Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2296: Rời khỏi mật địa (2)



Phanh.

Trong đầu Lục Tâm Đồng vang lên một thanh âm trầm thấp, khí tức dễ dàng vượt qua bình chướng giữa Linh Tôn tứ trọng và Linh Tôn ngũ trọng. Tiếp đó, khí tức trên người Lục Tâm Đồng dùng khí thế như chẻ tre tăng vọt. Một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta cảm thấy áp lực theo đó mà khuếch tán.

Phù.

Trong lúc Lục Thiếu Du đang lĩnh ngộ, miệng hắn thở ra một ngụm trọc khí, thủ ấn được thu lại. Cảm nhận sự chấn động cực lớn trong không gian, hai mắt hắn mở ra. Tinh quang trong mắt chợt lóe. Ánh mắt được thu lại, ánh mắt thâm thúy giống như biển cả.

- Tiểu ny tử này, không ngờ lại đột phá nhanh như vậy.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt có chút kin ngạc nhìn về phía Lục Tâm Đồng.

Sưu Sưu.

Mãi một lúc lâu sau, khí tức trên người Lục Tâm Đồng mới bình ổn trở lại. Cỗ khí tức quỷ dị bên trong hắc mang mới được thu liễm vào trong cơ thể. Thân thể mềm mại của nàng mới chậm rãi xuất hiện trong không gian.

Trong giây lát yên tĩnh ngắn ngủi, Lục Tâm Đồng mới mở mắt ra. Bên trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra tinh quang khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Trong mi tâm, một đạo kim quang bắn ra quang mang khiến cho lòng người run sợ rồi ảm đạm thu liễm lại.

- Quả thực Tâm Đồng đột phá vô cùng nhanh.

Thân ảnh lóe lên, Lục Thiếu Du đi tới trước mặt Lục Tâm Đồng rồi nói.

- Linh Tôn ngũ trọng, so với ta còn cao hơn.

- Ca ca..

Lục Tâm Đồng mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn vào Lục Thiếu Du, trong mắt có chút biến hóa. Trong lúc vô hình nàng có cảm giác ca ca dường như đã thay đổi rất nhiều. Thế nhưng biến hóa như thế nào nàng cũng không có cách nào có thể nói lên lời.

- Sao vậy?

Lục Thiếu Du nhìn thấy Lục Tâm Đồng vẫn đang nhìn mình, hắn mỉm cười nói.

- Muội cảm thấy dường như ca ca biến đổi không ít, nếu như muội đoán không sai, tu vi của ca ca nhất định đã tiến bộ không ít.

Lục Tâm Đồng nói.

- Ha ha.

Lục Thiếu Du cười cười. Hai mươi tám năm nay, tu vi của hắn cơ hồ không có tiến bộ. Hắn cũng không tu luyện chân khí cùng linh lực, thế nhưng thời điểm lĩnh ngộ Vô Tự Thiên Thư, linh hồn lực tăng cường không ít.

Tuy rằng phương diện tu vi không có tiến bộ, thế nhưng trên phương diện lĩnh ngộ Lục Thiếu Du lại vô cùng thỏa mãn. Gần hai mươi tám năm hắn đều lĩnh ngộ, so với thời gian từ khi hắn tu luyện ở trấn Thanh Vân cho tới giờ còn dài hơn.

Mà đoạn thời gian này, Lục Thiếu Du đều dùng để lĩnh ngộ, lúc này không chỉ phương diện dung hợp thuộc tính có sự tiến bộ cực lớn, mà việc lĩnh ngộ thuộc tính của hắn cũng tiến bộ không ít. Cũng sáng tạo ra hình dáng sơ khai của một bộ vũ kỹ và vũ kỹ. Chỉ riêng điều này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn.

Mà trên cơ sở lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính cùng với dung hợp thì Lao ngục thời không cũng đã tiến bộ không ít. Trải qua lần đầu tiên dung hợp thành công năng lượng thuộc tính mười mấy năm trước, trong khoảng thời gian này Lục Thiếu Du đã thành thạo hơn không ít trong việc này. Việc sáng tạo ra hình dáng sơ khai của vũ kỹ và đao kỹ đều dựa vào việc lĩnh ngộ dung hợp thuộc tính thành công. Thế nhưng khoảng cách cho tới đại thành sợ rằng còn rất dài. Rất nhiều nơi còn thiếu sót.

- Ca ca, huynh cười cái gì vậy?

Lục Tâm Đồng nghi hoặc hỏi.

Lục Thiếu Du khẽ cười nói:

- Tu vi không có tiến bộ, thế nhưng thực lực tiến bộ không ít.

- Thật sao?

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng khẽ đảo, hiện tại nàng đã là Linh Tôn ngũ trọng, tu vi của ca ca không có tiến bộ. Trên phương diện cấp độ nàng đã vượt quá ca ca của mình, nàng nói:

- Vậy thì muội muốn thử xem rốt cuộc thực lực của ca ca đã tới bước nào.

Thanh âm vừa dứt, quanh thân Lục Tâm Đồng có một cỗ quang mang quỷ dị, trực tiếp thúc dục lực lượng thời gian. Đồng thời bàn tay nàng nắm chặt, chưởng ấn được đẩy ra. Một đạo độc khí màu đen mang theo quang mang linh lực từ trong bàn tay nàng mạnh mẽ bắn ra.

Chưởng ấn xuyên thấu qua sự cách trở của không gian mang theo kình phong mạnh mẽ, trong nháy mắt đánh tới bả vai của Lục Thiếu Du.

Sưu.

Không gian chấn động một hồi, dưới chưởng ấn của Lục Tâm Đồng, thân ảnh của Lục Thiếu Du trực tiếp bị đục ra một lỗ.

- Tàn ảnh.

Lục Tâm Đồng kinh ngạc, vốn nàng đã thúc dục lực lượng thời gian, gần trong gang tấc đánh ra một chưởng, thế nhưng không có cách nào đánh trúng ca ca. Tốc độ này cũng quá nhanh a. Vốn Lục Tâm Đồng còn muốn bất ngờ chiếm một chút tiện nghi của ca ca. Một ngày nào đó có thể đánh bại ca ca chính là tâm nguyện từ nhỏ trong lòng nàng.

- Ở trước mặt ta mà thi triển lực lượng thời gian chính là một sự sai lầm. Nếu như vừa rồi muội thi triển độc công, có lẽ ta sẽ gặp một chút phiền toái nhỏ.

Thanh âm vang lên, thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện sau lưng Lục Tâm Đồng.

- Chỉ là một chút phiền toái nhỏ sao?

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng khẽ đảo, thân ảnh xinh đẹp quay lại, trên khóe miệng xuất hiện nụ cười quỷ dị.

- Ồ?

Sắc mặt Lục Thiếu Du khẽ đổi. Cả không gian chung quanh hắn lúc này tràn ngập khói độc. Mùi gay mũi mang theo lực lượng mạnh mẽ ập xuống, trong giây lát ngắn ngủi khiến cho cả không gian vặn vẹo.

Lực lượng không gian tăng thêm kịch độc khiến cho Lục Thiếu Du gật đầu. Lĩnh ngộ của Lục Tâm Đồng cũng không tệ. Tu vi Linh Tôn ngũ trọng, thực lực cùng với độc công quỷ dị, ít nhất trong đám người đồng cấp, trừ Lăng Thanh Tuyền, Lăng Thanh Tuyệt, Nguyên Nhược Lan cùng Tử Yên ra. Tuyệt đối khó có ai có thể chống lại nàng. Tôn cấp lục trọng đỉnh phong bình thường gặp phải tiểu ny tử này chỉ sợ cũng phải đi đường vòng.

- Cũng không kém, bất quá chỉ bằng như vậy muốn đối phó với ca ca ta còn chưa đủ.

Lục Thiếu Du nói, trường bào trên người run lên. Không gian thuộc tính thổ lan tràn. Bên trong không gian thuộc tính thổ, khói độc của Lục Tâm Đồng chỉ xâm nhập được một lát rồi không thể tiến thêm được nữa.

Mà trong không gian thuộc tính này có một cỗ lực lượng nặng nề lan tràn ra chung quanh. Lực lượng này trực tiếp xuyên qua lực lượng không gian quanh thân Lục Tâm Đồng, trực tiếp bao phủ không gian chung Lục Tâm Đồng.

Sưu.

Đột nhiên mất trọng lượng khiến cho thân thể mềm mại của Lục Tâm Đồng run lên. Một đạo công kích nặng nề đánh vào trên người nàng, tạo thành ảnh hưởng vô cùng lớn với nàng.

Mà cùng lúc đó thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, từng đường vòng cung huyền ảo xẹt qua, trong lúc mơ hồ mang theo tàn ảnh cùng với một trảo ấn khiến cho không gian vặn vẹo bao phủ về phía Lục Tâm Đồng.

Lục Tâm Đồng biến sắc, khói độc lan tràn, trong lúc hoảng sợ đánh ra một đạo chưởng ấn xuyên qua không gian hóa thành một đạo hắc quang, mang theo tiếng xé gió nặng nề, trực tiếp ngăn cản trảo ấn của Lục Thiếu Du.

- Bắt nạt Tâm Đồng lại còn lớn lối như vậy. Tâm Đồng, ta tới giúp muội.

Thanh âm dịu dàng của Bạch Linh vang lên. Yêu nguyên màu trắng bao phủ quyền ấn xuyên qua không gian tiến vào không gian thuộc tính thổ. Từng đạo phong nhận mạnh mẽ trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.