Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 110: Cửa vào



Vương Lăng lập tức nhận ra ngoài hắn còn có rất nhiều người đang hướng lên Huyễn Linh Sơn, hắn cũng chả bận tâm khẽ rảo bước theo sau nhờ đám người kia mở đường. Hắn nhận ra kẻ nào ở đây cảnh giới cũng cao hơn hắn, còn có mấy kẻ có thể sử dụng hồn lực mà hắn không thể biết trước, nếu đối đầu thật quả không khôn ngoan.

Hắn lại nhận ra đám đông người bu lại một chỗ, hắn tò mò, khoác lên áo choàng bên ngoài rồi tiến đến, thấy được có một cánh cửa đóng lại, có mấy kẻ dù dùng lực vẫn không cách nào mở ra.

-Chẳng lẽ lại dừng ở đây.

-Rõ ràng là đám tông môn sợ chúng ta dòm ngó tài bảo bên trong đây mà.

-Điều quan trọng là làm sao để mở cái cánh cửa quái quỷ này đây….

-…

Tiếng huyên nào ồn ào vọng lại, Vương Lăng quan sát kỹ xung quanh nhận ra cánh cửa này có hình bát giác từ 7 góc chia đều có 7 hình bát giác nhỏ màu phân biệt, nhanh chóng nhận ra đây màu vân hệ là 7 hệ ma pháp.

Có lẽ là do cái cửa này mà tông môn hết vơ vét chăng? Cách để mở cánh cửa này có lẽ là dùng pháp lực 7 hệ ma pháp đánh cùng lúc vào 7 góc cửa. Dường như cũng có mấy người nhận ra bắt đầu huyên náo. Hắn đang suy nghĩ làm cách nào mà mở cửa không gây sự chú ý, nếu bộc lộ thuộc hệ của hắn tại đây chắc chắn sẽ chả có gì tốt. Đang nghĩ ngợi thì có một người thanh niên đúng ra dõng dạc.

-Các vị huynh đệ ở đây. Ta đã nhận ra cách mở ra cánh cửa. Chỉ cần cùng lúc dùng pháp thuật 7 hệ đánh cùng lúc vào 7 góc cửa. Giờ nếu muốn đi tiếp chỉ còn cách hợp sức.

-Quả thật vậy.

-Vị huynh đệ này nói đúng.

Vương Lăng nhìn người thanh niên tóc tím kia, biết gã là một kẻ không bình thường, so với mấy kẻ ở đây gã mạnh hơn rõ. Lập tức gã tiếp tục nói:

-Tại hạ là Lôi Thường, có thể dùng lôi hệ, cần thêm những huynh đệ có thể dùng các hệ ma pháp khác,

-Là lôi hệ…

-….

Bộc lộ lôi hệ khiến gã nhận rất nhiều sự chú ý, nhưng rất nhanh cả đám người nhanh chóng bình tĩnh, nghe theo lời Lôi Thường cuối cùng kiếm được 5 loại pháp lực trừ thủy hệ cùng ám hệ. Vương Lăng không ngờ không có ai ở đây dùng dược thủy hệ, còn ám hệ khỏi phải nói, là đặc trưng của ma tộc rồi. Đang yên tỉnh thì một gã mặt mày bỉ ổi, lông mày dài hoắn, đầu bờm ngựa đi ra.

-Ta là Cát Đặc. Có thể dùng được ám hệ ma pháp.

Lôi Thường cùng đám người nhìn Cát Đặc không dám nói gì thêm, vì ở đây ai cũng hiểu dần gã là người ma tộc, nói chính xác là hậu duệ ma tộc. Gã là ma tộc cũng không vấn đề gì, giờ vấn đề là mở cửa, Lôi Thường quay qua nhìn đám người phía dưới:

-Giờ chỉ còn thủy hệ, ai có thể dùng được thủy hệ.

Vương Lăng không có ý định tiến lên, đơn giản vì hắn biết đám người này không đáng tin tưởng, có khi có kẻ đang che giấu. Là thế nhưng hắn cũng chỉ còn cách xung phong, ngay lúc này thì Cát Đặc cười khà khà:

-Khỏi lo, ta kiếm được người dùng được thủy hệ ma pháp rồi.

-Là ai.

Lôi Thường tò mò nhìn gã, lập tức gã chạy lại đem lại hai người, bầu không khí trở nên im ắng, chỉ thấy người được dẫn ra là 2 thiếu nữ xinh đẹp, chân tay bị xích trói, y phục rách nát để lộ da thịt, rõ ràng là đặc trưng của nô lệ, dù sao nô lệ ở thế giới này không phải là mới lạ.

Đã không thấy tội nghiệp thì thôi, đám người lại như sói đói nhìn 2 mỹ nhân này quan sát hết phần da thịt lộ ra. Vương Lăng nhíu mày, ánh mắt dần băng lãnh lại rất nhanh trở lại bình thường. Cát Đặc cầm sợi xích kéo 2 nữ nhân lại.

-Hai ả này có thể dùng thủy hệ ma pháp. Có thể bắt đầu được chưa.

-Được rồi.

Lôi Thường cũng lạnh giọng trả lời, đám người theo lời hắn mà 7 đón pháp lực đánh thẳng vào 7 góc, đồng lúc, đồng lực để tránh sai sót. Thất bại một lần, có vẻ là do thủy hệ ma pháp quá yếu không đủ yêu cầu. Cát Đặc bực tức đi tới chân vung ra đạp tới hai thiếu nữ.

-Lũ vô dụng, có chút việc mà làm ăn cũng không xong.

Hai thiếu nữ cố nén đau chịu đòn, thiếu nữ lớn hơn bao bọc thiếu nữ nhỏ hơn mà chịu thay, cả đám người chả ai dám can ngăn vì mất sức ở đây thì sau này sẽ rất nguy hiểm huống chi Cát Đặc lại là ma tộc. Lúc này Lôi Thường lại lên giọng can ngăn.

-Được rồi, nếu đánh nữa thì làm sao mở cửa. Có lẽ do 2 người thiếu linh lực, đưa hai người đó uống đi.

Lôi Thường ném một bình linh dược pha lỏng cho Cát Đặc, gã cười ném vào người thiếu nữ, thiếu nữ lập tức hiểu uống vào. Lần này thành công mở cánh cửa, góc còn lạ tỏa ra ánh sáng trắng, 8 góc hình xoáy chuyển dần dần thu hẹp lại biến mất, cảnh cửa mở ra đám người hớn hả tiến vào trong.

Vương Lăng cũng tiến sâu vào, con đường chia làm 7 lối, đoàn người lập tức chia ra, càng ít người thì tài bảo hưởng càng nhiều. Vương Lăng nhận ra 7 con đường này sẽ có người nghĩ là 7 hệ ma pháp, có kẻ theo kí hiệu pháp hệ mà vào, nhưng hắn biết được nồng độ linh khí trong các hang này khác nhau rất lớn.

Hắn nhìn ra con đường có nồng độ linh khí dồi dào nhất, con đường này lại được Cát Đặc chọn, Vương Lăng ẩn tàng linh lực từ từ theo sau. Con đường này ký hiệu pháp lực phong hệ nên cũng có đa số người theo sau.

Vương Lăng ẩn mình khôn khéo cố gắng theo sát gã Cát Đặc kia, hắn biết gã này vào đây mục đích chắc chắn không đơn giản. Theo chân một thời gian hắn quan sát thấy gã để lại hai nữ nô lệ rồi núp gần đó có vẻ như đang đợi con mồi, lập tức có mấy kẻ thấy 2 nữ nhân xinh đẹp để lộ da thịt kia thì dục tâm nổi dậy, nhào vào đè lấy 2 nàng.

Cả hai nữ nhân hoảng sợ không thể chống cự, Cát Đặc cười nhảy ra vận lực bàn tay đặt áp đầu làm kẻ tới không kịp phản ứng rồi gã lập tức hấp thu linh lực đối phương, gã cười:

-Ta lại tiến cảnh rồi, sắp tiến nhập nguyên lực cảnh rồi.

Cát Đặc quay qua nhìn hai nữ nhân híp mắt.

-Hai người liệu mà làm cho tốt. Không thì đừng hòng ăn uống gì.

Cả hai nữ nô lệ gật đầu như hiểu ý, gã lại lạnh mặt.

-Hiểu sao không mau cởi y phục, lộ càng nhiều càng tốt.

Hai nữ nhân run run đành tùy ý mà vâng lệnh, y phục đã rách nát còn để da thịt lộ ra ngoài thậm chí nhìn thấy cả 2 đầu ti. Cát Đặc cười lại tiếp tục núp lấy.

Vương Lăng nhíu mày, vốn cách làm này hắn thấy chả có bao thông mình mà kẻ này cũng làm cho được, không ngờ lại có mấy kẻ dính cái loại bẫy này, đúng là suy nghĩ bằng thân dưới.

Hiện tại với Vương Lăng mà nói nếu để Cát Đặc tiếp tục tiến cảnh thì nguy hiểm hơn nữa, cảnh giới càng cao càng khó cho hắn, sẵn tiện không có người đến gần cần nhanh chóng giải quyết.

Vương Lăng nghĩ vậy lập tức hành động, giả bộ đi tới nhìn hai nữ nhân lại đi đến bến cạnh 2 nàng đè một nữ nhân xuống, thiếu nữ hoảng loạn nhắm mắt. Miệng hắn hơi nóng phả bên tai nàng khiến da mặt nàng chuyển hồng.

Tức thì Cát Đặc xuất hiện ngay bên cạnh Vương Lăng, hắn cười nhanh chóng phóng ra kiếm khí đánh ra đằng sau. Cát Đặc nhận ra nguy hiểm lập tức lùi ra tránh né, Vương Lăng lại ngay trước mặt, gã kinh hãi cố tránh kiếm linh trong tay Vương Lăng đang đâm tới.

-Rốt cuộc ngươi là ai. Tại sao rõ ràng cảnh giới người thấp hơn mà ta lại ở thế hạ phong.

-Ngươi không cần biết.

Vương Lăng vận “Ngự Thiên Quyết” dùng tốc độ nhanh nhất để gã không có cơ hội ra đòn, tay cầm kiếm linh, tay vận Bạch Linh hỏa diễm một chưởng đánh tới. Cát Đặc lấy chưởng đối lại, nhận ra căn bản không cách nào ngăn được lực đạo truyền tới, còn có hơi nóng truyền khắp người.

Gã run người lộ sơ hở để Vương Lăng một kiếm đâm tới, may gã phản xạ nhanh kịp lách người qua để kiếm đâm trúng sườn trái nhưng vết thương lại đau nhức khác thường. Gã thở hổn hển lấy ra một viên đan dược nuốt vào căm hận nhìn Vương Lăng, da tay và chân chuyển đen, móng mọc dài, giữa trán có một cái sừng, vừa biến đổi cơ thể gã ngay giờ chuyển động nhanh hơn hẳn làm Vương Lăng phải chật vật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.