Linh Chu

Chương 281: Tiểu tà ma



Phong Phi Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa sương chiều trầm trầm loáng thoáng có thể nhìn thấy từng tòa thần tháp cao vút trong mây, mặc dù cách xa nhau trăm dặm, ngàn dặm, nhưng mà như cũ có thể cảm nhận được khí tẩy rửa từ trong thân Vạn Tượng tháp truyền ra.

Một tòa tháp cách đây gần nhất đại khái ở bên ngoài một trăm ba mươi dặm, cao ngàn trượng, giống như thần phong, tọa lạc ở chỗ sâu vân hà, mơ hồ óc thể thấy được một đoạn thân tháp bàng bạc đen nhánh, lưu động kim chúc quang trạch, điêu khắc cổ xưa, có khắc kỳ trận.

Vạn Tượng tháp cũng không phải là chỉ một tòa tháp, mà là chỉ một tòa thanshd dịa, bên trong có một trăm tòa tháp cao vút, chiếm diện tích mấy vạn dặm, tu sĩ cùng học viên cực nhiều.

MỘt tòa tháp chính là một tòa học viện.

Đây chính là một tòa trong một trăm tòa tháp, Vẫn tháp!

Vẫn tháp cao gần năm trăm bảy mươi thước, nặng hơn ức cân, là do một khối vẫn thiết từ trong tinh không bay đến tế luyện mà thành, chính là cảnh cửa của Vạn Tượng tháp, bên trong tồn tại tiên hiền mộ bi của lịch đại Vạn Tượng tháp, phàm là người đến Vạn Tượng tháp cầu học cùng hành hương đều sẽ đi vào trong Vẫn tháp tế bái một phen.

Dưới áng mây đỏ rực cuối ngày, trên một con đường lớn trống trải mà quanh co, từng người hành hương mặc bạch sắc trường bào kéo dài như một đầu trường long, từ trước mắt một mực nối tiếp đến tận chân trời.

Bọn họ trang nghiêm túc mục, vô cùng thành kính, thậm chí có người mỗi khi đi một bước liền sẽ quỳ lạy một lần trên mặt đất.

Những người này tới từ thiên nam địa bắc, không chỉ là một chút tu sĩ của Nam Thái phủ, Thần Tấn vờn triều, thậm chí là một ít tu sĩ của đất nước xung quanh đều là một thành viên trong những người hành hương.

- Nhưng hành hương giả này có người là đi đến để tế điện tiên hiền, có người là đến Vạn Tượng tháp cầu học, người chạy tới đây mỗi một ngày đều không dưới mười vạn, đi rồi lại tới, tới rồi lại đi.

Phong Phi Vân nhìn Vẫn tháp thâm trầm mà cổ xưa, phảng phất có thể nghe được tiên hiền thời cổ đang giảng đạo, có một đạo hà quang từ trong cửa tháp lao ra, chiếu rọi trường không.

Phong Phi Vân cũng gia nhập vào hàng ngũ hành hương, đi theo phía sau mọi người, chậm chạp đi về phía trước.

- Nữ ma xuất thế, Nam Thái phủ biến thành tử vong tuyệt địa, lúc này mới chỉ qua một tháng liền lại có hai tòa quận phủ thất thủ, thi tà đại quân căn bản không cách nào ngăn cản, hôm nay cũng chỉ có Vạn Tượng tháp mới có an bình như vậy.

Phía sau chạy đến mấy thanh niên mặc hoa phục, khoác áo lông cừu, bọn họ đều là cưỡi bạch sắc thiên mã bay ở trên trời mà tới, trong thân thể từng người đều dựng dục Thần Cơ, song mục tinh trạm, xương cốt vượt xa thường nhân.

Đều là nhân vật thiên tài, trong đó có hai người lại càng là cường đại chí cực, để Phong Phi Vân âm thầm cảnh giác.

- Rất nhiều tu sĩ của Nam Thái phủ đều đã trốn đến phụ cận của Vạn Tượng tháp, muốn tìm kiếm sự che chở của Vạn Tượng tháp, tránh thoát nữ ma chi kiếp.

Một thiếu niên tuấn tú mọc ra con mắt thứ ba ở trong đó nói.

Con mắt thức ba của hắn sinh trưởng ở mi tâm, chính là Nguyệt Luân thiên nhãn trời sinh.

Mỗi người đều có Nguyệt Luân thiên nhãn, chỉ bất quá đều ẩn nấp ở dưới mi tâm, chỉ có cực ít nghịch thiên tài tuấn ở lúc mới sinh ra thì Nguyệt Luân thiên nhãn đã được mở ra, người như thế ở thời cổ cũng xuất hiện mấy người, cuối cùng đều trở thành đại nhân vật khó lường.

Kỷ Phong mặc dù nhắm con mắt thứ ba lại thật chặt, nhưng mà chỉ cần người có chút ít tu vi đều có thể cảm nhận được lực lượng phá thiên diệt địa ẩn chứa trong con mắt kia.

Phong Phi Vân mặc dù đi ở phía trước, nhưng mà âm thầm đề phòng mấy tên thanh niên ở phía sau này, bọn họ mặc dù ẩn tàng tu vi nhưng mà lại không tránh được cảm ứng của Phong Phi Vân.

- Đúng rồi, nghe nói trước đó không lâu, Kỷ gia các ngươi xảy ra một đại sự kinh thiên!

Một nam tử mang theo long hình cổ kiếm hỏi.

- Nói là một tôn cự kình xông vào bản phủ của Kỷ gia, đánh trọng thương ba vị trưởng lão cảnh giới Thiên Mệnh của Kỷ gia!

Một nữ hài tử khác mang theo chiếc mũ rộng vành màu đen lộ ra thanh âm non nớt cười nói, nhìn vẻ có chút hả hê.

Thanh âm này là của một tiểu nữ nhi chỉ có mười một, mười hai tuổi, mặc hồng bố hài thêu hình con vịt, tiểu cẩm bào màu đỏ, đeo một cái đai lưng huyết ngọc.

Nàng lộ ra vẻ có chút gầy gò, một thân trang phục màu đỏ, đầu đội mũ rộng vành màu đen, một đôi tay nhỏ bé đang ôm một con mèo tuyết trắng, lộ ra vẻ tương đối khả ái.

Mặc dù nhỏ tuổi nhất nhưng mà lại đi ở phía trước mấy người trẻ tuổi, Kỷ Phong cùng với nam tử lưng đeo long hình cổ kiếm kia đều đối với nàng khẩn trương không thôi, trong chỗ sâu con ngươi có giấu mấy phần kiêng kỵ, khẽ giữa khoảng cách nhất định với nàng.

Phong Phi Vân mặc dù không quay đầu lại nhưng mà lại cũng cảm giác được sự quỷ dị của tiểu cô nương kia, bởi vì không cảm thụ được bất kỳ lưu động linh khí nào trên người của nàng, càng như thế lại càng là đáng sợ.

Kỷ Phong nói:

- Không lâu trước đó đúng là có một vị cự kình xông vào Kỷ gia, chính là Dương giới tôn giả Sát Hành Vân, muốn lấy trộm vô thượng cổ bảo Dương Thần Thái Cực Quái của Kỷ gia, nhưng mà lại bị hai vị lão tổ của Kỷ gia ta đánh cho trọng thương, chạy về Dương giới rồi!

Hí!

Trong lòng Phong Phi Vân nhảy lên, Sát Hành Vân thế nhưng đi Kỷ gia, hơn nữa còn bị lão tổ của Kỷ gia đánh thành trọng thương, cái tin tức này thật có chút để cho Phong Phi Vân cảm thấy kinh dị.

- Nữ ma chính là thi tà bá chủ, nếu như hoàn thành lần thi biến thứ năm, như vậy Dương giới chi vương, Âm giới chi mẫu đều sẽ không phải là đối thủ của nàng, nàng liền trở thành chí tôn của Âm Dương lưỡng giới. Người của Dương giới nhìn đến là hoảng rồi, muốn đoạt lấy Dương Thần Thái Cực Quái đối kháng với nữ ma.

Nam tử lưng mang long hình cổ kiếm kia nói.

Kỷ Mang nói:

- Những chuyện này đều là do những lão tổ kia đến quan tâm, không cần chúng ta phải đi lo lắng, ở hiện tại, nhiệm vụ thiết yếu vẫn là đánh chết Phong Phi Vân, phải ở trước lúc yêu ma chi huyết trong thân thể hắn thức tỉnh mà mạt sát hắn.

- Một tôn nữ ma liền đã làm cho cả tu tiên giới máu chảy thành sông, nếu như là lại thêm một cái yêu ma chi tử, như vậy hậu quả quả thực thiết tưởng không chịu nổi.

Nam tử lưng đeo long hình cổ kiếm kia nói.

Nguyên lai bọn họ chính là nghịch thiên tài tuấn của Trừ ma liên minh, mấy người ày đều là vương giả chân chính trong thế hệ trẻ, tu vi so với Tần Chiến cùng Bộ Thiên Nhai không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Tổng cộng tới sáu người, tu vi yếu nhất cũng là cảnh giới Thần Cơ trung kỳ.

Trong đó Kỷ Phong cùng với nam tử lưng đeo long hình cổ kiếm kia lại càng đạt đến Thần Cơ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đã đột phá đến Thần Cơ đại viên mãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.