cắm ở trên đỉnh Thiên Nhất sơn, hấp thu lôi điện chi lực, ngưng tụ đại phong tinh hồn, rèn
luyện đại kỳ, và uẩn dưỡng linh khí của khí linh.
Gió lớn trận trận trong chiến kỳ cực lớn ngăn trở lực lượng của Miểu Quỷ Ban Chỉ lại, hai kiện Linh Khí bắt đầu tranh đấu, cổ lực lượng này đã
hoàn toàn vượt ra khỏi chiến lực cảnh giới hiện giờ của bọn hắn.
Chúng điên cuồng công phạt dọc theo sống lớn, khiến đường sông rộng lớn
cũng bị đánh phá thành mảnh nhỏ, núi nhỏ hai bên bờ sông lớn cũng nứt ra từng đạo kẽ đất, như muốn nứt vỡ vậy.
Oanh, oanh, oanh!
Linh Khí va chạm, rung trời động địa, vô số Linh Khí chi uy phi dật ra ngoài, tràn ngập khắp Thiên Địa.
Mỗi một đạo dư uy chấn nhiếp ra ngoài, đều có thể gạt bỏ một vị cường
giả Thần Cơ sơ kỳ, hai cổ lực lượng Linh Khí tụa như hai đợt Liệt Nhật
tại va chạm, khiến không khí cũng phát ra chấn động, phương viên trăm
dặm đều sinh ra cuồng phong gào thét.
Áo bào toàn thân Phong Phi Vân đều bay lên, trên cánh tay như nứt ra
từng đạo huyết vân, thật giống như đôi cánh tay đều muốn nứt vỡ ra vậy.
Hai kiện Linh Khí đối công, đủ để chấn vỡ tu sĩ kiềm giữ Linh Khí rồi.
Bộ Thiên Nhai càng thêm thê thảm, cường độ nhục thể của hắn không bằng
Phong Phi Vân, không chỉ hai tay huyết nhục mơ hồ, mà ngay cả miệng vết
thương nơi ngực cũng không ngừng chảy máu .
Đây là một hồi tử chiến, ai cũng không thể bức trở ra, ai lui thì người đó sẽ bị Linh Khí bắn chết.
- Hai người này đều mang theo Linh Khí, càng đã đánh đến phát điên, quả thực là hai tên điên mà.
Tử Thanh và Tử Xuyên tuy rằng đều là nghịch thiên tài tuấn, nhưng lại tự nhận là không đạt được lực công kích đáng sợ như thế.
- Ngay vào lúc này, ra tay vào lúc này, nhất định có thể giết khiến Phong Phi Vân trở tay không kịp.
Tử Xuyên tế ra kiếm gãy màu trắng trong tay, dẫn động một tầng Linh Khí tàn trận còn sót lại trên đó.
Hai người bọn họ liên thủ, tế kiếm gãy ra ngoài, kiếm quang màu trắng
biến thành một đạo Xà Long ngang trời mà qua, lặng lẽ xuyên thấu ngực
phải Phong Phi Vân, xé rách một khối huyết nhục lớn như bàn tay.
Oanh!
Bộ Thiên Nhai vốn cho là mình đã thua không nghi ngờ, lại không nghĩ tới Tử Xuyên và Tử Thanh lại trợ giúp hắn một tay, khiến hắn đã tìm được cơ hội phản công.
- Muốn chết!
Trong miệng Phong Phi Vân phun ra máu tươi, trực tiếp đánh Miểu Quỷ Ban
Chỉ ra ngoài, lần nữa đánh gãy kiếm gãy màu trắng, Linh Khí không ngừng
lại, ầm ầm đánh cho hai người Tử Thanh và Tử Xuyên thổ huyết, thân thể
bay xa vài chục trượng, quỳ một gối xuống trên mặt đất.
- Phong Phi Vân, ngươi cũng đã bị Linh Khí tàn binh xuyên thủng thân thể, còn có thể đánh lại ba người chúng ta sao?
Tử Xuyên bỗng nhiên đứng dậy, trên thân thể lao ra một cổ sóng biến màu tím, hiển hóa thành một mảnh hải dương màu tím .
Đây là khí tượng của hắn, Tử Hải Thăng Vân Phàm!
Tử Thanh dáng người thanh tú, ngạo nghễ mà đứng, hai tay khép lại, một tòa Tử Phủ Tiên Cung từ trong thân thể nàng lao ra.
Quá điên cuồng, một người muốn đánh ba vị nghịch thiên tài tuấn?
Phong Phi Vân nhìn nhìn lỗ máu nơi ngưcj, nghĩ tới trên ngực Vương Mãnh
cũng có lỗ máu như thế, chỉ sợ cũng là bị hai người Tử Xuyên và Tử Thanh đánh lén.
- Giết các ngươi, có gì việc khó?
Phong Phi Vân lần này đã thật sự nổi giận rồi, ngay khi Bộ Thiên Nhai tế ra Đại Phong Kỳ giết tới hắn thì trên bàn tay của hắn bốc lên một đoàn
Thi Hỏa thảm lục sắc, đơn giản liền phá vỡ sát uy của Linh Khí.
Hỏa diễm lạnh như băng dọc theo Đại Phong Kỳ du tới, trực tiếp truyền
vào trên cánh tay Bộ Thiên Nhai, trong một chớp mắt đã đốt cánh tay của
hắn thành tro tàn, nếu không phải hắn kịp thời một chưởng đánh gảy vai
phải thì Thi Hỏa đã đốt cả người hắn thành tro rồi.
Phong Phi Vân mượn chính là Thi Cung chi hỏa của nữ ma, hắn há có thể chống đỡ được?
Cánh tay cũng không còn, Đại Phong Kỳ dĩ nhiên sẽ rơi xuống, cắm ở giữa
lòng sông, đã mất đi linh khí gia trì, trở nên ảm đạm không ánh sáng.
- Đây là hỏa diễm gì, sao lại đáng sợ như thế?
Bộ Thiên Nhai cực kỳ tiếc nuối cánh tay của mình, trong lòng có chút run rẩy, đoàn hỏa diễm vừa rồi rõ ràng không có nhiệt độ, nhưng lại không
cách nào chống lại được, ngay cả Linh Khí cũng không đỡ nổi.
Tử Xuyên và Tử Thanh vốn đang định động thủ cũng bị một chiêu này của
Phong Phi Vân dọa cho khiếp sợ, trong lúc nhất thời giật mình đứng
nguyên tại chỗ.
Phong Phi Vân vốn tuyệt đối không muốn vận dụng Thi Hỏa, dù sao hắn
không muốn bạo lộ bí mật Thi Cung nữ ma đang ở trên người hắn, miễn cho
rước lấy một ít siêu cấp hung nhân.
Nhưng hắn hiện giờ đã không có lựa chọn nào nữa, xem ra chỉ có thể giết hết mọi người ở đây để diệt khẩu thôi.
Bá, bá!
Hai người Tử Xuyên và Tử Thanh quay người bỏ chạy, cảm giác được trong
thân thể Phong Phi Vân đang thai nghén lấy một cổ lực lượng cường đại
đến mức bọn hắn không cách nào chống lại, nếu giờ muốn sống sót, chỉ có
thể chạy thục mạng.
Phong Phi Vân há có thể để bọn hắn đào tẩu, phi thân đuổi theo, hắn đánh ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, đụng vào trên lưing Tử Thanh, đánh gãy cả cột sống của nàng, thân thể yểu điệu mềm mại lập tức vô lực ngã trên mặt đất.
Giờ phút này Phong Phi Vân chỉ có thể ra tay ác độc vô tình, cho dù ngươi là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ cũng phải giết không tha.
Không giết bọn hắn, bị chết sẽ là mình.
Bành!
Phong Phi Vân một cước đạp vào người Tử Thanh, giẫm nát nàng, mượn lực bay lên, ầm ầm đánh tới Tử Xuyên.
- Phong Phi Vân ngươi vậy mà giết muội muội ta, ngươi gây đại họa rồi!
Khó mắt Tử Xuyên giật giật, một bên chạy trốn, một bên thét dài.
- Ta đã sớm xông đại họa rồi!
Phong Phi Vân lần nữa đánh Miểu Quỷ Ban Chỉ ra ngoài, vô số hào quang màu đen ngăn cản trước con đường của Tử Xuyên.
- Chúng ta đều là nghịch thiên tài tuấn, luôn có hộ đạo giả cấp bậc
Thiên Mệnh âm thầm thủ hộ chúng ta, nếu chúng ta gặp phải nguy hiểm
tuyệt cảnh, hộ đạo giả sẽ sinh ra cảm ứng, sẽ trước tiên chạy đến, ngươi nhất định phải chết.