Helen vẫn đang dùng tứ tượng để đuổi theo những chuyển động của Mathew. Hắn quả thật không chỉ nhanh mà còn mạnh nữa. Vừa có thể né được băng tượng, vừa tung đòn để phản công. Helen càng ngày càng mất sức.
Rina và Anders đang cùng chu tước dò xét từ phía xa…Rina kích hoạt lục bảo nhãn, rồi từ từ triển ma lực…
“Ngực của hắn vẫn còn một pho tượng, chính là tượng của hoàng đế Conroy”.
Anders rút kiếm ra, rồi bảo: “Chẳng lẽ hắn có thể giết ngài ấy một cách dễ dàng như vậy sao? Tớ cảm giác có gì đó không đúng lắm”.
“Ừ, nhưng cậu xem kìa. Pháp trận hắn đang khai triển, rõ ràng là của ngài Conroy. Những người từ pho tượng thoát ra khi nãy mà chúng ta chạm trán, là những pháp sư rất kì cựu trong danh sách của từng đế quốc, và dĩ nhiên họ thật sự đã chết”.
“Ý cậu là, nếu đúng như lời Mathew nói, thì người đã chết rồi mới có thể bị hắn hút hết ma lực” – Anders lại tiếp.
“Ừ, có vẻ lời hắn nói không sai. Nhưng không loại trừ khả năng ngài Conroy chỉ bị hắn phong ấn lại thôi” – Rina mở rộng phạm vi nhìn. Anders ngạc nhiên:
“Gì cơ?”- Anh ngẫm nghĩ một chút, rồi nói:
“Phải…phải rồi. Đèn hoa đăng…Nhưng mà, Kerma không có đèn hoa đăng trong cung điện như chúng ta…”
Rina khai triển phượng hoàng kiếm, rồi nói: “Vậy thì chắc cậu chưa biết, Kerma là đế quốc liên minh chặt chẽ với Fressia, vậy nên ngài Conroy đã tặng cho nữ hoàng đệ thất đèn hoa đăng có chứa ma lực của ông ấy. Vì ông ấy mang ơn nữ hoàng rất nhiều, nhưng dù sao việc đèn hoa đăng của người ngoại quốc thắp sáng trong cung điện Fressia vẫn là một điều từ trước đến nay chưa hề có tiền lệ, nên chỉ có người của gia tộc Lowry biết, vì chỉ có gia tộc chúng tớ, với đôi mắt này mới có khả năng nhìn thấy lửa trong đèn hoa đăng còn sáng hay không…Cả Hailey và Helen cũng không biết điều này”.
Anders tặc lưỡi: “Ra là vậy, ngay cả lúc hoàng đế đệ tứ hi sinh, cũng là người của tộc cậu báo tin về đèn hoa đăng cho thầy Kai…Nhưng nếu vậy thì chúng ta phải làm sao. Không thể kiểm chứng được ngài ấy có còn sống không, khi đèn hoa đăng đang ở Fressia”.
Rina tự trách mình đã quá sơ suất: “Khỉ thật, lẽ ra tớ nên chuẩn bị kĩ càng hơn trước khi cùng Yue đến đây”.
Anders trấn an cô: “Không sao, vì chuyện ngài Conroy tự mình đi tìm bọn Nora, chúng tớ cũng không hay biết. Vấn đề là, làm sao để liên lạc với người của tộc cậu đang canh giữ đèn hoa đăng ở Fressia…”
“Ma lực hiện tại của tớ không thể liên lạc được. Anders, nhờ cậu hỗ trợ Helen nhé. Tớ phải mau báo cáo với đội trưởng Elric”.
“Ừ, tớ biết rồi” – Anders gật đầu.
…
“Gì chứ? Em nói thật sao?” – Elric vừa tiêu diệt được chân thể cuối cùng, rồi quay sang Rina. Rina gật đầu: “Do đây là vấn đề tuyệt mật, nên em mới…”
Elric tặc lưỡi: “Được rồi, bây giờ ta sẽ có một cách kiểm chứng”.
“Dạ?”
Tứ tượng băng viêm lao lên theo hướng điều khiển ma lực của Helen, Elric cũng tự mình lao đến. Anh mở pháp trận lửa: “Hỏa tiễn sung nham!”. Ngọn lửa nham thạch lao đến Mathew. Hắn nhanh chóng né được, nhưng không đỡ được mũi kiếm đang lao như tên bắn về phía mình.
“Hự!!!” – Mathew bị trúng đòn, hắn lập tức giằng ra. Nhưng Elric ghì chặt tay hắn lại: “Không ngờ tới đúng không? Ngươi có vẻ chưa khai triển được hết ma lực ẩn của ngài Conroy nhỉ?”
Helen sững sờ: “Elric Weber, anh đang làm gì vậy?”
Rina và Anders lao ra trước Helen: “Helen, cậu bình tĩnh đi, vì có thể cha cậu vẫn còn sống”.