Nửa giờ sau, bên trong xe cứu viện đa năng, Nghiêm Thiết Thủ thay đổi thái độ ngày xưa, không còn lạnh lùng và nghiêm khắc, lại giống một người mẹ, vừa quan tâm vừa lải nhải, "Ta không trách ngươi đánh người, mà là sợ ngươi nhất thời xúc động, hủy đi tiền đồ của mình thôi!"
Nghiêm Thiết Thủ kể lại cho Sở Ca, khi Sở Ca tiếp nhận điều trị, hắn đã báo cáo qua với lãnh đạo của trường học —— sinh viên liều mình làm việc nghĩa, điều khiển máy công trình cứu ra người sống sót trừ trong đống đổ nát, là tin tốt vô cũng tốt, trường học đang chuẩn bị cử hành đại hội khen ngợi Sở Ca, tặng cho hắn “ học bổng người tốt, việc tốt”. Còn có các hãng tin tức truyền thông cũng đứng xếp hàng chuẩn bị phỏng vấn, có tầng danh tiếng này trên người, sau này đi tìm việc làm cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
"Kết quả, ngươi lại đánh người một trận... Khục, đương nhiên tiểu tử kia là đáng bị đánh, ngay cả ta tuy đã mấy chục tuổi cũng không nhịn được muốn đi lên đạp hắn hai cước, nhưng ngươi muốn đánh người cũng phải khiêm tốn một chút, bí mật một chút a. Ngươi đánh người ngay trước mặt hàng ngàn hàng vạn người, còn đánh hung tàn như vậy, ta nhìn còn thấy run sợ, ngươi nói video truyền đến trên mạng, sẽ dọa sợ biết bao nhiêu người, đây là chứng cứ vô cùng xác thực, muốn giải thích cũng rất khó khăn!"
Nghiêm Thiết Thủ nói, gia đình của tên thiếu niên dị hỏa cũng có chút bối cảnh, hơn nữa linh khí khôi phục là sự tình rất mới mẻ. "Tội phóng hỏa", "tội đánh bom ", "tội gây nguy hiểm tới an toàn của xã hội", những tội này đều rất rõ ràng, nhưng "Bởi vì tu luyện khiến cho linh năng cộng hưởng, dẫn đến linh mạch bộc phát, khiến cho tòa nhà đổ sụp", cái định nghĩa này vô cùng phiền phức, muốn định tội không dễ dàng. Nếu phán xet tội danh quá khắc nghiệt, sẽ khiến cá giác tỉnh giả khác sợ hãi hoặc sinh ra ý bất mãn, lại nói, liền xem như đấy là hung thủ chính thức, cũng không thể tùy tiện đánh người, pháp luật cứ như vậy bị hủy đi!
Còn có một điểm rất quan trọng, thân phận giác tỉnh giả của Sở Ca, hiện tại linh khí vừa mới khôi phục, giác tỉnh giả lần thứ đầu tiên xuất hiện quy mô lớn trước mặt công chúng, ấn tượng đầu tiên vô cùng trọng yếu. Nếu hình tượng của Sở Ca là "quần áo trắng bay phấp phới, cầm kiếm mà đi, ngọc thụ lâm phong, tiêu sái xuất thủ, trừng trị phần tử phạm tội”, như vậy còn có thể được, hết lần này tới mặt mũi hắn dữ tợn, giống như chó dại, còn mặc quần áo bệnh nhân sọc trắng xanh, quá dọa người, cái đồ chơi này làm sao có thể lên ti vi, làm tuyên truyền, trở thành người phát ngôn cho giác tỉnh giả thuộc phe chính nghĩa?
"Ta hiểu."
Sở Ca gật đầu, "Linh khí khôi phục, vẫn phải biểu diễn thôi —— biểu diễn, ta sẽ hết sức nghiêm túc diễn xuất, ta cũng là tiểu thịt tươi a!"
(Tiểu thịt tươi là cách gọi các nam diễn viên trẻ tuổi nổi tiếng bên trung quốc)
"..."
Nghiêm Thiết Thủ không còn lời nào để nói, trầm mặc một lát, đổi đề tài để Sở Ca cứ việc yên tâm. Chuyện này cũng không nghiêm trọng như vậy, chí ít hắn đánh một trận này, đã chiếm được cảm tình của Bộ Đội Mũ Đỏ, Lôi Tam Pháo cùng cấp trên dù mất chức, vứt mũ, vất quan hàm cũng phải liều mạng già cũng sẽ không để Sở Ca thụ một chút ủy khuất, hơn nữa vô cùng hoan nghênh hắn đến dự thính tại trụ sở huấn luyện đến. Đủ loại máy công trình đỉnh cao nhất thậm chí máy móc chiến tranh đều tùy tiện hắn đùa.
Là đi chuẩn tổ chức quân sự cường thế nhất trên Địa Cầu trong hơn 100 năm qua, Bộ Đội Mũ Đỏ có rất nhiều máy móc đỉnh cao, ngay cả quân đội cũng không sánh nổi.
"Hảo tiểu tử, đừng sợ, tên kia có bối cảnh, ngươi cũng có a, chúng ta đều là "Bối cảnh" của ngươi, nhất định ủng hộ ngươi, ta không có năng lực lớn như Tam Pháo, nhưng chiến hữu cũ công tác trong chính phủ vẫn không ít!"
Nghiêm Thiết Thủ vừa nói, vừa vỗ vào bờ vai của Sở Ca. Nhìn thấy bộ dáng không yên lòng của Sở Ca, cho là Sở Ca vẫn còn lo lắng, không khỏi thở dài, càng thêm thương thiếu niên nghĩa hiệp này.
Thật tình hắn không biết, Sở Ca vô ưu, vô lo, một chút đều không lo lắng.
Hắn là đang kiểm tiền của mình.
Trong đầu liên tục kêu "Đinh đinh đang đang", là “ mưa kim tệ” từ trên trời giáng xuống.
Đủ các loại hình dáng của điểm sáng màu vàng, to nhỏ không đồng nhất, nhấp nháy tỏa ánh sáng còn không ngừng biến hóa, tựa như một trận mưa tiền bay lả tả, đập lên trên đầu của hắn.
Loại này cảm giác một đêm giàu sụ, thực sự quá sung sướng.
Một đợt biểu diễn trước quẩn chúng liền thu hoạch được trọn vẹn hơn vạn điểm năng lượng chấn kinh, còn có vô số người giúp hắn đem video đăng lên trên mạng —— tòa nhà tại khu phố sầm uất bị sụp đổ là tin tức sốt dẻo nhất trong ngày hôm nay, rất nhiều người dân đều xem tin tức mới qua internet, bọn hắn đều nhìn thấy Sở Ca mặc quần áo bệnh nhân đánh người, chấn kinh nho nhỏ là không thể tránh được.
Kết quả, hơn nửa giờ sau, Sở Ca trong đầu thanh âm đinh đương loạn hưởng liền không có ngừng lại.
Ngay từ đầu là mưa to mưa như trút nước, "Ào ào", dần dần suy yếu, biến thành thanh thúy êm tai, như châu rơi khay ngọc, Sở Ca nghe đến hưng phấn rồi, thật muốn vừa múa vừa hát một phen.
Trước trước sau sau, chí ít hai ba vạn điểm "Chấn Kinh Điểm".
Cùng Thôn Phệ Thú chia đều, cái tên này một hơi thôn phệ hơn vạn điểm "Chấn Kinh Điểm", sau đó hình thái trở nên càng xinh đẹp hơn, bảy đường vân màu vàng trong cơ thể liền biến thành chín, lại từ chín biến thành 10 đường, đặt cơ sở vững chắc giai đoạn tiến hóa tiếp theo.
Mà Sở Ca cũng đem phần lớn điểm sáng màu vàng còn lại đều ngưng tụ lại cùng nhau, ngưng kết thành một viên trái cây khôi phục to lớn, cùng chín trái cây khôi phục tương đối nhỏ.
Nếu như hắn tính toán không sai, trái cây khôi phục lớn nhất hẳn là có công năng "Đầy máu phục sinh", giúp hắn tuyệt địa phản kích, cửa tử hồi sinh.
Mà trái cây khôi phục nhỏ, thì có thể dùng cho tu luyện thường ngày, làm hắn nhanh chóng thoát khỏi tình huống sức cùng lực kiệt, thể năng tiêu hao, có thể tu luyện cả ngày lẫn đêm.
Còn lại ước chừng ba ngàn điểm năng lượng chấn kinh, Sở Ca tạm thời không động đến, xem như tiêu vặt.
Có khoản lộc do trời ban này, chí ít cho dù hắn tu luyện cường độ cao mấy tháng cũng không có vấn đề, mà sau một tháng tu luyện điên cuồng, hắn sẽ khác ngày hôm nay rất nhiều, trở lên mạnh mẽ hơn rất nhiều, còn có lo lắng không được phép nổi danh, hoặc là thiếu niên dị hỏa dây kiện cáo sao?
Lần này hắn kiếm được sóng năng lượng chấn kinh cực lớn, có mở hay không cuộc họp biểu dương, lên hay không lên TV, căn bản không quan trọng gì.
Đương nhiên, lúc đánh tên thiếu niên kia, hắn thật không nghĩ nhiều như vậy.
Hắn không phải vì năng lượng chấn kinh mới ra tay.
Người sống một đời, luôn có vài tên hỗn đản không thể không đánh.
Một khi bỏ lỡ, liền sẽ không thể nào quên được, hối hận vô cùng.
"Huấn luyện viên Nghiêm, ngài yên tâm, con người của ta không màng danh lợi, không quan tâm cuộc họp biểu dương cùng lên ti vi, những cái kia đều là hư danh."
Sở Ca ngừng lại một chút, "Chờ một chút, học bổng chẳng lẽ cũng mất a?"
"... Có, nhất định có!"
Nghiêm Thiết Thủ dùng cánh tay máy hung hăng vỗ vào ngực, "Yên tâm, ta đêm nay liền mắc màn ngủ trước cửa nhà hiệu trưởng, chết cũng phải giúp ngươi lấy được học bổng người tốt việc!"
"Cảm ơn huấn luyện viên!"
Sở Ca thấy trong lòng ấm áp, nếu thái độ của toàn xã hội đều là như này, ai không vui vẻ liều mình làm việc nghĩa?
"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi thật tốt, thư giãn đầu óc, cho dù là trời sập xuống, ta cùng Tam Pháo đều sẽ đỡ giúp ngươi!" Nghiêm Thiết Thủ quay người rời đi.
Sở Ca mỉm cười, tiếp tục suy nghĩ.
Thật ra thì, mở cuộc họp biểu dương, tiếp nhận phỏng vấn, lên ti vi, một đêm thành danh, loại sự tình này thật ra cũng không vội.
Bởi vì hắn phát hiện, "Chấn kinh" thật ra là bắt nguồn từ "Tương phản".
Anh hùng cứu người, đương nhiên, không ai sẽ kinh ngạc.
Mà siêu anh hùng phi thiên độn địa, xốc lên bê tông mấy trăm tấn, thậm chí phát ra hỏa cầu cùng sóng xung kích —— mọi người đều đã thấy nhiều trên phim khoa học viễn tưởng, cũng cảm thấy rất bình thường.
Chỉ có "Một tên người qua đường vô cùng bình thường, bê lên miếng bê tông nặng hơn ngàn cân nặng", "Một tên sinh viên đang đứng trên xe buýt đông đúc vào buổi sáng, ngáp một cái, rút ra điện thoại, nhận cuộc gọi từ “Long Tổ”", "Một tên thanh niên đẹp trai, mi thanh mục tú, lại mặc quần áo bệnh nhân, đánh đập người khác dã man"... Dạng sự tình có tính tương phản cực lớn như thế này, mới có thể khiến cho chấn kinh tương đối mãnh liệt.
Nếu như chuyện hắn thức tỉnh siêu năng lực cứu người, gióng trống khua chiêng tuyên dương khắp nơi, tất nhiên ngay từ đầu có thể thu hoặc sóng lớn "Chấn Kinh Điểm", nhưng hình tượng của hắn cũng bị cố hóa, lần sau lại làm người tốt chuyện tốt, người vây xem chấn kinh khẳng định càng ngày càng yếu, nhìn mãi thành quen mà!
Cho nên, bảo trì điệu thấp, khiêm tốn, nước chảy đá mòn, chậm rãi thu hoạch, chưa hẳn đã là việc không tốt.
Ngay lúc hắn đang đắc ý nghĩ đến làm như thế nào tiêu sài bó lớn năng lượng chấn kinh, cửa lớn cho xe cứu hộ lại bị người mở ra.
Sở Ca còn tưởng là Nghiêm Thiết Thủ quay lại, ngẩng đầu nhìn lên, sau đó hắn liền nhảy dựng lên.
Trước mắt Sở Ca là một người có thân hình cao lớn,mặt vuông chữ điền, trên trán bên trái có một vết bỏng, khóe mắt hơi dựng lên, hiện ra mấy phần hung hãn, nhưng trong đôi mắt lại không thiếu ôn nhu, đặc biệt có mị lực của nam tử hán. Người này chính là thần tượng của Sở Ca, anh hùng của thàn phố Linh Sơn, có danh hiệu " mãnh hổ Linh Sơn " Mũ Đỏ tinh anh, Vân Tòng Hổ!
Đồng thời, cũng là một giác tỉnh giả cường đại có thể điều khiển trọng lực, cách không ngự vật, lấy sức một mình, nhấc lên đống đổ nát nặng trên trăm tấn!
"Thần tượng!" Sở Ca không thể tự kiềm chế, thốt ra.