Tam phẩm linh khí đã cực kỳ cường đại rồi, di sơn đảo hải, khai thiên liệt địa, uy năng không thể đo lường được.
Phong Phi Vân giao Dạ Tiêu Tương cho tiểu hòa thượng, sau đó liền triển khai Luân Hồi Tật Tộc, cũng bay vút vào nơi sâu trong Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.
Đến lúc này, đại chiến ở Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu chấn động toàn bộ Thần Đô, mà ngay cả không gian phong tỏa cũng không thể che dấu được từng đợt rung động khủng bố kia nữa.
Thế nhân phải sợ hãi.
- Buổi sáng hôm nay Thần Vũ quân vào thành, khiến cả thành vực phía nam đều c chấn động, sợ là có mấy trăm vạn đại quân giết vào Thần Đô a.
- Nơi chiến đấu bộc phát chính là Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, chẳng lẽ có người muốn đồ diệt nơi gió trăng đệ nhất thiên hạ này sao?
- Buổi tối hôm nay chính là hoa đế phong quan thi đấu, toàn bộ thiên chi kiều nữ Thần Đô đều đã tề tụ ở Thần Đô, lại xảy ra đại sự như vậy, thật sự là trên đời hiếm thấy.
Không lâu sau, có tin tức truyện đến, chấn kinh tu sĩ Thần Đô.
- Đấu Chiến Thiên Hầu dưới trướng Thần Vương phủ dẫn binh vào thành, đánh cho Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu thành một mảnh phế tích, tử thi chồng chất thành núi.
- Đây là lần thứ hai Phong Phi Vân ra tay vì Dạ đại gia, trước đó lần thứ nhất vì Dạ đại gia đắc tội với Bắc Minh phiệt, lúc này vì cứu Dạ đại gia, càng muốn san bằng toàn bộ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu thành bình địa.
Rất nhiều tuổi trẻ tài tuấn đều nhận được tin tức, biết rõ chính là Thần Vương phủ đang ra tay với Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, có tuổi trẻ tài tuấn và tuyệt đại giai nhân bội phục bởi phách lực của Phong Phi Vân, nhưng cũng có người lại tỏ vẻ khinh thường, cảm thấy Phong Phi Vân làm việc lỗ mãng, vì một nữ nhân lại đi gây chiến, không có khí độ Thần Vương.
- Ngân ngân, hãy chờ xem, Phong Phi Vân lần này nhất định phải tiền mất tật mang, Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu há có thể dễ dàng bị diệt như vậy, Thiên Nhai nô lệ tràng và Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung cũng không phải ăn chay, huống chi Phổ Đà Sơn còn có một vị siêu cấp đại nhân vật, một khi vị siêu cấp đại nhân vật này ra tay, có thể cách một phiến hư không Trảm Sát Phong Phi Vân mấy mươi lần.
Một vị Vương giả một đời tuổi trẻ kết luận như thế:
- Nói rất có lý, Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu cùng rất nhiều thế lực trong Thần Đô có dính dáng lợi ích, những thế lực này sẽ không trơ mắt ếch ra nhìn Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu bị diệt, tất nhiên sẽ âm thầm tương trợ.
- Phong Phi Vân vẫn quá trẻ tuổi, căn bản không hiểu được quan hệ lợi hại trong đó, giao Thần Vương vị vào tay hắn, thật đúng là giao trứng cho ác mà.
Thái tử Long Thần Nhai cười khẩy nói.
Việc này quả thật chấn động thật lớn, thế lực khắp nơi đều đang trông xem thế nào.
Cử động này của Phong Phi Vân đã triệt để phá vỡ hài hòa mặt ngoài của Thần Đô, rất nhiều uy hiếp tiềm ẩn đều hiện ra, nguyên một đám người vốn núp trong bóng tối đều bị bách nhảy ra.
Thế cục trở nên dần dần trong sáng.
Phong Phi Vân một chiêu này nhìn như lỗ mãng nhưng kỳ thật đã thương lượng qua với Phong Mặc, hắn phải đánh vỡ thế cục Thần Đô, mở rộng thế lực Phong gia, mà Phong Mặc cần phải làm chính ngăn trở vị siêu cấp tồn tại kia của Phổ Đà Sơn cách công kích.
Phong Mặc và vj tồn tại kia của Phổ Đà Sơn rất có thể đang cách không đọ sức, bằng không Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu đã sắp bị diệt, nhưng vị kia của Phổ Đà Sơn vẫn không có chút động tĩnh, đây là chuyện không bình thường chút nào.
Hai vị nhân vật cấp bậc Chân nhân khẳng định đã cách không giao phong, chẳng qua là nhân vật như bọn hắn giao thủ, căn bản không phải người bình thường có thể biết được.
Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu đã đến biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Phong Phi Vân che dấu khí tức, chân đạp độ trận liên đài, rất nhanh đuổi theo Tất Ninh Suất, hai người đi theo sau lưng những tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia, bước vào sâu bên trong.
- Ta đã ngửi thấy hương vị của Linh Bảo, dưới cánh cửa đá kia, nhất định là một tòa bảo khố kinh thế.
- Ta đoán cũng như thế.
Hai mắt Phong Phi Vân co rụt lại, thấp giọng nói:
- Chúng ta nhanh theo sau, bọn hắn đã tiến vào rồi.
Đám tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia thần thần bí bí tiến nhập cửa đá, bên trong một mảnh tĩnh mịch, có hàn khí từ bên trong tuôn ra, ngay cả thần thức cũng không dò xét được.
Tất Ninh Suất cũng đã sớm không chờ được nữa, vội vàng vọt vào trong cửa đá, sợ bên bảo vật bên trong bị người cướp, hắn vừa mới xông vào, đã bị một thủ ấn đánh tới, trong miệng hộc máu như điên, co quắp nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Có cường giả thủ hộ sau cửa đá, là một tử sĩ mặc thạch bì khải giáp, trên người một tia sinh khí cũng không có, trong tay cầm theo một thanh trường thương màu đen to như cánh tay, như một tử thần thủ hộ ở đó.
Phong Phi Vân bay đi, dẫn theo chiến đao, giao thủ với tên tử sĩ kia.
Lực lượng của đối phương cường đại, lực có thể chuyển núi, đã đạt đến cảnh giới Thiên Mệnh đệ tứ trọng, trên thạch bì khải giáp trên người khắc lục lấy trận vân, bạch thạch cự đao chém lên đó phát ra mảng lớn hỏa hoa, đùng đùng không dứt.
Phong Phi Vân vận chuyển lực lượng chín ngàn chín trăm ba mươi hai đạo dị thú thực hồn đến trên thân đao, hợp dị thú chiến hồn chi lực, thi triển ra 《 Long Hổ Đao Quyết 》 đệ tứ đao "Long Hoàng Phách Quân" .
Dùng lực lượng bản thân Phong Phi Vân vốn không cách nào sử xuất ra đệ tứ đao, chỉ có ngưng tụ uy năng dị thú chiến hồn mới có thể chém ra một đao Long Hoàng Phách Quân kia.
Bành.
Bạch thạch cự đao chém đứt trường thương trong tay tử sĩ kia, một đao trảm phá thạch bì khải giáp, đao khí trào vào thân thể tử sĩ.
Tử sĩ ngã xuống đất, máu tươi từ giữa thạch bì khải giáp chảy xuôi, biến thành một dòng suối nhỏ đỏ bừng.
Trên lưỡi đao trong tay Phong Phi Vân cũng nhiều ra một lổ hổng nhỏ, trong đó hào quang kim loại nhàn nhạt tràn ra, chỉ là Phong Phi Vân giờ phút này lại không phát giác ra, trực tiếp đuổi theo vào trong cửa đá.
Hắn cho Tất Ninh Suất ăn một viên linh đan, trong miệng không còn thổ huyết nữa, cũng bò dậy từ mặt đất, đuổi theo vào trong cửa đá.
- Oa, đây là một khối ngũ cốc linh thạch, một khi nuốt lấy khối linh thạch này, luyện nhập vào trong trái tim liền có thể đạt tới cảnh giới Tích Cốc, ba năm không ăn cơm, cũng sẽ không cảm giác được đói khát.
Tất Ninh Suất đã phá vỡ một mảnh thạch bích giam cầm, từ trên thạch bích lấy xuống một cái hộp ngọc, từ bên trong lấy ra chín khối linh thạch ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), đều là ngũ cốc linh thạch.
Rõ ràng thật sự bị hắn tìm được Linh Bảo, ngũ cốc linh thạch, bài danh thứ mười bảy trong mười tám loại linh thạch, cũng không tính là quá trân quý, nhưng cũng là bảo vật khiến nửa bước cự phách và cự phách phải động tâm.
Phong Phi Vân tịnh không để ý những Linh Bảo này, đuổi theo bước chân những tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia, không nhanh không chậm đuổi tới trước.