Linh Hồn Bị Hoán Đổi

Chương 8



Mạc Phi trở về nhà, anh soi mặt mình trên kính chiếu hậu, sợ rằng cú tát của “Tần Liễu” vẫn còn in dấu trên mặt anh. Lúc đó anh sẽ phải bịa ra một câu chuyện thật hợp lý. Ví dụ như khi đang đi trên đường, anh tóm được tay của một tên dê xồm nhưng khi cô gái quay lại thì hiểu nhầm nên ra tay tát anh. Dù Âu Dương Hoa có không tin thì cùng lắm cũng chỉ nghĩ anh thật thật sự sàm sỡ chứ không nghĩ tới mức là anh ngoại tình. Tuy nhiên Âu Dương Hoa rất tin tưởng anh, Mạc Phi biết điều đó.

Má của anh không có dấu vết gì, xem ra cô đã không quá mạnh tay. Mạc Phi tự tin bước vào trong nhà. Lúc này, ở phòng khách, Âu Dương Hoa đang ngồi đối diện với Ngô Đình Ân, ở trên bàn là các giấy tờ gì đó.

“Em vừa mới từ bệnh viện trở về, không nên làm việc ngay như vậy. Anh và trợ lý Ngô có thể lo liệu được cho công ty mà.” Mạc Phi tỏ ý quan tâm. Thời gian Âu Dương Hoa tạm ngừng làm việc, Mạc Phi đã đảm nhiệm thay chức vụ chủ tịch còn Ngô Đình Ân thì tạm thay chức vụ giám đốc kĩ thuật của cô. Đây là khoảng thời gian mà anh cảm thấy mình quyền lực nhất, là trụ cột của công ty chứ không phải là chủ tịch phu quân.

“Em biết. Thật ra thì vụ tai nạn đã khiến đầu óc em không còn tỉnh táo nữa. Và em nhận ra cuộc sống rất mỏng manh, cần phải tận hưởng nhiều hơn. Do đó em đã quyết định sẽ từ chức.” Tần Liễu nói. Mặc dù đã trót lọt chiếm được thân phận của Âu Dương Hoa, song cô ta lại không có được trí óc của cô, thế nên không thể tiếp tục cương vị chủ tịch được.

Mạc Phi tròn mắt ngạc nhiên, anh nhìn sang Ngô Đình Ân để xác nhận việc này. Liệu có phải sau tai nạn cô đã có thêm một tính hài hước kì quặc hay không. Hơn ai hết, Mạc Phi là người hiểu Âu Dương Hoa ham mê công việc và yêu quý công ty này thế nào. Cô từng nói với anh rằng công ty này là tâm huyết của ba cô nên Âu Dương Hoa muốn gắn bó vĩnh viễn với nó. Chẳng lẽ vụ tai nạn này lại khiến tâm tính cô thay đổi nhiều đến thế?

“Chủ tịch đã gọi tôi để chuẩn bị giấy tờ. Từ bây giờ giám đốc Mạc sẽ kiêm thêm chức chủ tịch, còn chức giám đốc kĩ thuật sẽ được giao cho trưởng phòng Trần.” Ngô Đình Ân đáp, nhìn vẻ mặt đó, Mạc Phi đoán trợ lý Ngô cũng bất ngờ như anh.

“Thế cũng tốt, em cứ tận hưởng cuộc sống. Mọi chuyện bên ngoài cứ để anh lo.” Mạc Phi cảm thấy việc này cũng tốt, anh sẽ tiếp tục là kẻ quyền lực nhất tại công ty.

Ngô Đình Ân có vẻ tiếc nuối trước quyết định này của Âu Dương Hoa, song anh cũng không thể phản đối, đành phải chuẩn bị mọi thứ theo ý cô.

“Mà nhân tiện, anh có ghé qua thăm cô gái họ Tần kia không? Sau khi xuất viện cô ấy vẫn ổn chứ?” Tần Liễu hỏi, cô muốn biết về tình hình của Âu Dương Hoa hiện tại.

“Cô ấy vẫn ổn. Có lẽ từ nay không cần quan tâm đến cô ấy nữa, chúng ta đã cư xử rất tử tế rồi.” Mạc Phi cố ý tỏ ra lạnh lùng để che giấu sự quan tâm, đến giờ anh vẫn không lý giải được thái độ lạ của Tần Liễu.

Thông tin Âu Dương Hoa từ chức sau tai nạn nhanh chóng được đưa lên mặt báo. Âu Dương Hoa đọc tin về chính bản thân mình với không chút ngạc nhiên nào, một người ngoại đạo như Tần Liễu làm sao có thể thay thế vị trí của cô. Cũng may mắn là Tần Liễu đã chọn yên phận ở nhà hưởng sung sướng, nếu cô ta đưa ra các quyết định thiếu suy nghĩ thì còn tệ hơn, công ty mà cô và ba cô tâm huyết rầy dựng có thể sẽ phải tàn lụi.

Dù công ty rời vào tay kẻ bội bạc Mạc Phi thì cô cũng không lấy gì làm vui vẻ nhưng như thế vẫn tốt hơn.

Bây giờ Âu Dương Hoa cần tập trung để lo cho bản thân cô chứ không phải chuyện của hai người họ. Cô cần xây dựng lại cuộc sống mới, không thể sống dựa vào Mạc Phi như cái cách Tần Liễu từng sống được. Nuối tiếc duy nhất lúc này của cô là không thể gặp lại ba mẹ được nữa, ngoài ra thì cô đã chấp nhận phải sống phần đời còn lại với tư cách Tần Liễu.

Thông tin đó cũng tới tai Lãnh Bá Ninh, anh ta liên kết sự việc này với các thông tin đã biết. Việc gì đã khiến Âu Dương Hoa từ chức? Phải chăng là do ảnh hưởng tâm lý hậu chấn thương?

Anh ta cũng đã tìm hiểu về cuộc sống mới của Tần Liễu. Mạc Phi có tìm tới thêm vài lần nhưng đều bị đuổi về, có lẽ cô thật sự muốn chia tay. Những người hàng xóm đều nhận xét rằng sau khi từ bệnh viện trở về, Tần Liễu như trở thành một con người khác, tính cách tốt hơn và đặc biệt là toát ra vẻ của người có học thức.

“Như trở thành một con người khác. Âu Dương Hoa thì không còn làm việc nữa, Tần Liễu thì trở thành một người tốt hơn. Thú vị thật đấy.” Lãnh Bá Ninh mỉm cười thích thú khiến các đồng nghiệp xung quanh đều thấy khó hiểu.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.