Linh Chu

Chương 840: Ma huyết



Con mẹ nó ta làm sao biết gốc nào là Ô Thủ Long và Kỳ Ba Hoa là cây nào, vì vậy hái toàn bộ.

Tất Trữ Suất lấy toàn bộ kỳ hoa kỳ thảo lấy được ra, thả trên mặt đất, các loại kỳ hoa kỳ thảo nhìn hoa cả mắt, linh khí nồng đậm xen lẫn mùi thuốc làm cho tảng đá trên mặt đất cũng tự động sinh ra một cây cổ xanh nhạt, linh yên lượn lờ trong không khí.

- Toàn bộ...

Phong Phi Vân nhìn chằm chằm hơn mười loại dược liệu trân quý hiếm thấy trên đất, hắn hít sâu một hơi, thái sư trân tàng toàn là linh dược cao cấp nhất, tìm kiếm không dễ, còn tỉ mỉ đào tạo mấy trăm năm, xem như thứ trân quý nhất, lại bị Tất Trữ Suất đóng gói mang đi toàn bộ, có thể tưởng tượng sau khi thái sư biết chuyện này, tất nhiên sẽ tức giận thổ huyết.

Phong Phi Vân ban ngày đi bái phỏng phủ thái sư, cầu mua linh dược, buổi tối hơn mười loại linh dược trân quý nhất của phủ thái sư mất đi, ai cũng sẽ đổ lên đầu của hắn.

Tỉnh táo!

- Dù sao không ai trông thấy ta gọi người làm, ta chỉ cần đánh chết không thừa nhận, ai cũng không làm gì được ta.

Phong Phi Vân tranh thủ thu hồi toàn bộ kỳ hoa kỳ thảo trên mặt đất, mỗi gốc đều là kỳ trân hiếm thấy, có dược hiệu khởi tử hồi sinh, có thể tăng trăm năm thọ nguyên cho tu sĩ, có thể rèn luyện xương ống chân, làm cho thể chất người bình thường tăng lên gấp mười lần.

- Này, Phong Phi Vân, tâm của ngươi cũng quá đen, lão tử liều sống liều chết đào được linh dược, ngươi lấy đi toàn bộ, tốt xấu gì cũng phải lưu cho ta hai gốc.

- Tuy điều nghiên địa hình là ngươi, nhưng mà ra tay đào dược chính là ta đấy...

Tất Trữ Suất nói xong nhào lên cướp đoạt.

Phong Phi Vân nghiêm túc nói:

- Đây chính là tang vật, một khi đưa ra ngoài ánh sáng, hai chúng ta đều hỏng bét, ngươi có biết tối qua ngươi trộm ở đâu không?

- Không biết!

Tất Trữ Suất gãi đầu.

- Phủ thái sư, ngươi trộm hơn mười loại linh dược hiếm thấy, đều là kỳ trân thái sư trân tàng mấy trăm năm, mỗi cây chẳng khác gì là cốt nhục của thái sư, ngươi đào tận toàn bộ kỳ trân thái sư trân tàng mấy trăm năm, nếu bị lão nhân gia biết ngươi, nhất định sẽ bỏ ngươi vào lò luyện đan luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Tất Trữ Suất vội vàng lui ra phía sau bảy tám bước, mắng to:

- Phong Phi Vân ngươi gài bẫy đại gia, không ngờ dám lừa dối ta đi phủ thái sư trộm dược, con mẹ nó nói như thế nào nhiều kỳ hoa kỳ thảo như thế, xong, xong rồi, lần này xông vào đại họa rồi, nếu bị thái sư biết là ta làm, nhất định sẽ rút gân lột da ta.

Tất Trữ Suất móc ra mười tám bao tải, mỗi bao tài đều phồng lên, ném cả mười tám bao tải cho Phong Phi Vân, nói:

- Những thứ này ngươi cầm đi, đều cho ngươi.

- Cái gì đó?

Trong mắt Phong Phi Vân nghi hoặc, hắn mở bao tảo ra xem, bên trong là lih mạch màu xanh to lớn, có mùi thuốc nồng đậm tới cực điểm tràn ra, bên trong là nhị phẩm linh đan, chừng mấy ngàn viên.

Nhị phẩm linh đan có lẽ không có tác dụng với cự phách, nhưng mà đối với tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng tới ngũ trọng chính là linh bảo hiếm có.

Trên mặt đất có mấy ngàn nhị phẩm linh đan, đều lớn như ngón tay, chúng hư ngọc, bộc phát hào quang màu xanh giống như mấy ngàn viên linh châu, hiển nhiên là nhị phẩm linh đan đỉnh phong, thập phần khó được.

Toàn thân Tất Trữ Suất bốc mồ hôi, hai chân như bị chuột rút, nói:

- Tối hôm qua sau khi đào được linh dược, phát hiện thời gian còn sớm, tùy tiện đi một vòng, không nghĩ tới tiến vào khi lưu đan dược, ta thấy linh đan ở đây rất nhiều, vì vậy ngứa tay lấy ra mười tám bao tải lớn.

Kho đan của phủ thái sư có siêu cấp cường giả thủ hộ, hắn làm sao có thể tùy ý đi vào.

Kẻ cắp này nhất định là cố ý tiến vào trong đó.

- Lấy bao nhiêu?

Trán Phong Phi Vân đổi mồi hôi lạnh.

- Đều là ngoài nhị phẩm linh đan, không có tứ phẩm linh đan.

- Nói nhảm, linh đan ngoài tứ phẩm đều là thứ trân quý nhất, số lượng cực kỳ ít ỏi, thái sư nhất định mang theo bên người, không có khả năng đặt vào trong kho.

Phong Phi Vân nói ra.

- Con mẹ nó cũng không nói cho ta biết đó là phủ thái sư, ngươi không phải nói là trang viên ẩn sĩ sao? Bên trong không nhìn thấy hộ vệ, rất dễ dàng đắc thủ, nếu biết đó là phủ thái sư, đánh chết ta cũng không đi vào.

Tất Trữ Suất rất sợ hãi, dù sao lực lượng của thái sư tại thần đô là thông thiên triệt địa, tu vị bản thân càng thông thiên triệt địa, nói:

- Nói không... Hiện tại ta đưa trở về nhé?

- Trữ rồi!

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Xảy ra chuyện lớn như thế, phủ thái sư chắc chắn sẽ giới nghiêm, chín đệ tử thái sư tu vị cao tuyệt, thậm chí có người đạt tới cự phách, ngươi bây giờ trở về chẳng khác đi chịu chết.

- Vậy làm sao bây giờ?

Tất Trữ Suất đặt mông ngồi xuống đất, hắn có cảm giác lần này bị Phong Phi Vân gài bẫy.

Phong Phi Vân thu hồi linh đan dưới đất, sau đó bỏ vào trong bao tải buộc lại, nói:

- Những linh đan và linh dược này để chỗ ta, ta có biện pháp che dấu khí tức của chúng, cho dù thái sư hiểu thôi toán chi thuật cũng không thể tra xét lên đầu chúng ta.

Tất Trữ Suất gật đầu, nói:

- Ngươi muốn độc chiếm linh đan và linh dược này, nếu như chuyện bại lộ ra, thái sư bắt ngươi, ngươi đừng có khai ta ra dấy.

Phong Phi Vân cười nói:

- Muốn phát tài thì phải chịu nguy hiểm, ta hiểu mà.

- Luyện chế Thiên Tủy Đan...

- Tự nhiên cho ngươi một phần.

Phong Phi Vân nhanh chóng thu mười tám bao tải vào trong giới linh thạch, dùng tiểu diễn thuật che dấu khí tức.

Tất Trữ Suất rời khỏi phủ thần vương, đi trên đường cũng xóa dấu vết, sợ bị thái sư tìm ra dấu vết để lại.

Mười tám loại chủ dược luyện chế Thiên Tủy Đan đã lấy được mười loại, tám loại chủ dược khác cũng tìm dược vật thay thế, về phần ba mươi sáu loại dược vật phụ trợ cũng đã tìm người mua sắm, số lượng đủ dùng.

Trong phủ thần vương có thông đạo đi thông long mạch dưới đất, người bình thường không thể biết chuyện này, chỉ có lịch đại thần vương mới biết được vị trí đi thông long mạch dưới đất.

Dùng tu vị Phong Phi Vân hiện tại căn bản không cách nào luyện ra ngũ phẩm linh đan, chỉ có thể mượn nhờ lực lượng long mạch.

Phong Phi Vân đi vào trong long mạch, nơi này đe kịt, con đường nhỏ khúc chiết uốn lượn, nối thẳng vào lòng đất.

- Có người đi qua!

Phong Phi Vân phat hiện một tia dấu vết trong thông đạo, phát hiện có người đã đi vào thông đạo, hơn nữa còn trong vòng mười ngày!

Rốt cuộc là người phương nào?

Không ngờ có thể phát hiện thông đạo trong phủ thần vương đi thông tới long mạch, nhưng mà còn tìm được thông đạo và xông vào.

Phong Phi Vân gọi binh đảm ra, thu liễm khí tức, cẩn thận đi lên, đối phương có thể cưỡng ép mở thông đạo ra, tu vị không phải chuyện đàu, rất có thể đang ở trong thông đạo.

Đi thẳng tới cuối thông đạo mới nhìn thấy kẻ xông vào.

- Thì ra là nàng!

Phong Phi Vân nhìn thấy nữ ma ngồi xếp bằng bên cạnh long mạch, hắn vô cùng giật mình, khó trách nữ ma đầu này ở lại phủ thần vương không đi, thì ra nàng có thể càng dễ dàng đánh cách lực lượng long mạch mà không bị ai phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.