Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 16: 16: Trận Chiến Tại Thành Phố P





Đối diện quái vật.

Cả Eli và Sky đều lộ nên vẻ kinh ngạc.
“Không lẽ mình có khả năng hấp dẫn quái vật sao?” Eli thầm nghĩ.
Dựa vào những thông tin mà cô đã biết về tổ chức.

Trước đó, quái vật vẫn không có xuất hiện nhiều như cô tưởng.

Nhưng mà kể từ khi cô xuất hiện, trong vòng 2 tháng liền đã xuất hiện đến 3 con rồi!
Không lẽ hiện nay người ngoài đường cũng đã trở thành quái vật rồi hay sau.
“Hài! Thật không ngờ có ngày quái vật cũng xuất hiện để đột kích trụ sở tổ chức.” Một giọng nữ trầm ấm từ phía sau hai người vang lên.

Đó là đang lắc đầu Cynthia.

“Lựa chọn thời gian trùng hợp như vậy.

Vừa đúng lúc các kỵ sĩ khác đều đã đi ra ngoài làm nhiệm vụ.

Xem ra lại có nội gián.”
Quái vật nhìn thấy phản ứng nhàn nhã của ba người kia sau khi chứng kiến nó vừa mới xuất hiện xong, liền cảm thấy buồn bực:
- Con người, các ngươi sẽ phải hối hận.
Sau đó nó liền nhanh chóng lao tới.
Nhìn thấy quái vật xông pha, Sky cũng đành bất đắc dĩ phản ứng.

Cậu lấy ra một cái động cơ Z mới toanh, sau đó lắp biểu tượng Bầu Trời vào và hô to:
- Biến thân!
Linh khí xung quanh bắt đầu trở nên nhộn nhịp.

Một đôi cánh chim trắng phau từ sau lưng Sky bắt đầu mọc ra và phóng to lên rồi bao trùm cậu lại.

Sau khi đôi cánh thu lại, kỵ sĩ Bầu Trời từ đó cũng xuất hiện.
Đợi hai người kia đã vào lại trụ sở, kỵ sĩ cũng bắt đầu tiến lên.
Trong phút chốc, kỵ sĩ và quái vật đã bắt đầu đánh nhau.
Mà ở phía bên trên lầu cao của tổng bộ quan sát chiến đấu Cynthia cũng chìa một cái tay ra và hỏi:
- Đã tìm ra được thông tin của nạn nhân chưa?
Lập tức, Hanks liền xuất hiện phía bên cạnh và đưa một tập tài liệu cho cô rồi nhanh chóng báo cáo bằng tư thế chào nghiêm:
- Thưa chỉ huy, chúng tôi đã tìm ra!
Ở bên cạnh còn lại Eli cũng tò mò nhìn Hanks.

Vị bác sĩ này ngày hôm qua vẫn còn khá là tao nhã và sung sức.

Nhưng mà hôm nay mặt hắn cũng đã tái nhợt không còn sức sống nữa rồi.
Thời gian một ngày thôi, lại có thể khiến cho một người trở nên già nua đến như vậy sao?

Nghĩ đến vậy, Eli cũng đã nhìn ra được hào quang bóng tối đang tỏa ra quanh người Cynthia.

Điều này làm cô càng cảm thấy bất an.
“Tóm tắt!” Cynthia nhân lấy tập tài liệu xong cũng không dài dòng.
“Nạn nhân là Lý Đại Long, 22 tuổi, quê quán Chu Tước Quốc, Đông lục địa.

Năm tháng trước có tham gia biểu tình tại thành phố M và bị tạm giam hai tháng.

Sau khi được thả ra, hắn liền đến thành phố P này sinh sống.

“Hanks báo cáo nhanh.”
Nghe vậy, Cynthia liền cảm thấy chán ngán.

Xã hội phát triển, sẽ luôn dẫn đến những mâu thuẫn giữa các giai cấp, sau đó là những cuộc biểu tình.
Vì là nơi có sự chênh lệch giàu nghèo lớn nhất trong lục địa.

M luôn là tâm điểm của các cuộc biểu tình và bạo loạn.
“Lại thêm một công dân lương thiện, lại bị quái vật chiếm hữu.” Nghĩ ngợi đến những chuyện như vậy, Cynthia lại càng trở nên buồn bực.

Cô hỏi tiếp:
- Vậy đã phát hiện ra ai là gián điệp chưa?
- Đã phát hiện ra!
Hanks vẫn tiếp tục báo cáo.
- Hai tháng trước, sau khi được thả ra.

Long liền đến nơi này và được người chú nhờ quan hệ kiếm việc làm.

Chú của hắn chính là trưởng bộ phận lao công của tổ chức, Lý Văn.

Và công việc của hắn cũng chính là nhân viên lao công trong tầng ba của dãy nhà chính.
Nghe thế, Cynthia chỉ có thể thở dài.

Bọn quái vật còn tinh vi hơn cả cô tưởng tượng.

Lợi dụng mạng sống của một công dân vô tội chỉ để tiến vào điều tra tổ chức, quả thực là một hành động tàn nhẫn.
Cuối cùng cô chỉ có thể đơn giản phát ra lại một cái mệnh lệnh:
- Nói cho lão Lý biết, lương tháng này của hắn không còn.

Dù sao lão Lý cũng cao tuổi rồi, lại mất thêm một đứa cháu.

Không thể cho hắn thêm tin buồn được.
- Vâng!
Hanks quay người và rời đi.
Đợi Hanks rời đi, Cynthia tiếp tục chỉ đạo mọi người tiến hành nghiên cứu dữ liệu về quái vật.

Mà Eli, cũng lẳng lặng đứng cạnh cùng Cynthia quan sát chiến đấu.
Tình hình chiến đấu ở bên kia, cũng đã đến mức cao trào.
- --
Tại phía dưới chiến trường, Kỵ sĩ và Quái vật vẫn đang tiếp tục câu giờ.
- Quái lạ! Ta nhớ là bọn kỵ sĩ đã rời đi hết rồi mà? Tại sao ở đây vẫn có một tên?
Quái vật gầm rú phẫn nộ cầm một thanh tám nòng linh năng liên tục sấy vào kẻ địch.
Mà kỵ sĩ ở trong bộ giáp của gió cũng yên lặng mà tránh né đợt này đến đợt khác.

Hắn sẽ không nói rằng, hắn vốn đến nơi này vốn là tư cách bệnh nhân, chứ không phải là kỵ sĩ tại chức.

Nên sẽ không có chuyện dữ liệu cho việc hắn xuất hiện tại nơi này sẽ được ghi một cách công khai đâu.
Thật sự mà nói, kỵ sĩ không muốn tấn công quái vật đâu.

Năng lực chưa rõ ràng, cách chiến đấu lại quá sơ sài.

Thật không giống với những tên quái vật mà hắn đã từng chiến đấu với.
Qua năm phút chiến đấu, kỵ sĩ bắt đầu nhận ra một điều khác lạ.

Quái vật lấy đâu ra nhiều linh năng đến như vậy?
Nếu theo lẽ thường, chiến đấu với trình độ như vậy, hắn cũng mệt chết.

Nhưng quái vật hiện tại ngày càng sung sức hơn.

Quả thực là một điều bất hợp lí.
- Vậy hắn lấy năng lượng từ đâu?
Nghĩ vậy, ở phía sau mặt nạ kỵ sĩ bắt đầu nhắm mắt tập trung cảm nhận không gian xung quanh.
Linh khí, luôn luôn nằm trong gió.

Cho nên, chỉ cần là vật có liên quan đến linh khí ở trong gió, kỵ sĩ cũng có thể cảm nhận được.
Từ xung quanh thân thể của quái vật, Kỵ sĩ có thể cảm nhận được một đường dây truyền tải linh năng vô hình nối nó đến một cái nơi nằm ở xa tít chân trời.
Bên trong đường dây là những dòng linh năng dường như bất tận, có thể cung cấp cho quái vật một nguồn năng lượng vô tận.
“Chẳng lẽ là?” Nhìn thấy dòng linh năng này, kỵ sĩ đã nghĩ đến một chuyện.

Quái vật có năng lực kết nối với một thứ gì đó để tạo ra một đường dây vô hình truyền tải linh năng.

Mà nguồn linh năng lớn nhất trong thành phố, chỉ có thể là nhà máy linh năng mà thôi!
Các thiết bị linh năng vốn là chỉ cần lõi linh năng là có thể tự động hấp thu linh khí trong không gian xung quanh và tự động chuyển hóa chúng thành linh năng.

Nhưng mà để hoạt động với công suất lớn, thì việc đó lại không thể.
Với các loại máy móc cỡ lớn như xe, máy bay.

Cần phải có linh dịch mới có thể hoạt động một cách trơn tru được.

Và đối với các nhà máy sản xuất, hoặc những nơi cần tiêu thụ một lượng linh năng lớn khác.

Thì chỉ có các nhà máy linh năng mới có thể có thể đáp ứng được.

Cơ bản mà nói, các nhà máy linh năng vốn không khác gì các nhà máy điện ở thời đại trước.
Năng lượng mà một nhà máy linh năng có thể đủ để cung cấp cho cả thành phố không bao giờ là ít!
Nghĩ vậy, kỵ sĩ cũng cảm thấy may mắn vì bản thân không vọng động.

Vì nếu tiêu diệt con quái vật này, thì lượng linh năng mà nó phát ra sau khi tử vong có thể đủ để hủy diệt cả tổng bộ.
Bọn quái vật đúng là quá thông minh so với mức tưởng tượng.
- Chỉ huy, đã phát hiện ra năng lực của quái vật.

Hiện tại làm ơn yêu cầu các nhà máy linh năng tạm dừng hoạt động.
Kỵ sĩ bắt đầu dùng thiết bị vô tuyến trên tai để liên lạc.

Với tình huống này hắn đã không thể tiếp tục lại dại khờ chiến đấu được nữa.

Hắn cần phải tắt nguồn cung linh năng đối với quái vật càng nhanh càng tốt.
- Đã xong.
Bên kia Glynne cũng đã hồi đáp nhanh chóng.

Dù sao cao tầng của thành phố cũng biết về quái vật, không có lí do gì mà họ không làm theo những gì mà cô nói.
Một phút sau, nguồn cung linh năng của toàn bộ thành phố đã tạm ngừng hoạt động.

Nhờ vào năng lực cảm nhận của mình, kỵ sĩ hiện tại có thể thấy rằng đường dây linh năng sau lưng quái vật kia dần trở nên mờ nhạt.
- Hừ!
Đang xả đạn quái vật nhận ra nguồn cung ứng linh năng bị cắt đứt, cũng nở ra một nụ cười:
- Khà khà.

Thông minh đấy.

Nhưng mà ngươi cũng đừng quên, bản thân của ngươi cũng là một nguồn phát linh năng.
Trong chốc lát, bằng giác quan của gió, kỵ sĩ nhận ra bản thân đã bị kết nối với quái vật thông qua một đường dây linh năng vô hình khác.
“Thật là một năng lực rắc rối.” Kỵ sĩ tự nhủ.

May mắn thay, năng lực của hắn vừa vặn khắc chế cái năng lực phiền toái này.
“Ngươi có chắc chắn, bằng vào cách này ngươi có thể đánh bại ta?”
Hắn liền đặt ra một câu hỏi.
“Chẳng lẽ ngươi lại có thể thắng được ta?” Quái vật phì cười.

Bây giờ nó có thể tự do hút hết năng lượng của kỵ sĩ, lại phải sợ kỵ sĩ đánh bại nó sao?
“Vậy đây là kết thúc của ngươi!” Kỵ sĩ lạnh lùng nói.
Sau đó, kỵ sĩ lấy ra biểu tượng mặt trời và thay thế cho biểu tượng gió mà hắn đang sử dụng.
Trong chốc lát, ánh sáng xung quanh giống như là bắt đầu hội tụ vào kỵ sĩ vậy.

Ánh sáng càng ngày càng nhiều, kỵ sĩ càng càng càng trở nên chói lóa đến mức không thể nhìn thấy được gì từ hắn nữa.
Mà khi ánh sáng bắt đầu dịu lại, mặt giáp vàng sáng chói Mặt Trời kỵ sĩ cũng đã xuất hiện.
Không nhân nhượng, kỵ sĩ tiếp tục tháo biểu tượng mặt trời ra rồi lắp vào lại để tung ra tất sát kỹ, mặc kệ những viên đạn mà quái vật vẫn đang xả ra từ cây súng tám nòng của nó.
Từ khắp nơi ánh sáng, bắt đầu hội tụ lại trên thân kiếm, khiến thanh kiếm trong tay kỵ sĩ ngày càng trở nên chói mắt.
- Không! Ngươi không thể!
Giận dữ quái vật cũng bắt đầu nhận ra linh năng năng của nó đang chảy theo chiều ngược lại.


Mà nó, lại không có khả năng đảo chiều.

Khả năng linh năng hút năng của kẻ địch, so với tưởng tượng của nó còn mạnh mẽ hơn gấp vài lần.

Khi cảm thấy vận sức đã đủ, kỵ sĩ liền nhanh chóng chém ra một phát.

Ánh sáng đang tích tụ trên thân kiếm cũng theo đó mà lao ra với tốc độ cực nhanh đến vị trí của quái vật.
Oành!
Mặc kệ quái vật giận dữ đến như thế nào.

Quang trảm mà kỵ sĩ chém ra thật quá là nhanh.

Trong tíc tắc, Quái vật đã bị quang trảm phân ra làm hai mảnh.
“Khốn nạn!” Đó là lời trăn trối cuối cùng của quái vật trước khi ý thức của nó rời đi.
Phù!
Giải quyết xong quái vật, kỵ sĩ cũng bắt đầu thở phào nhẹ nhõm.

Hắn bắt đầu giải biến thân, quay lại làm Sky.
- Hay lắm Sky!
Từ trong trụ sở bắt đầu đi ra Eli cũng nhanh chóng chạy tới vỗ vai cậu.
- Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu đi tham quan thành phố nào!
Cô giống như cũng không có ý cho Sky nghĩ ngơi mặc dù cậu ấy đã có một khoảng thời gian chiến đấu vô cùng mệt mỏi.
Tút! Tút!
Bỗng nhiên, điện thoại trong bọc của Eli cũng bắt đầu rung lên.

Tại vì Z không có chỗ buôn bán điện thoại di động, nên đợi khi đến P cô đã nhanh chóng dùng hết tiền lương để tự thưởng cho mình một cái.
- Xin chào!
Eli luốn cuốn bắt máy.
- Eli! Sky đã tỉnh lại chưa? Nếu đã tỉnh rồi thì nhớ nhắn nó quay về càng sớm càng tốt! Bên này có chuyện gấp!
Nghe thấy giọng nói vội vàng của Hakase, khuôn mặt Eli liền làm ra một cái biểu cảm khó hiểu.

Cô chỉ muốn có một ngày nghỉ và đi chơi thôi! Cũng không được luôn sao?
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Mặt cô nhăn nhó.
- Đợi hai người về mới trình bày rõ được.

Nói qua điện thoại thế này cũng không tiện lắm, mà cũng tốn thời gian nữa.

Thôi! Tôi gác máy đây.

Nhớ gửi giúp tôi và Sol lời thăm hỏi đến Cynthia nhé.
Không đợi Eli phản hồi.

Hakase đã nhanh chóng gác máy.
- Cảm giác thật là xui xẻo.
Bỏ điện thoại lại vào túi.

Eli lại thở dài..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.