Linh Chu

Chương 789: Tam phẩm linh khí (1)



Khi còn sống phong hoa tuyệt đại, tụ tập ngàn vạn sủng ái nơi thân, sau khi chết ngay cả một sợi tóc cũng không lưu lại.

Phong Phi Vân đã nhìn quen sinh tử, trong lòng không chút dao động, tiếp tục đi về phía trước.

Không qua lâu sau, phía trước lại trôi đến hai cỗ tử thi màu đen, chính là một bà lão và một nữ tử tuổi còn trẻ, các nàng nằm ở bên trong Long Mạch, trên người tử khí bức người, lượn lờ lấy khói đen, những dị thú sống trong Long Mạch cảm giác được tử khí trên người các nàng đều nguyên một đám chạy thục mạng, tránh không kịp.

Chúng ngửi thấy được khí tức nguy hiểm.

Hai cổ tử thi này từ bên cạnh Thanh Đồng Cổ Thuyền trôi qua, Phong Phi Vân nhận ra các nàng, đúng là hai vị tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu vừa rồi, bà lão này còn sắp tiếp cận nửa bước cự phách.

Phong Phi Vân hít một hơi thật sâu, sau đó tiếp tục đi về phía trước, phía trước thỉnh thoảng lại nhẹ trôi đến 1 2 cỗ tử thi, lúc nhiều nhất, có sáu tử thi đồng thời phiêu đãng qua, từng cái đều toàn thân biến thành màu đen, tử khí bao phủ thân thể.

Có rục rịch, đều muốn biến thành thi tà.

- Chẳng lẽ tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu toàn quân bị diệt rồi sao?

Phía trước, truyện đến tiếng kêu rên của linh thú, còn có chiến lực cường đại chấn động.

Phong Phi Vân vội vàng đuổi theo, muốn xem xem rốt cuộc là quái vật gì, lại có thể giết chết nhiều cường giả Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu như vậy.

Oanh.

Một mảnh tử khí màu đen bắt đầu khởi động qua, như màn đêm lăn áp, trùng kích khiến Long Mạch đều bốc lên không thôi.

Đây là một cổ tử khí đáng sợ, va chạm lên Thanh Đồng Cổ Thuyền, Phong Phi Vân cắt mở tay ra cổ tay, nhổ ra huyết dịch, bốc cháy lên hỏa diễm, mới thiêu đốt được những tử khí kia.

Bành.

Một cỗ tử thi bay qua trên đỉnh đầu Phong Phi Vân, đụng vào trên thạch bích cứng rắn như sắt, thân thể cắm vào sâu trong thạch bích.

Phong Phi Vân có chút liếc qua bên bờ Long Mạch, trong lòng hơi khẽ chấn động, đó là thi thể Vạn Hóa Trúc, đây chính là một vị cự phách hàng thật giá thật ah.

Lâu chủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu vẫn lạc, đã bị chết trong Long Mạch.

Hung hiểm phía trước có thể giết chết cự phách, khiến Phong Phi Vân do dự, không biết có nên tiếp tục tiến về trước hay không

Tiếng kêu rền của ngàn năm linh thú tiếp tục truyện đến, thập phần khiếp người.

Rầm rầm.

Một đầu linh thú màu vàng tựa như Giao Long, từ đằng xa chạy trốn đi, ba khỏa đầu lâu đều bị chặt đứt, tám cái móng vuốt đã đoạn sáu cái, thân thể bị chém đứt thành hai đoạn, chỉ còn lại một đoạn thân thể dài mấy chục thước vẫn tiếp tục bỏ trốn.

Linh thú, sinh mệnh lực cường đại, mặc dù bị chém đứt đầu lâu, chỉ cần chiến hồn trong thân thể linh thú bất diệt thì sẽ không chết được.

Đây là một bức hình ảnh cực kỳ đáng sợ, trên hải dương màu vàng, thân thể ngàn năm linh thú cũng đã bị cắt thành hai đoạn, ba khỏa đầu lâu rơi xuống, máu trên cổ phun ra như huyết tuyền, nhưng vãn đang liều mạng chạy trốn, giống như một đầu Minh Thú từ trong Địa Ngục trốn ra vậy.

Đầu ngàn năm linh thú này đã bị trọng thương, nơi miệng vết thương còn đang bốc lên khói đen, tử khí và tà lực đang trùng kích thân thể nó.

- Thân thể ngàn năm linh thú còn cường đại hơn cả cự phách, tốc độ càng nhanh hơn cự phách rất nhiều, nhưng vẫn rơi vào kết quả như vậy, tuy rằng chạy thoát được nhưng nó lại không thể luyện hóa tà khí trong cơ thể, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.

Phong Phi Vân rất xa nhìn qua, trên trường hà màu vàng, đầu linh thú cụt đầu kia đang chạy trốn lung tung, hoàn toàn không cảm giác được phương hướng.

Ngàn năm linh thú tuy rằng đã trọng thương, lại bị tà khí nhập vào cơ thể, mười tầng chiến lực không phát huy được một, nhưng cũng không phải với chiến lực Phong Phi Vân hiện giờ có thể trấn áp được, mặc dù sử xuất Thần Vương Lệnh, cũng không đánh lại ngàn năm linh thú đã bị thương.

- Lực lượng trong thân thể nó đang nhanh chóng sói mòn, nhất định là cổ tà khí kia đang phai mờ sinh mệnh lực của nó, nhiều nhất sau nửa canh giờ nữa thì sinh mệnh lực của nó sẽ xói mòn 99%, đến lúc đó ta lại ra tay rút ra linh thú chiến hồn trong thân thể nó.

- Linh thú chiến hồn tu luyện ngàn năm mới có thể đủ khiến Miểu Quỷ Ban Chỉ tấn thăng đến cấp bậc Tam phẩm linh khí.

Phong Phi Vân trong lòng bắt đầu trở nên kích động, nhưng cũng không vội vã ra tay, vẫn đang trông xem thế nào.

Không ngoài Phong Phi Vân dự liệu, sau nửa canh giờ, tốc độ chạy trốn của đầu ngàn năm linh thú kia càng lúc càng chậm chạp, thật giống như lâm vào trong vũng bùn vậy, da thú toàn thân đều trở nên đen kịt, tà khí đã trào ra toàn thân nó, sinh mệnh lực cũng đang nhanh chóng sói mòn.

- Lực lượng tử vong thật cường đại tử, linh thú tu luyện ngàn năm cũng không thể chống lại.

Phong Phi Vân tế ra Thần Vương Lệnh, trực tiếp bổ tới đầu ngàn năm linh thú kia, trong Thần Vương Lệnh trút xuống mảng lớn vầng sáng màu vàng, chém thân thể đầu ngàn năm linh thú kia thành hai nửa.

Oanh.

Một đầu linh thú chiến hồn hơn 70m, từ bên trong bay ra, mọc ra ba cái đầu lâu, tám cái móng vuốt, ba cặp cánh bằng thịt, vầng sáng vạn trượng, uy năng thập phần khiếp người.

Linh thú chiến hồn ngàn năm vẫn cực kỳ cường đại, nếu không phải chiến hồn của nó đã bị tà khí xâm lấn, tinh bì lực tẫn thì Phong Phi Vân căn bản không dám dễ dàng tới gần.

Phong Phi Vân nắm lấy Thần Vương Lệnh cùng linh thú chiến hồn đã tinh bì lực tẫn kia đại chiến, linh hồn chiến hồn trở nên ngày càng suy yếu, tiếng gào thét cũng càng lúc càng trầm thấp, rất nhanh đã bị Thần Vương Lệnh trấn áp.

- Nguy rồi, lực lượng Thần Vương Lệnh đã yếu đi.

Bên trong Thần Vương Lệnh chịu tải chính là ý chí Thần Vương, muốn kích phát ra ý chí của lịch đại Thần Vương, bộc phát ra lực công kích cường đại, phải dùng linh thạch để cung cấp năng lượng.

Linh thạch chi lực bên trong Thần Vương Lệnh đã sắp tiêu hao hầu như không còn.

Phong Phi Vân trực tiếp cất Thần Vương Lệnh vào, lực lượng dị thú chiến hồn cao thấp toàn thân đều kích phát ra, ngưng tụ trên cánh tay, dùng ra lực lượng toàn thân, một quyền đánh tới, đánh bay linh thú chiến hồn.

Phong Phi Vân cũng không cho nó cơ hội thở dốc, tiếp tục ra tay, mỗi một lần đều ngưng tụ lực lượng toàn thân, liên tiếp đánh ra bảy mươi tám quyền, mới đánh cho linh thú chiến hồn ngàn năm kia hấp hối, không thể nhúc nhích.

Phong Phi Vân cũng thở dốc, linh khí trong thân thể tiêu hao cực lớn.

Muốn đối phó linh thú chiến hồn ngàn năm không phải chuyện nhẹ nhõm, nếu vào lúc bình thường, cho dù trong thân thể Phong Phi Vân có được Phượng Hoàng linh hồn, đối với linh thú chiến hồn đều có được tác dụng áp chế nhất định, nhưng vẫn không có khả năng trấn áp được linh thú chiến hồn.

Hôm nay, Phong Phi Vân chiếm cứ thiên thời địa lợi, hơn nữa đầu linh thú ngàn năm này còn bị trọng thương, mới có thể bị hắn thừa cơ hàng phục.

Phong Phi Vân tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, điều động tất cả sáu bức thần đồ trong Miểu Quỷ Ban Chỉ, bộc phát ra hắc mang lành lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.