Lão giả áo lam lúc này cũng từ khí tức trên người Lục Thiếu Du nhận ra tu vi của Lục Thiếu Du. Một kích vừa rồi của Lục Thiếu Du hắn cũng không quá để vào trong mắt. Nhân loại này chỉ biết dựa vào hai kiện thần khí trên người mà thôi.
Trước thạch thất được năng lượng bao phủ, thân hình Huyền Vũ vội vàng bắn tới nói:
- Nhị ca, Tiểu Long đi ra rồi.
- Đi ra là tốt rồi. Một năm bốn tháng mười chín ngày, đi ra là tốt rồi.
- Thế nhưng hiện tại đại ca cùng với tất cả trưởng lão đã tới đó, có lẽ bọn họ sẽ không buông tha cho Tiểu Long. Nhị ca, huynh theo đệ ra ngoài đi.
Huyền Vũ nói.
- Tam đệ, nhị ca cầu đệ một chuyện.
Người trong thạch thất nói.
- Huynh nói đi.
Huyền Vũ đáp.
....
Trên hạp cốc, không gian như rung chuyển. Thanh âm của lão giả áo lam vừa dứt, hàn ý trong mắt bắn ra, bao phủ Lục Thiếu Du.
Trong không trung, mọi người không nói một tiếng nào. Sắc mặt tất cả trưởng lão đều khó coi, thế nhưng bởi vì thân phận cho nên mọi người đều kiềm chế. Đối phó với một hậu bối nhân loại, nếu như đồng loạt ra tay, quả thực chính là mất mặt.
Lục Thiếu Du mỉm cười, ý bảo Tiểu Long lui xuống. Tiểu Long lập tức lùi sang một bên. Tiểu Long biết mình ở trong Huyền Vũ điện nhận truyền thừa một năm bốn tháng mười chín ngày, lão đại đã ở trong Thiên Trụ giới hai mươi tám năm. Trong thời gian dài như thế sợ rằng thực lực của lão đại đã tới trình trạng khủng bố.
Nhìn thấy Tiểu Long lui ra, Lục Thiếu Du xoay người lại, lạnh nhạt nhìn qua chúng cường giả Huyền Vũ nhất tộc, nói:
- Vốn ta cho rằng Huyền Vũ Hoàng tộc cũng không kém, xem ra ta sai rồi. Theo ta thấy, Huyền Vũ Hoàng tộc nhiều nhất chỉ là một đám người bảo thủ mà thôi. Tự cho rằng mình có thân phận rất cao, chỉ biết tự lừa mình dối người mà thôi.
Lục Thiếu Du vừa mới nói xong, đông đảo trưởng lão trên không trung biến sắc. Hai người Huyền Kình, Huyền Doanh nhìn phụ thân. Nhìn thấy phụ thân không có phản ứng gì, hai người đành tiếp tục nhìn về phía Lục Thiếu Du.
- Sắp chết tới nơi còn kiêu ngạo như vậy. Không biết tự lượng sức mình.
Huyền Tích trầm giọng nói, quyền ấn mang theo yêu nguyên tràn ngập xé nát không gian đánh tới Lục Thiếu Du.
Yêu thú bát giai hậu kỳ gần tới trung kỳ, so với Bạch Linh tuyệt đối không kém. Ngay cả nhân loại Vũ Tôn bát trọng gặp phải yêu thú như vậy cũng phải đi đường vòng. Mà lúc này Huyền Tích này lại không có lưu tình một chút nào, công kích kinh người vừa mới đánh ra đã khiến cho không gian phong vân biến sắc.
Lục Thiếu Du bình tĩnh nhìn qua quyền ấn đang đánh tới. Quanh thân lập tức được Thanh Linh Khải Giáp bao phủ, không có ý tứ né tránh. Ngay lúc này quanh thân hắn cũng xuất hiện quang tráo năm loại thuộc tính, năng lượng năm loại thuộc tính bàng bạc nhanh chóng hội tụ.
Phanh.
Quyền ấn xé rách không gian hung hăng xẹt qua không gian sau đó đánh vào trên năm vòng quang tráo thuộc tính của Lục Thiếu Du. Quang mang bắn ra bốn phía.
Quay mắt nhìn về phía một chưởng của Lục Thiếu Du, Huyền Tích cũng không để vào trong lòng. Quyền ấn không chút do dự va chạm. Không có một chút đình trệ nào trực tiếp đánh vào một chưởng của Lục Thiếu Du.
Oanh.
Chưởng quyền va chạm. Không gian chung quanh trực tiếp bị nghiền nát, vết nứt không gian đen kịt hiện lên. Cả không trung run rẩy. Một cỗ kình khí kinh khủng trực tiếp hóa thành cơn lốc đột nhiên khuếch tán ra chung quanh.
Mọi người nhìn vào, chưởng ấn của Lục Thiếu Du lập tức bị đánh nát. Thân thể của hắn cũng bị đẩy lui. Chỉ là trong lúc bị đẩy lui khóe miệng Lục Thiếu Du lại ở nụ cười lạnh.