Anders ngồi một mình ở cửa hang, rồi bắt đầu ngẫm nghĩ. Pháp trận của bạch hổ, là một loại pháp trận không dễ gì thực hiện được. Ngay cả người tài giỏi như nữ hoàng Irin và hoàng đế Vincentio cũng chỉ ở mức B. Chỉ có mỗi Sera đạt được bậc A của bạch hổ kim tuệ.
Sera đưa cho anh một quả táo, rồi bảo: “Ăn đi rồi vắt óc ra mà suy nghĩ”.
Anders châm chọc: “Ngài thích táo quá nhỉ. Lúc nào trong túi cũng có”.
“À…nhiễm từ một người bạn của ta” – Sera ngồi xuống bên cạnh anh, rồi đáp. “Nghe đây, muốn có một pháp trận đặc trưng của riêng mình, cậu sẽ phải vay mượn nguồn sức mạnh khổng lồ của Troy, cái thứ đang bên trong cậu”.
“Dạ? Nhưng mà, ngộ nhỡ cháu lại bị mất kiểm soát…” – Anders lo lắng. Sera thở dài: “Phải mạo hiểm thôi. Thông thường, cậu hay sử dụng hỏa viêm thuật ở mức nào?”
“Dạ…chỉ đơn giản là một đòn tấn công thôi ạ. Đôi khi có thể kết hợp phong thuật với Yue”.
Sera lắc đầu: “Đúng là ngốc. Nếu không có Yue, thì cậu định tăng sức mạnh lên kiểu gì. Rồi, đứng dậy đi, ta sẽ chỉ cho cậu cách điều hỏa được hỏa thuật”.
Đến một vùng thảo nguyên trống cách đó không xa, Sera bắt đầu giảng giải:
“Pháp trận hỏa viêm thuật của Troy được xem là một trong những pháp trận mạnh nhất của Bờ Bắc này. Vậy nên, nếu có thể chuyển hóa linh hoạt giữa phòng ngự và tấn công thì tên nhóc nhà cậu sẽ mạnh lên thôi”.
“Ừm” – Anders gật đầu.
“Rồi, cách duy nhất để có thể làm được, đó là cộng hưởng hỏa thuật sẵn trong người cậu và hỏa thuật của Troy. Muốn làm được, cậu sẽ phải nói chuyện thỏa thuận với nó thông qua linh hồn, như cách mà công chúa Helen của Kerma đã thực hiện”.
“Vâng…cháu sẽ thử”.
Anders ngồi xuống bãi cỏ. Anh bắt đầu vận ma lực vào cơ thể, cố gắng cộng hưởng sức mạnh. Sera đứng bên cạnh, chậm rãi quan sát.
Ở trong thế giới tâm thức, Anders có thể cảm nhận được cánh cổng lần trước. Hẳn đó là nơi Troy đang trú ngụ.
Anders từ từ tiến tới cánh cổng. Cánh cổng đột nhiên mở ra. Anh không còn cách nào khác ngoài việc tiến vào.
Bên trong là một song sắt làm từ pháp trận phong ấn. Không rõ pháp trận này từ đâu mà ra, nhưng chắc hẳn là để cho cái thứ bên trong không thể thoát ra được. Anders có thể cảm nhận được sự rò rỉ hỏa viêm ở bên trong. Một giọng nói lạnh lùng cất lên:
“Thằng nhãi kia, ngươi dám vào đây?”
Anders nhìn thẳng vào song sắt, một con rồng to lớn, uy nghiêm đang bị giam cầm bên trong. Đôi mắt của nó như ngọn lửa rực đỏ, có thể làm mọi thứ thiêu rụi.
“Chẳng phải mấy lần trước, ngươi muốn ta vào à? Ở đây cô đơn lâu quá, nên muốn trò chuyện sao?”
“Đừng có láo xược, nhãi ranh. Một kẻ không có huyết thống của tộc Mirenda mà dám sở hữu sức mạnh của ta, nỗi nhục này ta không bao giờ chấp nhận” – Troy nổi giận.
Anders ngồi xuống đất, nhướn mày hỏi: “Thôi thì tùy ngươi. Ta có thắc mắc đây. Máu của truyền nhân nữ thần Yuria sẽ làm ngươi thức tỉnh sao?”
Troy cười lớn: “Sao ta phải nói cho ngươi?”
“Chậc, đúng là khó ưa. Thôi được rồi, đi thẳng vào vấn đề. Ta muốn mượn sức mạnh của ngươi”.
Troy nghe vậy thì bảo: “Còn dám mở miệng xin ta huỵch toẹt như vậy à? Ngươi có biết vị trí của mình không đấy?”
“Ta cần bảo vệ những người thân của ta. Nên ta rất cần ngươi. Hơn nữa, bọn Nora đang săn lùng ngươi và những con rồng khác, ngươi muốn lọt vào tay chúng à?”
Troy ngẫm nghĩ một lúc lâu, chợt nảy ra suy tính trong lòng. Hắn nói:
“Được”.
Anders cau mày: “Dễ vậy sao? Nhờ phát được luôn?”
“Ta sẽ cho ngươi mượn ma lực của ta, nhưng đừng có làm gì phung phí đấy” – Troy đáp. Anders nghiêm túc cảnh cáo:
“Ta biết không có gì là dễ dàng, nên nếu ngươi có hành động độc chiếm cơ thể ta, thì ta sẽ tự kết liễu cái mạng này của mình”.
Troy im lặng một lúc. Thằng nhóc đó, xem ra nó biết nhiều thứ hơn hắn nghĩ. Nhưng suy tính của hắn vẫn chưa đến thời điểm, nên hắn chỉ bảo: “Chà, hiểu biết đấy. Nhưng liệu sự nhạy bén đó, có thể giúp ngươi thoát khỏi cảnh thảm sát như ở làng cũ không?”
Anders khựng lại. Quả nhiên, ở bên trong cơ thể anh đủ lâu, Troy hoàn toàn biết được mọi thứ. Hắn lại tiếp:
“Thoải mái đi. Cuộc đời này còn nhiều thứ ngươi chưa biết được đâu. Từ khi sinh ra đến khi chết đi, con người vẫn là một loài sinh vật rất khó hiểu…
Anders cười bảo: “Hà, ngươi mới khó hiểu đấy. Rồi, hợp tác vui vẻ”. Troy im lặng nằm xuống, rồi nghĩ: “Thằng nhóc ngây thơ, chờ đến khi thời điểm chín mùi, ta nhất định sẽ cho các ngươi tan thành tro”.
…
“Thỏa thuận thành công rồi nhỉ? Cũng lạ thật đấy, rồng nào cũng thân thiện vậy à?” – Sera gãi đầu. Anders nhún vai nhìn ông: “Cháu không biết. Nhưng thôi, tập trung vào đi ạ. Cháu sẽ thử tạo ra một chiêu thức tấn công có sát thương cao”.
…
5 ngày sau…
Dinh thự tộc Frostine…
Mira đang sắp xếp lại đồ đạc, rồi đứng trước gương để cột tóc. Hôm nay sẽ là nhiệm vụ thám thính quan trọng nhất của đội, nên cô không muốn bản thân mất tập trung. Cô vừa nãy cũng nhận được tin Rina và Alice đã tới được Kerma. Nếu như ai cũng năng suất như vậy, thì cô cũng phải cố lên thôi.
Sảnh lâu đài…
Kai mặc một chiếc áo choàng màu đen tuyền, tay phải gác lên kiếm giắt ở hông, tay trái đang xem lại ủy thác nhiệm vụ.
“Được rồi. Thầy sẽ nói lại nhiệm vụ. Hôm nay, bọn người thuộc tình báo của Nora sẽ lấy xác của Korne, một pháp sư cấp S của Runker đi đến 3 địa điểm chợ đen để đổi tiền treo thưởng. Thầy, Ondo và Dawson của tộc Waltrad sẽ tới địa điểm 1. Mira, Jeck và Leon sẽ tới địa điểm 2. Elmer Waltrad và 2 thành viên cảnh vệ khác sẽ tới địa điểm cuối cùng. Trên tay mọi người là vòng cảm nhận ma lực do tộc Waltrad phát minh. Nếu có bất kì vấn đề gì xảy đến mà cần đến chi viện, hãy truyền ma lực lên mặt trên của chiếc vòng. Tất cả rõ chưa?”
8 người còn lại đồng thanh: “Rõ”.
Audrey đứng quan sát ở trên, trong lòng không khỏi lo lắng: “Mọi người nhất định phải cẩn thận. Kai…anh đừng quên lời hứa của chúng ta”.
Kai khựng lại một nhịp, anh liếc nhìn về hướng lầu phía tây, chỗ văn phòng của nữ hoàng. Anh chỉ khẽ cười, rồi quay đi.