Linh Chu

Chương 631: Cường giả Phong gia trở về hết (1)



Phong Vạn Lý nhắm hai mắt lại khẽ lắc đầu, Sâm La Điện đệ thất điện thật sự quá cường đại, há một tiểu bối có thể chống lại, vì không liên lụy đến cháu trai mình, hắn đã làm tốt chuẩn bị tự mình kết thúc.

Trong lòng của hắn hiện giờ cũng chỉ có một lo lắng, mở mắt, nói:

- Tiên Tuyết cùng ngươi rời đi, nàng hiện giờ có tốt không?

Phong Vạn Lý là nghĩa phụ Phong Tiên Tuyết, hắn cũng không biết, Phong Tiên Tuyết kỳ thật chính là rượu thịt hòa thượng vì tìm kiếm Phong gia lăng mộ tổ địa nên mới an bài nàng đến Phong gia "Nằm vùng" tìm hiểu tin tức, tên gọi chân thật là Nạp Lan Tuyết Tiên.

Phong Phi Vân có chút dừng một chút, nói:

- Nàng... Rất tốt, gặp một vị sư phó đức cao vọng trọng, phẩm hạnh cực tốt, hôm nay đừng hòng ai khi dễ được nàng.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, nha đầu kia thật có phúc khí, ngươi sau này phải hảo hảo chiếu cố nàng ah!

Phong Vạn Lý đã triệt để yên tâm, lo lắng duy nhất của mình đã không còn, có thể an tâm rời đi rồi.

Phong Phi Vân sao có thể nghe không ra hắn là đang nhắn nhủ hậu sự, vừa muốn ngăn cản hắn tự sát, chợt, trong không khí truyền đến một đạo lôi điện mãnh liệt, chém nát không gian, trực chỉ đỉnh đầu Phong Phi Vân.

Oanh!

Có tuyệt đỉnh cường giả muốn đánh lén Phong Phi Vân, muốn nhất kích tất sát hắn, sau đó cứu đi Vạn Hương Sầm.

Gia chủ đời thứ nhất đứng bên cạnh Phong Phi Vân trong mắt bắn ra một đạo tà quang, vừa muốn ra tay, chợt nhìn thoáng qua phương xa, lại thu liễm khí tức trên thân, yên tĩnh đứng ở một bên.

Một thanh âm già nua mà to lớn từ trên trời truyền đến, tựa như thiên chung hồng âm, chấn khiến người mang tai đau nhức:

- Hừ! Thân là nửa bước cự kình, rõ ràng đánh lén một tên tiểu bối, cũng không sợ chê cười sao?

Sau một khắc, thanh âm đã rất gần, một căn quải trượng từ trong đám người đưa ra ngoài, điểm nát đạo tia chớp muốn đánh chết Phong Phi Vân kia.

Sâm La Điện đệ thất điện nửa bước cự kình từ trên sườn núi bay xuống, nhìn chằm chằm vào đám người nói:

- Mới vừa rồi là người phương nào ra tay, rõ ràng dám quản chuyệ giữa Phong gia và đệ thất điện chúng ta, lá gan không nhỏ, cút ra đây cho ta.

Vị nửa bước cự kình này thanh âm cũng như hồng chung thiên âm, chấn khiến hơn mười tên đệ tử Phong gia trong lỗ tai đổ máu.

Một lão giả thân hình còng xuống, tóc trắng xoá từ trong trong đám người lách ra, lão giả này chống một căn quải trượng, mặc quần đó, vác trên lưng lấy một thanh Đại Khảm Đao, thiếu một nửa hàm răng trong miệng, trên miệng còn cắm một trái lê lớn.

Lão giả này bộ pháp tập tễnh, sợ là đã bước nửa chân vào mồ, nhưng ăn mặc cũng rất làm dáng, trên người mang theo một cổ phỉ khí.

PHỐC!

Phong Phi Vân thiếu chút nữa đã phút ra, lão hàng này không phải alf Hoàng Phong lĩnh Tam đương gia sao

Lúc ở Hoàng Phong Lĩnh thì hắn đã sớm đoán được lão bất tử kia và Phong gia khẳng định có sâu xa lớn lao, quả nhiên Phong gia gặp nạn, hắn liền từ trong hốc cây chui ra rồi.

Phong Phi Vân cũng không biết lão hàng này chính là gia gia của gia gia hắn, Phong Độc Cô, cao hơn Phong Phi Vân bốn bối phận.

Tam đương gia vốn là tuyệt đỉnh thiên tài Phong gia, càng là người thừa kế gia chủ, nhưng vì đi Thần Đô cứu bạn tốt của mình, cho nên mới phải chủ động rời khỏi Phong gia, sau khi cứu được người về, lại mai danh ẩn tích trốn đến Nam Man biên thuỳ, trở thành một phương đạo tặc.

Nhưng hôm nay Phong gia nguy ở sớm tối, Phong Độc Cô dù sao chính là người Phong gia, cuối cùng vẫn đuổi trở về.

Tam đương gia chống quải trượng, run rẩy nói:

- Sâm La Điện đệ thất điện là vật gì, có thể ăn được không?

- Lão gia hỏa, ta đến nói cho ngươi biết có ăn được không!

Lão giả khô gầy kia đánh Thanh Đồng chiến thương ra ngoài, như một đạo thanh điện, vạch phá bầu trời.

Tam đương gia ném trái lê đang gặm dở ra ngoài, nhấc lên Đại Khảm Đao trên lưng, một đao chém lão giả kia thành hai nửa, "PHỐC", ngũ tạng lục phủ trong thân thể đều chảy ra, rầm rầm, huyết vãi trên đất.

- Sao thế! Sâm La Điện trong truyền thuyết không phải da trâu hò hét rất hay sao?

Phong Độc Cô nhếch miệng cười cười, lộ ra miệng đầy răng gẫy.

Tuy rằng hắn đã già khọm rồi, nhưng phỉ khí bức người, thật sự là một tên sơn đại vương vào nhà cướp của, đốt giết đánh cướp.

Vị đệ thất điện nửa bước cự kình kia sắc mặt tái nhợt:

- Không biết sống chết.

- Oanh!

Vị nửa bước cự kình này chắp tay trước ngực, tràn ra một mảnh hàn khí lạnh như băng, nhiệt độ không khí lập tức hạ thấp, trên bầu trời thậm chí có từng mảnh bông tuyết phiêu rơi xuống.

Bị hàn khí trên người hắn dẫn động, tầng mây trên bầu trời chậm rãi đẩy ra, một thanh Hàn Băng cự đao từ trên bầu trời bổ xuống, thân đao tựa như một đầu sơn mạch cực lớn.

Ầm ầm!

Đây là cao thủ cấp bậc nửa bước ra tay, chỉ khí thế từ một chiêu cũng đã ép khiến hơn một ngàn tên đệ tử Phong gia nằm sấp trên mặt đất, lực lượng cường giả ép tới khiến rất nhiều người đều thổ ra máu tươi.

Tam đương gia dẫn theo dao bầu, một đao chém nát Hàn Băng Sơn mạch trên bầu trời, cười lớn một tiếng, hai chân đạp đất, nhảy dựng lên, bổ một đao tới tên nửa bước cự kình kia.

Một đao rắn chắc bổ khiến vị nửa bước cự kình kia người ngã ngựa đổ.

- Hắc hắc, đao thứ hai của lão tử lại tới nữa.

Tam đương gia liên tiếp bổ ra đao thứ hai, đánh bay luôn bổn mạng Linh Khí của vị nửa bước cự kình kia ra ngoài.

Đao thứ ba rơi xuống

PHỐC!

Vị nửa bước cự kình kia cũng bị chém thành hai nửa, máu chảy đầy đất, xác nằm trên mặt đất.

Một màn này khiến tất cả mọi người há hốc mồm, lão giả này rốt cuộc có địa vị gì, vậy mà ba đao đánh chết một vị nửa bước cự kình, đây chính là một vị nửa bước cự kình a, tổn thất một vị, coi như là Sâm La đệ thất điện cũng sẽ thịt đau a!

Một tu sĩ lớp già Phong gia đột nhiên kinh hô một tiếng, kêu lên:

- Là phụ thân sao?

Tam đương gia ăn mặc quần đỏ xái, lưng cõng thân thể, dáng người vô cùng làm dáng, nói:

- Hôm nay lão tử là tới giết người, không phải đến nhận thân đâu.

Đỉnh ngọn núi trung ương, vị lão tổ kia của Tần gia cười khan vài tiếng, nói:

- Phong gia cuối cùng cũng có một vị cự kình trở về rồi, Phong Độc Cô đã rời khỏi Phong gia hơn một trăm tám mươi năm, không nghĩ tới lại vào lúc này quay lại tìm cái chết.

Tần gia và Phong gia chính là địch nhâń, cũng chính bởi vì như thế, chỉ có Tần gia lão tổ là nhận ra thân phận chân thật của Phong Độc Cô.

- Nếu là một vị cự kình cuối cùng của Phong gia, vậy thì ta tới tiễn hắn quy thiên.

Một thanh âm âm u vang lên, lúc một chữ cuối cùng rơi xuống, hắn cũng đã bay ra Phong gia tổ trạch, trực tiếp hàng lâm đến sườn núi.

Trong Huyền Tinh Phúc Địa, ngoại trừ hai vị Phó điện chủ ra, Sâm La Điện đệ thất điện còn có sáu vị cự kình, giờ phút này ra tay chính là người cường đại nhất trong sáu vị cự kình, Lục Cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.