Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 113: Thánh địa Metalia (1)



Mira đứng bật dậy, hét lớn: “Rina, mau né đi!!!” làm cho Roy và Ondo ở bên cạnh giật mình. Ondo nở nụ cười nhẹ, điều đó khiến cho Mira cảm thấy lúng túng.

“Nhãn lực của 2 người họ thật sự rất ấn tượng” – Emilia trầm trồ. Có thể vừa phòng thủ, tấn công, và nhìn được chuyển động của đối phương…Tất cả những kỹ năng đó đòi hỏi các pháp sư phải có một nguồn ma lực dồi dào và mạnh mẽ.

“Á!!” – Rina ngã xuống đất. Đôi mắt của cô trở lại bình thường. Meine chĩa kiếm vào cô, lạnh lùng nói: “Trận đấu kết thúc”.

Mọi người đều sợ hãi trước khả năng của Meine, không hổ danh là nữ pháp sư vang danh tứ quốc…Meine thu kiếm về, rồi đưa tay kéo Rina dậy. Rina cảm thấy bản thân mình vẫn còn phải học hỏi nhiều…

“Yên tâm đi, Rina. Khả năng của em không chỉ có tới đó thôi đâu. Em chính là hậu duệ của nữ thần Yuria mà. Chị cũng cảm nhận được có một nguồn ma lực rất lớn bên trong em” – Meine thu Verka về, rồi vui vẻ nói. Rina gật đầu, rồi cầm tay Meine đứng dậy. Cô nói:

“Chị à, vẫn chưa có gì chắc chắn em là hậu duệ của ngài ấy mà”.

“Có cách giúp em kiểm chứng đó, Rina” – Một giọng nói vang lên phía sau. Đó là Audrey, cô đã quan sát trận đấu từ nãy tới giờ.

Ondo im lặng. Từ ngày Kai hi sinh, anh thấy thần sắc của Audrey không còn tươi tắn như trước, hẳn là đã trải qua một thời gian khó khăn…

“Nữ hoàng! À không, cô Audrey…” – Rina quay sang.

Audrey mỉm cười, rồi quay sang nói: “Meine, địa điểm tổ chức đại hội đã được ấn định”.

Meine bất ngờ: “Thật sao ạ? Là nơi nào, thưa nữ hoàng?”

Tom ở phía trên không khỏi thắc mắc: “Cha tớ bảo thường thì đại hội sẽ tổ chức tại đấu trường này, nhưng năm nay thay đổi rồi sao?”

“Với tình hình phòng thủ của Fressia hiện tại, thì việc tổ chức một đại hội quy mô lớn như thế sẽ mang lại rủi ro rất cao, nhất là khi Runker và Eyal vẫn chưa hoàn toàn muốn làm đồng minh của chúng ta” – Roy kiên định nói. Ondo gật đầu: “Ờ, chưa biết chừng sẽ có chuyện đấy”.



“Người định tổ chức ở thánh địa Metalia sao, nữ hoàng? Nhưng đó là nơi đặt mộ phần của nữ thần Yuria…”

“Chỉ có nội bộ pháp sư hoàng gia chúng ta mới đưa ra được giả thuyết về ngài ấy có thật sự tồn tại thôi, sẽ không có vấn đề gì đâu. Hội đồng đã thông duyệt rồi, ngay cả ngài Gadfield cũng đồng ý”. – Audrey đáp.

“Đúng là ngày trước, nữ thần mặt trăng Yuria được coi là tổ tiên của gia tộc Lowry, đôi mắt của họ cũng thừa hưởng từ năng lượng của nguyệt nhãn. Nhưng dù gì đó cũng là truyền thuyết do Fressia tạo ra…Em thật sự cũng chưa chắc chắn về việc ngài ấy có tồn tại hay không?” – Meine cúi đầu.

“Nên chúng ta mới tới đó. Thể lệ cuộc thi năm nay, sẽ không tổ chức ở đấu trường” – Audrey lại tiếp.

“Hả?” – Mọi người đều xôn xao.

“Không tổ chức ở đấu trường sao?” – Ondo lo lắng.

“Các cậu có biết nơi đặt mộ phần của nữ thần trông ra sao không?” – Mira quay sang Roy. Anh đáp:

“Hồi còn nhỏ, tớ, Ondo và Rina đã được tới đó. Đó là một hòn đảo thánh địa, chỉ có những pháp sư của tộc Lowry mới có thể kích hoạt được kết giới phong ấn quanh đảo đó”.

“Nếu vậy, chẳng lẽ chúng ta sẽ thi đấu ở rừng rậm sao?” – Emilia bồn chồn.

“Phía Eyal và Runker muốn chúng ta thực hiện một cuộc thi sinh tử”.

“Sao chứ?” – Rina ngạc nhiên. “Đó là thánh địa của gia tộc em, bọn họ lấy quyền ở đâu mà nói như thế chứ?”

“Rina, trong thời gian này, chúng ta nhất định phải khoan nhượng. Hệ thống phòng thủ của chúng ta đã yếu đi rất nhiều từ sau trận chiến với bọn Nora rồi. Nếu Eyal và Runker có mưu đồ gì, chúng ta có thể sẽ bị thất thủ bất cứ lúc nào” – Audrey trấn an cô.

“Người định để cho thánh địa thiêng liêng đó bị người ngoài giẫm đạp, vấy bẩn sao?” – Rina uất ức nói.

“Đủ rồi, Rina” – Gadfield xuất hiện. Ông từ từ rảo bước về phía con gái.

“Đại hội lần này, không chỉ là một kế hoạch hòa hoãn đâu, con hiểu không?”

Rina tròn mắt: “Cha…cha nói vậy là sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.