“Nàng ta là ai vậy?” Hàn Phi vừa đi ra khỏi xưởng không khỏi cảm thấy có chút nghi hoặc, bởi vì hắn căn bản không nhận ra đối phương. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Đó là tôn nữ (cháu gái) của Thác Hải đại nhân, Đằng Thủy Tú!
Man Ngưu nhỏ giọng nói rằng:
-Nàng không dễ chọc vào đâu, đệ nếu không cần thiết không nên nói gì với nàng, nếu không Thác Hải đại nhân nhìn thấy đệ lại phải chịu khổ.
Thấy Man Ngưu to lớn như vậy mà phải khom lưng cúi xuống nói, trên mặt biểu hiện ra dáng vẻ khó nhằn thống khổ, Hàn Phi không khỏi rùng mình một cái.
Đằng Thủy Tú khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, mặc một bộ quần áo dài màu vàng nhạt, vóc người duyên dáng yêu kiều, có thể nói là một người mẫu hạng nhất ở kiếp trước của Hàn Phi.
Nàng vừa có mái tóc đen thắt đáy lưng ong, làn da trắng nõn như tuyết, đứng ở đây trông như hạc giữa bầy gà. Mà nơi hấp dẫn nhất trên người nàng đó chính là đôi mắt đen nháy linh động không gì sánh được, nó dịu dàng phảng phất như nước mùa thu.
Chính là một nốt hồng trên mi trái có vẻ hơi phá lệ với khuôn mặt của nàng một chút, nhưng mà cũng làm cho thiếu nữ này thêm vài phần phong tình hơn.
Nhưng mà hiện giờ thiếu nữ mỹ lệ này đang nhíu mày, không nhịn được mà hỏi thăm:
-Hàn Phi đâu? Chạy đâu rồi sao?
-Đây, đây!~ Hàn Phi nhanh chóng chạy tới trước mặt nàng hỏi:
-Thủy Tú sư tỷ, xin hỏi có chuyện gì sao?
-Ngươi là Hàn Phi hả? Đây, cái này là cơm trưa của ngươi!
Đằng Thủy Tú gật đầu, lấy một cặp lồng đựng thức ăn ở bên trái bàn đưa qua cho Hàn Phi.
Trong cặp lồng đựng thức ăn là một khay cơm tẻ lớn cùng đậu với thịt bò, bên trên khay cơm còn có một chút tương, hương thơm vô cùng.
Cái giá học phí 200 đồng vàng tuyệt đối không oan! Chỉ nhìn vào cơm nước đã thấy đãi ngộ khác với người khác rồi. Hàn Phi không nhịn được mà nuốt hai ngụm nước bọt.
-Trong cơm còn được thêm một chút dược liệu khôi phục tinh lực, là chính tay ta làm đó, ngươi rất định phải ăn hết đó!
Thiếu nữ vừa cười vừa nói.
-Cảm tạ sư tỷ!
Hàn Phi không bị dáng cười mê người của nàng hấp dẫn, cảm tạ rồi xoay người rời đi.
Lời nói của Man Ngưu bên tai hắn vẫn còn vang vọng chưa tiêu tan, Hàn Phi cũng không muốn ăn quả đắng của Đằng Thác Hải.
Thấy Hàn Phi hoàn toàn thờ ơ trước mị lực của mình, Đằng Thủy Tú cau mũi bất mãn “ hừ!” một tiếng, đôi mắt xinh đẹp khẽ nhăn lại, không biết đang nghĩ cái gì.
Bưng khay cơm, Hàn Phi đi tới bên cạnh Man Ngưu, cầm lấy cái thìa, bắt đầu ăn.
Man Ngưu đang ăn bánh mỳ nhìn khay thức ăn của Hàn Phi bằng con mắt ước ao nói rằng:
-Thủy Tú muội muội làm thức ăn ngày càng cao rồi, thật thơm à!
Hàn Phi vội vãn nuốt thức ăn trong miệng xuống, nói rằng:
-Man Ngưu sư huynh, tới đây, đệ cho huynh phân nửa nè!
Tuy rằng sáng sớm nay mới quen biết, nhưng mà Hàn Phi hoàn toàn có thể nhận ra Man Ngưu đáng giá kết làm bằng hữu, có quan hệ tốt với hắn thì có nhiều lợi ích hơn.
Thật không ngờ Man Ngưu lại phe phẩy đầu cự tuyệt nói:
-Không được, đây là Thủy Tú muội muội chuyên môn làm cho đệ, bên trong hẳn là có dược liệu, có thể giúp đệ khôi phục lại thể lực, ta không cần ăn.
Hàn Phi không thể làm gì khác hơn là phải thu trở lại, hắn suy nghĩ một chút hỏi:
-Thêm dược liệu, Thủy Tú sư tỷ là dược sư sao?
Dược sư hay y sinh, đều có thể thu thập dược liệu trong rừng rậm tới để chữa bệnh cho bệnh nhân. Dược sư có năng lực cao có thể phối ra những dược thủy, dược hoàn có năng lực đặc thù, được nhiều người mạo hiểm cùng võ sĩ rất là hoan nghênh.
Trong Tập Thủy Thành này cũng có vài dược điếm, hiện giờ buôn bán đều vô cùng tốt.
-Không chỉ là một dược sư, Thủy Tú muội muội chính là một linh luật học đồ, linh thuật là thủy hệ cùng phong hệ, chúng ta nếu như không cẩn thận bị thương, có thể tìm muội ấy xin chữa thương cho tốt!
Man Ngưu mặt mày hớn hở nói rằng:
-Muội ấy còn có thể bố trí linh pháp trận, cái linh pháp trận bên trên nóc xưởng của chúng ta chính là muội ấy bố trí ra được, rất lợi hại phải không?
Hàn Phi không khỏi gật đầu, vừa là dược sư vừa là pháp sự học đồ, còn có thể bố trí được linh pháp trận, nhìn thế nào cũng có thể nhận ra đó là nhân vật thiên tài. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Nghe nói hiện giờ muội ấy đang nghiên cứu chế tạo ra một linh pháp trận có thể thổi gió cho lò rèn của chúng ta, tương lại sẽ không cần mấy học đồ phải thổi hơi mệt chết đi được nữa, hơn nữa còn có thể luyện khoáng thạch được nhanh hơn!
Man Ngưu nói một chút cũng không thiếu, hận không thể nói toàn bộ chuyện liên quan tới Đằng Thủy Tú cho Hàn Phi.
Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, thời gian trôi qua hơi nhanh, thời gian ăn cơm trưa trong nháy mắt đã trôi qua.
Dựa theo ước định trước đó, Hàn Phi cơm nước xong xuôi sẽ về nhà, mà Man Ngưu phải trở về xưởng tiếp tục làm việc, luyện tập nghề nguội ngày mai tiếp túc.
Ra khỏi xưởng vũ khí của Đằng Thác Hải, ở cửa đã sớm có chiếc xe ngựa buổi sáng đã đưa Hàn Phi tới đây rồi, đây là xe ngựa chuyên dụng của Hàn gia.
Thấy Hàn Phi đi ra, xa phu lập tức cười hô:
-Hàn thiếu gia, hiện giờ trở về nhà sao?
-Về nhà!~ Hàn Phi lên tiếng, nhảy vào thùng xe trực tiếp nằm trên lớp thảm xốp, mấy ngón tay cũng lười không muốn cử động.
“Thực sự mà mệt chết đi được!” Trong lòng hắn mắng thầm một tiếng.
Nhưng mà mệt nhọc cũng qua đi rất nhanh, đại khái là tác dụng của dược liệu trong thức ăn. Thời gian hắn đi trên đường, Hàn Phi cảm thấy thân thể đã khỏe lại không ít, trong dạ dày cũng cảm thấy ấm áp sảng khoái rất là thoải mái.
Chờ tới khi về trong nhà, Hàn Phi vô luận là tinh lực thay thể lực đều khôi phục lại trạng thái bình thường, làm cho hắn có đủ khí lực để hoàn thành vụ huấn luyện vũ kỹ buổi chiều của mình.
Carol cũng không bởi vì Hàn Phi trở thành sang sư học đồ mà dừng lại huấn luyện của hắn, ngược lại càng nghiêm ngặt thêm không ít.
Chỉ có lúc đêm khuya thanh tĩnh, mới chính là thời gian chân chính thuộc về Hàn Phi.
Bài trừ tạp niệm, Hàn Phi bắt đầu vận khí điều tức lần thứ hai, tuy rằng đêm qua hắn đã luyện hóa được không ít nguyên khí được tích súc bên trong đan điền, thế nhưng tiên thiên chân khí được ngưng kết lại hoàn toàn không đủ để đả thông kinh mạch, còn không ngừng phải cô đọng thêm cho sung mãn.
Lúc này khi vận khí điều tức làm cho Hàn Phi kinh hỉ hơn không ít, bởi vì hắn phát hiện ra trong đan điền mình tiên thiên nguyên khí một lần nữa ngưng tụ được không ít.
Tiên thiên nguyên khí trong người tăng trưởng mà dần dần khô kiệt theo tuổi tác, cho nên chỉ có không ngừng tu luyện nội công đả thông kinh mạch, tiến tới hấp thụ thiên địa nguyên khí mà cho mình dùng, mới có thể sử dụng nguyên khí nội uẩn bên trong không ngừng sinh sôi ra, không ngừng lớn mạnh, mà nội lực chân khí do ngưng luyện nguyên khí tự nhiên cũng theo đó mà dần dần thâm hậu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Phi lúc trước lúc mới bắt đầu tu luyện “Huyền môn sinh tử quyết”, mười hai chính kinh cùng kinh kỳ bát mạch còn chưa có đả thông, tiên thiên nguyên khí tiêu hao sạch sẽ mỗi ngày khôi phục lại số lượng vô cùng ít ỏi. Đại bộ phận thời gian hắn chỉ có thể nhiều lần tu luyện để ngưng tụ chân khí, hiệu quả thấp có thể hiểu được.
Mà hiện ra tốc độ khôi phục tiên thiên nguyên khí trong đan điền nhanh hơn trước rất nhiều lần, nếu như vẫn có thể bảo trì như vậy xuống tới, không tới vài ngày nữa hắn có thể bắt đầu nếm thử đả thông kinh mạch, cấp tốc đột phá đệ nhất trọng thiên của “Huyền môn sinh tử quyết!”