Tĩnh thất không lớn hầu như hoàn toàn bị lực lượng hắc ám thống trị, chỉ có trong phạm vi nửa thước chung quanh người Hàn Phi là có hỏa diễm đấu khí thiêu đốt. Nhưng ánh sáng của hỏa diễm căn bản không thể chiếu sáng toàn bộ không gian nồng đậm hắc ám lực. Đồng thời dưới áp lực của lực lượng hắc ám mà dần dần ảm đạm đi, nó như ngọn nến trong gió lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Càng đáng sợ hơn chính là Cách Tư Đặc thả ra hắc ám cầm cố có đặc tính ẩn chứa lĩnh vực. Nó có hiệu quả trực tiếp sinh ra ràng buộc áp bách đối với Hàn Phi, tạo thành một lao lung vô hình chung quanh Hàn Phi.
Mà hắc ám càng tới gần thì đám linh hấp quái cũng từng bước tiến sát tới Hàn Phi.
Đột nhiên, quang mang đấu khí hỏa diễm chợt tắt. Nhưng còn không chờ linh hấp quái nhảy tới, quang mang mạch đao trong tay Hàn Phi đại thịnh, áp bách cả lực lượng hắc ám cùng với những linh hấp quái chung quanh. Tất cả bị một lực lượng cuồn cuộn mới sinh ra ngạnh sinh đẩy trở về, giằng co tại khoảng cách hơn một mét bên ngoài thân thể Hàn Phi.
Lĩnh vực! trước nguy cơ này, Hàn Phi phóng xuất ra lực lượng lĩnh vực của mình rất đúng lúc, chống lại hắc ám cầm cố của Cách Tư Đặc.
-Lĩnh vực sao, lĩnh vực của võ sĩ nhân loại các ngươi thực sự không có gì mới mẻ cả, lật qua lật lại cũng chỉ có mấy chiêu như vậy.
Tay đặt trên những trang sách, Cách Tư Đặc lắc đầu, khuôn mặt màu than chì của hắn lộ ra một tia chê cười:
-Ngươi cho ràng bằng vào lực lượng lĩnh vực, có thể ngăn trở được hắc ám pháp thuật của ta sao?
Bàn tay khô gầy của hắn giơ lên, những ngón tay nhẹ nhàng trở sang một trang sách mới. Bàn tay lần thứ hai nhẹ nhàng ấn xuống. Trong đôi mắt màu tím của hắn lộ ra hàn quang yếu ớt, những câu chú ngữ trầm thấp tối nghĩa phun ra từ đôi môi mỏng tang của hắn.
Trong tĩnh thất, lực lượng hắc ám bỗng nhiên cuộn trào mãnh liệt, tương hỗ nhau áp bách mà tới, làm cho lũ linh hấp quái phát điên lên, điên cuồng kêu gào.
-Chết!
Nương theo một tiếng quát trầm, một đạo kim mang sáng rực bỗng nhiên cắt ngang hắc ám, thiểm điện cắt ngang qua ngực của Cách Tư Đặc. Mạch đao sắc bén không gì sánh được hoàn toàn mở ra thân thể hắn!
Lúc Cách Tư Đặc phát động pháp thuật mới chính là lúc Hàn Phi chém ra một đao từ mạch đao trong tay mình. Song phương lúc này đang ở khá gần, cơ hội như vậy làm sao hắn có thể bỏ qua được, thân đao tích súc lực lượng đấu khí kim hệ cực mạnh.
Phá Giáp Nhất Kích! Địa cấp kim hệ đấu kỹ, kỹ năng thăng giai của Kim Sát Trảm.
Thế nhưng Hàn Phi bổ ra một đao này cũng không có chút vui sướng thắng lợi gì cả. Bởi vì hắn biết rõ cảm giác của chính mình, lúc đao phong đánh trúng thân thể của Cách Tư Đặc cũng không có bất luận cảm xúc thực tế nào cả, cảm giác như hoàn toàn bổ vào một đoàn vụ khí.
Quả nhiên Cách Tư Dặc cũng không có hét lên rồi gục ngã. Thân thể hắn chỉ giật mình mấy cái, lập tức khôi phục lại nguyên trạng, trên mặt màu than chì ngày càng thêm nồng hậu:
-Đây là vô ích, trừ phi đấu khí của ngươi đạt tới thần chi cảnh giới, hoặc có lẽ vũ khí của ngươi là truyền thuyết thần khí, bằng không đối với ta không có bất luận thương tổn gì cả!
-Hàn Phi các hạ, thỉnh cho ta chính thức tự giới thiệu một chút, tên của ta là Cách Tư Đặc.
Cách Tư Đặc nhìn Hàn Phi, ánh mắt như của một con mèo đang trêu đùa một con chuột vậy.
-Ta là hình chiếu của lực lượng hắc ám ở thế giới rất xa xôi. Trong điển tịch của các ngươi có lẽ cũng ghi chép về thân phận của ta. Thâm uyên Phệ Hồn Ma.
-Ngoan ngoãn dâng lên thần hồn của ngươi đi, tối thiểu giảm cho ngươi một chút thống khổ. Ta sẽ để đầu ngươi là cống phẩm tốt nhất cho Hắc Ám Ma Thần đại nhân.
-Không có nghe nói qua.
Hàn Phi thu hồi mạch đao nhàn nhạt nói rằng:
-Ngươi nói nhiều quá.
Tuy rằng thần sắc thong dong bình tĩnh, thế nhưng trong lòng Hàn Phi không khỏi nhấc lên sóng lớn kinh hãi. Đối phương không ngờ không có thực thể giống như linh hấp quái vậy, căn bản không úy kỵ vũ khí chém xuống. Càng đáng sợ hơn là đấu khí cũng không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn cho hắn.
Năm đó đánh nhau với Ngả Tát Khắc Sâm, hắc ám pháp thuật của đại vu sư đã rất mạnh rồi, thế nhưng so với Cách Tư Đặc quả thực một trời một vực.
Địch nhân như thế này làm sao mà đánh? Làm sao thắng được?
Cách Tư Đặc khẽ cười lạnh một tiếng, tiếp tục đọc chú ngữ.
Những linh hấp quái chung quanh Hàn Phi lúc này đều mở cái miệng lớn, liều mạng xông tới lĩnh vực của Hàn Phi. Chúng nó dĩ nhiên cắn xé thôn phệ lĩnh vực của Hàn Phi thả ra. Hắc ám một lần nữa chậm rãi đè xuống Hàn Phi.
Lực lượng lĩnh vực không ngờ có thể bị thôn phệ rồi! Hàn Phi quả thực là mới thấy lần đầu. Hắn lập tức ý thức được tình hình không ổn. Nhưng mặc kệ hắn thôi phát ra lĩnh vực như thế nào cũng không thể trì hoãn được quá trình này. Có chút không thể ngăn trở được động tác của linh hấp quái.
Như vậy tiếp tục xuống, tối đa chỉ vài phút, Hàn Phi hoàn toàn bị linh hấp quái bao phủ!
-Hắc Ám Thôn phệ!
Trong miệng Cách Tư Đặc chậm rãi hộc ra vài câu cuối cùng. Trên mặt hắn hiện lên vẻ hoàn thành, mà những linh hấp quái động tác cũng tăng nhanh hơn rất nhiều, chỉ gần Hàn Phi trong gang tấc nữa thôi!
Làm sao bây giờ? Từ khi trở thành võ sĩ tới nay, Hàn Phi chưa từng gặp phải tình huống thúc thủ vô sách như lúc này. Lực lượng của hắn đối với địch nhân không phát huy được tác dụng, mà Dạ Võ Đế người duy nhất có thể cứu được hắn thì vẫn đang trầm miên trong giấc ngủ. Mặc cho Hàn Phi hô hoán thế nào cũng không một chút đáp lại.
Trong nháy mắt, Hàn Phi phảng phất như thấy mình trong vực sâu địa ngục vô biên. Trong này không có ánh mặt trời, không có đồng cỏ xanh, trải rộng chỉ có xương trắng như rằng. Chung quanh hắn đều là những quái vật thâm uyên hung lệ không gì sánh được. Chúng nó mở cái mồm đầy máu, muốn cắn xé con người thành từng mảnh nhỏ.
Một thanh âm trầm thấp lại vang lên bên tai của Hàn Phi:
-Linh hồn, chỉ cần ngươi kính dâng lên linh hồn, ngươi sẽ được giải thoát.
Thanh âm này mang theo ý tứ mị hoặc không gì sánh được, với tâm chí kiên nghị của Hàn Phi, thần hồn không ngờ bị ảnh hưởng sinh ra ba động!
Thần hồn khẽ động, lực lượng duy trì lĩnh vực nhất thời bị suy yếu. Đám linh hấp quái thừa cơ bỗng nhiên đột phá về phía trước, hầu như dán tới sát thân thể của Hàn Phi. Chúng hé ra cái miệng thật lớn của mình liều mạng cắn xé, dường như một một ngụm nuốt Hàn Phi vào trong.
Đang trong thời khắc chỉ mành treo chuông, nguyên thần kim châu ngủ say bên trong khí hải đan điền của Hàn Phi đột nhiên giật mình tỉnh dậy, quang mang đại thịnh!
Nguyên thần kim châu còn có một cái tên khác được gọi là võ thai. Cô đọng ra nguyên thần kim châu được coi là bước đầu tiên để đi trên con đường võ đạo. Từ khi Hàn Phi đột phá Huyền Môn Sinh Tử Quyết tứ trọng cảnh giới tới nay đã luyện ra võ thai. Khỏa kim châu này vẫn yên lặng trong đan điền của hắn, khống chế vận chuyển tiên thiên chân khí, thu nạp thiên địa nguyên khí, chưa từng có xuất hiện dị động như vậy.
Theo nguyên thần kim châu đột biến, một đoạn khẩu quyết bỗng nhiên hiện lên trong thức hải Hàn Phi. Những chữ kim triện giáp màu vàng phiêu nhiên bay lượn.
Đây là một đoạn cuối cùng của huyền môn sinh tử quyết ngũ trọng thiên. Nó lấy huyền môn chân khí để thôi phát ra tiên thiên chân hỏa. Hàn Phi có ghi nhớ nhưng chưa bao giờ sử dụng qua. Trong lúc sống chết thế này không ngờ đoạn văn tự đột nhiên lại xuất hiện. Nó giống như một đạo sấm sét đánh tan đám mây đen đang bao phủ trong lòng hắn.
Sinh tử một đường, chân hỏa bất diệt! Hàn Phi nhắm mắt lại, lực lượng lĩnh vực, kể cả hộ thể chân khí bên ngoài cơ thể còn sót lại bỗng nhiên được thu hồi vào trong cơ thể, mất đi tầng bảo vệ cuối cùng.
Lúc đám linh hấp quái đang hưng phấn hí lên, khó khăn lắm mới nhào tới bên người hắn. Hàn Phi chợt một lần nữa mở mắt, hai tròng mắt nguyên bản đen kịt lúc này dĩ nhiên đã có thêm hai luồng lửa cháy rực rỡ!
Toàn bộ thân thể hắn trong nháy mắt lộ ra hỏa diễm màu vàng, loại hỏa diễm này hoàn toàn khác với hỏa diễm đấu khí sinh ra, hữu hình mà vô chất, không chút nhiệt lực nào hiện lên.
Nhưng loại hỏa diễm nhìn như phổ thông này xuất hiện, khi đánh lên đám linh hấp quái tham ăn.
Những linh hấp quái ở phía trước nhất thời bị thiêu đốt thành tro bụi biến đi mất. Sau đó gần như chỉ cần quang mang chiếu trúng lập tức kêu lên những tiếng thảm thiết thống khổ không gì sáng được. Thân thể do sương đen cấu thành trở nên yếu ớt vô cùng, tất cả đều lùi lại phía sau.
-Đây là cái gì?
Cách Tư Đặc nhất thời thất kinh, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin được.
Dưới sự thôi động lực lượng hắc ám của hắn, những linh hấp quái này có thể không nhìn tới thương tổn của võ sĩ dưới thần giai, có thể nói đó là một chiêu sát thủ cực kỳ lợi hại. Trăm năm nay có không biết bao nhiêu cường giả tiến vào trong tòa thành cứ như vậy bị thôn phệ sạch sẽ. Hàn Phi làm thế nào lại xuất ra được loại hỏa diễm đánh tan tất cả đây?
Lẽ nào Hàn Phi là thần giai võ sĩ ẩn dấu sao? Xuất hiện ở chỗ này là một cái bẫy? Cách Tư Đặc cảm thấy một tia sợ hãi, thế nhưng hắn lập tức phủ định khả năng này. Bởi vì hiện tại Hàn Phi biểu diễn lực lượng không có điểm nào giống như lực lượng của thần giai cả. Ngược lại giống như là có tài nghệ khắc chế hắc ám hệ!
-Không!
Tên Phệ Hồn Ma tới từ Thâm Uyên này cúi đầu nhanh chóng lẩm nhẩm quyển sách trên tay, trực tiếp trở tới một tờ cuối cùng, một chưởng đặt lên mặt trên.
Nhưng mà hắn muốn phóng xuất ra pháp thuật mới, pháp thuật mạnh hơn, cũng phải nhìn xem Hàn Phi có đáp ứng hay không đã.
Trong lúc tiêu diệt bức lui đám linh hấp quái vây quanh người, Hàn Phi đang ngồi xếp bằng trên sàn nhà, giống như bị người đẩy đằng sau vậy, vô thanh vô tức di động tới phía trước hơn một mét. Hắn vung một chưởng lên đánh thẳng vào ngực của Cách Tư Đặc!
Chưởng của hắn có chứa kim diễm, nhưng mà thiêu đốt càng mãnh liệt hơn.
Mắt thấy một chưởng Hàn Phi vừa đánh tới, Cách Tư Đặc đang niệm chú ngữ hú lên quái dị. Trên người tuôn ra vô số hắc vụ cuồn cuộn quấn quanh người hắn, hình thành một tấm chắn phòng hộ rất dày.
Thế nhưng một tầng lá chắn này trước mặt kim diễm của Hàn Phi có vẻ yếu đuối vô cùng. Hỏa diễm như đánh vào không khí, hắc vụ giống như tuyết tan, cấp tốc tan rã, căn bản không chịu nổi một kích.
Bàn tay của Hàn Phi xuyên thấu qua lá chắn hắc vụ, không hề ngưng trệ đánh thẳng vào ngực của Cách Tư Đặc mới dừng lại!
-Đi tới địa ngục mà sám hối đi!
Rầm!
Hỏa diễm màu xích kim từ trong bàn tay Hàn Phi tuôn ra, trong nháy mắt đã bao vây lấy toàn bộ thân thể Cách Tư Đặc. Ngọn lửa cao tới chừng năm sáu mét, hầu như liếm thẳng tới trần tháp.
-A!
Cách Tư Đặc phát ra tiếng hí thảm thiết không gì sánh được. Lửa cháy mạnh làm hắn lăn lộn trên mặt đất, thân thể không ngừng biến hóa, hoàn toàn không còn dáng vẻ của con người.
Mà hắn càng giãy dụa mạnh thì hỏa diễm càng vô tình thiêu đốt. Kỳ dị chính là sàn nhà bên dưới lại bình yên vô sự, không bị ảnh hưởng một chút nào.
-Ta nhất định còn có thể trở về!
Tên Thâm Uyên Phệ Hồn Ma cũng không thể duy trì thời gian dài được, nương theo một tiếng nguyền rủa, thân thể mà đấu khí cùng linh vũ khí đều không thể làm thương tổn được đã biến thành tro bụi không còn dấu vết gì.
Rầm rầm!
Một quyển sách da màu đen thật dày từ trên trời rơi xuống đất, phát ra thanh âm trầm đục.