Linh Võ Đế Tôn

Chương 23: Cá cược trước đại chiến



- Cược một trận sao? Ha ha a, có ý tứ có ý tứ, vậy ngươi nói một chút xem ngươi có cái gì đáng giá để đặt cược?

Mọi người chung quanh cũng đã dừng tay, đệ tử Thần gia đều ở sau lưng Tuyết Lạc Hề cùng Thần Thiên.

Mà đệ tử gia tộc của Văn Nhân Phong cũng cùng Cổ Phong bên này đứng ở cùng một chỗ, hình thành hai phe giằng co rõ rệt.

-Ở Vương Thành Đại Tái, nếu như ta bại, cái mạng của ta sẽ thuộc về ngươi!

-Còn nếu như ngươi bại, phải quỳ gối trước cổng chính Thần gia ta vì chuyện hôm nay mà tạ tội!

Tiền đặt cược này của Thần Thiên cũng không quá phận, mặc dù hắn cũng đã đột phá cảnh giới Võ Đồ, nhưng cũng chưa có tự tin mù quáng, từ biểu hiện trước đó của Cổ Phong mà suy đoán thì họ có thực lực không kém.

Cổ Phong cười lạnh, lại không nói gì, chung quanh cũng yên tĩnh.

Ngược lại là Văn Nhân Phong lạnh lùng chế giễu:

-Quả thực là trò đùa mà, ngươi nghĩ đến tên phế vật như ngươi bại thì sau đó còn có mệnh trở ra hay sao? Hoặc có lẽ là ngươi cho rằng mạng mình trân quý cỡ nào, dạng tiền đặt cược này chớ nói Cổ đại ca không đáp ứng, ta cũng sẽ không đáp ứng!

Cổ Phong gật đầu mỉm cười, lại nhìn về phía Thần Thiên lạnh lùng nói ra:

-Canh bạc này của ngươi ở trong mắt ta không hề đáng giá để nhắc tới, nếu ngươi muốn đánh cược, vậy ta liền nói ra điều kiện vậy!

-Ở Vương Thành Đại Tái, nếu Cổ Phong ta bại thì chẳng những xin lỗi đệ tử Thần gia các ngươi, ta còn lấy ra Thiết Mộc Lâm của Cổ gia xem như là bồi thường!

Cổ Phong vung cánh tay hô lên, thoại âm rơi xuống lại khiến những người chung quanh hít sâu một hơi.

Thiết Mộc Lâm!

Cho dù là Văn Nhân Phong cùng đệ tử Cổ gia đều vì điều đó run lên, mà ánh mắt Thần gia bên kia cũng ngưng trọng lên, Thiết Mộc Lâm này chính là một reng những thu nhập chủ yếu của Cổ gia, hàng năm sản xuất Thiết Mộc đều là cùng Thông Thiên Các hợp tác, thông thường đều có thể kiếm được một món hời, Thiết Mộc Lâm trọng yếu như vậy lại được dùng để làm tiền đặt cược, Cổ Phong này cũng quá hào phóng rồi.

Thần Thiên lại không nghĩ như vậy, Cổ Phong này tự tin như vậy sợ là có âm mưu.

-Sao nào! Thiếu Chủ Thần gia ngay cả dũng khí cược một trận cũng không có sao? Mới vừa rồi không phải ngươi còn rất tự tin sao?

-Ha ha, Cổ đại, Thần gia bọn hắn không dám đâu, cái tên Thiếu Chủ phế vật này lại càng không dám, đúng rồi, hắn chỉ là tiền Thiếu Chủ thôi, phế vật này mà nói tự nhiên cũng không đại biểu được Thần gia rồi, để ta xem, thôi được rồi, người Thần gia các ngươi đều về nhà đi bú sữa mẹ a.

Văn Nhân Phong châm chọc khiêu khích, không ngừng kích thích bọn họ.

Thần Nam đi đến cạnh Thần Thiên:

-Thiên ca, đệ cuối cùng cũng cảm giác có chút không thích hợp.

Thần Thiên gật gật đầu.

-Ai nói ta Thần gia không dám, tất nhiên nếu Cổ thiếu gia nguyện ý dùng Thiết Mộc Lâm xem như tiền đặt cược, vậy Thần gia ta liền tự nhiên dùng Tinh Thạch xem như tiền đặt cược, bất quá, Cổ thiếu gia nói có thể có thể đại biểu cho Cổ gia hay không?

Ngay tại lúc đám người Thần Thiên lâm vào trầm mặc, đột nhiên một đạo thanh âm sang sảng truyền tới.

-Tứ Thúc, phụ thân

-Tộc Trưởng . . .

Người tới có khí độ hiên ngang, dáng người thẳng tắp không nghi ngờ chính là đương nhiệm gia chủ Thần gia - Thần Phong Thần Lão Tứ, bên cạnh ông ta còn có mấy vị Hộ Pháp, đệ tử Thần gia nhìn thấy liền nhao nhao hành lễ.

-Ha ha, Thiếu Chủ Cổ gia ta nói tự nhiên có thể đại biểu cho Cổ gia rồi, mặt khác chúc mừng Thần Tứ Thiếu trở thành tân tộc trưởng Thần gia!

Bên này Thần Phong vừa mới nói xong, bên kia một nam tử trung niên khoảng bốn mươi mấy tuổi của Cổ gia cũng nhàn nhã đi tới đến, trong lời nói lộ ra sự tự phụ.

-Nguyên lai là Trưởng Lão Cổ Chiến Vân, mặc dù bây giờ ta là Tộc Trưởng, nhưng Thiếu Chủ Thần gia vẫn là Thần Thiên, điều Thần Thiên nói tự nhiên có thể đại biểu cho Thần gia ta.

Thần Phong nhìn về phía Thần Thiên gật gật đầu.

-Ha ha ha ha, Thiếu chủ Thần Thiên nói có thể làm chủ thì tốt, nếu vậy, nhiều thêm một cái Văn Nhân gia ta thì thế nào, Văn Nhân gia ta nguyện ý dùng Ngân Hoa Mộc xem như tiền đặt cược!

Người chung quanh nghe vậy lại hít sâu một hơi, Thiết Mộc Lâm cùng Ngân Hoa Mộc, hai loại thực vật có tác dụng lớn với tu luyện giả, Thiết Mộc có thể dùng để chế tác luyện khí, còn có thể rèn đúc thuyền lớn cùng chiến hạm, mà Ngân Hoa Mộc thì rất được quan lại quý tộc yêu thích, hàng năm chính là cự khoản thu nhập của Văn Nhân gia, trọng yếu nhất là Ngân Hoa Mộc mỗi trăm năm mới nở hoa kết quả, cả thân của Ngân hoa đều có tác dụng.

Nghe vậy Thần Phong có hơi sững sốt, lại cười nói:

-Cái này sợ là không ổn đâu, huống hồ, Thần gia ta cũng cầm không ra được đồ vật có giá trị tương đồng với loài cây này để đánh cược.

-Thần gia các ngươi còn có một vật giống thế đó chứ, Cổ gia ta cùng Văn Nhân gia lấy Thiết Mộc Lâm cùng Ngân Hoa Mộc cùng xem như tiền cược, Thần gia lấy Khoáng Mạch Thiên Thạch làm tiền đặt cuộc là được!

Trưởng Lão Văn Nhân gia cười nhạt một tiếng, hai mắt híp lại.

-Ha ha ha, nhìn tình hình này, Cổ gia cùng Văn Nhân gia này cũng đã sớm đã tính kế xong xuôi rồi, chỉ chờ Thần gia nhảy vào thôi, hiện tại nếu Thần gia ở trước mặt toàn bộ Trấn Tinh Thần cự tuyệt chỉ sợ là sẽ rất mất mặt, hơn nữa, coi như Thần gia nhường bước thì bọn họ cũng sẽ tìm cách bức Thần gia đi vào khuôn khổ thôi.

Một nữ tử uyển chuyển đạm mạc nói ra tất cả, sao có thể không minh bạch ý tứ của hai gia tộc kia cơ chứ.

-Tiểu thư, bọn họ đây là muốn ra tay với Thần gia rồi.

Mà lão giả bên cạnh hắn lại nói thẳn ra một câu.

-Chuyện này không quan hệ gì với Thông Thiên Các chúng ta.

-Thu lão đầu, các ngươi có hứng thú cược một trận hay không đây?

Trưởng Lão Cổ gia và Trưởng Lão Văn Nhân gia nhao nhao nhìn về phía Thu gia cách đó không xa.

Lão giả Thu gia cao giọng cười một tiếng:

-Ha ha, Thu gia chúng ta không có thứ gì để cùng các ngươi cược cả, chúng ta chỉ muốn bảo vệ một phần ba đất đai của mình là tốt lắm rồi, loại này sự tình, Thu gia chúng ta không tham dự.

-Hừ, Thu gia các ngươi chỉ muốn lo thân mình, sau khi giải quyết Thần gia xong là lượt Thu gia các ngươi!

Hai đại gia tộc kia thầm nghĩ trong lòng.

-Các ngươi trước đó đã tính kế sẵn rồi nhỉ.

Thần Phong lạnh lùng nhìn hai nhà kia.

-Thần Tộc Trưởng, đừng nhìn chúng ta như thế chứ, các ngươi nếu không dám cược cũng không có ai cười nhạo các ngươi đâu, dù sao mấy trăm năm qua, Thần gia các ngươi làm rùa đen rút đầu cũng không ít lần rồi, chúng ta cũng chả mong đợi quá nhiều, cũng chính bởi vì truyền thống này của Thần gia các ngươi, cho nên đời sau không bằng đời trước đấy!

-Ha ha ha

Nói xong, hai nhà kia cười ha hả.

Ánh mắt Thần Phong âm lãnh:

-Các ngươi không phải liền là muốn chúng ta đáp ứng các ngươi sao? Có thể, Thần gia chúng ta dùng Khoáng Mạch Thiên Thạch làm tiền đặt cược nhưng mà ngươi Cổ gia cùng Văn Nhân gia nhất định phải tăng thêm quyền qua lại trên sông cho chúng ta! Khoáng Mạch Thiên Thạch của Thần gia cũng không phải các ngươi muốn là có thể tuỳ tiện lấy được, thế nào, dám đánh cuộc không?

-Tốt! Sảng khoái! Chúng ta đáp ứng ngươi!

-Phân định thắng bại rất đơn giản, Vương Tộc Đại Tái hai ngày sau, trong số đệ tử ba nhà chúng ta ai có thể đi đến cuối cùng thì người đó là người chiến thắng!

Cổ gia cùng Văn Nhân gia nhìn thấy Thần gia đáp ứng thì nhanh chóng nói ra, vì sợ Thần gia nuốt lời.

-Nhiều người nhìn thấy nghe thấy như vậy, nếu đến lúc đó Thần gia tộc trưởng thất hứa, ta không thể bảo đảm hai nhà chúng ta sẽ làm ra chuyện gì đâu.

Giọng nói Trưởng Lão Cổ gia cùng Văn Nhân gia mang theo khẩu khí uy hiếp.

Thần Phong phất tay áo hừ lạnh:

-Câu nói này hẳn là ta nói mới đúng, đến lúc đó các ngươi cũng đừng hối hận!

-Thần gia đệ tử, theo ta đi.

Thần gia Đại Điện.

Chuyện tiền đặt cuộc giờ phút này cũng đã được truyền khắp toàn bộ cổ Trấn Tinh Thần, bên trong Thần gia tự nhiên cũng bị oanh động không nhỏ.

-Tứ Đệ, chuyện này ngươi không làm sai, chỉ sợ hai nhà kia đã sớm dự mưu tốt, coi như không phải bởi vì bọn Thần Chiến, sợ là cũng sẽ tìm cái cớ khác để ra tay đối với chúng ta, huống hồ, chúng ta cũng không phải không có cơ hội.

Thần Phàm nhìn về phía nhi tử của mình, không biết vì cái gì ông đối với tiểu tử này càng ngày càng mong đợi.

-Mặc dù Tộc Trưởng lần này có chút xúc động, bất quá Thần Phàm nói không sai, hai nhà bọn họ sớm đã có dự mưu, lần này sợ là chúng ta cũng không tránh được.

-Dù sao, lần này hi vọng Thần gia chúng ta liền ký thác ở trên người các con rồi.

-Thần Thiên, Thần Chiến các con nhưng có lòng tin hay không?

-Còn có con nữa.

Tuyết Lạc Hề cũng tiến lên một bước, chúng Trưởng Lão có chút an ủi, Tuyết Lạc Hề cùng Cổ Phong giao thủ đúng là không rơi xuống hạ phong, trước kia bởi vì sự tình liên quan tới Thần Bá Thiên cùng Thần Nguyệt, bọn họ cũng không để ý đến nha đầu này nhiều, bây giờ nghĩ lại thực sự là có lỗi mà.

-Phụ thân, Tứ Thúc, các vị trưởng bối yên tâm đi, con nhất định sẽ toàn lực ứng phó, các vị cũng không cần quá mức lo lắng, hươu chết vào tay ai hiện tại còn chưa biết đâu!

Thần Thiên tự tin nói ra.

Nhưng mà tất cả mọi người đều không có cho là thật, hi vọng tất cả đều ở trên người Tuyết Lạc Hề, nếu như Tuyết Lạc Hề bại, Thần gia lần này sẽ mất đi Khoáng Mạch, Khoáng Mạch Thiên Thạch chính là căn cơ trọng yếu nhất của Thần gia ở Trấn Tinh Thần.

-Thần Nam cũng đã là Võ Sĩ đỉnh phong, Võ Nguyên Đan này con cầm lấy thử xem đi, xem xem có thể tại đột phá Võ Đồ trước Vương Tộc Đại Tái hay không .

Nhị Trưởng Lão xuất ra một viên đan dược, nếu như Thần Nam cũng có thể đột phá thì có lẽ hắn Thần gia sẽ có thêm cơ hội.

Thần Nam tiếp nhận:

-Đa tạ Nhị Trưởng Lão.

Lần đầu tiên dùng đan dược thì sẽ đạt được hiệu quả tốt nhất nên Nhị Trưởng lão không có cho Thần Thiên, sau khi hội nghị gia tộc giải tán, phụ tử Thần Phong đi qua chỗ đám người Thần Thiên.

-Hai ngày sau liền chuẩn bị xuất phát, Tiểu Thiên, Tiểu Nam, lần này Vương Tộc Đại Tái chính là Đại Hội của mười trấn tám quận, các con không cần quá mức để ý những gia tộc khác, về phần Cổ gia cùng Văn Nhân gia thì các con ngàn vạn không thể quá mức liều mạng, coi như lần này có thất bại, bọn họ cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ đâu.

-Nhớ lấy, các con còn có tương lai.

Thần Phàm căn dặn ba người, bọn họ đều là hi vọng của Thần gia, so với Khoáng Mạch Thiên Thạch thì Thần Phàm càng lo lắng cho an nguy ba người bọn họ hơn.

Ba người gật đầu ghi nhớ, nhưng sợ là hai nhà kia cũng sẽ không tuỳ tiện bỏ qua.

Cùng lúc đó.

Tinh Thần Trấn, ở hai nhà kia.

-Ha ha ha ha, tốt, Cổ Phong cùng Văn Nhân Phong lần này làm tốt lắm, không nghĩ đến dễ dàng như vậy liền ép được bọn họ đáp ứng, Thần gia thật đúng là tự chịu diệt vong!

-Bất quá lần này Thần Lão Tứ lại sảng khoái như vậy, có thể có vấn đề gì hay không?

Văn Nhân gia vẫn có chút lo lắng.

Vị kia Cổ gia cười lạnh:

-Bọn họ cho là Thần Phàm đột phá Võ Tông, Thái Thượng Trưởng Lão Thần gia còn sống liền không còn gì phải lo hay sao? Đến lúc đó, để xem bọn họ còn dễ chịu không!

-Ha ha ha ha, đây là tự nhiên, Thần gia có Võ Tông, chúng ta thì không có sao?

Đem Thần gia trục xuất khỏi Trấn Tinh Thần, chiếm đoạt Thần gia chính là nguyện vọng mấy trăm năm của tổ tiên bọn họ !

-Để bọn họ chuẩn bị một chút đi, hai ngày sau đó chúng ta cũng sẽ tự mình đi Vương Thành Thục Nam một chuyến, ta muốn tận mắt nhìn thấy thời điểm Thần gia suy tàn .

Gia chủ Cổ gia cùng gia chủ Văn Nhân gia lộ ra khoái trá cười một tiếng, phảng phất như đã nhìn thấy cảnh tượng Thần gia nghèo túng, về phần thứ đồ tuyệt thế chi bảo của Thần gia thuộc về ai thì hai nhà lại là ngầm hiểu lẫn nhau mà không có nói ra, trong lòng hai lão hồ ly sợ là đều đã có dự định riêng rồi.

Hai ngày sau đó.

Đại đội nhân mã của Thần gia đang chuẩn bị.

Vương Thành Đại Tái lần này, Thần gia có Thần Phàm, Thần Phong, cùng Nhị Trưởng Lão đều là đi theo, dù sao do có thêm trận đặt cược trước đó, bọn họ đối Vương Thành Đại Tái lần này càng thêm coi trọng!

-Xuất phát . . .

Ra lệnh một tiếng, đội ngũ Thần gia trùng trùng điệp điệp lên đường tiến về Vương Thành!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.