- Tấn đế và thần vương thoái vị chính là muốn loạn thế ma luyện thế hệ trẻ hoàng tộc, chọn ra người thừa kế ưu tú, chỉ có đệ tử vượt qua khảo nghiệm mới có thể khởi động cơ nghiệp mấy ngàn năm của Thần Tấn vương triều, cũng chỉ có nhân kiệt như thế mới trấn áp loạn thế, có thể phục chúng, có thể trở thành đế vương của vạn vạn người.
- Thần Tấn vương triều thời gian yên vui thái bình quá lâu rồi, vương công quý tộc xa hoa dâm dật, một phiệt thế gia quyền thế ngập trời, đều cố thủ cho bản thân.
- Mượn bốn đại môn phiệt mà nói, Bắc Minh phiệt quyền thế lớn nhất, căn cơ thâm hậu, môn nhân trải rộng các nơi trong vương triều, tám đại phủ, hơn vạn tòa cổ thành, trăm vạn huyện nha, trăm tỷ thần dân đa số trong đó là môn nhân và đệ tử Bắc Minh phiệt, quả thật nhiều vô số kể, ngay cả rất nhiều nơi tiên môn và tà phủ khắp nơi đều phải xem sắc mặt Bắc Minh phiệt, mới có thể thành lập sơn môn và quảng thu môn đồ.
- Cũng chỉ một Bắc Minh phiệt đã khống chế một phần ba vương triều, thậm chí có một phần ba vương triều thiên hạ tuấn tài chỉ nhận thái tể không nhìn vua, cho dù Bắc Minh phiệt là công thần khai triều, nếu như để hiện tượng này tiếp tục phát triển, năng lực thống trị của hoàng tộc không còn ah.
- Lại nói còn có Ngân Câu phiệt, tuy Ngân Câu phiệt ít khi tham gia vào chuyện triều đình, nhưng mà tại thế tục và tu tiên giới lực ảnh hưởng còn trên cả Bắc Minh phiệt, chỉ cần là nơi có người thì có sản nghiệp của Ngân Câu phiệt, tiền tài trong vương quốc, Ngân Câu phiệt còn giàu hơn cả hoàng tộc, có người nói trình độ giàu có của Ngân Câu phiệt gấp mười lần quốc khố.
- Cho dù là tục nhân hay là tu tiên giả, thứ trọng yếu nhất là vật chất và tài nguyên, mà hai thứ này nắm giữ trong tay Ngân Câu phiệt, một khi Ngân Câu phiệt có ý đồ khác, có khả năng triệu tập lực lượng cực kỳ đáng sợ, lực uy hiếp thậm chí còn có khả năng trên cả Bắc Minh phiệt.
- Trong bốn đại môn phiệt còn có Nạp Lan phiệt, Nạp Lan phiệt từng là đối thủ cạnh tranh thiên hạ lớn nhất với Long gia chúng ta, tuy cuối cùng thất bại nhưng vẫn không có tổn thương nguyên khí, lui giữ cao thủ, xưng thần với hoàng tộc, nhưng mà trên thực tế nghe chiếu không nghe tuyên, Nạp Lan phiệt các đời phiệt chủ cũng không có ý tới thần đô.
- Nạp Lan phiệt chiếm cứ một phủ, âm thầm kinh doanh và phát triển, hôm nay Thiên Khung Phủ cơ hồ trở thành thiên hạ của Nạp Lan phiệt, Thương Khung phủ thập đại gia tộc đã cúi đầu xưng thần Nạp Lan phiệt, không tiến cống triều đình, hôm nay sáu ngàn năm qua đi, ai cũng không biết nội tình của Nạp Lan phiệt bành trướng tới mức độ nào.
- Về phần Tây Việt phiệt, tuyệt đối là môn phiệt có vai trò yếu nhất trong bốn môn phiệt, nhìn thì yếu nhất trong bốn môn phiệt, hơn nữa thế lực nhỏ nhất, nhưng mà Tây Phiệt việt có thể xưng là một trong bốn môn phiệt, há có thể đơn giản như vậy?
- Tây Việt phiệt nằm ở vào Tây Vực phủ, rời xa thần đô, tiếp giáp với bảy mươi hai tiểu quốc, bảy mươi hai tiểu quốc nằm ở giữa Thần Tấn vương triều, Ngọc Kiền vương tiều và Thiên Long vương triều, chiếm diện tích còn lớn hơn Nam Thái phủ hai lần.
- Tây Việt phiệt trải qua kinh doanh hơn ngàn năm, đã trở thành Tây Vực Vương, vương tộc bảy mươi hai tiểu quốc đều là do Tây Việt phiệt âm thầm khống chế, mỗi năm tiến công Tây Việt phiệt số lượng còn nhiều hơn số lượng tiến công hoàng tộc.
- Hơn nữa Tây Việt phiệt ở Ngọc Kiền vương triều và Thiên Long vương triều thế lực không nhỏ, có thể điều động lực lượng quân đội Ngọc Kiền vương triều và Thiên Long vương triều, tuy Thần Tấn vương triều không hiện sơn không lộ thủy, nhưng mà một khi Thần Tấn vương triều có biến, Tây Việt phiệt có thể hóa thành con mãnh thú và dòng nước lũ, bộc phát ra lực lượng không gì sánh kịp.
Thần sắc La Phù công chúa nghiêm nghị, chỉ điểm giang sơn, lại nói:
- Bốn đại môn phiệt nhìn chằm chằm vào, Tấn đế làm sao không biết, hoàng tộc sao không quan tâm, nhưng mà thế lực bốn đại môn phiệt khổng lồ, căn bản không có khả năng dễ dàng động vào chúng, một khi động sẽ động toàn thân, cho dù là thiên uy vô thượng của Tấn đế cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Phong Phi vân phát hiện La Phù công chúa càng khôn khéo hơn tưởng tượng của hắn, nghĩ càng thấu triệt hơn, nói rõ nguy cơ của Thần Tấn vương triều ra.
Phong Phi Vân nói:
- Chiếu theo ngươi nói, hôm nay Thần Tấn vương triều là đại thụ sắp chết héo, khắp nơi đều là bệnh, tám đại phủ, Nam Thái phủ hơn phân nửa đã rơi vào trong tay thi tà, Bắc Cương phủ bị các đại thi động chia cắt, chém giết quan viên triều đình, Địa Tử phủ bị ba đại tiên giáo chiếm cứ, tuyên bố độc lập, Thương Khung phủ cơ hồ bị Nạp Lan phiệt thống trị, Tây Vực phủ trở thành lãnh địa của đám Tây Việt phiệt.
- Tám đại phủ thì có năm phủ không nằm trong khống chế của hoàng tộc, ba phủ còn lại có bộ phận rất lớn nhìn sắc mặt Bắc Minh phiệt và Ngân Câu phiệt, xem ra Thần Tấn vương triều... Bệnh không nhẹ.
La Phù công chúa nói:
- Cho nên mới nói loạn thế này là một lần kỳ ngộ, có thể mượn cơ hội tan rã lực lượng bốn đại môn phiệt, mượn lực lượng những tiên giáo và tà địa kia chèn ép bốn đại môn phiệt, trọng chính triều cương, tập quyền thiên hạ.
- Không sợ Thần Tấn vương triều thật sự bị tiêu diệt sao?
Ánh mắt Phong Phi Vân đầy chờ mong.
- Sợ, hơi có sai lầm thì vương triều sẽ tan hành mây khói, nhưng mà bệnh lây phải có thuốc mạnh, muốn chữa bệnh cho cây đại thụ sắp chết, cho dù chém tất cả cành lá, thậm chí là thân cây cũng không bỏ qua.
La Phù công chúa hai mắt như điện, trong thân thể mềm mại giống như thai nghén lực lượng khổng lồ.
Phong Phi Vân chà xát tay, nói:
- Chém mất thân cây đại thụ bệnh nguy kịch, cũng tương đương chém mất tất cả bệnh hại, sau đó rễ cây sẽ đơn độc sinh trưởng và phát triển mầm mới.
La Phù công chúa gật đầu, nói:
- Đương nhiên đây là ý định xấu nhất, thân cây không còn, rễ cây cũng có thể thối úng mà chết.
- Đây mới là nguyên nhân thật sự Tấn đế và thần vương thoái vị, cũng là nguyên nhân Tấn đế không quan tâm đại sự có loạn hay không, mượn thiên hạ loạn thế quần long phệ thiên, hắn dứt khoát trị bệnh cho Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân nói.
La Phù công chúa nói:
- Đây chính là ta suy đoán mà thôi, Tấn đế và thần vương suy nghĩ cái gì, không ai có thể đoán được.
- Ngươi đoán làm ta suy đoán thêm một ít.
Phong Phi Vân không thể không bội phục La Phù công chúa có phương thức tự hỏi lợi hại, phân tích vấn đề có vài phần phong phạm đế vương.
Đối với Long Thương Nguyệt và thái tử Long Thần Nhai mà nói, bọn họ bây giờ đang mưu tính làm sao mưu đoạt vị trí Tấn đế, sau khi đoạt vị đế vương thì mới nghĩ làm sao trấn áp loạn thế, ghi danh sử sách, nhưng tuyệt đối không phân tích cấp độ sâu của thiên hạ đại thế.